Thứ Ba, 18 tháng 2, 2020

Vợ chồng người British Columbia trên tàu du ngoạn bị cách ly cậy dựa vào đức tin

Vợ chồng người British Columbia trên tàu du ngoạn bị cách ly cậy dựa vào đức tin

15 tháng Hai, 2020
Vợ chồng người British Columbia trên tàu du ngoạn bị cách ly cậy dựa vào đức tin
Bà Marichu và ông Ding Camales-Torrijos, thuộc Giáo xứ Thánh Mát-thêu ở Vancouver, British Columbia, đăng tấm ảnh đang đeo khẩu trang trong một lần đi dạo ngắn ra ngoài trên tàu du ngoạn Diamond Princess. Con tàu, bị cách ly sau khi phát hiện những ca lây nhiễm virus corona trên tàu, neo đậu ngoài khơi Nhật Bản. (Credit: CNS photo/courtesy Camales-Torrijos family.)

VANCOUVER, British Columbia - Thói quen buổi sáng vẫn không thay đổi đối với bà Marichu và ông Ding Camales-Torrijos từ khi hai người và tất cả các hành khách trên tàu du ngoạn Diamond Princess bị cách ly sau khi phát hiện những ca nhiễm virus corona trên tàu.

Hai người dùng bữa sáng được mang đến bởi nhân viên phục vụ trên tàu đeo khẩu trang, họ lắng nghe những thông tin cập nhật tại chỗ của thuyền trưởng về sự lây lan của virus, họ gửi tin nhắn về gia đình và bạn bè, và họ cầu nguyện.

“Chúng tôi bắt đầu ngày với lời cầu nguyện tạ ơn Chúa vì chúng tôi vẫn chưa có những triệu chứng,” bà Marichu nói với The B.C. Catholic, tờ báo của Tổng Giáo phận Vancouver, ngày 13 tháng Hai. Hai vợ chồng là giáo dân của Giáo xứ Thánh Mát-thêu ở Surrey, lên tàu tham gia chuyến du ngoạn Đông Nam Á 26 ngày trước. Đó là một món quà cho ông Ding trước sinh nhật 65 tuổi của ông.

Họ dừng chân tại Việt Nam, Đài Loan, Trung Quốc và Hồng Kông, vào ngày cuối cùng của chuyến hải trình thì một ca nhiễm virus corona, cũng được gọi là COVID-19, được phát hiện trên tàu. Con tàu bị cách ly, dừng ở Tokyo, và neo ở đó suốt hai tuần tiếp theo. Hai ông bà không thể xuống tàu trước ngày 19 tháng Hai.

Ngày 13 tháng Hai, 44 ca COVID-19 mới được xác định trên tàu, đưa con số người nhiễm lên 218 người trong tổng số 3.700 hành khách và thủy thủ đoàn.

Bà Marichu nói: “Chúng tôi thực hiện những cuộc đi bộ như vầy mỗi ngày.”

Hai người phải giam mình trong cabin rộng 220 bộ vuông (khoảng hơn 12m vuông) trong suốt thời gian cách ly. Họ phải đeo khẩu trang khi các bữa ăn được mang đến và trong suốt 1 giờ đồng hồ họ được phép ra ngoài mỗi ngày. Suốt thời gian còn lại họ phải ở trong phòng, cầu nguyện, gửi tin nhắn cho những hành khách khác qua các nhóm trò chuyện trên mạng, và cố gắng giữ tinh thần tích cực.

Bà Marichu không biết là có linh mục Công giáo nào trên tàu hay không, nhưng là một người đọc sách thánh, thừa tác viên đặc biệt trao Mình Thánh và là thành viên của hội Những Đôi Vợ Chồng cho Đức Ki-tô tại nhà thờ Thánh Mát-thêu, bà cố gắng làm thừa tác vụ cho những người đồng hành trên tàu bằng cách đưa ra cái nhìn lạc quan.

Khi một hành khách lớn tuổi được đưa ra khỏi tàu và chuyển đến nhà thương để điều trị, bà Marichu tiếp cận với vợ của người đàn ông đó, người vợ vẫn ở lại trên tàu. Qua những tin nhắn trên mạng, bà Marichu cố gắng an ủi và động viên.

Bà Marichu nói: “Không có đức tin, tôi không nghĩ tôi tồn tại được lâu như vầy.”

Đức Tổng Giám mục của Vancouver, J. Michael Miller, kêu gọi cầu nguyện cho những người chịu đau khổ vì virus.

“Khi các viên chức về y tế và chính trị của Trung Quốc chiến đấu để ngăn chặn virus, hãy cầu nguyện rằng họ nhìn thấy tình đoàn kết xuất phát từ đức ái Ki-tô giáo thông qua phản ứng của cộng đồng toàn cầu. Xin Chúa ban cho sự khôn ngoan và chữa lành khi các quốc gia trên thế giới làm việc để ngăn chặn một đại dịch toàn cầu,” ngài cầu nguyện.

Mặc dù Tiến sĩ Bonnie Henry, phó phòng sức khỏe tỉnh British Columbia, cho biết chỉ có 4 trường hợp nhiễm COVID-19 được phát hiện trong tỉnh và nguy cơ lây nhiễm bệnh là thấp, nhưng một số cộng đoàn Công giáo đã có những sự phòng ngừa.

Cha Richard Au, cha sở Giáo xứ Tử đạo Canada ở Richmond, British Columbia, đã miễn trừ tham dự Thánh Lễ cho các thành viên trong cộng đoàn giáo xứ với rất đông người Trung Quốc gần đây đã đi đến những vùng bị ảnh hưởng bởi virus, đã tiếp xúc với những người có thể bị nhiễm, hoặc đang bị ho hoặc sốt. Những người không tham dự Lễ “phải thực hành hình thức sùng kính trong một giờ” chẳng hạn đọc Kinh thánh hoặc đọc Kinh Mân Côi.

Từ khi có thông báo, cha Au để ý thấy sự giảm sút số người tham dự Thánh Lễ Chúa nhật, trong khi nhu cầu phân phối nước vệ sinh bàn tay là rất cao, cũng như nút mở cửa tự động, và các giáo hữu dùng khuỷu tay thay vì bàn tay để ấn nút.

“Mọi người đều có một ai đó hoặc có liên hệ” với một người nào đó ở Vũ Hán, Trung Quốc, là tâm điểm của virus, cha nói. Những thông tin liên tục và thông tin sai lệch về các ca nhiễm mới, cộng với sự sợ hãi, đã làm cho các giáo hữu đến nhà thờ “cả vào ban đêm, gõ cửa để trải lòng và khóc than.”



[Nguồn: cruxnow]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 17/2/2020]


Đức Thánh Cha nêu lên sự cần thiết phải đạt được ‘Khế ước Giáo dục rộng lớn’

Đức Thánh Cha nêu lên sự cần thiết phải đạt được ‘Khế ước Giáo dục rộng lớn’
© Vatican Media

Đức Thánh Cha nêu lên sự cần thiết phải đạt được ‘Khế ước Giáo dục rộng lớn’

‘Đào tạo những con người trưởng thành có thể sửa chữa lại kết cấu của những mối quan hệ con người và tạo ra một thế giới huynh đệ hơn’

07 tháng Hai, 2020 16:36

Thế giới ngày nay đứng trước những thách thức lớn và giáo dục là cốt lõi của những giải pháp cho tương lai.

Đó là thông điệp chính Đức Thánh Cha Phanxico đưa ra ngày 7 tháng Hai năm 2020, khi ngài chia sẻ trước các tham dự viên kết thúc hội nghị hai ngày tại Vatican với chủ đề “Giáo dục. Khế ước Toàn cầu.” Hội nghị là một trong chuỗi sự kiện sẽ dẫn đến việc ký kết một “Khế ước Giáo dục Toàn cầu,” được Đức Thánh Cha đề xướng, tại Vatican ngày 14 tháng Năm năm 2020.

Đức Thánh Cha nói: “Tôi rất vui vì anh chị em đang phản ánh về chủ đề này (Giáo dục. Khế ước Toàn cầu) vì ngày nay cần phải liên kết các lực lượng để đạt được một thỏa ước giáo dục rộng lớn nhằm mục đích đào tạo những con người trưởng thành có thể sửa chữa lại kết cấu của những mối quan hệ con người và tạo ra một thế giới huynh đệ hơn (x. Diễn từ trước Ngoại giao đoàn, 9 tháng Một năm 2020). 

“Một nền giáo dục toàn diện và chất lượng, và những tiêu chuẩn được thiết lập cho tốt nghiệp, tiếp tục là một thách đố toàn cầu. Cho dù có những mục tiêu được trình bày rõ ràng bởi Liên Hợp quốc và các cơ quan khác (x. Mục tiêu 4) và những nỗ lực quan trọng của một số quốc gia, nhưng sự bình đẳng giáo dục vẫn chưa đạt được trên thế giới. Sự nghèo khổ, phân biệt đối xử, biến đổi khí hậu, toàn cầu hóa sự thờ ơ và bóc lột con người tất cả đều ngăn cản sự phát triển khỏe mạnh của hàng triệu trẻ em. Quả thật, đây là một bức tường hầu như không thể vượt qua ngăn chặn việc đạt được những mục tiêu phát triển bền vững và được bảo đảm do các dân tộc trên thế giới đề xuất.”

Đức Thánh Cha nhấn mạnh đến tầm quan trọng của gia đình trong giáo dục, đồng thời tỏ lòng kính trọng đối với vai trò của thầy cô giáo.


Dưới đây là toàn văn chia sẻ của Đức Thánh Cha, do Vatican cung cấp (bản tiếng Anh):


Các bạn thân mến,

Tôi xin gửi đến các bạn lời chào nồng ấm nhân dịp Hội nghị do Hàn Lâm viện Giáo hoàng về Khoa học Xã hội tổ chức về “Giáo dục: Khế ước Toàn cầu.” Tôi rất vui vì anh chị em đang phản ánh về chủ đề này (Giáo dục. Khế ước Toàn cầu) vì ngày nay cần phải liên kết các lực lượng để đạt được một thỏa ước giáo dục rộng lớn nhằm mục đích đào tạo những con người trưởng thành có thể sửa chữa lại kết cấu của những mối quan hệ con người và tạo ra một thế giới huynh đệ hơn (x. Diễn từ trước Ngoại giao đoàn, 9 tháng Một năm 2020).

Một nền giáo dục toàn diện và chất lượng, và những tiêu chuẩn được thiết lập cho tốt nghiệp, tiếp tục là một thách đố toàn cầu. Cho dù có những mục tiêu được trình bày rõ ràng bởi Liên Hợp quốc và các cơ quan khác (x. Mục tiêu 4) và những nỗ lực quan trọng của một số quốc gia, nhưng sự bình đẳng giáo dục vẫn chưa đạt được trên thế giới. Sự nghèo khổ, phân biệt đối xử, biến đổi khí hậu, toàn cầu hóa sự thờ ơ và bóc lột con người tất cả đều ngăn cản sự phát triển khỏe mạnh của hàng triệu trẻ em. Quả thật, đây là một bức tường hầu như không thể vượt qua ngăn chặn việc đạt được những mục tiêu phát triển bền vững và được bảo đảm do các dân tộc trên thế giới đề xuất.

Giáo dục cơ bản ngày nay là một lý tưởng có tính quy phạm trên toàn thế giới. Dữ liệu từ thực tế mà các bạn sở hữu cho thấy đã có nhiều tiến bộ trong việc cho thanh thiếu niên và thiếu nhi nam nữ tiếp cận việc học. Ngày nay, việc tuyển sinh giới trẻ vào giáo dục tiểu học gần như trở nên phổ biến và rõ ràng là khoảng cách giới tính đã được thu hẹp. Đây là một thành tựu đáng khen ngợi. Tuy nhiên, mỗi thế hệ cần phải cân nhắc cách tốt nhất để truyền lại những kiến thức và giá trị của họ cho thế hệ tiếp theo, vì chính thông qua giáo dục, con người đạt được tiềm năng tối đa của họ và trở nên có ý thức, tự do và có trách nhiệm. Quan tâm đến giáo dục là sự quan tâm cho các thế hệ tương lai và cho tương lai của nhân loại. Đó là một mối quan tâm sâu xa xuất phát từ niềm hy vọng và nó đòi hỏi sự quảng đại và lòng can đảm.

Giáo dục không đơn thuần là việc truyền đạt những khái niệm; đó là một sự nghiệp đòi hỏi sự hợp tác từ phía tất cả mọi người liên quan – gia đình, nhà trường và các tổ chức xã hội, văn hóa và tôn giáo. Trong việc giáo dục, chúng ta phải có khả năng kết hợp ngôn ngữ của trí óc với ngôn ngữ của con tim và ngôn ngữ của đôi tay. Theo cách này, học sinh biết suy nghĩ về những gì mình cảm nhận và làm, có thể cảm nhận những gì mình nghĩ và làm, và có thể làm được những gì mình cảm nhận và suy nghĩ. Bằng cách khuyến khích sự đào tạo trí óc, con tim và bàn tay, giáo dục trí tuệ và cảm xúc xã hội, truyền đạt các giá trị và đức tính cá nhân và xã hội, giảng dạy trách nhiệm và nghĩa vụ công dân cam kết quan tâm đến công lý, và bằng cách truyền đạt những khả năng và kiến thức, có thể chuẩn bị cho lớp người trẻ tuổi bước vào thế giới công việc và xã hội, gia đình, trường học và các tổ chức trở thành những phương tiện thiết yếu để trao quyền cho các thế hệ tương lai.

Ngày nay, cái mà tôi gọi là “khế ước giáo dục” giữa gia đình, trường học, quốc gia và thế giới, văn hóa, và các nền văn hóa, đang gặp khủng hoảng, và quả thật đang trong tình trạng suy sụp. Sự suy sụp đó là nghiêm trọng, và chỉ có thể sửa chữa lại nó thông qua một nỗ lực chung được đổi mới của lòng quảng đại và sự hợp tác. Sự suy sụp này trong khế ước giáo dục có nghĩa là xã hội, gia đình và các tổ chức có trách nhiệm giáo dục, tất cả đều đã lảng tránh trách nhiệm rõ ràng về giáo dục cho người khác. Như vậy, các tổ chức cơ sở và chính bản thân các chính phủ đã trốn tránh trách nhiệm của họ và chùn bước trong khế ước giáo dục này.

Ngày nay, chúng ta được kêu gọi bằng cách nào đó phải đổi mới và hợp nhất sự cống hiến của tất cả – các cá nhân và tổ chức – ưu tiên cho giáo dục, để xây dựng một khế ước giáo dục mới, vì chỉ có như vậy giáo dục mới có thể thay đổi. Để đạt được điều này, cần phải có sự kết hợp hài hòa của các môn học, văn hóa, thể thao, khoa học, thư giãn và giải trí; phải xây dựng những cầu nối để vượt qua các hình thức co cụm giam hãm chúng ta trong thế giới nhỏ bé của mình và vượt ra ngoài biển khơi rộng mở toàn cầu để tôn trọng mọi truyền thống. Các thế hệ tương lai phải có một sự hiểu biết rõ ràng về truyền thống và văn hóa của chính họ, trong sự liên quan với các truyền thống khác, theo cách để họ có thể phát triển sự hiểu biết của chính mình bằng cách gặp gỡ và hội nhập sự đa dạng và thay đổi văn hóa. Điều này sẽ cho phép thúc đẩy văn hóa đối thoại, gặp gỡ và hiểu biết lẫn nhau, trên tinh thần bình an và khoan dung. Một nền giáo dục cho phép những lớp người trẻ nhận ra và nuôi dưỡng các giá trị đích thực của con người từ góc độ liên văn hóa và liên tôn giáo.

Gia đình cần được trao cho vị trí thích đáng trong khế ước giáo dục mới vì trách nhiệm của nó đã bắt đầu từ trong cung lòng người mẹ và ngay khi sinh ra. Tuy nhiên, những người mẹ, cha, ông bà, và toàn thể gia đình, trong vai trò giáo dục ban đầu của họ, cần được giúp đỡ để hiểu tầm quan trọng của giai đoạn đầu đời này và được chuẩn bị để hành động phù hợp, trong bối cảnh toàn cầu mới. Một trong những con đường căn bản để cải thiện chất lượng giáo dục ở mức độ kinh viện là phải có sự tham gia nhiều hơn của các gia đình và cộng đồng địa phương trong các dự án giáo dục. Đây là điều thiết yếu cho một nền giáo dục toàn diện, hội tụ và phổ quát.

Nhân dịp này, tôi cũng xin bày tỏ lòng kính trọng đối với các nhà giáo, để khi đứng trước những thách thức của công cuộc giáo dục, họ sẽ bền chí với lòng can đảm và kiên cường. Họ là “những nghệ nhân”, là những người định hình cho các thế hệ tương lai. Bằng kiến thức, sự kiên nhẫn và sự tận tụy của mình, họ truyền đạt cách sống và hành động thể hiện sự giàu có không thuộc vật chất nhưng thuộc tinh thần và tạo ra những người nam và nữ của ngày mai. Đây là một trách nhiệm vĩ đại. Do đó, trong khế ước giáo dục mới, chức năng của nhà giáo, là những nhà giáo dục, phải được chân nhận và hỗ trợ với mọi phương cách có thể. Nếu mục tiêu của chúng ta là cung cấp cho mỗi cá nhân và mọi cộng đồng mức độ kiến thức cần thiết để biết dùng sự tự do ý chí đúng đắn của họ và có khả năng hợp tác với những người khác, điều quan trọng là phải bảo đảm rằng các nhà giáo dục được đào tạo theo những tiêu chuẩn chất lượng cao nhất ở mọi cấp học. Để hỗ trợ và thúc đẩy tiến trình này, họ cần phải được trao cho quyền truy cập vào các nguồn tài nguyên quốc gia, quốc tế và tư nhân phù hợp, để họ có thể thực hiện các trách vụ của mình một cách hiệu quả trên toàn thế giới.

Trong Hội thảo này về “Giáo dục: Khế ước Toàn cầu,” các bạn, những nhà lãnh đạo học thuật từ một số đại học uy tín nhất trên thế giới, đã xác định được những bàn đạp mới để làm cho giáo dục trở nên nhân văn và công bằng hơn, thỏa đáng hơn và phù hợp hơn cho những nhu cầu đa dạng của các nền kinh tế và xã hội của thế kỷ hai mươi mốt. Các bạn đã nghiên cứu khoa học mới về trí tuệ, não bộ và giáo dục, và triển vọng của công nghệ, cùng nhiều vấn đề khác, để tiếp cận được những trẻ em hiện đang thiếu cơ hội học tập, cũng như vấn đề quan trọng của giáo dục cho người tị nạn trẻ và người nhập cư trên toàn thế giới. Các bạn đã suy xét đến những tác động của sự bất bình đẳng và biến đổi khí hậu ngày càng tăng đối với giáo dục và đã phản ánh trên các công cụ cần thiết để đảo ngược lại những tác động của chúng và đặt nền móng cho một xã hội nhân văn, lành mạnh, công bằng và thịnh vượng hơn.

Tôi khuyến khích các bạn trong nhiệm vụ quan trọng và thú vị của mình: hãy hợp tác trong việc giáo dục các thế hệ tương lai. Những gì các bạn tìm kiếm để kiện toàn thì hãy bắt đầu, không phải với tương lai, nhưng với hiện tại, ở đây và ngay bây giờ.

Xin Chúa chúc lành cho các bạn.

[00174-EN.01] [Văn bản chính: tiếng Tây Ban nha]

© Libreria Editrice Vatican



[Nguồn: zenit]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 10/2/2020]