Thứ Hai, 1 tháng 3, 2021

Huấn từ Kinh Truyền Tin của Đức Thánh Cha Phanxicô

Huấn từ Kinh Truyền Tin của Đức Thánh Cha Phanxicô

Huấn từ Kinh Truyền Tin của Đức Thánh Cha Phanxicô


Quảng trường Thánh Phêrô

Chúa nhật, 28 tháng Hai, 2021




Anh chị em thân mến, Buongiorno!

Chúa Nhật thứ Hai Mùa Chay này mời gọi chúng ta chiêm ngắm sự biến hình của Chúa Giêsu trên núi, trước mặt ba môn đệ của Người (xem Mc 9: 2-10). Ngay trước đó, Chúa Giêsu đã thông báo rằng ngài sẽ phải chịu đau khổ thật nhiều tại Giêrusalem, bị từ chối và bị kết án tử. Chúng ta có thể hình dung được những gì xảy ra trong lòng những người bạn của Ngài, những người bạn thân thiết đó, các môn đệ của Ngài: hình ảnh một Đấng Mêsia hùng mạnh và chiến thắng bị rơi vào khủng hoảng, giấc mơ của họ vỡ tan, và họ bị bủa vây bởi nỗi đau khổ khi nghĩ rằng Người Thầy mà họ đã tin tưởng sẽ bị giết như những kẻ quấy xấu xa nhất. Và ngay trong giây phút đó, với tâm hồn đau khổ đó, Chúa Giêsu gọi Phêrô, Giacôbê Gioan và đưa họ lên núi cùng với Ngài.

Phúc Âm cho biết: Ngài “dẫn họ lên một ngọn núi cao” (câu 2). Trong Kinh Thánh, ngọn núi luôn có một ý nghĩa đặc biệt: nó là nơi cao, nơi trời và đất tiếp xúc với nhau, là nơi ông Môisê và các tiên tri đã có được những trải nghiệm phi thường khi gặp gỡ Thiên Chúa. Leo lên núi theo một cách nào đó là gần với Thiên Chúa. Chúa Giêsu cùng ba môn đệ leo lên và họ dừng lại ở đỉnh núi. Tại đây, Ngài biến hình trước mắt các ông. Gương mặt Ngài sáng chói và trang phục Ngài rực rỡ, cho thấy hình ảnh báo trước của Đấng Phục sinh, cung cấp ánh sáng cho những con người sợ hãi kia, ánh sáng hy vọng, ánh sáng xuyên qua những bóng tối: cái chết sẽ không phải là sự kết thúc của mọi thứ, bởi vì nó sẽ mở ra cho vinh quang của sự Phục sinh. Do đó, Chúa Giêsu loan báo về cái chết của Người; Ngài đưa các ông lên núi và cho các ông thấy điều gì sẽ xảy ra sau đó, sự Phục sinh.

Như Tông đồ Phêrô đã thốt lên (xem câu 5), thật tốt khi ở với Chúa trên núi, để sống ánh sáng “báo trước” này trong lòng Mùa Chay. Đó là một lời kêu gọi cần phải ghi nhớ, đặc biệt khi chúng ta vượt qua thử thách khó khăn – và rất nhiều người trong anh chị em hiểu ý nghĩa của việc vượt qua thử thách khó khăn là gì – rằng Chúa đã Phục sinh và không cho phép bóng tối có lời nói cuối cùng.

Đôi khi chúng ta phải trải qua những thời khắc tăm tối trong cuộc sống riêng của mình, trong cuộc sống gia đình hoặc xã hội, và sợ hãi rằng không có lối thoát. Chúng ta cảm thấy kinh hoảng trước những sự bí ẩn lớn như bệnh tật, nỗi đau đớn vô tội hay mầu nhiệm của cái chết. Trong cùng một hành trình đức tin, chúng ta thường vấp ngã khi vấp phải tai tiếng của thập giá và những đòi hỏi của Tin Mừng, kêu gọi chúng ta dành cuộc đời mình để phục vụ và hy sinh nó cho tình yêu, hơn là giữ gìn và bảo vệ nó. Vì vậy, chúng ta cần một cái nhìn khác, một cái nhìn về ánh sáng soi rọi vào mầu nhiệm sự sống trong sâu thẳm và giúp chúng ta vượt ra ngoài khuôn mẫu của mình và vượt ra ngoài những tiêu chuẩn của thế gian này. Chúng ta cũng được mời gọi để leo lên núi, để chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Đấng Sống Lại, Đấng đã thắp lên những tia sáng lấp lánh trong mọi phân mảnh cuộc đời chúng ta và giúp chúng ta giải thích lịch sử bắt đầu bằng chiến thắng vượt qua của Người.

Tuy nhiên, chúng ta hãy cẩn thận: cảm giác của Phêrô rằng “chúng con ở đây thì thật là hay” không được trở thành sự lười biếng về thiêng liêng. Chúng ta không thể ở trên núi và tận hưởng vẻ đẹp của cuộc gặp gỡ này một mình. Chính Chúa Giêsu đưa chúng ta trở lại thung lũng, giữa anh chị em của chúng ta và đi vào đời sống hàng ngày. Chúng ta phải đề phòng sự lười biếng về thiêng liêng này: chúng ta như vậy là tốt rồi, với việc cầu nguyện và những phụng vụ của chúng ta, và như vậy là đủ đối với chúng ta. Không! Lên núi không có nghĩa là quên đi thực tại; cầu nguyện không bao giờ có nghĩa là trốn tránh những khó khăn của cuộc sống; ánh sáng của đức tin không có nghĩa là cung cấp những cảm giác thiêng liêng đẹp đẽ. Không, đây không phải là thông điệp của Chúa Giêsu. Chúng ta được mời gọi để trải nghiệm cuộc gặp gỡ với Chúa Kitô, để được ánh sáng của Người soi sáng, chúng ta có thể đem nó đi và làm cho nó tỏa sáng khắp mọi nơi. Thắp lên những tia sáng nhỏ trong tâm hồn mọi người; trở thành những ngọn đèn nhỏ của Tin Mừng mang một chút yêu thương và hy vọng: đây là sứ mệnh của một người Kitô hữu.

Chúng ta hãy cầu nguyện với Mẹ Maria Rất Thánh, để Mẹ có thể giúp chúng ta đón nhận ánh sáng của Chúa Kitô với sự ngạc nhiên, bảo vệ và chia sẻ ánh sáng đó.

_________________________________________________

Sau Kinh Truyền tin Đức Thánh Cha tiếp tục:

Anh chị em thân mến! Tôi cùng chung tiếng nói với các Đức Giám mục Nigeria để lên án vụ bắt cóc thật xấu xa 317 nữ sinh, đưa đi khỏi trường học của các em, đến Jangebe, ở phía tây bắc của đất nước. Tôi cầu nguyện cho những nữ sinh này để họ có thể sớm trở về nhà. Tôi thể hiện tình liên đới với các gia đình của các em và với chính các nữ sinh. Chúng ta hãy cầu xin với Đức Mẹ để Mẹ đã bảo vệ các em. Kính mừng Maria …

Hôm nay là Ngày Thế giới Bệnh Hiếm gặp .... [nhìn xuống Quảng trường] Anh chị em đây rồi. Cha chào mừng các thành viên của một số hiệp hội cam kết trong lĩnh vực này, những người đã đến Quảng trường. Trong trường hợp của bệnh hiếm gặp, mạng lưới hỗ trợ giữa các thành viên trong gia đình, được các hiệp hội ủng hộ, trở nên quan trọng hơn bao giờ hết. Nó giúp không cảm thấy đơn độc cũng như trao đổi những kinh nghiệm và lời khuyên. Tôi khuyến khích những sáng kiến hỗ trợ nghiên cứu và điều trị, và tôi bày tỏ sự gần gũi của mình với người bệnh, với gia đình, đặc biệt là với trẻ em. Gần gũi với trẻ em bệnh tật, trẻ em đau khổ, cầu nguyện cho các em, giúp các em cảm nhận được sự âu yếm, âu yếm của Chúa…. Chăm sóc trẻ em cùng với lời cầu nguyện, thậm chí…. Khi có những chứng bệnh mà không ai biết chúng là gì, hoặc có một tiên lượng nặng nề. Chúng ta hãy cầu nguyện cho tất cả những người mắc những căn bệnh hiếm gặp này; chúng ta cầu nguyện đặc biệt cho những trẻ em đang đau khổ.

Cha chân thành gửi lời chào đến tất cả anh chị em, những tín hữu của Roma và anh chị em hành hương đến từ nhiều quốc gia khác nhau. Cha chúc mọi người một hành trình tốt lành trong Mùa Chay này. Và cha khuyên anh chị em hãy ăn chay, một cách ăn chay không làm anh chị em đói bụng: chay tịnh chuyện đàm tiếu và vu khống. Đó là một cách đặc biệt. Trong Mùa Chay này, tôi sẽ không nói xấu người khác; Tôi sẽ không nói chuyện đàm tiếu …. Và tất cả chúng ta đều có thể làm được điều này, tất cả mọi người. Đây là một cách ăn chay tốt lành. Và anh chị em đừng quên rằng cũng sẽ rất hữu ích khi đọc một đoạn Tin Mừng, mang theo một quyển Tin Mừng nhỏ trong túi, trong ví của anh chị em, và cầm nó lên khi có thể, bất kỳ đoạn nào. Điều này sẽ làm cho tâm hồn rộng mở đối với Chúa.

Và xin đừng quên cầu nguyện cho cha. Chúc anh chị em Chúa nhật hạnh phúc. Chúc anh chị em bữa trưa ngon miệng. Arrivederci!

_________________________________________________


[Nguồn: vatican.va]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 1/3/2021]


Chuyến hành hương theo bước chân của Thánh Clare

Chuyến hành hương theo bước chân của Thánh Clare

Chuyến hành hương theo bước chân của Thánh Clare

Marco Rubino | Shutterstock

Bret Thoman, OFS 

50/02/21



Đây là bài thứ ba của loạt ba bài, “Theo bước chân của Thánh Phanxicô và Thánh Clare.”


Hàng năm, không biết bao nhiêu khách hành hương đến Assisi để đi theo những bước chân của Thánh Phanxicô và tìm hiểu về một trong những vị thánh vĩ đại nhất trong Giáo hội Công giáo. Tuy nhiên, nhiều người không biết về một hành trình song song được một vị đại thánh khác của Assisi thực hiện: Thánh Clare. Câu chuyện của thánh nữ là đáng chú ý theo đúng nghĩa của nó.

Hành trình của Thánh Clare bắt đầu ở khu vực phía trên của Assisi tại Nhà thờ Chính tòa San Rufino. Ở bên trái nhà thờ là một nhà nguyện nhỏ đánh dấu vị trí từng là nơi tọa lạc ngôi nhà của thân phụ Thánh Clare. Tại khu vực này, mặc dù lớn lên trong một gia đình quyền quý, nhưng thánh nữ đã dành cả ngày của mình để cầu nguyện, ăn chay và tặng lương thực của mình cho người nghèo. Năm 18 tuổi, Clare đưa ra quyết định vận mệnh của mình. Vào nửa đêm sau Chúa Nhật Lễ Lá, năm 1212, chị bỏ trốn khỏi những của cải và đặc quyền trong tòa lâu đài quý tộc của cha mình để đi theo Thánh Phanxicô trong cảnh nghèo khó.

Đi bộ xuống dốc theo các biển chỉ dẫn đến nhà thờ Thánh Clare / Santa Chiara. Sau khi bước xuống nhiều bậc thang, bạn sẽ thấy Vương cung Thánh đường Thánh Clare ở bên trái. Khi Thánh Clare đi qua địa điểm này vào đêm hôm đó, có một nhà thờ nhỏ cung hiến cho Thánh George. Phía bên phải của vương cung thánh đường là một phần của Nhà thờ San Giorgio (Thánh George). Sau khi Thánh Clare qua đời, nó được hợp nhất vào vương cung thánh đường được xây dựng làm mộ của thánh nữ.

Chuyến hành hương theo bước chân của Thánh Clare

Thánh Clare lớn lên bên cạnh Nhà thờ Chính tòa San Rufino của Assisi. Đây là một khu vực đặc quyền nơi giới quý tộc của Assisi sống trong thời gian đó. Cha, chú bác và anh em họ của Clare đều là hiệp sĩ.
© Photo Courtesy of Bret Thoman

Chuyến hành hương theo bước chân của Thánh Clare

Một tấm bảng trên tường bên cạnh nhà thờ chính tòa Assisi cho biết: “Ở đây là ngôi nhà nơi Thánh Clare chào đời và trải qua thời niên thiếu”.

© Photo Courtesy of Bret Thoman

Chuyến hành hương theo bước chân của Thánh Clare

Mặt tiền của Vương cung thánh đường Thánh Clare (Santa Chiara) được xây dựng để bảo tồn mộ của Thánh Clare.

© Marco Rubino | Shutterstock

Chuyến hành hương theo bước chân của Thánh Clare

Thi thể của Thánh Clare được đặt trong hầm mộ bên dưới bàn thờ chính trong Vương cung Thánh đường Thánh Clare. Xương cốt của thánh nữ được bảo tồn đằng sau hình ảnh mặt sáp của thánh nữ.

© Photo Courtesy of Bret Thoman

Bây giờ đi theo các bảng chỉ dẫn đến Moiano. Sau khi đi qua bãi đậu xe Moiano, bạn sẽ đến cổng thành phố Moiano. Đây có thể là cổng thành mà Thánh Clare đã rời khỏi các bức tường thành Assisi. Những bức tường thành không chỉ cung cấp an ninh mà còn chứa đựng bản sắc của người dân. Khi rời bỏ những bức tường thành này, thánh nữ từ bỏ bản sắc gắn liền với địa vị cao quý của mình để ôm lấy một bản sắc thiêng liêng.

Chuyến hành hương theo bước chân của Thánh Clare

Cổng thành Moiano thời trung cổ mà Thánh Clare đã đi qua sau khi cô trốn khỏi ngôi nhà của gia đình mình.

© Photo Courtesy of Bret Thoman

Ở dưới chân đồi, rẽ phải. Sau đó đi theo con đường lát gạch đỏ đến Vương cung thánh đường Santa Maria degli Angeli (Thánh Mary các Thiên thần). Bên trong thánh đường, ngay bên dưới mái vòm, là ngôi nhà thờ nhỏ Portiuncula. Bên trong nhà thờ này, Thánh Phanxicô đã cắt tóc cho Thánh Clare, tạo cho thánh nữ vòng tóc tu viện. Thánh nữ lập tức chuyển đến một nữ tu viện Biển Đức. Vào thời đại của Thánh Clare, tuyến đường đi bộ hầu như chỉ băng xuyên rừng trên những con đường bụi đất đá. Ngày nay, đầu tiên nó đi qua khu dân cư sầm uất Santa Maria degli Angeli và cuối cùng dọc theo con đường bộ hành yên tĩnh bên Sông Tescio.

Chuyến hành hương theo bước chân của Thánh Clare

Một khung cảnh đáng yêu của Assisi từ vùng đồng bằng Thánh Mary các Thiên Thần.

© Photo Courtesy of Bret Thoman

Chuyến hành hương theo bước chân của Thánh Clare

Trong nhà thờ nhỏ Portiuncula, Thánh Phanxicô đã tạo cho Thánh Clare mái tóc cắt vòng đánh dấu sự thánh hiến cho đời tu của Thánh nữ.

© Ludmiła Pilecka | CC BY 3.0

Ở cuối đường, phía bên kia con đường, là nhà thờ San Paolo delle Abbadesse, Ngày nay nó là một phần của nghĩa trang, trong thời của Thánh Clare, nó là ngôi nhà thờ của một tu viện quan trọng dành cho phụ nữ quý tộc. Đó có thể là một quyết định có dự tính khi đưa thánh nữ vào đó. Khi các hiệp sĩ trong gia đình Thánh Clare đến để đưa thánh nhân đi, thánh nữ chỉ cần tháo khăn che mặt và cho họ xem vòng tóc của mình. Dùng vũ lực để đưa một nữ tu đã thánh hiến ra ngoài có thể dẫn đến việc bị vạ tuyệt thông. Thánh Clare ở với các nữ tu Biển Đức trong khoảng 10 ngày.

Chuyến hành hương theo bước chân của Thánh Clare

Tu viện Biển Đức ở San Paolo delle Abbadesse là một tu viện quan trọng dành cho phụ nữ quý tộc ở Assisi. Ngày nay nhà thờ nguyên thủy nằm trong một nghĩa trang của thành phố tự trị Bastia.

© Photo Courtesy of Bret Thoman

Chuyến hành hương theo bước chân của Thánh Clare

Thánh Clare rời San Paolo đến Panzo, nơi thánh nữ ở lại trong một thời gian ngắn. Ngày nay, khu đất này là một phần của khu phức hợp thuộc tài sản tư nhân thỉnh thoảng được dùng cho các buổi chiêu đãi.

© Photo Courtesy of Bret Thoman

Sau đó, Thánh Phanxicô và các tu huynh tháp tùng Thánh Clare đến một cộng đoàn tu viện khác. Bắt đầu từ cổng thành phố Porta Nuova của Assisi, trên Via San Benedetto ngang qua sân vận động của Assisi, các bạn sẽ tìm thấy một tấm biển gỗ sơn bằng tay với mũi tên chỉ đến Sant’Angelo ở Panzo.

Không biết tại sao Thánh Clare đến ở với cộng đoàn tu viện này, những người có lẽ thuộc dòng Biển Đức hoặc một phần của phong trào đền tội. Em gái của Thánh Clare, Thánh Agnes, đã cùng gia nhập với thánh nữ ở Panzo này. Sau khi thánh nữ đến, các hiệp sĩ của gia đình thánh nữ đã đến đưa thánh nhân về. Lần này, họ cố gắng lôi Agnes đi một cách thô bạo. Thánh Clare cầu nguyện và thân thể của em gái thánh nữ trở nên nặng đến mức họ không thể nâng dậy. Đây là phép lạ đầu tiên của Thánh Clare. Sau biến cố này, Thánh Phanxicô đã đi cùng hai chị em về nhà cuối cùng của họ: San Damiano.

Từ cổng thành phố Porta Nuova của Assisi, đi theo các biển báo xuống dốc đến Santuario di San Damiano. Thánh địa San Damiano là địa điểm quan trọng nhất liên quan đến cuộc đời của Thánh Clare. Vào bên trong, du khách có thể nhìn thấy các hàng ghế ca đoàn bằng gỗ trần, nơi Clare và các chị em cộng đoàn của thánh nữ cầu nguyện. Ở đầu cầu thang là nhà nguyện nơi Thánh Clare cầu nguyện khi thánh nữ ốm quá không thể đi xuống chỗ ca đoàn. Ở góc gian phòng tập thể là một thánh giá đánh dấu nơi Thánh Clare qua đời. Ở đây có một cánh cửa bằng gỗ để tưởng nhớ thời khắc Thánh Clare giơ cao hộp đựng Thánh Thể để đẩy lùi quân xâm lăng Saracen.

Chuyến hành hương theo bước chân của Thánh Clare

Thánh Clare cuối cùng ở cố định tại nhà thờ ven đường San Damiano. Thánh nhân sống trong khu phức hợp nhỏ với 50 chị em trong suốt 40 năm cho đến khi qua đời vào ngày 11 tháng Tám năm 1253.

© Photo Courtesy of Bret Thoman

Chuyến hành hương theo bước chân của Thánh Clare

Bên trong khu vực cho ca đoàn là một tấm giấy da đóng khung ghi tên của những nữ tu đã sống với thánh nữ ở San Damiano. Cuối cùng, mẹ ruột của Thánh Clare, Chân phước Ortulana, đã đến sống với thánh nhân.

© Photo Courtesy of Bret Thoman

Ở San Damiano, Clare đón nhận cuộc sống mới mà thánh nữ được mời gọi. Thánh nhân bỏ lại tất cả các đặc quyền thế gian để chọn một điều duy nhất, mà thánh nữ gọi là “đặc ân cao nhất của sự nghèo khó.”


[Nguồn: aleteia]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 23/2/2021]