Thứ Sáu, 28 tháng 4, 2023

Tiếp kiến chung của ĐTC Phanxicô ngày 26.04.2023: “Lời cầu nguyện của họ là sức mạnh vô hình nâng đỡ sứ vụ”

Đức Thánh Cha nói về đời sống Đan viện: “Lời cầu nguyện của họ là sức mạnh vô hình nâng đỡ sứ vụ”

Bài giáo lý thứ 12 của Đức Thánh Cha về nhiệt huyết loan báo Tin Mừng

Tiếp kiến chung của ĐTC Phanxicô ngày 26.04.2023: “Lời cầu nguyện của họ là sức mạnh vô hình nâng đỡ sứ vụ”
Vatican Media

*******

Buổi tiếp kiến sáng nay được tổ chức lúc 9:00 sáng tại Quảng trường Thánh Phêrô, tại đây Đức Thánh Cha Phanxicô gặp gỡ các nhóm khách hành hương và tín hữu đến từ Ý và khắp nơi trên thế giới.

Trong huấn từ bằng tiếng Ý, Đức Thánh Cha tiếp tục loạt bài giáo lý về nhiệt tâm Loan báo Tin mừng: lòng nhiệt thành tông đồ của người tín hữu, tập trung suy ngẫm về chủ đề “Các chứng nhân: đời sống đan tu và sức mạnh chuyển cầu. Thánh Grêgôriô Narek.” (Bài đọc: Is 53:11-12).

Sau phần tóm lược bài giáo lý bằng một số ngôn ngữ khác nhau, Đức Thánh Cha đã ngỏ lời chào đặc biệt đến các tín hữu hiện diện.

Buổi Tiếp kiến chung kết thúc với Kinh Lạy Cha và Phép lành Tòa Thánh.

___________________________________________


Nhiệt tâm loan báo Tin Mừng: lòng nhiệt thành tông đồ của người tín hữu. 2. Các chứng nhân: đời sống đan tu và sức mạnh chuyển cầu. Thánh Gregory xứ Narek

Anh chị em thân mến, chào anh chị em!

Chúng ta tiếp tục loạt bài giáo lý về các chứng nhân của lòng nhiệt thành loan báo Tin mừng. Chúng ta đã bắt đầu với Thánh Phaolô, và lần trước chúng ta đã nhìn đến các vị tử đạo là những người loan báo Chúa Giêsu bằng chính cuộc sống của họ, đến mức hiến mạng sống của họ cho Ngài và cho Tin Mừng. Nhưng còn có một chứng tá vĩ đại khác xuyên suốt lịch sử đức tin: đó là chứng tá của các tu sĩ nam nữ, những người anh chị em đã từ bỏ chính mình và từ bỏ thế gian để noi gương Chúa Giêsu trên con đường khó nghèo, khiết tịnh, vâng phục và chuyển cầu lên Chúa cho tất cả mọi người. Cuộc sống của họ tự nói lên tất cả, nhưng chúng ta có thể đặt câu hỏi: những người sống trong các tu viện có thể giúp ích cho việc loan báo Tin Mừng bằng cách nào? Chẳng phải là họ sẽ làm tốt hơn nếu dồn sức cho sứ mệnh sao? Ra khỏi tu viện và rao giảng Tin Mừng, bên ngoài… bên ngoài tu viện? Trong thực tế, các đan sĩ là trái tim đang đập của việc loan báo. Điều này thật lạ lùng: họ là trái tim đang đập. Lời cầu nguyện của họ là dưỡng khí cho tất cả các chi thể của Nhiệm thể Chúa Kitô, lời cầu nguyện của họ là sức mạnh vô hình duy trì sứ vụ.

Không phải ngẫu nhiên mà bổn mạng của các hội truyền giáo là một nữ tu sĩ, Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu. Chúng ta hãy lắng nghe cách thánh nữ khám phá ra ơn gọi của mình – chị viết: “Tôi hiểu rằng Giáo hội có một Trái tim và Trái tim này bừng cháy tình yêu. Tôi hiểu rằng chỉ có Tình yêu mới khiến các thành viên của Giáo hội hành động, rằng nếu Tình yêu không còn nữa thì các tông đồ sẽ không rao giảng Tin Mừng và các vị tử đạo sẽ không đổ máu họ ra. Tôi hiểu rằng tình yêu đó bao gồm tất cả các ơn gọi. … Rồi, trong niềm vui sướng tột độ, tôi đã kêu lên: Ôi lạy Chúa Giêsu, Tình Yêu của con.... ơn gọi của con, cuối cùng con đã tìm thấy nó.... ơn gọi của con là tình yêu! … Trong trái tim của Giáo hội, Mẹ của con, con sẽ là Tình yêu” (Tự truyện “B”, ngày 8 tháng 9 năm 1896). Những người sống đời chiêm niệm, các đan sĩ nam nữ: những người cầu nguyện, làm việc, cầu nguyện trong thinh lặng cho toàn thể Giáo hội. Và đây là tình yêu: đó là tình yêu được thể hiện qua việc cầu nguyện cho Giáo hội, làm việc cho Giáo hội, trong các đan viện.

Tình yêu này dành cho mọi người đã truyền cảm hứng cho đời sống của các nam nữ tu sĩ, và được chuyển thành lời cầu nguyện chuyển cầu của họ. Về vấn đề này, cha muốn đưa ra cho anh chị em mẫu gương của Thánh Grêgôriô Narek, Tiến Sĩ Hội Thánh. Ngài là một tu sĩ người Armenia, sống vào khoảng năm 1000, ngài đã để lại một quyển sách cầu nguyện, trong đó thể hiện đức tin của người Armenia, những người đầu tiên theo Kitô giáo; một dân tộc, cùng với thập giá của Chúa Kitô, đã phải chịu quá nhiều đau khổ trong suốt lịch sử. Và Thánh Grêgôriô đã dành gần như cả cuộc đời của ngài trong đan viện Narek. Ở đó, ngài đã học cách nhìn vào trong sâu thẳm tâm hồn con người, và bằng cách kết hợp thơ ca và cầu nguyện với nhau, ngài đã đánh dấu đỉnh cao của văn học và tinh thần Armenia. Điều nổi bật nhất về ngài là tình liên đới phổ quát mà ngài là người diễn giải. Và giữa các nam nữ đan sĩ có một tình liên đới phổ quát: bất cứ điều gì xảy ra trên thế giới, đều tìm thấy một vị trí trong trái tim, trong trái tim của họ, và họ cầu nguyện, và họ cầu nguyện.

Trái tim của các tu sĩ nam nữ là trái tim thu bắt tín hiệu như cây ăng-ten, nó thu nhận những gì xảy ra trên thế giới, và cầu nguyện và chuyển cầu cho điều này. Và theo cách này: họ sống kết hiệp với Chúa và với mọi người. Và một vị đan sĩ nói: “Tôi đã tự nguyện nhận hết mọi lỗi lầm, từ tổ tông cho đến con cháu cuối cùng, và tôi xin gánh lấy trách nhiệm về những lỗi lầm đó”. Đó là điều Chúa Giêsu đã làm: họ tự gánh lấy những vấn đề của thế giới, những khó khăn, bệnh tật, nhiều thứ, và họ cầu nguyện cho những điều đó. Và đây là những nhà truyền giáo vĩ đại. Các tu viện là… nhưng làm sao họ có thể vừa sống tách biệt vừa truyền giáo? Đúng vậy… bởi vì bằng lời nói, chẳng hạn với lời chuyển cầu và công việc hằng ngày, họ là nhịp cầu trung gian cho mọi người và các tội lỗi. Họ khóc, thậm chí rơi nước mắt, họ khóc cho tội lỗi của mình – xét cho cùng, tất cả chúng ta đều là tội nhân – và họ cũng khóc cho tội lỗi của thế giới, và họ cầu nguyện và chuyển cầu bằng đôi tay và trái tim dâng lên.

Chúng ta hãy suy nghĩ một chút về điều này – nếu tôi có thể cho phép mình sử dụng từ ngữ – “nguồn dự trữ” mà chúng ta có trong Giáo hội: họ là sức mạnh thực sự, sức mạnh thực sự đưa Dân Chúa tiến bước, và đây là nơi dẫn đến thói quen của người dân – Dân Chúa – thường nói “Xin cầu nguyện cho tôi, xin cầu nguyện cho tôi”, khi họ gặp một người nam nữ thánh hiến, bởi vì họ biết có một lời cầu thay nguyện giúp. Sẽ rất hữu ích cho chúng ta – trong khả năng chúng ta có thể – đến thăm một tu viện, bởi vì ở đó mọi người cầu nguyện và làm việc. Mỗi người có những quy tắc riêng, nhưng đôi tay của họ luôn bận rộn: dấn thân vào công việc, dấn thân vào cầu nguyện. Xin Chúa ban cho chúng ta những tu viện mới, xin Chúa ban cho chúng ta những tu sĩ nam nữ mới để đưa Giáo hội tiến lên bằng lời chuyển cầu của họ. Cảm ơn anh chị em.

_______________________________________


Lời chào đặc biệt

Cha xin gửi lời chào thân ái đến anh chị em hành hương và du khách nói tiếng Anh tham dự buổi tiếp kiến hôm nay, đặc biệt là các nhóm đến từ Anh, Đan Mạch, Malta, Kenya, Kuwait, Úc, Indonesia, Việt Nam, Philippines và Hoa Kỳ. Trong niềm vui của Chúa Kitô Phục Sinh, tôi khẩn xin cho anh chị em và gia đình lòng thương xót của Thiên Chúa là Cha chúng ta. Xin Chúa chúc lành cho tất cả các bạn!



[Nguồn: vatican.va]; [exaudi]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 27/4/2023]


ĐTC Phanxicô gặp các tham dự viên của Phiên họp khoáng đại lần thứ hai của Bộ Giáo dân, Gia đình và Sự sống

“Giáo dân và Thừa tác vụ trong Giáo hội Hiệp hành”

Phiên họp khoáng đại lần thứ hai của Bộ Giáo dân, Gia đình và Sự sống

ĐTC Phanxicô gặp các tham dự viên của Phiên họp khoáng đại lần thứ hai của Bộ Giáo dân, Gia đình và Sự sống
Vatican Media

*******

Sáng nay, Đức Thánh Cha Phanxicô đã tiếp các tham dự viên của Phiên họp khoáng đại lần thứ hai của Bộ Giáo dân, Gia đình và Sự sống trong Điện Tông tòa Vatican.

Sau đây là diễn từ ngài gửi đến họ trong buổi gặp gỡ:

________________________________________


Diễn từ của Đức Thánh Cha

Anh chị em thân mến!

Tôi xin chào mừng tất cả anh chị em tham dự Phiên họp khoáng đại lần thứ hai của Bộ Giáo dân, Gia đình và Sự sống, và tôi xin cảm ơn Đức Hồng y Farrell vì những lời tốt đẹp của ngài.

Tôi xin cảm ơn anh chị em vì công việc đã được hoàn thành trong những năm vừa qua và vì cam kết mà anh chị em dành cho công việc trong tất cả các lĩnh vực theo năng lực của mình. Những việc này liên quan đến cuộc sống hàng ngày của nhiều người: gia đình, người trẻ, người già, các hiệp hội tín hữu, và nói cách tổng quát hơn là giáo dân sống trong thế giới với những niềm vui và khó khăn của họ. Tôi có thể nói rằng anh chị em là một Bộ “bình dân”, và điều này thật đẹp! Xin nhớ rằng: anh chị em đừng bao giờ đánh mất đặc tính gần gũi này với con người trong thời đại chúng ta. Sự gần gũi, tôi nhấn mạnh điều đó.

Trong những ngày này, anh chị em quy tụ để cùng nhau suy tư về chủ đề: Giáo dân và thừa tác vụ của Giáo hội hiệp hành.

Nói chung, khi nói về các thừa tác vụ, chúng ta nghĩ ngay đến các thừa tác vụ “được thiết lập”: người đọc sách, người giúp lễ, giáo lý viên – là những thừa tác vụ phổ biến và đã được suy tư rất nhiều. Các thừa tác vụ này đặc trưng bởi sự can dự công khai của Giáo hội – một hành động cụ thể của thể chế – và sự xuất hiện nhất định. Những thừa tác vụ đó được kết nối với thừa tác vụ chức thánh, vì chúng bao gồm nhiều hình thức tham gia khác nhau vào công việc phù hợp với họ, ngay cả khi công việc đó không đòi hỏi bí tích Truyền chức.

Tuy nhiên, các thừa tác vụ được thiết lập không đại diện cho toàn bộ phạm vi thừa tác vụ của Giáo hội rộng lớn hơn, và kể từ thời các cộng đoàn Kitô hữu đầu tiên, liên quan đến tất cả các tín hữu (x. Tông thư ban hành Tự sắc Antiquum ministerium, 2). Đáng tiếc là nó được nói đến rất ít, nhưng anh chị em đã dành riêng Phiên họp khoáng đại của mình cho nó.

Trước hết, chúng ta tự hỏi: nguồn gốc của thừa tác vụ trong Giáo hội là gì?

Chúng ta có thể xác định hai câu trả lời căn bản.

Thứ nhất là: Phép rửa. Thật vậy, chức tư tế chung của tất cả các tín hữu bắt nguồn từ đó và qua đó được thể hiện trong các thừa tác vụ. Thừa tác vụ giáo dân không dựa trên bí tích Truyền chức, mà dựa trên Bí tích Rửa tội, vì sự thật là tất cả những người đã được rửa tội – giáo dân, người độc thân, các đôi vợ chồng, linh mục, tu sĩ – đều là Christofideles, là những người tin vào Chúa Kitô, là các môn đệ của Người, và do đó buộc phải tham gia vào sứ mệnh mà Ngài đã trao phó cho Giáo hội, cũng thông qua việc đảm nhận các thừa tác vụ đã được xác định.

Câu trả lời thứ hai là: các ơn của Chúa Thánh Thần. Thừa tác vụ của các tín hữu, và đặc biệt là của giáo dân, bắt nguồn từ đặc sủng mà Chúa Thánh Thần phân phát trong Dân Chúa để giáo hóa (x. ibid.): trước hết xuất hiện một đặc sủng, được Thần Khí linh hứng; sau đó, Giáo Hội nhìn nhận đặc sủng này như một công việc phục vụ hữu ích cho cộng đoàn; cuối cùng, trong giai đoạn thứ ba, nó được giới thiệu và một thừa tác vụ cụ thể lan tỏa.

Và rồi ngày càng thấy rõ hơn tại sao thừa tác vụ của Giáo hội không thể chỉ thu hẹp vào các thừa tác vụ đã được thiết lập, mà đúng hơn là bao trùm một phạm vi rộng lớn hơn nhiều. Ngoài ra, ngày nay cũng như trong các cộng đoàn tiên khởi, đứng trước những nhu cầu mục vụ cụ thể, mà không cần dùng đến việc thiết lập các thừa tác vụ, các mục tử có thể ủy thác một số chức năng bổ sung cho giáo dân, nghĩa là các sự phục vụ tạm thời, như trong trường hợp công bố Lời Chúa, trao Thánh Thể.

Ngoài ra, bên cạnh các thừa tác vụ được thiết lập, những việc phục vụ bổ sung và các trách vụ thường xuyên được ủy thác khác, giáo dân có thể thi hành nhiều công việc, thể hiện sự tham gia của họ vào chức năng ngôn sứ và vương đế của Chúa Kitô: không chỉ trong Giáo hội, mà còn trong các môi trường nơi họ hòa nhập. Có một số việc phục vụ mang tính bổ sung, nhưng có những sự phục vụ khác xuất phát từ nguồn gốc bí tích rửa tội của giáo dân.

Trước hết, tôi nghĩ đến những đòi hỏi liên quan đến các hình thức nghèo khó cũ và mới, cũng như những di dân, họ khẩn thiết đòi hỏi hành động chào đón và tình liên đới. Trong những lĩnh vực này của đức ái, nhiều sự phục vụ có thể phát sinh dưới hình thức các thừa tác vụ đích thực. Đó là một không gian dấn thân rộng lớn cho những ai muốn sống theo cách thiết thực sự gần gũi của Chúa Giêsu, trong mối tương quan với người khác, mà họ thường cảm nghiệm trực tiếp. Do đó, thừa tác vụ không chỉ đơn thuần là một cam kết xã hội, mà còn là một điều gì đó rất đẹp và mang tính cá nhân, một chứng tá Kitô giáo đích thực.

Rồi tôi nghĩ đến gia đình, mà tôi biết anh chị em đã cùng suy tư trong Phiên họp khoáng đại này, xét đến một số thách đố trong việc chăm sóc mục vụ gia đình, bao gồm các tình huống khủng hoảng hôn nhân, các vấn đề của những người ly thân và ly dị và những người sống trong một cuộc hôn nhân mới hoặc có tái hôn. Trong Tông huấn Christofideles laici khẳng định rằng có những thừa tác vụ có nền tảng bí tích trong Hôn nhân chứ không chỉ trong Bí tích Rửa tội và Thêm sức (số 23). Trong Tông huấn Familiaris consortio, sứ mệnh giáo dục của gia đình được nói đến như một thừa tác vụ loan báo Tin Mừng, làm cho gia đình trở thành một nơi khai tâm Kitô giáo đích thực (x. số 39). Và trong Tông huấn Evangelii nuntiandi nhắc lại rằng bản chất truyền giáo có trong ơn gọi hôn nhân cũng được thể hiện bên ngoài gia đình, khi gia đình trở thành “người loan báo Tin Mừng cho nhiều gia đình khác và của khu xóm mà gia đình đó là một phần của nó” (x. số 71). Tôi sẽ tạm dừng lại một chút ở đây, vì tôi đã trích dẫn trong Tông huấn Evangelii nuntiandi. Tông huấn này của Thánh Phaolô VI vẫn có giá trị cho đến ngày nay, nó vẫn mang tính thời sự. Xin hãy cầm nó lên, đọc lại nó, rất hợp thời. Với rất nhiều điều, khi người ta tìm lại được (người ta nói): “Ồ, ngài Montini nhìn xa trông rộng”. Ở đó anh chị em có thể thấy tầm nhìn xa trông rộng của vị thánh vĩ đại đã lãnh đạo Giáo hội.

Tôi đã trích dẫn một số ví dụ về thừa tác vụ giáo dân, mà có thể thêm vào đó nhiều ví dụ khác, được các nhà chức trách giáo hội thừa nhận theo nhiều cách khác nhau như là những sự thể hiện về thừa tác vụ của Giáo hội theo nghĩa rộng.

Tuy nhiên, chúng ta phải nhớ một điều: các thừa tác vụ, những sự phục vụ, các công việc này không bao giờ được trở nên tự quy chiếu. Tôi thấy giận khi nhìn thấy các thừa tác viên giáo dân “tự mãn” – thứ lỗi cho cách diễn đạt – bởi thừa tác vụ này. Đây là thừa tác, nhưng không phải là Kitô giáo. Họ là những thừa tác viên ngoại giáo, họ kiêu ngạo, phải không? Hãy thận trọng với điều này: không bao giờ được thành tự quy chiếu. Phục vụ là một chiều, nó không phải là một chuyến đi khứ hồi: điều đó sẽ không bao giờ đúng. Mục đích của những công việc đó vượt xa hơn thế, và chính điều đó mang lại “các giá trị Kitô giáo trong các lĩnh vực xã hội, chính trị và kinh tế” (x. Tông huấn Evangelii Gaudium, 102). Đây là sứ mệnh được giao phó trước hết cho các giáo dân, để những hoạt động của họ không chỉ giới hạn vào “các nhiệm vụ trong Giáo hội, mà không có cam kết thực sự trong việc áp dụng Tin Mừng vào việc biến đổi xã hội” (nt.). Có khi anh chị em nhìn thấy những giáo dân và họ dường như mặc định là linh mục. Xin vui lòng: hãy làm sạch vấn đề này.

Sau đó, khi xem xét các hình thức mục vụ khác nhau mà chúng ta đã kể ra, sẽ rất hữu ích nếu đặt câu hỏi cuối cùng: chúng có điểm chung gì?

Hai điều: sứ mệnh và phục vụ. Thật vậy, tất cả các các tác vụ là sự thể hiện sứ mệnh duy nhất của Giáo hội, và tất cả đều là những hình thức phục vụ tha nhân. Đặc biệt, tôi muốn nhấn mạnh rằng gốc rễ của thuật ngữ thừa tác vụ (ministry) có từ trừ (minus), có nghĩa là “thứ yếu” (minor). Và Chúa Giêsu đã nói như vậy: ai lãnh đạo thì hãy làm cho mình trở nên nhỏ bé nhất, nếu không thì người đó không biết cách lãnh đạo. Đó là một chi tiết nhỏ, nhưng có tầm quan trọng lớn. Những ai theo Chúa Giêsu không ngại biến mình thành “thấp kém”, “nhỏ bé”, để phục vụ tha nhân. Thật vậy, chính Chúa Giêsu đã dạy chúng ta: “Ai muốn làm lớn giữa anh em thì phải làm người phục vụ anh em; ai muốn làm đầu anh em thì phải làm đầy tớ mọi người” (Mc 10:43-44). Đây là động lực thật sự phải truyền cảm hứng cho bất kỳ người tín hữu nào đảm nhận nhiệm vụ của Giáo hội, bất kỳ cam kết nào để làm chứng tá Kitô giáo trong thực tại nơi họ sống: sẵn sàng phục vụ anh em, và trong họ, phục vụ Chúa Kitô. Bằng cách này, tất cả những người đã chịu phép rửa mới có thể khám phá ra ý nghĩa cuộc sống của họ, hân hoan cảm nhận mình là “một sứ vụ trên mặt đất này” (nt., 273), nghĩa là, được kêu gọi, theo những cách thức và hình thức khác nhau, để “ đem lại ánh sáng, phúc lành, sự chấn hưng, nâng dậy, chữa lành và giải thoát” (nt.), và cho phép mình được đồng hành.

Anh chị em thân mến, một lần nữa xin cảm ơn anh chị em vì công việc anh chị em thực hiện để phục vụ Dân thánh trung thành của Chúa. Xin Đức Mẹ đồng hành với anh chị em và ban cho anh chị em những ơn Chúa Thánh Thần. Tôi chúc lành cho anh chị em, và xin anh chị em cầu nguyện cho tôi. Cảm ơn anh chị em.



[Nguồn: exaudi]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 23/4/2023]