Thứ Bảy, 25 tháng 6, 2022

ĐẠI HỘI GIA ĐÌNH THẾ GIỚI LẦN THỨ X [22-26 tháng Sáu 2022] HUẤN TỪ CỦA ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ

ĐẠI HỘI GIA ĐÌNH THẾ GIỚI LẦN THỨ X [22-26 tháng Sáu 2022] HUẤN TỪ CỦA ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ

ĐẠI HỘI GIA ĐÌNH THẾ GIỚI LẦN THỨ X

[22-26 tháng Sáu 2022]

*******

HUẤN TỪ CỦA ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ

Khán phòng Phaolô VI

Thứ Tư, 22 tháng Sáu, 2022

____________________________________________


Các gia đình thân yêu,

Cha rất vui được có mặt ở đây với các bạn, sau những biến cố đau buồn mà tất cả các bạn đã trải qua trong thời gian gần đây: trước tiên là trận đại dịch và bây giờ là cuộc chiến ở Châu Âu, chưa nói đến những cuộc chiến khác đang làm ảnh hưởng đến gia đình nhân loại chúng ta.

Tôi cảm ơn Đức Hồng Y Farrell, Đức Hồng Y De Donatis, các thành viên của Bộ Giáo dân, Gia đình và Sự sống, cũng như những anh chị em thuộc Giáo phận Roma đã cống hiến hết mình để đại hội này được diễn ra tốt đẹp.

Cha cũng xin cảm ơn các gia đình hiện diện đến từ nhiều nơi trên thế giới, đặc biệt là những gia đình đã chia sẻ chứng tá họ với chúng ta. Cảm ơn các bạn rất nhiều! Thật không dễ để trình bày trước rất đông khán giả về cuộc sống, những khó khăn của các bạn và những ân tứ tuyệt vời nhưng đậm tính cá nhân mà các bạn đã đón nhận từ Thiên Chúa. Chứng tá của các bạn đóng vai trò như những “bộ khuếch đại âm thanh”: các bạn đã nói lên kinh nghiệm của những gia đình khác trên thế giới đang có cùng những niềm vui và mối quan tâm, cùng những khó khăn và hy vọng, giống như chính gia đình các bạn.

Vì lý do này, cha muốn nói đôi điều với các gia đình đang có mặt ở đây và tất cả những đôi vợ chồng và gia đình đang lắng nghe chúng ta trên khắp thế giới. Cha muốn các con cảm nhận được sự gần gũi của cha với các con, dù các con ở đâu và với hoàn cảnh cuộc sống cụ thể của các con. Lời động viên của cha chính là lời sau đây: hãy bắt đầu từ nơi các con đang ở, và từ đó cố gắng cùng nhau bước trên hành trình: cùng với nhau như vợ chồng, cùng với nhau trong gia đình của các con, cùng với những gia đình khác, cùng với Giáo hội. Cha nghĩ đến dụ ngôn về Người Samari nhân hậu gặp một người bị thương đang cần giúp đỡ. Người đó đến gần người bị bạn, chăm sóc và giúp nạn nhân tiếp tục cuộc hành trình của mình. Đó là điều cha muốn Giáo hội dành cho tất cả các con! Một Người Samari nhân hậu đến gần bạn và giúp bạn tiếp tục cuộc hành trình và tiến lên một bước, dù là nhỏ. Đừng bao giờ quên rằng sự gần gũi là “phong cách” của Thiên Chúa, sự gần gũi và tình yêu dịu dàng. Bây giờ cha sẽ phân tích một số “bước tiến tới” cần được thực hiện cùng với nhau, qua sự suy tư về những chứng ngôn mà chúng ta đã nghe.

1. “Một bước tiến” tới hôn nhân. Cảm ơn Luigi và Serena đã kể cho chúng tôi rất trung thực về kinh nghiệm của các con, với những khó khăn và hy vọng trong đó. Cha nghĩ tất cả chúng ta đều cảm thấy đau lòng khi nghe các con nói rằng “Chúng tôi đã không tìm được một cộng đoàn nào có thể giang rộng vòng tay hỗ trợ chúng tôi trong hoàn cảnh thực của chúng tôi.” Thật là đau đớn! Nó khiến tất cả chúng ta phải suy nghĩ. Chúng ta cần được hoán cải và thực hiện hành trình như một Giáo hội chào đón, để các giáo phận và giáo xứ của chúng ta ngày càng có thể trở thành “những cộng đoàn hỗ trợ với vòng tay giang rộng”. Chúng ta rất cần điều này trong cái văn hoá thờ ơ ngày nay của chúng ta! Theo ý quan phòng, các con đã tìm thấy sự hỗ trợ trong các gia đình khác thật sự là “những giáo hội nhỏ bé”.

Cha được an ủi rất nhiều khi các con giải thích lý do dẫn đến việc các con cho con cái được rửa tội. Các con đã nói một câu rất hay: “Bất kể những nỗ lực cao quý nhất của con người, chúng ta vẫn không đủ cho chính mình”. Đúng vậy, chúng ta có thể có những ước mơ đáng yêu nhất, những lý tưởng cao cả nhất, nhưng cuối cùng, chúng ta cũng khám phá ra – và đây là sự khôn ngoan – những giới hạn của bản thân mà chúng ta không thể tự mình vượt qua, nhưng vượt qua bằng cách mở lòng với Chúa Cha, với tình yêu và ân sủng của Người. Đó là ý nghĩa của các bí tích rửa tội và hôn nhân: đó là sự trợ giúp cụ thể mà Thiên Chúa ban cho chúng ta để không bỏ chúng ta một mình, bởi vì “chúng ta không đủ cho chính bản thân”. Thật tuyệt vời khi nghe những lời đó: “chúng ta không đủ cho chính bản thân”.

Chúng ta có thể nói rằng bất cứ khi nào một người nam và một người nữ yêu nhau, Thiên Chúa sẽ ban tặng cho họ một món quà; món quà đó là hôn nhân. Đó là một món quà tuyệt diệu, chứa đựng chính sức mạnh tình yêu của Thiên Chúa: mạnh mẽ, bền bỉ, thủy chung, sẵn sàng bắt đầu trở lại sau mỗi lần thất bại hay yếu đuối. Hôn nhân không phải là một thủ tục mà các con phải đi qua. Các con không kết hôn để trở thành người Công giáo “có gắn thẻ”, để tuân theo một quy định, hoặc vì Giáo hội yêu cầu các con làm như vậy, hoặc để tổ chức một bữa tiệc… Không phải, các con kết hôn vì các con muốn xây dựng hôn nhân của mình trên Tình yêu của Đức Kitô, là tình yêu vững chắc như bàn thạch. Trong hôn nhân, Đức Kitô tự hiến chính Người cho các con, để các con có thể tìm thấy sức mạnh dâng hiến cho nhau. Vì vậy, hãy can đảm: đời sống gia đình không phải là “nhiệm vụ bất khả thi”! Nhờ ân sủng của Bí tích, Thiên Chúa làm cho nó trở thành một cuộc hành trình tuyệt vời, được thực hiện cùng với Ngài và không bao giờ cô đơn. Gia đình không phải là một lý tưởng cao cả không thể đạt được trong thực tế. Thiên Chúa hứa ban sự hiện diện của Ngài trong hôn nhân và gia đình của các con, không chỉ riêng vào ngày cưới, nhưng trong suốt cuộc đời của các con. Và Người luôn hỗ trợ các con, mỗi ngày trong hành trình của các con.

2. “Một bước tiến tới” để ôm lấy thập tự giá. Cha cảm ơn Roberto và Maria Anselma, vì các con đã kể cho chúng ta nghe câu chuyện rất cảm động về gia đình các con và đặc biệt là về Chiara. Các con đã nói với chúng ta về thập tự giá, là một phần cuộc sống của mỗi cá nhân và mỗi gia đình. Các con làm chứng rằng thập giá nặng nề là bệnh tật và cái chết của Chiara đã không phá hủy gia đình các con hoặc làm mất đi sự thanh thản và bình an trong tâm hồn các con. Chúng ta có thể nhìn thấy điều này trên nét mặt của các con. Các con không chán nản, tuyệt vọng hay nổi giận với cuộc sống. Hoàn toàn ngược lại! Những gì chúng ta nhìn thấy nơi các con là sự thanh thản và niềm tin lớn lao. Các con đã nói với chúng ta rằng “Sự thanh thản của Chiara đã mở ra cho chúng tôi cánh cửa vào sự trường tồn”. Chứng kiến cách Chiara trải qua thử thách bệnh tật như thế nào đã giúp các con ngước nhìn lên, không để mình bị giam cầm trong nỗi đau buồn, mà mở ra cho một điều gì đó lớn lao hơn: là chương trình của Thiên Chúa, cõi trường tồn, nước trời.

Cha cảm ơn các con vì chứng tá đức tin này! Các con cũng trích dẫn một điều Chiara đã nói: “Thiên Chúa đặt một sự thật trong mỗi chúng ta và không thể hiểu sai sự thật đó”. Chúa đã đặt sự thật của cuộc sống thánh thiện trong tâm hồn Chiara, và vì vậy chị muốn giữ mạng sống cho đứa con bằng cái giá là chính mạng sống của mình. Là một người vợ, cùng với chồng, chị đã đi theo con đường Tin mừng của gia đình, một cách đơn sơ và tự nhiên. Tâm hồn của Chiara cũng chào đón sự thật của thập tự giá như một món quà của chính bản thân: món quà của chị là sự sống được trao tặng cho gia đình, cho Giáo hội và cho toàn thế giới. Chúng ta luôn cần những tấm gương tuyệt vời để noi theo. Ước mong Chiara trở thành nguồn cảm hứng cho hành trình nên thánh của chính chúng ta, và xin Chúa nâng đỡ và làm trổ sinh hoa trái cho mọi thập giá mà các gia đình đang gánh vác.

3. “Một bước tiến” tới sự tha thứ. Paul và Germaine, các con tìm được sự can đảm để kể cho chúng ta về cuộc khủng hoảng mà hai con đã trải qua trong hôn nhân của mình, và chúng tôi cảm ơn các con vì điều đó, bởi vì cuộc hôn nhân nào cũng có những thời khắc khủng hoảng. Chúng ta cần nói ra điều này, không che giấu nó và thực hiện các bước đi để vượt qua những khủng hoảng đó. Các con đã không cố làm thi vị vấn đề bằng một chút đường ngọt ngào! Các con gọi đích danh nguyên nhân của mọi cuộc khủng hoảng: sự giả dối, không chung thủy, sử dụng tiền bạc không đúng, ngẫu thần quyền lực và sự nghiệp, sự oán giận ngày càng tăng và sự chai đá của con tim. Như các con trình bày, cha tin rằng tất cả chúng ta đều sống lại những kinh nghiệm đau đớn của bản thân trước những hoàn cảnh tương tự của các gia đình bị tan vỡ. Chứng kiến cảnh một gia đình tan vỡ là một bi kịch mà chúng ta không thể giữ thái độ thờ ơ. Tiếng cười của vợ chồng biến mất, con cái khủng hoảng, sự yên bình mất đi. Và gần như mọi lúc, không ai biết phải làm gì.

Đó là lý do tại sao câu chuyện của các con truyền đi niềm hy vọng. Paul nói rằng tại thời điểm u ám nhất của cuộc khủng hoảng, Chúa đã đáp lời cho ước muốn sâu thẳm nhất của tâm hồn anh và cứu cuộc hôn nhân của anh. Đó là những gì đã xảy ra. Sâu thẳm trong tâm hồn mỗi người là khát vọng yêu thương không bao giờ chấm dứt, khát khao câu chuyện tình yêu chung sống không kết thúc ngắn ngủi, khát khao hoa trái của tình yêu không bị xua tan. Mọi người đều có niềm khát khao này. Không ai muốn một tình yêu chết yểu hoặc bị đánh dấu ngày hết hạn. Vì vậy, chúng ta rất đau khổ mỗi khi những vấp ngã, sự vô tâm và tội lỗi của con người làm đắm tàu một cuộc hôn nhân. Nhưng ngay cả trong cơn thử thách, Thiên Chúa nhìn thấy những gì trong tâm hồn chúng ta. Nhờ sự quan phòng của Chúa, các con đã gặp được một nhóm giáo dân cam kết hỗ trợ các gia đình cách đặc biệt. Đó là bước khởi đầu của hành trình tái tạo và hàn gắn mối quan hệ của các con. Các con bắt đầu nói chuyện với nhau, cởi mở và chân thành với nhau, thừa nhận lỗi lầm của mình, cùng cầu nguyện với các đôi vợ chồng khác, và tất cả những điều đó đã đưa các con tiến đến sự hòa giải và tha thứ.

Anh chị em thân mến, tha thứ chữa lành mọi vết thương. Tha thứ là một món quà tuôn trào từ ân sủng mà Chúa Kitô đổ xuống trên các đôi vợ chồng và toàn thể gia đình bất cứ khi nào chúng ta cho phép Người hành động, bất cứ khi nào chúng ta hướng về Người. Thật tuyệt vời khi các con tổ chức “ngày lễ tha thứ” của chính mình với con cái, và lặp lại lời hứa hôn nhân của các con khi cử hành Thánh lễ. Nó khiến cha nghĩ đến lễ mừng mà người cha trong dụ ngôn của Chúa Giêsu tổ chức cho đứa con hoang đàng của ông (x. Lc 15:20-24). Chỉ có khác là lần này, người có bước đi lầm lạc là cha mẹ chứ không phải là người con! “Cha mẹ hoang đàng”. Tuy nhiên, điều này cũng thật tuyệt vời và có thể trở thành một chứng tá lớn lao cho các con cái. Những đứa con khi bước qua tuổi thơ bắt đầu nhận ra rằng cha mẹ của họ không phải là “siêu nhân”; họ không phải là người toàn năng, càng không phải người hoàn hảo. Con cái của các con nhìn thấy điều quan trọng hơn nhiều nơi các con: chúng nhìn thấy sự khiêm nhường xin được tha thứ và sức mạnh được Chúa ban để tự đứng lên sau khi vấp ngã. Đây là điều mà các con rất cần! Vì chúng cũng sẽ phạm sai lầm trong cuộc sống và nhận ra rằng chúng cũng không hoàn hảo, nhưng các con cũng sẽ nhớ rằng Thiên Chúa nâng chúng ta lên, rằng tất cả chúng ta đều là những tội nhân được tha thứ, rằng chúng ta phải xin sự tha thứ từ người khác đồng thời có thể tha thứ cho chính bản thân. Bài học mà con cái học được nơi các con sẽ đọng mãi trong lòng chúng. Thật tốt cho chúng ta khi nghe được điều này. Cảm ơn các con đã làm chứng kiến về ​​sự tha thứ của mình!

4. “Một bước tiến” tới sự chào đón. Cảm ơn Iryna và Sofia về chứng tá của hai con. Các con đã nói lên tiếng nói của tất cả những người với cuộc sống bị tàn phá bởi chiến tranh ở Ukraine. Ở nơi các con, chúng ta nhìn thấy những khuôn mặt và câu chuyện của rất nhiều người buộc phải rời bỏ quê hương của họ. Chúng ta cảm ơn các con, vì các con đã không đánh mất niềm tín thác vào sự quan phòng và các con đã nhìn thấy cách Chúa hành động trong cuộc sống của mình, cách đặc biệt qua những con người bằng xương bằng thịt mà Ngài đã dẫn đưa các con đến gặp gỡ: những gia đình chủ nhà, các bác sĩ đã giúp đỡ các con, và những người tốt bụng khác. Chiến tranh khiến các con phải đối mặt trực diện với sự nhạo báng và tàn bạo của con người, nhưng các con cũng đã gặp được những con người có lòng nhân cao vời. Những người xấu xa nhất và những người tốt lành nhất! Điều quan trọng đối với tất cả chúng ta là không tiếp tục ngụ lại trong điều xấu xa nhất, mà là làm tăng tối đa điều tốt lành nhất, tính thiện cao cả mà mọi người đều có, và từ đó bắt đầu lại từ đầu.

Cha cũng cảm ơn Pietro và Erika đã kể câu chuyện riêng tư của các con, và lòng quảng đại mà các con đã chào đón Iryna và Sofia vào gia đình vốn đã đông đúc của mình. Các con chia sẻ với chúng ta rằng các con làm như vậy vì tâm tình cảm tạ Thiên Chúa và với tinh thần đức tin, như một tiếng gọi của Chúa. Erika kể với chúng ta rằng chào đón các trẻ là một “ân phúc từ trời”. Thật vậy, chào đón là một “đặc sủng” đích thực của các gia đình, và đặc biệt là các gia đình đông con! Chúng ta có thể nghĩ rằng trong một gia đình đông con việc chào đón người khác trở nên khó khăn hơn; nhưng nó lại không phải như vậy, vì các gia đình đông con được “huấn luyện” để nhường chỗ cho những người khác. Họ luôn có không gian cho người khác.

Cuối cùng, đây là tất cả những gì thuộc về gia đình. Trong gia đình, chúng ta trải nghiệm cảm giác được chào đón. Vợ chồng là những người đầu tiên “chào đón” và chấp nhận lẫn nhau, như họ đã nói trong ngày thành hôn: “Tôi nhận em/anh …” Sau này, khi đưa một đứa trẻ đi vào thế giới, họ sẽ chào đón sự sống mới đó. Trong khi ở những hoàn cảnh lạnh lùng và nặc danh, những người yếu đuối thường bị chối bỏ thì trong các gia đình việc chào đón là điều tự nhiên: chấp nhận một đứa trẻ khuyết tật, một người già cần được chăm sóc, một thành viên gia đình gặp khó khăn không còn ai khác… Điều này mang đến hy vọng. Gia đình là nơi chào đón, và khốn thay nếu gia đình biến mất! Xã hội sẽ trở nên lạnh lùng và không còn chịu nổi nếu không có các gia đình chào đón. Các gia đình chào đón và quảng đại mang đến “hơi ấm” cho xã hội.

5. “Một bước tiến” tới tình huynh đệ. Cha cảm ơn con, Zakia, đã chia sẻ câu chuyện của con với chúng ta. Thật ngạc nhiên và an ủi khi biết rằng những gì con và Luca đã cùng nhau xây dựng vẫn tồn tại. Câu chuyện của con được sinh ra và xây dựng dựa trên những lý tưởng rất cao đẹp mà con đã mô tả khi nói rằng: “Chúng tôi xây dựng gia đình của mình trên tình yêu đích thực, bằng sự tôn trọng, đoàn kết và đối thoại giữa các văn hóa của chúng tôi”. Không có gì trong đó bị mất đi, kể cả sau thảm kịch về cái chết của Luca. Tấm gương và di sản tinh thần của Luca không chỉ tiếp tục sống và nói với lương tâm của nhiều người, nhưng cả tổ chức Zakia đã thành lập cũng thực hiện sứ mệnh của anh theo một cách nào đó. Thật vậy, chúng ta có thể nói rằng sứ mệnh ngoại giao của Luca giờ đây đã trở thành “sứ mệnh hòa bình” với toàn bộ gia đình con. Trong câu chuyện của con, chúng ta thấy rõ ràng cách thức con người và tôn giáo có thể đan quyện với nhau và mang đến hoa trái quý giá. Nơi Zakia và Luca, chúng ta tìm thấy vẻ đẹp của tình người, sự nhiệt thành đối với cuộc sống, lòng vị tha và lòng trung thành với tín ngưỡng và truyền thống tôn giáo của riêng mỗi người, như một nguồn cảm hứng và sức mạnh nội tâm.

Gia đình của con thể hiện lý tưởng của tình huynh đệ. Ngoài việc là vợ chồng, các con còn sống như anh chị em trong lòng nhân ái, trong kinh nghiệm tôn giáo khác biệt và trong cam kết của các con với xã hội. Đây cũng là một bài học được rút ra từ trong gia đình. Sống trong gia đình cùng với những người khác biệt với chính mình, chúng ta học cách trở thành anh chị em. Chúng ta học cách vượt qua sự chia rẽ, định kiến và lòng hẹp hòi, đồng thời cùng nhau xây dựng một điều gì đó lớn lao, một điều gì đó đẹp đẽ, trên cơ sở những điểm chung của chúng ta. Những tấm gương sống tình huynh đệ như của Luca và Zakia cho chúng ta hy vọng; chúng giúp chúng ta nhìn thế giới với lòng vững tin nhiều hơn, một thế giới đang bị giằng xé bởi sự chia rẽ và thù địch. Cảm ơn các con về mẫu gương huynh đệ này!

Cha không muốn kết thúc câu chuyện của Luca và con mà không nhắc đến mẹ của con. Bà có mặt ở đây, và bà luôn ở bên cạnh con. Đây chính là sự tốt lành mà các bà mẹ vợ/chồng mang đến cho gia đình, những người mẹ vợ/chồng tốt và những người mẹ tốt! Cha cảm ơn bà đã đến với con ngày hôm nay.

Các bạn thân mến, mỗi gia đình của các bạn có một sứ mệnh để thực hiện trong thế giới của chúng ta, một chứng tá để thi hành. Chúng ta, những người đã lãnh nhận phép rửa được kêu gọi cách đặc biệt để trở thành “thông điệp mà Chúa Thánh Thần lấy từ sự giàu có của Chúa Giêsu Kitô và ban cho dân của Ngài” (Tông huấn Gaudete et Exsultate, 21). Vì lý do này, cha muốn các bạn hãy tự đặt cho mình câu hỏi này: Lời Chúa muốn nói qua cuộc sống chúng ta với tất cả những người chúng ta gặp gỡ là gì? Hôm nay Ngài đang đòi hỏi “bước tiến tới” nào nơi gia đình chúng ta, nơi gia đình tôi? Mọi người hãy đặt câu hỏi này. Hãy dừng lại và lắng nghe. Hãy để Ngài biến đổi các bạn, để bạn có thể thay đổi thế giới và biến nó thành “nhà” cho tất cả những ai đang cần cảm nhận được chào đón và chấp nhận, cho tất cả những ai cần gặp gỡ Chúa Kitô và biết rằng họ được yêu thương. Chúng ta cần phải sống với đôi mắt ngước lên trời: như Chân phước Maria và Luigi Beltrame Quattrocchi thường nói với con cái của họ, đứng trước những nỗ lực và niềm vui trong cuộc sống, “luôn luôn nhìn từ mái nhà trở lên”.

Cha cảm ơn các bạn đã đến đây. Cha cảm ơn vì những cố gắng trong việc dưỡng dục gia đình. Hãy liên tục tiến tới với lòng can đảm và niềm vui. Và xin đừng quên cầu nguyện cho cha.



[Nguồn: vatican.va]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 24/6/2022]


Đôi vợ chồng chân phước đầu tiên được tôn vinh tại Đại hội Gia Đình Thế Giới

Đôi vợ chồng chân phước đầu tiên được tôn vinh tại Đại hội Gia Đình Thế Giới

Đôi vợ chồng chân phước đầu tiên được tôn vinh tại Đại hội Gia Đình Thế Giới

Chân phước Luigi và Maria Beltrame Quattrocchi. 

Courtney Mares

Vatican City, 22 tháng Sáu, 2022 / 09:46 am


Thánh tích của đôi vợ chồng đầu tiên cùng được Giáo hội Công giáo tuyên phong chân phước được tôn kính trong Vương cung Thánh đường Thánh Phêrô vào tuần này trong thời gian Đại hội Gia đình Thế giới diễn ra ở Roma.

Chân phước Luigi và Maria Beltrame Quattrocchi là các thánh bổn mạng chính thức của Đại hội Gia Đình Thế Giới lần thứ 10 diễn ra tại Roma từ ngày 22 đến 26 tháng Sáu.

Hai vợ chồng người Ý kết hôn được 45 năm, cùng nhau trải qua hai cuộc chiến tranh thế giới và nuôi dưỡng ơn gọi phục vụ Giáo hội của bốn người con trong bối cảnh Châu Âu phải đứng trước những khó khăn chưa từng có.

Cả hai người con trai của họ đều trở thành linh mục vào những năm 1930 và đồng tế trong Thánh lễ tuyên phong chân phước cho cha mẹ cùng với Đức Gioan Phaolô II vào năm 2001.

Người con trai lớn là Cha Tarcisio Beltrame, một tu sĩ dòng Biển Đức, và người em là Cha Paolino, tu sĩ dòng Trappist, cả hai đều liều mạng bí mật hoạt động với quân kháng chiến trong thời Đức Quốc xã chiếm đóng nước Ý trong Đệ nhị Thế chiến, đồng thời căn hộ của gia đình Beltrame Quattrocchi ở Roma được dùng làm nơi ẩn náu cho những người chạy trốn và những người Ý với nguồn gốc Do Thái.

Một người họ hàng còn sống của gia đình Beltrame Quattrocchi nói rằng người đó có tài liệu từ Văn phòng Chiến lược Hoa Kỳ (OSS) xác nhận sự hợp tác của hai người con trai trong phong trào Kháng chiến, điều đó khiến mức độ nguy hiểm càng lớn hơn trước thực tế căn hộ của gia đình nằm ngay cạnh trụ sở của Bộ chỉ huy Đức ở Roma.

Ông Francesco Beltrame Quattrocchi nói với EWTN: “Nếu bị phát hiện, tất cả họ sẽ bị bắn ngay lập tức.”

Những người con gái của gia đình Beltrame Quattrocchis cũng nhiệt thành phục vụ Giáo hội. Người con gái lớn, Stefania, gia nhập tu viện Biển Đức trở thành nữ tu năm 1927. Và người con út trong gia đình, Enrichetta Beltrame Quattrocchi, là một phụ nữ tận hiến đã được công bố là bậc đáng kính.

‘Đời sống thiêng liêng phong phú lạ thường’

Nguồn gốc của ơn gọi của những người con và chứng tá anh dũng của gia đình Beltrame Quattrocchi trong thời gian thử thách xuất phát từ nền tảng tinh thần phong phú trong cuộc hôn nhân của ông Luigi và bà Maria.

Khi Thánh Gioan Phaolô II phong chân phước cho ông Luigi và bà Maria năm 2001, ngài nói rằng đôi vợ chồng chân phước đã “sống một cuộc sống bình thường theo cách phi thường.”

Ngài nói: “Giữa những niềm vui và lo lắng của một gia đình bình thường, họ đã biết cách sống một đời sống thiêng liêng phong phú lạ thường. Trung tâm đời sống của họ là Thánh Thể hàng ngày cũng như lòng sùng kính Đức Trinh Nữ Maria, Đấng mà hai vị cầu nguyện mỗi tối với chuỗi hạt Mân Côi.”

Ông Luigi và bà Maria đã cùng nhau sống nhân đức anh hùng trong vai trò là vợ chồng và là cha mẹ. Hai người kết hôn tại Vương cung Thánh đường Đức Bà Cả ngày 25 tháng Mười Một năm 1905. Ông Luigi 25 tuổi và bà Maria 21 tuổi. Ngày nay, có thể nhìn thấy một tấm bảng kỷ niệm ngày cưới của họ trong nhà nguyện Corsini của vương cung thánh đường.

Sau khi kết hôn tại vương cung thánh đường Đức Mẹ lớn nhất Roma, hai người đã dâng gia đình và tất cả con cái của họ cho Đức Mẹ Tình Yêu Thiên Chúa.

Đôi vợ chồng chân phước đầu tiên được tôn vinh tại Đại hội Gia Đình Thế Giới

Các con trong gia đình Beltrame Quattrocchi.

Đức Gioan Phaolô II nói: “Hai ngài đã sống tình yêu vợ chồng và phục vụ sự sống dưới ánh sáng của Tin Mừng và với tình người cao cả. Ý thức trọn vẹn trách nhiệm, họ đã đảm nhận nhiệm vụ cộng tác với Thiên Chúa trong việc sinh sản, quảng đại hy sinh cho con cái, dạy bảo, hướng dẫn và dẫn dắt chúng khám phá chương trình yêu thương của Ngài.”

“Từ mảnh đất thiêng liêng màu mỡ này nảy nở các ơn gọi linh mục và đời sống tận hiến, điều này cho thấy hôn nhân và sự khiết tịnh có thể được kết nối chặt chẽ và soi sáng lẫn nhau xuất phát từ nguồn gốc tình yêu vợ hôn nhân của Thiên Chúa.”

Ông Luigi làm luật sư và bà Maria là một giáo lý viên và viết một số quyển sách về giáo dục trong thời gian nuôi dạy bốn đứa con của họ.

Hai người cũng tổ chức các khóa học chuẩn bị cho hôn nhân Công giáo cho các cặp đính hôn thông qua công việc của họ trong hội Công giáo Tiến hành.

Trong Chiến tranh thế giới I, gia đình cũng hỗ trợ những người bị thương và các gia đình gặp khó khăn. Họ cũng hỗ trợ về tài chính cho một số thanh niên muốn trở thành linh mục hoặc bước vào đời sống tu trì.

Ông Luigi qua đời vì một cơn đau tim năm 1951 ở tuổi 71. Bà Maria sống thêm 14 năm sau khi người chồng yêu quý qua đời và tiếp tục cống hiến phục vụ cho gia đình và Giáo hội.

Đôi vợ chồng chân phước đầu tiên được tôn vinh tại Đại hội Gia Đình Thế Giới

Thánh tích của ông bà Luigi và Maria Beltrame Quattrocchi được trưng bày trong Đền thánh Phêrô.

Ngoài những thánh tích đặc biệt của đôi vợ chồng chân phước có thể chiêm ngắm trước bàn thờ chính ở Vương cung Thánh đường Thánh Phêrô, một số đồ dùng cá nhân khác của hai vị sẽ được trưng bày trong Khán phòng Phaolô VI trong suốt thời gian Đại hội Gia đình Thế giới ở Roma.

Các đồ vật thể hiện đời sống tinh thần của hai vợ chồng được đan kết với tình yêu hôn nhân của họ như thế nào. Trong ảnh là chiếc nhẫn đính hôn mà ông Luigi đã trao cho bà Maria và cuốn Kinh thánh hai người cùng đọc.

Ngoài ra còn có tấm thiệp thánh nhỏ với ảnh Đức Trinh Nữ Maria Mân Côi Pompei mà bà Maria đã tặng ông Luigi trước khi họ cưới, và ông Luigi đã giữ trong ví của mình hơn 40 năm.

Hai vợ chồng chân phước cùng được chôn cất trong Thánh địa Tình yêu Thiên Chúa của Roma.



[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 25/6/2022]