Chủ Nhật, 28 tháng 11, 2021

Sứ điệp của Đức Thánh Cha nhân Ngày Quốc tế Người Khuyết tật, 25.11.2021

Sứ điệp của Đức Thánh Cha nhân Ngày Quốc tế Người Khuyết tật, 25.11.2021

Sứ điệp của Đức Thánh Cha nhân Ngày Quốc tế Người Khuyết tật, 25.11.2021

 

Sau đây là sứ điệp của Đức Thánh Cha Phanxicô nhân Ngày Quốc tế Người Khuyết tật, sẽ diễn ra vào ngày 3 tháng Mười Hai, với chủ đề: “Anh em là bạn hữu của Thầy” (Ga 15: 14):

__________________________________


“Anh em là bạn hữu của Thầy” (Ga 15:14)

Anh chị em thân mến!

Khi chúng ta cử hành Ngày Quốc tế của anh chị em, tôi muốn nói trực tiếp với tất cả anh chị em là những người đang sống với tình trạng bị một khiếm khuyết nào đó, để nói với anh chị em rằng Giáo hội yêu thương anh chị em, và cần từng người trong anh chị em để hoàn thành sứ mệnh phục vụ Tin mừng của mình.

Chúa Giêsu, người bạn của chúng ta

Chúa Giêsu là bạn của chúng ta! Đó là lời Ngài nói với các môn đệ trong Bữa Tiệc Ly (x. Ga 15:14). Lời của Ngài cũng nói với chúng ta; chúng làm sáng tỏ mầu nhiệm về mối tương quan gần gũi của chúng ta với Ngài trong cương vị là các thành viên Giáo hội của Ngài. “Tình bằng hữu với Chúa Giêsu không thể bị phá vỡ. Ngài không bao giờ rời bỏ chúng ta, mặc dù có lúc dường như Ngài giữ im lặng. Khi chúng ta cần Ngài, Ngài tỏ mình ra cho chúng ta biết; Ngài luôn ở bên cạnh chúng ta ở bất cứ nơi đâu chúng ta đi tới” (Tông huấn Christus Vivit, 154). Người Kitô hữu chúng ta nhận được một món quà: được khắc ghi trong trái tim của Chúa Giêsu và tình bạn với Ngài. Đó là một đặc ân và một phúc lành, và nó trở thành ơn gọi của chúng ta: chúng ta được mời gọi trở thành bạn hữu của Chúa Giêsu!

Có Chúa Giêsu làm bạn là một niềm an ủi vô cùng lớn lao. Nó có thể biến mỗi người chúng ta thành người môn đệ với lòng biết ơn và vui mừng, một người có khả năng cho thấy rằng sự mỏng giòn của chúng ta không là trở ngại cho việc sống và loan báo Tin Mừng. Thật vậy, tình bằng hữu đầy lòng tin tưởng và riêng tư với Chúa Giêsu đóng vai trò là chìa khóa tinh thần để giúp chúng ta biết chấp nhận những giới hạn mà tất cả chúng ta đều có, và từ đó bình an với những giới hạn đó. Điều này có thể dẫn đến một niềm vui “ngập tràn tâm hồn và cuộc sống” (Tông huấn Evangelii Gaudium, 1), vì như một nhà chú giải vĩ đại đã viết, tình bạn với Chúa Giêsu là “một tia lửa làm bừng lên ngọn lửa nhiệt thành”.[1]

Giáo hội là nhà của anh chị em

Bí tích Rửa tội làm cho mỗi người chúng ta trở thành thành viên chính thức của cộng đoàn Giáo hội, để tất cả chúng ta, không loại trừ hay phân biệt, đều có thể nói: “Tôi là Giáo hội!” Giáo hội thực sự là nhà của anh chị em! Chúng ta, tất cả chúng ta, là Giáo hội, vì Chúa Giêsu đã chọn làm bạn hữu của chúng ta. Giáo Hội – và đây là điều chúng ta cần học hỏi nhiều hơn và nhiều hơn nữa trong tiến trình thượng hội đồng mà chúng ta đã bắt đầu – “không phải là một cộng đồng bao gồm những người hoàn hảo, nhưng là một cộng đồng của các người môn đệ trên hành trình, những người theo Chúa vì họ biết họ là tội nhân và cần được Ngài tha thứ” (Giáo lý, 13 tháng Tư, 2016). Trong dân tộc này, được hướng dẫn bởi lời của Thiên Chúa, tiến bộ trong những biến cố của lịch sử, “mọi người đều có một vai trò để thi hành; không ai là người thừa ” (Diễn từ trước các tín hữu Roma, ngày 18 tháng Chín năm 2021). Vì lý do này, mỗi người trong anh chị em cũng được kêu gọi góp phần của mình vào hành trình thượng hội đồng. Tôi tin rằng, nếu nó thực sự trở thành “một tiến trình giáo hội bao gồm và có sự tham gia” [2], thì cộng đoàn Giáo hội sẽ được phong phú thật sự.

Thật đáng buồn khi nói rằng thậm chí ngày nay nhiều người trong anh chị em “bị coi như những người xa lạ trong xã hội”; anh chị em có thể “cảm thấy rằng [anh chị em] tồn tại nhưng không thuộc về và không tham gia”, và “nhiều điều vẫn ngăn trở [anh chị em] không được trao quyền trọn vẹn” (Tông huấn Fratelli Tutti, 98). Sự phân biệt đối xử vẫn tiếp tục hiện hữu ở nhiều cấp độ xã hội khác nhau; nó nuôi dưỡng những định kiến, sự thiếu hiểu biết và một văn hóa khó có thể biết trân quý những giá trị quý báu của mỗi con người. Đặc biệt, xu hướng tiếp tục coi người khuyết tật – đây là kết quả của sự tương tác giữa các rào cản xã hội và những hạn chế của mỗi người – như là một loại bệnh, góp phần làm cho cuộc sống của anh chị em trở nên tách biệt và kỳ thị anh chị em.

Đối với đời sống của Giáo hội, “hình thức phân biệt đối xử tồi tệ nhất… là thiếu sự chăm sóc tinh thần” (Tông huấn Evangelii Gaudium, 200). Như một số người trong anh chị em đã từng có kinh nghiệm, có lúc điều này mang hình thức là sự từ chối quyền đến với các bí tích. Huấn quyền của Giáo hội rất rõ ràng trong lĩnh vực này, và gần đây, Hướng dẫn Giáo lý đã nói dứt khoát rằng “không ai có thể từ chối trao các bí tích cho người khuyết tật” (số 272). Khi chúng ta trải qua sự kỳ thị như vậy, đó chính là tình bạn của chúng ta với Chúa Giêsu, mà tất cả chúng ta đã nhận được như một món quà mà chúng ta không xứng đáng, để cứu chuộc chúng ta và làm cho chúng ta có thể nhận thức những khác biệt như một kho báu. Vì Chúa Giêsu không gọi chúng ta là tôi tớ, là những người kém phẩm giá, nhưng là những người bạn: những người bạn hữu đáng được biết tất cả những gì Ngài đã đón nhận từ Chúa Cha (x. Ga 15:15).

Trong những lúc khó khăn

Tình bạn hữu của Chúa Giêsu bảo vệ chúng ta trong những lúc khó khăn. Tôi ý thức rất rõ rằng đại dịch Covid-19, đại dịch mà chúng ta đang phải chiến đấu để vượt qua, tiếp tục gây ra những hậu quả nghiêm trọng đối với cuộc sống của nhiều người trong anh chị em. Chẳng hạn, tôi nghĩ đến việc anh chị em bị buộc phải ở nhà suốt thời gian dài; khó khăn của nhiều học sinh khuyết tật trong việc tiếp cận với sự hỗ trợ học trực tuyến; sự gián đoạn kéo dài của các dịch vụ chăm sóc xã hội ở nhiều quốc gia; và nhiều khó khăn khác mà anh chị em đã và đang phải đối mặt. Trên hết, tôi nghĩ đến những người trong anh chị em đang sống trong các cơ sở chăm sóc và nỗi đau khổ bị buộc phải chia cách với những người thân yêu của mình. Ở những nơi đó, virus tấn công mạnh mẽ và bất kể sự tận tâm của những người chăm sóc, nó đã cướp đi sinh mạng của quá nhiều người. Hãy biết rằng Giáo hoàng và Giáo hội đặc biệt gần gũi với anh chị em, với tình yêu thương và sự trìu mến!

Giáo hội đứng bên cạnh nhiều người trong anh chị em vẫn đang phải chiến đấu với Coronavirus. Giáo hội luôn luôn nhấn mạnh rằng mọi người đều được điều trị, và người khuyết tật không bị ngăn cản việc tiếp cận với dịch vụ chăm sóc tốt nhất hiện có. Về vấn đề này, một số Hội đồng Giám mục, chẳng hạn như Hội đồng Giám mục Anh và Wales [3], và Hoa Kỳ, [4] đã can thiệp để đòi sự tôn trọng quyền được chăm sóc y tế của mọi người, không phân biệt đối xử.

Tin mừng cho mọi người

Ơn gọi của chúng ta sinh ra từ tình bạn hữu của chúng ta với Chúa Giêsu. Ngài đã chọn chúng ta để sinh nhiều hoa trái, hoa trái sẽ tồn tại (x. Ga 15:16). Là cây nho thật, Ngài muốn mọi cành kết hợp với Ngài, sinh hoa kết trái. Thật vậy, Chúa Giêsu muốn chúng ta đạt được “hạnh phúc mà chúng ta đã được dựng nên để lãnh nhận. Chúa muốn chúng ta nên thánh chứ không hài lòng với một hiện hữu nhạt nhẽo và xoàng xĩnh” (Tông huấn Gaudete et Exsultate, 1).

Tin Mừng cũng dành cho anh chị em! Thông điệp của Tin mừng được gửi đến tất cả mọi người; đó là một lời an ủi, đồng thời là một lời kêu gọi hoán cải. Khi nói về lời kêu gọi nên thánh chung, Công Đồng Vatican II dạy rằng “tất cả mọi người tín hữu của Chúa Kitô ở bất kỳ cấp bậc hay địa vị nào, đều được mời gọi tiến đến sự viên mãn của đời sống Kitô hữu và sự hoàn thiện của đức ái… Để các tín hữu có thể đạt đến sự kiện toàn này, họ phải sử dụng sức mạnh của mình như họ đã nhận được, như một món quà từ Đức Kitô… Họ phải hiến dâng trọn vẹn cho vinh quang của Thiên Chúa và phục vụ người lân cận” (Hiến chế Lumen Gentium, 40).

Các Tin mừng cho thấy rằng bất cứ khi nào những người khuyết tật gặp Chúa Giêsu, cuộc sống của họ thay đổi sâu sắc, và họ trở thành chứng nhân của Ngài. Chẳng hạn như trường hợp của một người mù từ khi mới sinh, sau khi được Chúa Giêsu chữa lành, đã mạnh dạn tuyên bố với mọi người rằng Chúa Giêsu là một ngôn sứ (x. Ga 9:17). Nhiều người khác hân hoan công bố những gì Chúa đã làm cho họ.

Tôi biết rằng một số người trong anh chị em sống trong những hoàn cảnh không dễ dàng. Tôi muốn nói chuyện riêng với từng người trong anh chị em, và nếu cần thiết tôi xin rằng các thành viên trong gia đình hoặc những người thân thiết nhất với anh chị em hãy đọc những lời của tôi gửi đến anh chị em hoặc truyền đạt lời kêu gọi của tôi. Tôi xin anh chị em hãy cầu nguyện. Chúa chăm chú lắng nghe lời cầu nguyện của những người tin cậy nơi Ngài. Không một ai có thể nói rằng: “Tôi không biết cầu nguyện”, bởi vì như Thánh Tông đồ Phaolô nói, “Thần Khí giúp đỡ chúng ta là những kẻ yếu hèn, vì chúng ta không biết cầu nguyện thế nào cho phải; nhưng chính Thần Khí cầu thay nguyện giúp chúng ta, bằng những tiếng rên siết khôn tả” (Rm 8:26). Trong các Tin Mừng, Chúa Giêsu luôn lắng nghe những ai hướng về Ngài, dù chỉ bằng một tín hiệu rất nhỏ, ngập ngừng (x. Lc 8:44) hay tiếng kêu xin cứu giúp (x. Mc 10:47). Cầu nguyện là một sứ mệnh, một sứ mệnh mọi người có thể tiếp cận, và tôi muốn giao phó sứ mệnh đó cách đặc biệt cho anh chị em. Không có ai yếu đuối đến mức không thể cầu nguyện, không thể thờ phượng Chúa, tôn vinh Danh thánh của Người và cầu cho ơn cứu độ thế giới. Trước Đấng toàn năng, chúng ta nhận ra rằng tất cả chúng ta đều bình đẳng.

Anh chị em thân mến, ngày nay lời cầu nguyện của anh chị em trở nên cần thiết hơn bao giờ hết. Thánh Têrêsa Avila đã viết rằng “vào những lúc khó khăn, các bạn hữu của Chúa cần phải mạnh mẽ để hỗ trợ những người yếu đuối”. [5] Đại dịch lần này đã cho chúng ta thấy rõ ràng rằng tất cả chúng ta đều yếu đuối và dễ bị tổn thương: “Chúng ta nhận ra rằng tất cả chúng ta đang ở trên cùng một con thuyền, mong manh và mất phương hướng, nhưng đồng thời là quan trọng và cần thiết; tất cả chúng ta được kêu gọi cùng nhau chèo chống”. [6] Con đường chính để làm việc đó là cầu nguyện. Đây là điều mà mỗi người chúng ta đều có thể làm; và như ông Môsê, khi chúng ta cần được hỗ trợ (x. Xh 17:10), chúng ta vững tin rằng Chúa sẽ nghe lời khẩn cầu của chúng ta.

Tôi gửi đến tất cả anh chị em những lời nguyện chúc và ước mong tốt đẹp. Xin Chúa chúc lành cho anh chị em, và xin Đức Mẹ luôn gìn giữ anh chị em.


Roma, Đền thờ Thánh Gioan Lateran, 20 tháng Mười Một, 2021

Phanxicô

_____________________________________________


[1] Rudolf Schnackenburg, Amicizia con Gesù, Brescia 2007, p. 68. [The Friend We Have in Jesus, Westminster John Knox Press, 1997]


[3] Bishops’ Conference of England and Wales, Coronavirus and Access to Treatment, 20 April 2020.

[4] USCCB - Public Affairs Office, Statement on Rationing Protocols by Health Care Professionals in Response to COVID-19, 3 April 2020.

[5] Autobiography, 15, 5.




[Nguồn: vatican.va]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 27/11/2021]


Giáo hội hướng đến năm thánh 2025

Giáo hội hướng đến năm thánh 2025

Giáo hội hướng đến năm thánh 2025

Antoine Mekary | ALETEIA | i.Media

Camille Dalmas

20/11/21


25 năm sau Đại Năm Thánh 2000, Năm Thánh “thông thường” sắp tới này nhắc chúng ta nhớ về Năm thánh đầu tiên, vào năm 1300.

Năm thánh là một lễ thiêng liêng với tầm quan trọng rất lớn, được tổ chức 25 năm một lần và có sự tham gia của người Công giáo trên toàn thế giới. Ngày nay từ này đồng nghĩa với sự tán tụng và vui mừng, nhưng ban đầu nó là dấu chỉ của sự sám hối khổ hạnh… trước khi ân sủng được trao ban.

Vào năm 1300, ở thời kỳ khi nước Ý chỉ đơn thuần là một “sự diễn đạt địa lý”, “Đất nước với hình dạng chiếc ủng” đã phải hứng chịu một loạt những trận động đất tàn phá nhiều thành phố lớn. Người chết bị chôn vùi trong các đống đổ nát rất nhiều, và những người sống sót, lo sợ rằng mái nhà của họ sẽ đổ sập xuống đầu họ, quyết định lánh nạn ở các vùng nông thôn lân cận với số lượng lớn. Các thành phố và những địa điểm kiên cố bị bỏ hoang, gây mất ổn định rất lớn cho sự giao thương hòa bình kết nối các thân vương quốc và các vương quốc trong khu vực.

Bản thân Kitô giáo cũng ở vào tình trạng không mấy sáng sủa. Kỷ nguyên của các cuộc Thập tự chinh đã kết thúc và Đế chế Ottoman, vốn nắm quyền thống trị tối cao ở vùng Balkan, Levant, Châu Phi và Tây Ban Nha, tiếp tục gây sức ép lên phương Tây. Tại Ý, những người ủng hộ Giáo hoàng, phe Guelph, chống lại những người theo phe Ghibellines của Hoàng đế, trong một cuộc xung đột kinh hoàng kéo dài suốt hậu bán thế kỷ 13. Ngoài ra, phe Guelph lại phân chia thành nhóm Black Guelph không tán thành việc Giáo hoàng can thiệp vào công việc của họ, và nhóm White Guelph tiếp tục ủng hộ Tòa thánh; một lần nữa máu lại đổ. Sự gia tăng những tai ương như vậy vào buổi bình minh của thế kỷ mới đã làm dấy lên nguy cơ hồi sinh một hình thức của thuyết ngàn năm và chuỗi dị giáo của nó… Tóm lại, mọi thứ đang diễn ra rất xấu ở Ý.

Ban đầu là sự chuộc tội ...

Bầu không khí u ám bao trùm khi đó đã truyền cảm hứng cho Giáo hoàng Boniface VIII một ý tưởng ngồ ngộ. Ngài thiết lập Năm Thánh. Một từ khiến chúng ta có khuynh hướng nghĩ đến sự hân hoan, ban đầu có nghĩa là sự chuộc tội, theo ý nghĩa hy sinh. Trích từ Sách Lêvi trong Kinh thánh, nó hàm ý chỉ về chiếc tù và bằng sừng dê được thổi lên 50 năm một lần để đánh dấu năm đó là năm thánh, với việc chuộc lại tài sản và những thứ khác.

Ý tưởng của đức giáo hoàng là cung cấp cho tất cả mọi người Kitô hữu một cách thức để sửa đổi và chuộc tội bằng cách mang đến cho họ cơ hội ngoại thường và rất đẹp để thay đổi cuộc sống của họ.

Trong sắc chỉ Antiquorum habet fida công bố ngày 22 tháng Hai năm 1300, vị giáo hoàng thứ 193 trong lịch sử mời gọi tất cả mọi người Kitô hữu cố gắng hết sức đến Roma để lãnh nhận ơn toàn xá. Để giúp xua tan nỗi sợ hãi của họ, người hành hương phải đến viếng mộ của hai Thánh Phêrô và Phaolô trong vương cung thánh đường của các ngài không dưới 30 lần!

Điều này khác xa so với chặng đường duy nhất được thực hiện ngày nay đến bốn vương cung thánh đường chính (hiện đã có thêm cuộc hành hương đến Đền thờ Đức Bà Cả và Đền Thánh Gioan Lateran).

Ban đầu, Năm Thánh được tổ chức 100 năm một lần, nhưng ngày nay Năm Thánh được cử hành 25 năm một lần. Những cố gắng mà người hành hương đã phải thực hiện là rất lớn, đặc biệt khi xét đến điều kiện đi lại khó khăn vào thời đó.

Giáo hội hướng đến năm thánh 2025Công bố Năm Thánh đầu tiên

Thành công lớn

Tuy nhiên, Năm Thánh đầu tiên trong lịch sử đã thành công lớn. Gần 200.000 người hành hương đổ về Roma mỗi ngày. Một đám đông khổng lồ khi chúng ta xét đến dân số của Kinh thành Muôn thuở lúc đó chỉ có 35.000 người!

Thi sĩ Dante, có mặt tại kinh thành vào thời điểm đó, mô tả cảnh tượng trong tập trường ca Divine Comedy của ông như một “cảnh tượng đáng xem”:

Come i Roman per l’essercito molto,

l’anno del giubileo, su per lo ponte

hanno a passar la gente modo colto,

che da l’un lato tutti hanno la fronte

verso ‘l castello e vanno a Santo Pietro,

da l’altra sponda vanno verso ‘l monte

Khi người Roma tập trung đông đúc

Vượt qua cầu Thánh Angelo trong năm thánh,

Một số người đến viếng Đền thờ Thánh Phêrô,

Những người khác trở lại sau khi đã cầu nguyện,

Tiến về phía kinh thành và thị trấn Monte Giordano

Đám đông đan kín đến mức không thể

vượt qua nhau trên cầu Ponte San Angelo.

Thành công của sự kiện có ý nghĩa quan trọng trên mọi phương diện: về chính trị, vì nó khẳng định quyền lực của giáo hoàng trong cuộc xung đột giữa hai phe Guelphs và Ghibellines; về kinh tế, bởi vì cuộc hành hương là một nguồn thu lớn cho giáo tông và cho cư dân của thành phố Roma, và nó làm hồi sinh ngành thương mại trên khắp nước Ý; và đương nhiên là về mặt thiêng liêng.

Kể từ đó, số Năm Thánh — đánh dấu kỷ niệm sự nhập thể của Chúa Kitô — đã tăng lên đáng kể. Giảm thời gian xuống còn 50 năm và sau đó là 25 năm, Năm Thánh đã trở thành một sự cử hành trọng đại đánh dấu cho cuộc đời của người Kitô hữu.

Do đó, việc công bố Năm Thánh 2025 của Đức Thánh Cha Phanxicô không phải là một bất ngờ. Đây là một Năm Thánh “thông thường” vì nó diễn ra 25 năm sau năm thánh trước, tức là Năm Thánh 2000.

Nó nhắc nhở chúng ta rằng thời gian đang tiến tới, và như Đức giáo hoàng thường khẳng định, chúng ta phải vun đắp ý tưởng về một Giáo hội “chuyển động”, có khả năng nhìn về tương lai.

Với Đức Thánh Cha Phanxicô, đây sẽ là Năm Thánh thứ hai của ngài, chín năm sau Năm Thánh 2016 đặc biệt Lòng Thương Xót. Cũng như những người hành hương của thế kỷ 14, Năm Thánh thứ 29 này của kỷ nguyên chúng ta sẽ là cơ hội để bỏ lại đằng sau sự u ám có xu hướng làm ô nhiễm mọi tâm hồn, bị cuốn theo dòng chảy liên tục của năm tháng, để khám phá lại niềm hân hoan đích thực của sự tha thứ.


[Nguồn: aleteia]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 22/11/2021]