Thứ Bảy, 13 tháng 8, 2022

Tiếp kiến các bạn trẻ tham dự trại “Alpha Camp”, 05.08.2022

Tiếp kiến các bạn trẻ tham dự trại “Alpha Camp”, 05.08.2022

Tiếp kiến các bạn trẻ tham dự trại “Alpha Camp”, 05.08.2022

*******

Sáng nay, Đức Thánh Cha Phanxicô tiếp kiến các bạn trẻ tham dự trại “Alpha Camp”.

Sau đây là huấn từ của Đức thánh Cha với những người có mặt trong buổi gặp gỡ:

_____________________________________

Huấn từ của Đức Thánh Cha

Các con giới trẻ thân yêu, chào mừng các con!

Tôi xin cảm ơn Đức Giám mục Camillo Cibotti của Isernia-Venafro vì những lời rất đẹp của Đức Cha và đặc biệt là vì ngài đã đồng hành cùng các con tới đây, cùng với một số linh mục, các thầy cô giáo và các giám đốc của “Alpha”, và ngài Thị trưởng của Macchia d'Isernia, địa điểm nơi các con cắm trại. “Đồng hành” là một từ ngữ quan trọng đối với chúng ta trong Giáo hội! Đồng hành.

Cũng như hôm nay, các con rời những ngọn đồi của vùng Molise để đến Roma và gặp gỡ Giáo hoàng. Cha cảm ơn vì điều này! Cha cảm thấy đó là một món quà cho cha và Giáo hội.

Các con là những thanh niên đến từ nước Ý và các nước Châu Âu. Các con được sinh ra trong một thế giới mà chúng ta gọi là “thế tục hóa”, có nghĩa là văn hóa của chúng ta bị ảnh hưởng bởi những thực tại của thế giới này hơn là bởi chiều kích thiêng liêng. Tuy nhiên, sâu thẳm trong tâm hồn con người vẫn luôn có sự khát khao một điều gì đó lớn lao hơn, khát khao điều vô hạn. Các con là những người lớn lên với thông tin tức thời cũng đang đặt ra các câu hỏi lớn nổi lên trong mọi thời đại. Chúng ta từ đâu đến? Đâu là nguồn gốc của tất cả những gì tồn tại? Ý nghĩa cuộc sống của tôi là gì? Và cũng có thể là: Tại sao có quá nhiều đau khổ trên thế giới? Tại sao trẻ nhỏ và những người vô tội lại phải chịu đau khổ như vậy? Các con nên biết rằng Thiên Chúa yêu thích những câu hỏi; theo một cách nào đó, Người thích câu hỏi hơn là câu trả lời. Tại sao? Rõ ràng vì câu trả lời là khép lại, trong khi câu hỏi là mở ra. Một người chỉ sống dựa vào những câu trả lời là người quen với cách sống khép kín, khép kín, khép kín. Một người sống dựa trên các câu hỏi là người quen với cách sống cởi mở, cởi mở, cởi mở. Và Thiên Chúa yêu những câu hỏi. Một ngày nọ Chúa Giêsu hỏi hai người thanh niên đi theo Ngài trên bờ sông Giođan: “Các anh tìm gì thế?” (Ga 1:38). Một câu hỏi. Mọi người nên hỏi câu hỏi đó: Tôi đang tìm kiếm điều gì? Nếu bạn hỏi câu hỏi đó, có nghĩa là bạn còn trẻ, cho dù bạn đã tám mươi tuổi. Nếu bạn không hỏi câu hỏi đó là bạn đã già, ngay cả khi bạn chỉ mới đôi mươi. Cha nói đúng không?

Tuần trước, cha ở Canada, đến thăm các dân tộc bản địa mà tổ tiên của họ đã sống ở những vùng đất đó trước thời thuộc địa. Họ là những người bảo vệ các giá trị và truyền thống của tổ tiên, tuy rằng họ sống trong một đất nước rất hiện đại và rất tục hóa. Nhìn các con, cha liên tưởng đến những thanh niên nam nữ của các dân tộc bản địa đó. Họ rất khác với các con, nhưng lại cũng rất giống; thậm chí cha có thể nói rằng họ như các con. Giống như các con trong ý nghĩa làm người, trong việc chia sẻ những điều làm nên con người chúng ta, chẳng hạn như mối quan hệ của chúng ta với Thiên Chúa, với tha nhân, với tạo vật và với chính chúng ta, trong sự tự do, lòng quảng đại và tự hiến. Tất cả những mối quan hệ đó là dấu hiệu cho thấy rằng một cách nào đó chúng ta “không hoàn thiện”: chúng ta khát khao sự viên mãn, cuộc sống viên mãn, niềm vui và ý nghĩa. Và Chúa Giêsu Kitô là sự viên mãn: tất cả chúng ta chưa đến đích, đang trên đường, đang thực hiện một cuộc hành trình. Chúng ta cần nhận thức được điều đó.

Đó là lý do vì sao ít năm trước, cha quyết định viết một bức thư dài cho giới trẻ trên thế giới. Cha bắt đầu bằng những lời này: “Chúa Giêsu Kitô đang sống! Ngài là niềm hy vọng của chúng ta. Ngài mang sự trẻ trung đến thế giới của chúng ta theo một cách tuyệt vời, và mọi thứ Ngài chạm vào đều trở nên trẻ trung, mới mẻ và đầy tràn sức sống… Chúa Giêsu Kitô đang sống và Ngài muốn các con sống! Ngài ở trong các con, Ngài ở cùng với các con và Ngài không bao giờ bỏ rơi các con. Dù con có lầm lạc xa rời đến đâu, Ngài vẫn luôn ở đó, là Đấng đã Sống lại. Ngài gọi các con, và Ngài đợi các con trở lại với Ngài và bắt đầu lại từ đầu. Khi các con cảm thấy mình già đi vì buồn phiền, phẫn uất hay sợ hãi, hoài nghi hoặc thất bại, Ngài sẽ luôn ở đó để phục hồi sức mạnh và niềm hy vọng cho các con” (Tông huấn Christus Vivit, 1-2).

Đó là trường hợp của Thánh Anrê và Gioan, và của Simon và Giacôbê, những người đã trở thành môn đệ và tông đồ của Chúa Giêsu. Đó cũng là trường hợp của cha: một ngày kia, cha nghe thấy tiếng gọi của Chúa khi cha 17 tuổi. Và đó là trường hợp của con, và con, và của con …, tất cả các con là những đứa con của thời đại internet. Chúa Giêsu luôn luôn là khởi đầu và kết thúc, là Alpha và Omega. Nhưng [luôn] rộng mở, luôn trên hành trình, luôn luôn. Không khóa chặt.

Trại của các con có tên gọi là “Alpha”, giống như phương pháp truyền giáo đã truyền cảm hứng cho nó. Alpha là một từ khác để chỉ sự ra đời, một sự khởi đầu mới, bình minh của sự sống mới… Đức Kitô là “Alpha”, là sự khởi đầu, nhưng Ngài cũng là “Omega”, là sự kết thúc, sự hoàn tất và viên mãn. Khi kết hợp với Chúa Kitô, mỗi người chúng ta, như là một thế giới thu nhỏ, có thể được cứu thoát khỏi vực thẳm của sự chết và tính tiêu cực, và có thể tiến vào sức cuốn hút tích cực của Thiên Chúa là sự sống và tình yêu. Khi kết hợp với Chúa Giêsu, mỗi người trong các con trở thành một hạt giống được định sẵn để nở hoa, để lớn lên và kết trái. Nhưng chúng ta cần phải đi theo Ngài! Điều đó có nghĩa là nói không với tính ích kỷ, tính quy ngã, khỏi ước muốn xuất hiện khác với con người chúng ta. Không! Nói không với việc khép kín dưới mọi hình thức. Nó có nghĩa là trở nên con người thật của chúng ta, không kiêu ngạo cũng không thất vọng, mà là nhìn thấy chúng ta là ai. Đó là sự khiêm tốn thực sự. Và, khi đối mặt với cái ác ở trong chúng ta và xung quanh chúng ta, thì không phải lẩn tránh, không trốn tránh thực tại, không thu mình vào, nhưng mỗi người chúng ta phải gánh vác phần trách nhiệm của chính mình – Chúa Giêsu gọi là “thập giá riêng của chúng ta” – và vác thập giá bằng lòng yêu mến và niềm vui. Không phải bằng tất cả sức lực của chúng ta, vì điều đó là không thể, nhưng luôn luôn với Chúa Giêsu, với Người dẫn đường và chúng ta noi theo.

Điều này mang lại cho chúng ta sự bình an và an toàn thực sự. Chúng ta ở trong sự hiện diện của Chúa Giêsu, Đấng biết rõ chúng ta và yêu thương chúng ta hơn cả chính chúng ta, và là Đấng muốn mỗi người chúng ta tìm thấy sự viên mãn riêng tư, độc đáo của chính mình. Chúa không muốn những bản sao chép, Người chỉ muốn bản gốc. Các con biết ai đã nói điều đó không? Đó là Chân phước Carlo Acutis, một thanh niên người Ý sinh ra ở Anh và lớn lên ở Milan. Chân phước là một người như các con, một đứa con của thời nay, đam mê máy tính và trên hết là yêu mến Chúa Giêsu và Bí tích Thánh Thể, điều mà Chân phước gọi là “đường cao tốc dẫn lên thiên đàng”. Đời sống của Chân phước Carlo trên dương thế rất ngắn, rất ngắn, nhưng đó là một cuộc sống trọn vẹn. Nó giống như một cuộc chạy đua, một cuộc chạy đua tới thiên đàng. Chân phước bắt đầu cuộc đua đó từ ngày Rước Lễ lần đầu, khi Ngài gặp gỡ Chúa Giêsu trong bí tích Mình và Máu Người. Đúng vậy, bởi vì Chúa Giêsu không phải là một ý tưởng, hay một giới luật đạo đức. Chúa Giêsu là một người, một người bạn, một người bạn đồng hành trên đường đi.

Các con giới trẻ thân yêu, cha để lại cho các con nhiệt huyết và lời cầu nguyện này: xin Chúa Giêsu trở thành Người Bạn tuyệt vời, Người Bạn đồng hành trên suốt chặng đường của các con. Xin Chúa Giêsu Hằng sống trở thành sự sống của các con! Mỗi ngày và mãi mãi. Cha lặp lại những gì Chân phước Carlo Acutis đã nói: xin đừng trở thành bản sao, mà là bản gốc, mỗi người trong các con! Cảm ơn các con đã đến! Hãy tận hưởng những ngày trại và tiếp tục tiến về phía trước!


[Nguồn: vatican.va]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 9/8/2022]