Thứ Bảy, 14 tháng 9, 2019

Ủy ban Cấp cao họp về Văn kiện về Tình Huynh đệ Con người cho nền Hòa bình Thế giới và Chung sống

Ủy ban Cấp cao họp về Văn kiện về Tình Huynh đệ Con người cho nền Hòa bình Thế giới và Chung sống
© Vatican Media

Ủy ban Cấp cao họp về Văn kiện Tình Huynh đệ Con người cho nền Hòa bình Thế giới và sự Chung sống

Những người tham dự cầu nguyện cho các nạn nhân ngày 11 tháng Chín, 2001, những vụ tấn công kinh hoàng ở Hoa Kỳ

11 tháng Chín, 2019 16:06
Hôm nay, 11 tháng Chín, 2019, buổi họp đầu tiên của Ủy ban Cấp cao nhằm đạt được những mục tiêu đề ra trong Văn kiện về Tình Huynh đệ Con người và nền Hòa bình Thế giới và sự Chung sống, được thành lập vào tháng Tám năm nay, đã diễn ra trong khu Casa Santa Marta. Ngày họp được chọn như một dấu chỉ cho ý chí xây dựng sự sống và tình huynh đệ tại nơi những người khác gieo rắc sự chết và phá hủy.

Ủy ban được thành lập gồm 7 thành viên. Đại diện Tòa Thánh là Đức ông Miguel Ángel Ayuso Guixot, MCCJ, Chủ tịch Hội đồng Giáo hoàng về Đối thoại Liên tôn, và Đức ông Yoannis Lahzi Gaid, Thư ký riêng của Đức Thánh Cha. Đại học Al-Azhar có sự tham dự của người đứng đầu là Giáo sư Mohamed Husin Abdelaziz Hassan, cùng với Mohamed Mahmoud Abdel Salam, Chánh án và cựu Cố vấn cho Đức Đại Imam Al-Tayyib. Đại diện của các Tiểu vương quốc Ả-rập Thống nhất là Mohamed Khalifa Al Mubarak, Chủ tịch Văn hóa Abu Dhabi, Yasser Saeed Abdulla Hareb Almuhairi, nhà văn và là nhà báo, và Sultan Faisal Al Khalifa Alremeithi, Tổng Thư ký của các Trưởng lão Hồi giáo.

Đức Thánh Cha chào các thành viên và người đứng đầu của ban thư ký Ủy ban và tặng các thành viên một bản sao của Văn kiện về Tình huynh đệ Con người do Thư viện Tông tòa Vatican thực hiện. Sau đó ngài bày tỏ những lời cảm ơn và động viên các thành viên của Ủy ban, “những nghệ nhân xây dựng tình huynh đệ,” vì họ là khởi đầu cho những chính sách mới “không chỉ là những bàn tay vươn tới nhưng cả những trái tim rộng mở.” Sau khi được vị Đại diện thay mặt cho ngài Quốc Vụ khanh, Đức ông Edgar Peña Parra, Ủy ban quay trở lại Casa Santa Marta để bắt đầu công việc.

Trong suốt phiên họp, các thành viên bầu Chủ tịch Ủy ban, là Đức ông Miguel Angel Ayuso Guixot, MCCJ, và Thư ký, Mohamed Mahmoud Abdel Salam, cũng như các thành viên của Văn phòng Điều hành, Đức ông Yoannis Lahzi Gaid, Yasser Saeed Abdulla Hareb Almuhairi, và Sultan Faisal Al Khalifa Alremeithi. Họ cũng làm việc với văn bản về các Quy chế quy định về hoạt động của Ủy ban.

Ủy ban bày tỏ lòng tri ân với Đức Thánh Cha Phanxico, vì sự chào đón và động viên của ngài, với Đức Đại Imam của Đại học Al-Tayyib về những lời động viên của ngài, và với Đức Muhamad Ben Zaid, về sự ủng hộ ngài dành cho Ủy ban.

Sau đó Ủy ban đề ra một số bước đi cụ thể để khởi đầu hoạt động. Những bước đi bao gồm việc đề xuất chọn một ngày, trong khoảng từ 3 đến 5 tháng Hai, sẽ được gửi tới Liên hợp quốc, để công bố là Ngày của Tình Huynh đệ Con người, và quyết định mời đại diện của các tôn giáo khác trở thành thành viên của Ủy ban.

Cuối cùng, các thành viên chọn ngày họp tiếp theo của Ủy ban là ngày 20 tháng Chín tại New York.

Cuộc họp kết thúc lúc 1:00 chiều và tùy theo niềm tin từng thành viên cầu nguyện cho các nạn nhân của ngày 11 tháng Chín và của mọi hoạt động khủng bố.

[01421-EN.01] [Văn bản chính: tiếng Ý – Bản dịch (tiếng Anh)]


[Nguồn: zenit]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 13/9/2019]


Toàn văn huấn từ của Đức Thánh Cha với giới trẻ ngày 7 tháng Chín

Toàn văn huấn từ của Đức Thánh Cha với giới trẻ ngày 7 tháng Chín
© Vatican Media

Toàn văn huấn từ của Đức Thánh Cha với giới trẻ ngày 7 tháng Chín

Trong sân giáo phận Soamandrakizay, thủ đô Antananarivo, Madagascar

07 tháng Chín, 2019 19:00

Dưới đây là văn bản do Vatican cung cấp (bản tiếng Anh) huấn từ của Đức Thánh Cha Phanxico ngày 7 tháng Chín năm 2019 trong Sân Giáo phận Soamandrakizay, tại thủ đô Antananarivo, Madagascar. Ngài đang ở quốc gia thứ hai trong chuyến tông du từ 4 đến 10 tháng Chín đến Châu Phi.


********

Cha cảm ơn các con về những lời chào mừng. Các bạn trẻ thân mến, cha cũng cảm ơn các con đến từ mọi miền của hòn đảo xinh đẹp này, dù rằng nhiều khó khăn đã dẫn đến cho nhiều người chúng con. Tuy nhiên, chúng con đã có mặt ở đây! Điều làm cha hạnh phúc hơn nữa là được tham dự với chúng con trong đêm canh thức cầu nguyện mà Chúa Giê-su đã mời gọi chúng ta. Cảm ơn về những bài hát và điệu múa truyền thống mà chúng con đã trình diễn với nhiệt huyết lớn như vậy. Người ta đã nói trước với cha về niềm vui và nhiệt huyết mạnh mẽ của chúng con, và họ đã không sai!

Cảm ơn Rova Sitraka và Vavy Elyssa vì những chia sẻ với mỗi người chúng ta ở đây về tiến trình tìm kiếm, với những hy vọng và thách đố, mà chúng con mang đến đây hôm nay. Thật đẹp biết bao được gặp hai bạn trẻ với đức tin sống động, một đức tin trong hành động! Chúa Giê-su luôn luôn làm cho tâm hồn chúng con thao thức; Người chỉ cho chúng ta con đường và thúc đẩy chúng ta hoạt động. Các môn đệ của Chúa Giê-su, nếu họ muốn phát triển trong tình bạn hữu, thì không được ngồi yên phàn nàn hoặc thu mình vào trong. Họ cần phải chuyển động, hoạt động, cam kết, chắc chắn rằng Chúa đang hỗ trợ và đồng hành với họ.

Đó là lý do tại sao cha thích nghĩ đến mỗi người trẻ như là một người đi tìm kiếm. Các con có nhớ câu hỏi đầu tiên Chúa Giê-su hỏi các môn đệ Người trên bờ sông Gio-đan không? “Các anh tìm gì thế?” (Ga 1:38). Chúa biết rằng chúng ta đang đi tìm “niềm hạnh phúc mà chúng ta được tạo dựng nên vì nó” và là điều mà “thế gian sẽ không có thể lấy mất của chúng ta” (Tông huấn Gaudete et Exsultate, 1; 177). Mỗi người thể hiện nó theo cách khác nhau, nhưng sâu thẳm trong lòng tất cả các con đều đang tìm sự hạnh phúc mà không ai có thể lấy mất của chúng ta (x. nt., 177).

Rova, con đã kể cho mọi người rằng trong thâm tâm từ lâu con đã muốn đến thăm các tù nhân. Con đã bắt đầu bằng cách giúp một linh mục trong thừa tác vụ của ngài, và dần dần mỗi ngày con mỗi bước sâu hơn vào công việc, tới mức nó trở thành sứ mạng của riêng con. Con nhận ra rằng cuộc sống của con là một sứ mạng. Việc tìm kiếm này, xuất phát từ niềm tin, giúp làm cho thế giới chúng ta đang sống trở thành một nơi tốt hơn, phù hợp hơn với Tin mừng. Những gì con làm cũng đã biến đổi chính con; nó thay đổi cách nhìn và xét đoán của con về mọi người. Nó làm cho con trở thành một người công bằng và nhạy cảm hơn. Con hiểu được và khám phá ra rằng Chúa là cuộc sống của con: Người ban cho con sự hạnh phúc mà thế gian không thể lấy mất được của con.

Trong sứ mạng của mình, con đã học cách không dán nhãn tên cho con người nhưng gọi họ bằng chính tên của họ, như Thiên Chúa làm với chúng ta. Người không gọi chúng ta bằng những tội, những lỗi lầm, những vấp ngã, những giới hạn của chúng ta, nhưng bằng chính tên của chúng ta; mỗi người chúng ta là vô cùng quý giá trước mắt Người. Ma quỷ cũng biết tên chúng ta, nhưng hắn thích gọi chúng ta bằng cách liên tục nhắc cho chúng ta nhớ đến những tội lỗi của mình; bằng cách này, hắn làm cho chúng ta có cảm giác rằng cho dù chúng ta có gắng sức đến đâu thì cũng chẳng bao giờ thay đổi được điều gì, mọi việc sẽ vẫn cứ như cũ. Chúa không bao giờ làm như vậy. Chúa luôn nhắc cho chúng ta biết rằng chúng ta quý giá biết bao trước mắt Người, và Người trao phó cho chúng ta một sứ mạng.

Con học cách nhìn thấy sự riêng biệt của mỗi người, và kể cả lịch sử ẩn giấu đằng sau mỗi khuôn mặt. Con bỏ đi cách phê phán hấp tấp và dễ dàng là cách luôn làm cho chúng ta tê liệt, và con đã học được một điều mà nhiều người đã phải mất nhiều năm mới khám phá ra. Con nhận ra rằng nhiều người phải vào tù không phải vì họ xấu, nhưng vì họ đã đưa ra những lựa chọn xấu. Họ đã chọn con đường sai lầm và họ nhận ra điều đó, nhưng bây giờ họ mong mỏi được làm lại một khởi đầu mới.

Điều này nhắc chúng ta nhớ đến một trong những món quà đẹp nhất mà tình bạn của chúng ta với Chúa Giê-su có thể trao tặng cho chúng ta: “Người ở trong con, Người ở với con và Người không bao giờ bỏ rơi con. Cho dù con có đi lang thang bao xa thì Người vẫn luôn ở đó, là Đấng Phục sinh. Người gọi con và chờ đợi con trở về với Người và làm một sự khởi đầu mới” (Tông huấn Christus Vivit, 2), và Người trao cho con một sứ mạng. Hôm nay Người gọi tất cả chúng ta hãy khám phá và đón mừng ơn gọi đó.

Cũng từ kinh nghiệm bản thân, tất cả chúng ta đều biết rằng con người có thể “trở nên khờ dại” mà chạy theo những ảo tưởng hấp dẫn hứa hẹn những gì có vẻ là một niềm vui rất nhanh chóng, dễ dàng và tức thời, nhưng cuối cùng nó làm cho tâm hồn chúng ta, những ước mơ và linh hồn chúng ta đi vào ngõ cụt. Khi chúng ta còn trẻ, những ảo tưởng này cám dỗ chúng ta bằng những sự hứa hẹn mà cuối cùng làm chúng ta trở nên điếc; chúng lấy mất sức sống và niềm vui của chúng ta; chúng để chúng ta rơi vào sự lệ thuộc và cay đắng, bị trói buộc và cuối cùng là cái chết.

Về việc trở nên cay đắng … Có thể đó không phải là vấn đề, nhưng có nguy cơ là các con có thể bắt đầu suy nghĩ: “Mọi việc đều như vậy cả … sẽ chẳng có gì thay đổi và chẳng ai có thể thay đổi được một điều nhỏ nào.” Đặc biệt khi các con thiếu những thứ cần thiết tối thiểu để thực hiện mỗi ngày hoặc theo đuổi việc học của mình, hoặc khi chúng con nhận ra rằng không có việc làm, sự ổn định và bất công xã hội, tương lai của chúng con bị khép lại … và rồi bị cám dỗ đầu hàng.

Chúa là người đầu tiên nói với chúng con là không! Đây không phải là con đường để đi. Người đang sống và Người muốn chúng con sống. Người muốn chúng con chia sẻ tất cả những ân tứ và hồng ân, tất cả những ước mơ và tài năng của chúng con (x. nt., 1). Chúa kêu gọi từng người chúng ta bằng tên của chúng ta và nói rằng: “Hãy theo Ta!” Ngài không kêu gọi chúng ta chạy theo những ảo tưởng nhưng trở thành những môn đệ thừa sai ở đây và ngay bây giờ. Ngài là người đầu tiên loại bỏ tất cả những tiếng nói ru ngủ chúng con, khiến chúng con trở nên thụ động, tê liệt và lãnh đạm, và do đó ngăn bước chúng con đi tìm những chân trời mới. Với Chúa Giê-su, luôn có những chân trời mới để tìm kiếm. Ngài muốn thay đổi chúng ta và biến cuộc sống chúng ta thành một sứ mạng. Nhưng Ngài nói với chúng ta đừng sợ để cho đôi bàn tay bị lấm bẩn.

Thông qua chúng con, tương lai đang đến cho Madagascar và cho Giáo hội. Chúa là người đầu tiên tin tưởng chúng con, nhưng Ngài cũng yêu cầu chúng con hãy tự tin nơi mình và những kỹ năng và khả năng của mình, mà điều đó thì có nhiều. Người kêu gọi chúng con hãy động viên nhau và cùng tham gia với Ngài trong việc viết nên trang đẹp nhất trong cuộc sống của chúng con, từ bỏ tính thờ ơ, và giống như Rova, đưa ra một câu trả lời của Ki-tô giáo cho nhiều vấn đề chúng con đang đối mặt. Chúa kêu gọi chúng ta trở thành những người xây dựng tương lai (x. nt., 174). Người kêu gọi các con hãy đóng góp theo khả năng của mình, bằng niềm vui và sự tươi mới của niềm tin. Cha muốn mỗi người chúng con hãy tự hỏi mình: Chúa Giê-su có thể tin tưởng vào tôi không?

Chúa không tìm kiếm những người phiêu lưu một mình. Người trao cho chúng ta một sứ mạng, đúng, nhưng Người không sai chúng ta đi một mình ra những tiền tuyến.

Vavy Elyssa phân tích điểm này rất rõ. Không thể trở thành một người môn đệ thừa sai mà chỉ dựa vào bản thân mình. Chúng ta cần có người khác để trải nghiệm và chia sẻ tình cảm và niềm tin mà Chúa muốn chỉ cho chúng ta thấy. Một sự gặp gỡ riêng tư với Chúa Giê-su là rất quan trọng, không chỉ đơn thuần với tư cách cá nhân nhưng với cả cộng đoàn. Chắc chắn, chúng ta có thể hoàn thành những điều vĩ đại bởi riêng mình, nhưng cùng nhau chúng ta có thể ước mơ và thực hiện những điều chưa được ước mơ! Vavy nói thật hay: chúng ta được mời gọi để tìm ra dung nhan của Chúa Giê-su nơi khuôn mặt của tha nhân. Bằng cách cử hành đức tin trong gia đình, bằng cách tạo ra những mối dây ràng buộc huynh đệ, bằng cách chia sẻ trong đời sống của một nhóm hay phong trào và bằng cách khuyến khích nhau cùng đi tiên phong trong tình đoàn kết. Bằng cách này, chúng ta có thể học cách phân định được những con đường của Chúa đang mời gọi chúng ta đi theo, những chân trời người đang chuẩn bị cho chúng con! Không bao giờ rút lui khỏi những người khác, hoặc muốn đi một mình! Đây là một trong những cám dỗ có thể là tệ hại nhất.

Trong cộng đoàn, chúng ta có thể học cách nhận biết những phép lạ nhỏ bé mỗi ngày, như tất cả những điều trao cho chúng ta một cái nhìn thoáng qua về vẻ đẹp biết bao của việc đi theo và yêu mến Chúa Giê-su. Thường thường theo một cách khiêm tốn, như trong trường hợp của cha mẹ của con, Vavy. Mặc dù họ đến từ các nhóm sắc tộc khác nhau. Mỗi người với truyền thống và phong tục riêng, tình yêu thương của họ dành cho nhau đã khiến họ có thể vượt qua những thử thách và bất đồng. Họ cho con nhìn thấy một con đường rất đẹp để đi. Một con đường được khẳng định mỗi khi họ dâng những hoa trái của mặt đất lên bàn thờ. Chúng ta đang rất cần có những chứng tá như vậy! Hoặc như người cô người dì chúng con hoặc các giáo lý viên và linh mục là những người đồng hành và hỗ trợ họ khi họ phát triển trong đức tin. Tất cả những điều này hỗ trợ và động viên chúng con, và dẫn đến lời “xin vâng” của chúng con. Tất cả chúng ta đều quan trọng và cần thiết, và không ai có thể nói rằng “Tôi không cần bạn,” hoặc “Bạn không có phần trong chương trình yêu thương này theo ước mơ của Chúa Cha khi Người tạo dựng chúng ta.”

Các bạn trẻ thân mến, chúng ta là một đại gia đình, và vì vậy chúng ta biết rằng chúng ta có một người Mẹ: thánh nữ bổn mạng của Madagascar, Mẹ Maria Đồng trinh. Cha vẫn mãi luôn sửng sốt trước sự quả quyết khi Maria trẻ trung nói tiếng “xin vâng.” Sự quả quyết khiến Mẹ nói với thiên sứ: “Xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói”. Mẹ không hề nói: “Vâng, à mà để xem mọi việc diễn ra thế nào.” Maria không nói, “Để xem mọi việc diễn ra thế nào.” Mẹ chỉ đơn giản nói “xin vâng.” Nó là tiếng “xin vâng” của tất cả những người sẵn sàng cam kết đảm nhận lấy những cuộc phiêu lưu, sẵn sàng đánh cược mọi điều, không có gì bảo đảm ngoài niềm tin vững chắc khi biết rằng họ là những người mang đến một lời hứa. Người nữ trẻ đó bây giờ là Mẹ đang dõi theo những người con của mình bước đi trong đời sống, thường bị kiệt sức và thiếu thốn, nhưng luôn lo lắng để ánh sáng của hy vọng không bị dập tắt. Đó là những gì chúng ta mong muốn cho Madagascar, cho mỗi người chúng con và bạn bè của chúng con: để ánh sáng của hy vọng không bị dập tắt. Mẹ của chúng ta nhìn thấy nhóm đông đảo những người trẻ yêu mến Mẹ và tìm kiếm Mẹ thầm lặng trong tâm hồn, bỏ qua mọi sự ồn ào của trần gian và những tiếng ru ngủ và sự xao lãng của hành trình. Họ cầu nguyện với Mẹ để niềm hy vọng của họ sẽ không bao giờ bị dập tắt (x. Tông huấn Christus Vivit, 44-48).

Cha phó dâng lên Mẹ Maria đời sống của từng người chúng con, và tất cả những người trong gia đình và bạn bè chúng con. Ước mong chúng con không bao giờ bị thiếu ánh sáng hy vọng, và ước mong rằng Madagascar sẽ ngày càng trở nên thành mảnh đất mà Chúa đã ước mơ. Nguyện xin Đức Mẹ luôn đồng hành với chúng con và luôn bảo vệ chúng con.

Và đừng quên cầu nguyện cho cha nhé. [01362-EN.01]

[Văn bản chính: tiếng Ý]

© Libreria Editrice Vatican



[Nguồn: zenit]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 10/9/2019]