Thứ Tư, 4 tháng 1, 2017

Đức Thánh Cha thúc giục các đức giám mục bảo vệ sự sống của trẻ em

Đức Thánh Cha thúc giục các đức giám mục bảo vệ sự sống của trẻ em

Pope Francis holds a statue of the Baby Jesus during the Christmas "Mass during the Night" - REUTERS
Đức Thánh Cha Phanxico bồng tượng Hài Nhi Giê-su trong “Lễ Đêm” Giáng sinh - REUTERS
02/01/2017 16:01
(Vatican Radio) Đức Thánh Cha Phanxico đã viết gửi đến các giám mục trên thế giới lên án mọi hình thức đàn áp và bóc lột trẻ em. Lời của ngài trong lá thư ký vào ngày Lễ Các Thánh Anh Hài, kỷ niệm hàng năm ngày 28 tháng Mười Hai, trong suốt tuần Bát Nhật Giáng Sinh.
Trong thư, Đức Thánh Cha kêu gọi các Giám mục hãy làm bừng dậy niềm vui nơi tâm hồn người Ki-tô hữu qua việc loan báo sự giáng sinh của Đức Ki-tô. Nhưng bằng những từ ngữ rất cảm động, ngài nói rằng câu truyện Giáng sinh cũng kèm theo nước mắt. “Cả ngày nay nữa,” Đức Thánh Cha nói, chúng ta nghe thấy những tiếng khóc đau đớn làm nhói tim, mà chúng ta không thể nào làm ngơ cũng không thể im lặng.” Ngài tiếp tục. “Trong thế giới của chúng ta – tôi viết điều này với một tâm hồn trĩu nặng – chúng ta vẫn tiếp tục nghe thấy tiếng than khóc của quá nhiều người mẹ, quá nhiều gia đình, vì cái chết của những đứa con của họ, những đứa trẻ vô tội.”
Đức Thánh Cha Phanxico nói đến hàng triệu trẻ em bị tước mất cơ hội được học tập và sự ngây thơ của các em bị xé nát bởi chiến tranh và di cư cưỡng bức. Ngài cũng một lần nữa cầu xin sự tha thứ vì những đau khổ của các trẻ em đã bị lạm dụng tính dục bởi các linh mục, ngài nói “đó là một tội lỗi làm ô danh Giáo hội.”
Ngài nói, niềm vui của người Ki-tô hữu “được xuất phát từ một tiếng gọi – cùng một tiếng gọi mà Thánh Giu-se đã nhận được – để ôm ẵm lấy vào bảo vệ sự sống con người, đặc biệt sự sống của các trẻ thơ thánh của thời đại của chúng ta.” Đức Thánh Cha Phanxico nói rằng các Giám mục phải tìm được sự can đảm mới để bảo vệ trẻ em và phải trở nên nhạy cảm hơn trước những gì đang xảy ra trong thế giới quanh ta.

Dưới đây là toàn văn lá thư của Đức Thánh Cha:

Anh em thân mến,
Hôm nay, trong ngày lễ các Thánh Anh Hài, như lời của thiên sứ gọi các mục đồng vẫn còn vang vọng trong tim của chúng ta – “Này tôi báo cho anh em một tin mừng trọng đại, cũng là tin mừng cho toàn dân: Hôm nay, một Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em trong thành vua Đa-vít” (Lc 2: 10-11) – tôi cảm thấy cần phải viết gửi đến anh em. Chúng ta hãy chăm chú lắng nghe đi nghe lại lời loan báo đó; để được nghe lặp đi lặp lại rằng Thiên Chúa đang ở giữa dân tộc của chúng ta. Sự xác tín này mà chúng ta kỷ niệm mừng hàng năm, là nguồn vui hân hoan và hy vọng.
Trong những ngày qua chúng ta trải qua nghi thức phụng vụ dẫn đưa chúng ta về trọng tâm của Giáng sinh, đi vào Mầu nhiệm qua đó kéo chúng ta dần dần trở về nguồn cội của niềm vui của người Ki-tô hữu.
Là các mục tử, chúng ta được kêu gọi để loan truyền niềm vui này cho các tín hữu. Chúng ta phải có trách nhiệm bảo vệ niềm vui này. Tôi một lần nữa yêu cầu anh em rằng chúng ta không được để mình bị cướp mất niềm vui này, vì có đôi lúc chúng ta có thể bị ngã lòng, cũng không phải là vô cớ, vì thế giới chung quanh  chúng ta, vì Giáo hội, hay thậm chí vì chính bản thân chúng ta, và cảm thấy bị lôi cuốn thuận theo một nỗi sầu muộn nào đó, thiếu vắng sự cậy trông, mà nó có thể đè nặng tâm hồn chúng ta (Tông huấn Niềm Vui Tin Mừng 83).
Cho dù chúng ta có thích hay không thích, Giáng sinh vẫn kèm theo những giọt lệ. Các tác giả Tin Mừng đã không che giấu thực tại nhằm làm cho nó trở nên dễ tin hơn và lôi cuốn hơn. Các ngài không làm thỏa mãn bằng những từ ngữ vỗ về nhưng chẳng lột tả được thực tại. Với các ngài, Giáng sinh không phải là một chuyến bay đưa đến sự ảo tưởng, một con đường để giấu đi những thách thức và bất công của thời đại của các ngài. Ngược lại, các ngài đã thuật lại sự hạ sinh của Con Thiên Chúa như là một biến cố đầy bi kịch và đau thương. Trích dẫn lời của ngôn sứ Giê-rê-mi-a, Thánh Mát-thêu trình bày bằng những cụm từ thẳng thắn: “Ở Ra-ma, vẳng nghe tiếng khóc than rền rĩ: tiếng bà Ra-khen khóc thương con mình” (2:18). Đó là những tiếng thổn thức của những người mẹ khóc thương trước cái chết của con mình vì sự bạo ngược của Hê-rô-đê và sự khát khao quyền lực vô lối.
Cả ngày nay nữa, chúng ta nghe thấy những tiếng khóc đau đớn làm nhói tim, mà chúng ta không thể nào làm ngơ cũng không thể im lặng. Trong thế giới của chúng ta – tôi viết điều này với một tâm hồn trĩu nặng – chúng ta vẫn tiếp tục nghe thấy tiếng than khóc của quá nhiều người mẹ, quá nhiều gia đình, vì cái chết của những đứa con của họ, những đứa trẻ vô tội.
Suy ngẫm về máng cỏ cũng có nghĩa là suy ngẫm về những tiếng kêu khóc đau thương này, để đôi mắt và đôi tai chúng ta mở ra trước những gì đang xảy ra quanh ta, và để cho con tim của chúng ta biết chú ý và mở ra trước những nỗi đau khổ của tha nhân, đặc biệt những nơi có trẻ em. Nó cũng có nghĩa chúng ta phải nhận ra rằng một chương buồn trong lịch sử vẫn đang được viết ngày hôm nay. Suy ngẫm về máng cỏ trong sự tách biệt với thế giới chung quanh chúng ta có thể làm cho Giáng sinh trở thành một câu chuyện dễ thương khơi gợi nên những cảm giác ấm áp dễ chịu nhưng lại lấy mất của chúng ta sức mạnh sáng tạo của Tin Mừng mà Ngôi Lời Nhập Thể muốn tặng ban cho chúng ta. Sự quyến rũ đó là có thật.
Liệu chúng ta có thể thực sự trải nghiệm niềm vui của người Ki-tô hữu khi chúng ta quay lưng lại với những thực tại này? Liệu niềm vui của người Ki-tô hữu có còn khi chúng ta làm ngơ trước những tiếng khóc thương của anh chị em chúng ta, những tiếng kêu khóc của các trẻ em?
Thánh Giu-se là người đầu tiên chịu trách nhiệm bảo vệ niềm vui ơn cứu độ. Đối mặt với những tội ác hung tàn đang xảy ra, Thánh Giu-se – mẫu gương của một người vâng nghe và trung tín – có khả năng nhận ra được tiếng nói của Thiên Chúa và sứ mạng mà Chúa Cha trao phó cho ngài. Vì ngài có thể nghe thấy tiếng của Thiên Chúa, và vâng nghe theo ý định của Người, Thánh Giu-se trở nên ý thức hơn về những gì đang diễn ra xung quanh và có thể hiểu được những biến cố này một cách rất thực tế.
Một trách vụ tương tự cũng được đòi hỏi đối với chúng ta là những mục tử hôm nay: phải là những con người biết quan tâm chú ý, và không trở nên điếc, trước tiếng nói của Thiên Chúa, và từ đó trở nên nhạy cảm hơn với những gì xảy ra chung quanh chúng ta. Ngày nay, lấy Thánh Giu-se là mẫu gương cho chúng ta, chúng ta không được để cho chính mình bị cướp mất niềm vui. Chúng ta phải bảo vệ niềm vui này thoát khỏi những Hê-rô-đê của thời đại của chúng ta. Cũng như Thánh Giu-se, chúng ta cần có lòng can đảm để trả lời cho thực tại này, để đứng dậy và nắm chắc nó trong bàn tay (Mt 2:20). Lòng can đảm để bảo vệ niềm vui này thoát khỏi những Hê-rô-đê mới của thời đại chúng ta, những kẻ tàn phá sự thơ ngây vô tội của trẻ thơ. Một tuổi thơ đã bị cướp mất bởi những đàn áp của lao động nô lệ bất hợp pháp, của mại dâm và bóc lột. Một tuổi thơ bị xé nát bởi chiến tranh và di cư cưỡng bức, với sự mất mát quá lớn mà các bé buộc phải gánh chịu. Hàng ngàn trẻ em của chúng ta bị rơi vào tay của các băng nhóm, những tổ chức tội phạm và những kẻ buôn cái chết, những kẻ tham tàn và bóc lột đến tận đáy sự khốn cùng của các em.
Để minh chứng cho điểm này, có ít nhất 75 triệu trẻ em, vì những tình hình khẩn cấp và khủng hoảng kéo dài, đã phải bỏ dở việc học hành. Năm 2015, 68% tổng số những người là nạn nhân của sự bóc lột tình dục là trẻ em. Đồng thời một phần ba số trẻ em phải sống xa quê hương của mình cũng phải làm việc đó vì bị buộc phải tản cư. Chúng ta sống trong một thế giới với gần phân nửa số trẻ em chết trước 5 tuổi là do nguyên nhân suy dinh dưỡng. Những con số ước tính rằng năm 2016 có 150 triệu trẻ em lao động, rất nhiều trong số đó phải sống trong những hoàn cảnh nô lệ. Theo một báo cáo gần đây nhất được UNICEF trình bày, nếu tình hình thế giới không có gì thay đổi, vào năm 2030 sẽ có 167 triệu trẻ em sống dưới vực sâu của nghèo khổ cùng cực, 69 triệu trẻ em dưới 5 tuổi sẽ chết trong khoảng từ năm 2016 đến 2030, và 16 triệu trẻ em sẽ không được học hành ở bậc căn bản nhất.
Chúng ta nghe thấy những trẻ này và những tiếng kêu đau thương của các em; chúng ta cũng nghe thấy tiếng kêu của Mẹ Giáo Hội, Người phải bật khóc lên không chỉ vì những đau thương gây ra cho những đứa con nhỏ tuổi nhất của Mẹ, nhưng cũng còn vì Mẹ nhận biết tội lỗi của một số những người con của Mẹ: những nỗi đau, những sự chịu đựng và những đau đớn của các em bị lạm dụng tính dục bởi các linh mục. Đó là một tội lỗi làm chúng ta xấu hổ. Những người chịu trách nhiệm bảo vệ những trẻ em đó lại tàn phá phẩm giá của các em. Chúng ta thật vô cùng hối tiếc về điều này và chúng ta cầu xin sự tha thứ. Chúng ta hãy mang lấy nỗi đau của các nạn nhân và khóc vì tội này. Tội vì những gì đã xảy ra, tội vì không trợ giúp được, tội vì che đậy và chối bỏ, tội vì lạm dụng quyền bính. Giáo hội cũng khóc thật nhiều vì tội này của những đứa con của mình và cầu xin sự tha thứ. Hôm nay, khi chúng ta kính nhớ lễ các Thánh Anh Hài, tôi muốn chúng ta hãy ôn nhắc lại những cam kết trọn vẹn của chúng ta để bảo đảm rằng những tội ác này sẽ không còn xảy ra ở giữa chúng ta nữa. Chúng ta hãy tìm lấy sự can đảm cần thiết để đưa ra được những biện pháp quan trọng và để bảo vệ cuộc sống của trẻ em trong mọi cách, để những tội ác như vậy không bao giờ có thể lặp lại. Trong phạm vi này, chúng ta hãy cùng quyết chí, một cách rõ ràng và trung tín, “không khoan nhượng.”
Niềm vui của người Ki-tô hữu không rộn lên ở ngoài vòng của thực tại, bằng cách làm ngơ hoặc hành động coi như nó không tồn tại. Niềm vui của người Ki-tô hữu được xuất phát từ một tiếng gọi – cùng một tiếng gọi mà Thánh Giu-se đã nhận được – để ôm ẵm lấy vào bảo vệ sự sống con người, đặc biệt sự sống của các trẻ thơ thánh của thời đại của chúng ta. Giáng sinh là một thời gian thách thức chúng ta đứng ra bảo vệ sự sống, giúp nó được sinh ra và lớn lên. Đó là một thời gian thách thức chúng ta là những giám mục tìm được lòng can đảm mới. Lòng can đảm tạo ra những tiến trình giúp đủ khả năng nhận biết được thực tại mà rất nhiều trẻ em của chúng ta đang phải trải qua hôm nay và hoạt động để bảo đảm cho các bé mức tối thiểu cần thiết để phẩm giá làm con Thiên Chúa của các bé không chỉ được tôn trọng mà, trên hết, còn được bảo vệ.
Chúng ta đừng để cho các em bị cướp mất niềm vui. Chúng ta đừng để chính chúng ta bị cướp mất niềm vui, nhưng hãy bảo vệ nó và nuôi dưỡng cho nó được lớn lên.
Nguyện xin để chúng ta thực hiện việc này bằng sự trung tín phụ tử của Thánh Giu-se và được soi sáng bởi Mẹ Maria, Mẹ của tình yêu dịu hiền, để con tim chúng ta không bao giờ bị trịu nặng.
Chào thân ái,
FRANCIS
Viết từ Vatican, 28 tháng 12, 2016
Lễ các Thánh Anh Hài Tử Đạo

[Nguồn: radiovaticana]



[Chuyển ngữ: TRI KHOAN 03/02/2017]



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét