© Vatican Media
Toàn văn huấn từ của Đức Thánh Cha cho các tù nhân trẻ trong Nghi thức Sám hối ở Panama
‘Hãy tìm kiếm và lắng nghe những tiếng nói khuyến khích bạn hướng trông về phía trước, không lắng nghe những tiếng nói kéo lùi bạn trở lại.’
25 tháng Một, 2019 16:41
Dưới đây là văn bản (tiếng Anh) do Vatican cung cấp huấn từ của Đức Thánh Cha Phanxico trong Nghi thức Sám hối với các tù nhân trẻ tuổi trong Trung tâm Centro de Cumplimiento de Menores Las Garzas de Pacora ở Panama, trong ngày thứ hai trong chuyến Tông du của ngài đến quốc gia này để mừng Ngày Giới trẻ Thế giới 2019:
***
“Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng”. Chúng ta vừa nghe câu này trong phần khởi đầu của bài đọc Tin mừng (Lc 15:2). Đó là lời xì xầm của những người Pha-ri-sêu và các kinh sư vô cùng khó chịu và chướng mắt trước những hành động của Chúa Giê-su.
Bằng những lời đó, họ cố gắng làm mất thể diện và gạt bỏ Chúa Giê-su trong con mắt của mọi người. Nhưng tất cả những gì họ tìm cách làm lại là cách cho thấy một trong những con đường bình thường nhất nhưng đặc biệt nhất của Ngài khi tiếp xúc với người khác: “Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng”.
Chúa Giê-su không sợ đến với những con người, mà vì vô vàn lý do họ trở thành đối tượng cho lòng căm ghét của xã hội, chẳng hạn những người thu thuế – chúng ta biết rằng những người thu thuế trở nên giàu có bằng cách bóc lột người dân của họ và họ tạo ra sự phẫn uất rất lớn – hoặc như những người được gọi là tội nhân với gánh nặng của những lỗi lầm, những sai phạm, và tội của họ. Người làm điều này vì Người biết rằng trên nước trời niềm vui sẽ lớn hơn khi một người tội lỗi ăn năn trở lại hơn là chín mươi chín người công chính không cần ăn năn (Lc 15:7).
Trong khi những người Pha-ri-sêu chỉ hài lòng với việc cằn nhằn hoặc than phiền, giới hạn hoặc ngăn cản bất kỳ một hình thức thay đổi, hoán cải và bao gồm, thì Chúa Giê-su tiến đến và can dự vào, thậm chí đặt uy tín của Người vào sự nguy hiểm. Người đòi hỏi chúng ta, như Người vẫn thường làm, phải hướng mắt trông về một chân trời có thể canh tân đời sống và lịch sử của chúng ta. Hai cách tiếp cận hoàn toàn khác biệt và trái ngược nhau. Một cách tiếp cận cằn cỗi, không mang lại kết quả – đó là thái độ lầm bầm và nói hành nói xấu – và một thái độ khác, thái độ mời gọi sự thay đổi và hoán cải, là cách tiếp cận của Chúa.
Cách tiếp cận bằng những tiếng lầm bầm và nói hành nói xấu
Nhiều người không tha thứ cho thái độ này của Chúa Giê-su; họ không thích điều đó. Ban đầu là lẩm bẩm kêu ca rồi sau đó là lớn tiếng, họ muốn mọi người thấy sự bực mình của họ, tìm cách hạ uy tín cách hành động của Ngài và của tất cả những người thuộc về Ngài. Họ không chấp nhận và từ chối con đường đến gần với người khác và trao tặng cho họ một cơ hội khác. Nơi đâu đời sống con người có vấn đề, thì dường như khá dễ dàng để người ta gắn những bảng hiệu và nhãn để đóng dấu và bêu riếu không những quá khứ nhưng cả hiện tại và tương lai của họ. Những bảng hiệu cuối cùng chỉ phục vụ cho sự chia rẽ: những người này là tốt và những người kia là xấu; những người này là công chính và những người kia là tội nhân.
Thái độ này phá hỏng tất cả mọi thứ vì nó dựng lên một bức tường vô hình làm cho người ta nghĩ rằng, nếu chúng ta gạt ra ngoài, chia cách và cô lập người khác thì mọi vấn đề của chúng ta sẽ được giải quyết một cách kỳ diệu. Khi một xã hội hay cộng đồng cho phép điều này xảy ra và không làm gì khác ngoài kêu ca và phỉ báng sau lưng là nó đi vào một vòng xoáy chia rẽ, đổ lỗi, và kết án nghiệt ngã. Nó dẫn đến bước tiếp cận xã hội bằng sự gạt ra bên lề, loại bỏ, và đối đầu, làm cho xã hội nói một cách vô trách nhiệm như Cai-pha: “thà một người chết thay cho dân còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt” (Ga 11:50). Thường thường sợi chỉ bị cắt tại điểm mảnh nhất; đó là những người dễ bị xúc phạm nhất và mong manh nhất.
Thật đau đớn khi thấy một xã hội dồn sức vào việc kêu ca và phỉ báng hơn là kiên trì chiến đấu để tạo ra những cơ hội và sự thay đổi.
Bước tiếp cận hoán cải
Ngược lại, Tin mừng sử dụng một cách tiếp cận hoàn toàn khác, trong đó tất cả không có gì vượt hơn chính trái tim của Thiên Chúa. Chúa mừng vui khi nhìn thấy những đứa con của mình trở về nhà (Lc 15:11-31). Chúa Giê-su làm chứng cho điều này bằng cách thể hiện tận cùng tình yêu thương xót của Chúa Cha. Một tình yêu không có thời gian để phàn nàn, nhưng tìm cách phá vỡ vòng xoáy của những chỉ trích vô ích, không cần thiết, lạnh lùng và chia rẽ, và đối mặt với tính phức tạp của cuộc sống và mọi hoàn cảnh.
Một tình yêu khởi đầu cho tiến trình đủ khả năng xây dựng nên những con đường và phương cách để hội nhập và biến đổi, chữa lành và tha thứ: một con đường cứu rỗi. Qua việc ăn uống với những người thu thuế và những kẻ tội lỗi, Chúa Giêsu đã phá tan tâm tính muốn chia rẽ, loại trừ, cô lập và cách phân chia sai lầm giữa “những người tốt và người xấu.” Người không làm điều này bằng nghị định, hoặc đơn giản với những mục đích tốt lành, hoặc với những khẩu hiệu hoặc cảm tính.
Người thực hiện điều đó bằng cách tạo ra những mối quan hệ có khả năng khởi động những tiến trình mới; đầu tư và mừng vui với mọi bước tiến có thể. Bằng cách này, Người cũng phá vỡ một hình thức kêu ca khác, một hình thức thậm chí khó phát hiện hơn, một hình thức “dập tắt những ước mơ vì nó cứ liên tục thì thầm: “bạn không thể làm được đâu, bạn không thể làm được đâu.” Lời thì thầm đó ám ảnh những người biết ăn năn hối lỗi và thừa nhận những lỗi lầm của mình, nhưng lại không nghĩ rằng họ có thể thay đổi. Nó khiến họ nghĩ rằng những người sinh ra là người thu thuế thì cũng sẽ chết đi là người thu thuế, và điều đó không đúng.
Thưa các bạn, mỗi người chúng ta còn có nhiều hơn những cái nhãn dán của mình. Đó là những điều Chúa Giê-su dạy chúng ta và yêu cầu chúng ta phải tin. Bước tiếp cận của Người thách đố chúng ta dám yêu cầu và tìm kiếm sự trợ giúp khi đặt bước chân trên con đường đổi mới. Có những lúc sự kêu ca dường như nắm ưu thế nhưng đừng tin nó, đừng lắng nghe nó. Hãy tìm kiếm và lắng nghe những tiếng nói khuyến khích bạn hướng trông về phía trước, không lắng nghe những tiếng nói kéo lùi bạn trở lại.
Niềm vui và hy vọng của mỗi người Ki-tô hữu – của tất cả chúng ta, và cả giáo hoàng nữa – cũng xuất phát từ việc trải nghiệm được sự tiếp cận này của Chúa, Đấng nhìn đến chúng ta và nói, “Con là một phần trong gia đình của Cha và Cha không thể để con ở bên ngoài trời lạnh; Cha không thể để mất con trên đường; Cha ở đây bên cạnh con.” Ở đây? Đúng, ở đây! Đó chính là cảm xúc mà Luis, con đã miêu tả những khi dường như tất cả đã chấm dứt, tuy nhiên lại có điều gì đó lên tiếng nói: “Không! Không phải tất cả đã chấm dứt, vì con có một mục tiêu cao cả hơn mà nó cho phép con nhìn thấy rằng Thiên Chúa là Cha của chúng ta luôn ở bên chúng ta. Người ban cho chúng ta những người cùng chung bước với chúng ta, những người giúp chúng ta đạt được những mục tiêu mới.
Vì vậy Chúa Giê-su biến sự phàn nàn thành sự mừng vui, và nói với chúng ta: “Hãy mừng vui lên với Cha!”
Anh chị em thân mến: anh chị em là một phần của gia đình; anh chị em có nhiều điều để chia sẻ với người khác. Hãy giúp chúng tôi phân định được đâu là cách tốt nhất để sống và đồng hành cùng nhau trên con đường thay đổi mà tất cả chúng ta, là một gia đình, đều rất cần.
Một xã hội sẽ trở nên ốm yếu khi nó không còn khả năng mừng vui với những thay đổi của những đứa con của nó. Một cộng đồng sẽ trở nên ốm yếu khi nó sống với những sự phàn nàn gay gắt, tiêu cực và nhẫn tâm. Nhưng một xã hội sẽ phát triển khi nó có khả năng xây dựng những tiến trình bao gồm và hội nhập, tiến trình chăm sóc và cố gắng tạo ra những cơ hội và những giải pháp thay thế để đưa ra được những cơ hội mới cho người trẻ, để xây dựng một tương lai thông qua cộng đồng, nền giáo dục, và việc làm. Cho dù nó có thể cảm thấy thất vọng vì không biết cách thực hiện như thế nào, nhưng nó vẫn không bỏ cuộc, nó vẫn cố gắng. Là một cộng đồng, tất cả chúng ta đều phải giúp đỡ nhau học tập để tìm ra những con đường này. Đó chính là một giao ước chúng ta phải khuyến khích nhau giữ gìn: chúng con, những người trẻ tuổi, những người chịu trách nhiệm giám hộ chúng con và các nhà chức trách của Trung tâm và Thừa tác vụ, và gia đình của chúng con, cũng như những trợ tá mục vụ của chúng con. Tất cả chúng con, hãy tiếp tục chiến đấu để đi tìm và tìm ra được những con đường hòa nhập và biến đổi. Chúa sẽ chúc phúc, sẽ nâng đỡ và đồng hành với chúng con.
Ngay sau đây chúng ta sẽ tiếp tục với nghi thức sám hối, trong đó chúng ta sẽ có thể cảm nghiệm được sự tiếp cận của Chúa, ánh mắt nhìn của Người, đó là ánh mắt không nhìn đến những nhãn mác và hạn tù, nhưng là ánh mắt nhìn đến những đứa con của Người. Đó là sự tiếp cận của Chúa, cách nhìn mọi việc của Người, nó gạt bỏ sự loại trừ và trao cho chúng ta sức mạnh để xây dựng những giao ước cần thiết để giúp tất cả chúng ta biết từ bỏ sự phàn nàn: những giao ước huynh đệ làm cho đời sống của chúng ta trở thành một lời mời gọi liên tục đến với niềm vui của ơn cứu độ.
[Văn bản chính: tiếng Tây Ban nha] [Văn bản (tiếng Anh) bài nói soạn trước của Đức Thánh Cha do Vatican cung cấp]
© Libreria Editrice Vaticana
[Nguồn: zenit]
[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 29/1/2019]
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét