Thứ Sáu, 5 tháng 5, 2017

Hàn lâm viện Giáo hoàng về Khoa học Xã hội kêu gọi những chính sách toàn cầu chống lại sự loại trừ xã hội

Hàn lâm viện Giáo hoàng về Khoa học Xã hội kêu gọi những chính sách toàn cầu chống lại sự loại trừ xã hội

Lo ngại về sự lan rộng phân mảnh xã hội và sự cần thiết chống lại nghèo đói liên quan đến những bất bình đẳng xã hội
3 tháng Năm, 2017
Hàn lâm viện Giáo hoàng về Khoa học Xã hội kêu gọi những chính sách toàn cầu chống lại sự loại trừ xã hội
Photo By Zenit
Hôm thứ Ba, Hàn lâm viện Giáo hoàng về Khoa học Xã hội đưa ra kết luận của Phiên họp Khoáng đại ở Vatican về chủ đề sự loại trừ xã hội, có tiêu đề “Tiến Đến Một Xã Hội Tham Gia Của Mọi Người: Những Con Đường Mới Tiến Đến Sự Hội Nhập Xã Hội Và Văn Hóa.”
Sự hội nhập của con người phù hợp theo khả năng của họ, trong bối cảnh của thế giới toàn cầu hóa, không mang nghĩa đặt dấu chấm hết cho những bất bình đẳng nhưng trước hết là dấu chấm hết cho sự nghèo đói, những người tường thuật giải thích.
Buổi tường thuật hôm thứ Ba trong Văn phòng Báo chí Tòa Thánh là vị Chưởng ấn, Đức Giám mục Marcelo Sanchez Sorondo, cùng với Chủ tịch Hàn lâm viện, Giáo sư Margaret S. Archer; Giáo sư Pierpaolo Donati của Đại học Bologna và Giáo sư Paulus Zulu, thuộc Đại học Natal, Nam Phi.
Đức Thánh Cha Phanxico gửi một sứ điệp đặc biệt nhân dịp Phiên họp Khoáng đại, phát hành ngày 29 tháng Tư trên L’Osservatore Romano, góp phần cho nền tảng vả chủ điểm của công việc.
Những người tham dự trong Phiên họp Khoáng đại thảo luận về vấn đề của một xã hội tham gia, đầu tiên định nghĩa tất cả những khái niệm của sự tham gia, việc đấu tranh chống lại sự loại trừ và hội nhập xã hội và văn hóa, sau đó cân nhắc về những hiện tượng thu được từ thực tiễn, những nguyên nhân và giải pháp khả thi của nó. Chúng là những khái niệm và tiến trình đa chiều kích mà giữa chúng không hoàn toàn giống nhau nhưng lại được kết nối với nhau theo nhiều cách.
Sự tham gia có thể mang tính tổ chức hay tự phát. Sự loại trừ có thể chủ động (có chủ tâm, như trong trường hợp phân biệt đối xử vì những lý do thuộc nguồn gốc sắc tộc hay tôn giáo) hay thụ động (do những nguyên nhân ngẫu nhiên, chẳng hạn sự khủng hoảng kinh tế nặng nề).
Trong cả hai trường hợp nó là kết quả của những tiến trình đã được phân tích trong những cơ cấu tự sinh của chúng, cứ cho là sự hội nhập xã hội và văn hóa là kết quả của sự biến thể của những cơ cấu này, gồm có kinh tế, xã hội, văn hóa và chính trị.
Không thể theo đuổi mục tiêu của sự bao gồm con người và các cộng đồng trong xã hội bằng những biện pháp cưỡng bức hoặc trong một mô hình tiêu chuẩn hóa (ví dụ, với những hệ thống trường học không cân nhắc đến những văn hóa khác nhau và những văn hóa địa phương). Sự tham gia xã hội thực sự là khả thi chỉ khi nào có sự tự do tôn giáo.
Về một mặt, công việc cho thấy những lo lắng về sự lan rộng của sự phân mảnh xã hội, đồng thời lại cho thấy sự bất lực của những hệ thống chính trị điều hành xã hội. Hai hiện tượng này đang lan rộng ở nhiều quốc gia và chúng tạo ra những tình trạng phân rã xã hội rất mạnh, trong đó càng ngày càng gia tăng sự khó khăn để tạo ra những hình thức tham gia xã hội đặt nền tảng trên những nguyên tắc của sự công bằng, đoàn kết và huynh đệ.
Nguyên nhân của những khuynh hướng đáng lo ngại này đang chống lại một xã hội có sự tham gia của mọi cá nhân đã được nhận thấy qua sự khủng hoảng của tình trạng chính trị, qua những bất bình đẳng xã hội ngày càng cao, qua sự mất cân đối về nhân chủng học trên mức độ toàn cầu, qua sự di cư ngày càng nhiều và con số người tị nạn ngày càng lớn, qua vai trò hai mặt của công nghệ thông tin và truyền thông và qua những xung đột tôn giáo và văn hóa.
Rõ ràng, yếu tố quan trọng nhất chống lại sự tham gia xã hội là sự bất bình đẳng xã hội ngày càng lớn giữa những nhóm thiểu số có đặc quyền và đại đa số dân thường. Những thống kê về sự phân phối tài sản và cơ hội của cuộc sống cho thấy những khác biệt khổng lồ giữa các quốc gia và trong các quốc gia.
Thực tế rất đáng lo là ở Châu Âu và Châu Mỹ tầng lớp trung lưu đã suy yếu rất nhiều, đối nghịch lại với những quốc gia khác, chẳng hạn Ấn độ và Trung quốc, ở đây tầng lớp này đã và đang mạnh lên rất nhiều.
Phải nói rõ rằng, khi tầng lớp trung lưu lâm vào tình trạng thoái trào, nền dân chủ tham gia sẽ rơi vào sự nguy hiểm.
Bất kể tất cả những vấn đề này, chúng ta có thể hoạt động cho một “xã hội tham gia” tốt hơn miễn là sự hợp tác phụ trợ có thể được thiết lập giữa một hệ thống chính trị nhạy cảm với tiếng nói của những người không được đại diện, một nền kinh tế văn minh và những hình thức liên kết của xã hội công dân dựa nền tảng trên những mạng lưới của mối quan hệ tương hỗ. Cần thiết phải tạo ra những con đường xoay vòng cho sự tham gia đi từ trên xuống, và từ dưới lên, đánh giá những thực tại trung gian dựa trên nguyên tắc phân chia quyền lực.
Về bản chất, xã hội tham gia là một xã hội bảo vệ và thăng tiến nhân quyền, ý thức rằng pháp chế trên họ không thể đạt được một chương trình không tưởng của sự biến đổi xã hội, nhưng chỉ tạo ra những điều kiện lạc quan trong đó những con người và các nhóm có thể hành động theo đúng đạo đức, nghĩa là, có cơ hội để cống hiến bản thân cho thiện ích lẫn nhau, và chuẩn bị những sáng kiến xã hội mới nhằm tạo ra sự bao gồm xã hội rộng lớn hơn.

[Nguồn: zenit]

[Chuyển ngữ: TRI KHOAN 04/05/2017]


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét