Thứ Năm, 21 tháng 5, 2020

TOÀN VĂN HUẤN TỪ TIẾP KIẾN CHUNG CỦA ĐỨC THÁNH CHA: Cầu nguyện và sự huyền diệu của Tạo vật

TOÀN VĂN HUẤN TỪ TIẾP KIẾN CHUNG CỦA ĐỨC THÁNH CHA: Cầu nguyện và sự huyền diệu của Tạo vật
© Vatican Media

TOÀN VĂN HUẤN TỪ TIẾP KIẾN CHUNG CỦA ĐỨC THÁNH CHA: Cầu nguyện và sự huyền diệu của Tạo vật

‘Cầu nguyện soi sáng cho anh chị em: nói soi sáng cho linh hồn anh chị em, nó soi sáng cho tâm hồn và soi sáng cho khuôn mặt của anh chị em, ngay cả trong những thời gian đen tối nhất, ngay cả trong những lúc buồn phiền nhất’

20 tháng Năm, 2020 13:41


Tiếp Kiến Chung sáng nay được tổ chức lúc 9:30 sáng trong Thư viện của Điện Tông tòa Vatican.

Tiếp tục loạt giáo lý về việc cầu nguyện, trong huấn từ bằng tiếng Ý Đức Thánh Cha tập trung suy tư về chủ đề: “Sự huyền diệu của Tạo vật” (Tv 8:4-5.10).

Sau phần tóm lược bài giáo lý bằng một số ngôn ngữ, Đức Thánh Cha gửi lời chào đặc biệt đến các tín hữu.

Tiếp Kiến Chung kết thúc với bài hát Kinh Lạy Cha và Phép Lành Tòa thánh.

* * *

Bài giáo lý của Đức Thánh Cha

Anh chị em thân mến, xin chào anh chị em!

Chúng ta tiếp tục loạt giáo lý về việc cầu nguyện, suy niệm mầu nhiệm của Tạo vật. Sự sống, sự thật đơn giản là chúng ta sống, mở cửa tâm hồn con người ra để cầu nguyện.

Trang đầu tiên của Kinh Thánh giống như một bài tụng ca tạ ơn vĩ đại. Trình thuật về Tạo vật được ngắt quãng bằng những câu điệp khúc, trong đó sự tốt lành và đẹp đẽ của muôn vật sống liên tục được chứng thực. Thiên Chúa trao ban sự sống bằng lời của Người, và mọi sự liền có. Bằng lời của Người, Người đã tách biệt ánh sáng và bóng tối, phân ra ngày và đêm, chu kỳ của các mùa, mở ra một bảng màu đa sắc với muôn vàn thực vật và động vật. Trong khu rừng sinh sôi nảy nở dư tràn này nhanh chóng thoát khỏi sự hỗn độn, và cuối cùng con người xuất hiện. Và sự xuất hiện này bừng lên niềm hân hoan quá đỗi làm cho sự hài lòng và niềm vui mừng tăng lên: “Thiên Chúa thấy mọi sự Người đã làm ra quả là rất tốt đẹp!” (St 1:31). Một điều tốt lành, và cũng rất đẹp: vẻ đẹp của toàn thể công trình Tạo dựng được nhìn thấy!

Vẻ đẹp và sự huyền diệu của Tạo vật tạo sinh trong tâm hồn con người hoạt động đầu tiên bột phát thành lời cầu nguyện (x. Giáo lý Giáo hội Công giáo, 2566). Vì vậy điều được nói trong Thánh vịnh Tám mà chúng ta nghe lúc đầu: “Ngắm tầng trời tay Chúa sáng tạo, muôn trăng sao Chúa đã an bài, thì con người là chi, mà Chúa cần nhớ đến, phàm nhân là gì, mà Chúa phải bận tâm?” (cc. 3-4). Người cầu nguyện chiêm ngắm sự huyền diệu của sự sống quanh mình, người đó ngắm nhìn bầu trời đầy tinh tú trên đầu — và vật lý thiên văn ngày nay cho chúng ta thấy sự bao la của nó — và người đó nhủ thầm rằng phải có một tình yêu như thế nào đằng sau công trình hùng vĩ như vậy! … Và con người là gì trong sự bao la vô tận này?” Thánh vịnh nói: “gần như chẳng là gì,” (x. 89:48): một hữu thể được sinh ra, một hữu thể chết đi, một thụ tạo mỏng giòn. Tuy nhiên, trong toàn thể vũ trụ, con người là thụ tạo duy nhất ý thức được sự dư đầy vẻ đẹp như vậy. Một hữu thể nhỏ bé được sinh ra, chết đi, hôm nay còn và ngày mai mất, là hữu thể duy nhất ý thức được vẻ đẹp này. Chúng ta ý thức được vẻ đẹp này!

Lời cầu nguyện của con người được liên kết gần gũi với cảm xúc trước những kỳ công. Sự vĩ đại của con người chỉ là rất nhỏ nếu so với các chiều kích của vũ trụ. Những chinh phục vĩ đại nhất của con người dường như vô cùng nhỏ bé … và con người chẳng là gì. Trong lời cầu nguyện một cảm thức lòng thương xót được khẳng định mạnh mẽ. Chẳng có điều gì tồn tại một cách ngẫu nhiên: sự huyền bí của vũ trụ nằm trong cái nhìn đầy lòng từ bi của một Đấng. Thánh vịnh khẳng định rằng chúng ta được tạo dựng chẳng thua kém thần linh, được đội mũ triều thiên vinh quang và danh dự (x. 8:5). Sự vĩ đại của con người là mối tương quan của họ với Thiên Chúa: được tôn phong lên của Người. Về bản chất, chúng ta hầu như chẳng là gì, nhỏ bé, nhưng nhờ ơn gọi, bởi tiếng gọi mà chúng ta trở thành con cái của Đức Vua vĩ đại!

Đó là một kinh nghiệm mà rất nhiều người chúng ta từng có. Nếu câu chuyện của cuộc sống, với tất cả những đắng cay của nó, đôi khi có nguy cơ bóp nghẹt ơn cầu nguyện trong chúng ta, vẫn đủ để chiêm ngưỡng một bầu trời đầy sao, một buổi hoàng hôn, một bông hoa … để nhóm lên ánh lửa tạ ơn. Kinh nghiệm này có lẽ là căn bản của trang đầu tiên của Kinh Thánh.

Khi trình thuật kinh thánh về công trình Tạo dựng mở ra, dân tộc Israel không trải qua những ngày hạnh phúc. Một sức mạnh quân thù đã chiếm lĩnh miền đất; nhiều người bị trục xuất, và bây giờ thấy mình trở thành nô lệ trong vùng Lưỡng Hà. Chẳng còn một miền đất của cha ông, một Đền thờ, hoặc đời sống xã hội và tôn giáo — chẳng có gì. Tuy nhiên, chính từ trình thuật vĩ đại về Tạo vật, một số người bắt đầu tìm được lý do để tạ ơn, ngợi khen Thiên Chúa vì sự sống của họ. Lời cầu nguyện là sức mạnh đầu tiên của niềm hy vọng. Bạn cầu nguyện và niềm hy vọng lớn lên, nó tiến tới. Cha muốn nói rằng cầu nguyện mở ra cánh cửa hy vọng. Niềm hy vọng tồn tại, nhưng với lời cầu nguyện tôi mở ra được cánh cửa cho nó. Vì người cầu nguyện bảo vệ cho những sự thật nền tảng; họ là những người lặp đi lặp lại, trước hết là với chính bản thân họ, thứ đến là với người khác, rằng cuộc sống này, bất kể mọi cực nhọc và thử thách, bất kể những ngày khó khăn của nó, vẫn luôn đầy tràn ân sủng để biết kinh ngạc, và nó luôn được giữ gìn bảo vệ.

Người cầu nguyện biết rằng hy vọng thì mạnh mẽ hơn thất vọng. Họ tin rằng tình yêu thì mạnh hơn sự chết, và rằng đến một ngày nó sẽ ca khúc khải hoàn, cho dù có những lúc và theo những cách mà chúng ta không biết. Con người cầu nguyện mang trên khuôn mặt mình những ánh sáng rạng ngời: vì cho dù trong những ngày tối tăm nhất, ánh dương không ngừng chiếu sáng họ. Cầu nguyện soi sáng cho anh chị em: nói soi sáng cho linh hồn anh chị em, nó soi sáng cho tâm hồn và soi sáng cho khuôn mặt của anh chị em, ngay cả trong những thời gian đen tối nhất, ngay cả trong những lúc buồn phiền nhất

Tất cả chúng ta là những người mang theo niềm vui. Anh chị em có nghĩ đến điều này không? Rằng anh chị em là người mang theo Niềm vui? Hay anh chị em thích mang đến tin buồn hơn, những điều làm cho buồn bã? Tất cả chúng ta đều có khả năng mang đến niềm vui. Sự sống này là một ân huệ mà Thiên Chúa tặng ban cho chúng ta, và nó quá ngắn ngủi để chôn vùi nó trong nỗi buồn, trong sự cay đắng. Chúng ta ngợi khen Thiên Chúa, hạnh phúc đơn sơ với cuộc sống. Chúng ta nhìn vào vũ trụ, chúng ta ngắm xem những vẻ đẹp và chúng ta cũng nhìn đến những thập giá của chúng ta và nói: “Nhưng Người hiện diện; Người tạo dựng chúng con như vậy, cho chính Người.”

Rất cần thiết phải cảm nhận được sự thao thức của tâm hồn dẫn đến lời tạ ơn và ngợi khen Thiên Chúa. Chúng ta là con cái của Đức Vua Vĩ đại, của Đấng Tạo Dựng, có thể đọc được dấu chỉ của Ngài trong mọi Tạo vật, mà ngày nay chúng ta không biết bảo vệ; tuy nhiên, trong Tạo vật là dấu chỉ của Thiên Chúa, là Đấng tác tạo vì yêu. Xin Chúa làm cho chúng ta hiểu được điều này sâu sắc hơn và giúp chúng ta biết nói lời “tạ ơn,” và lời “tạ ơn” đó là một lời cầu nguyện rất đẹp.

[Văn bản chính: tiếng Ý] [Bản dịch (tiếng Anh) của Virginia M. Forrester của ZENIT]

Tiếng Ý

Cha xin chào các tín hữu nói tiếng Ý. Lễ Chúa Lên trời đang gần đến cho cha một cơ hội để kêu gọi những chứng nhân quảng đại của Đức Kitô Sống lại, biết rằng Ngài luôn luôn ở với chúng ta và hỗ trợ chúng ta trên suốt hành trình.

Xin gửi tâm tình đặc biệt đến các bạn trẻ, người già, bệnh nhân và các đôi uyên ương mới. Chúa Giêsu Kitô về trời, để lại một thông điệp và chương trình cho toàn Giáo hội: “Hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ … dạy họ tuân giữ mọi điều Thầy đã truyền cho anh em” (Mt 28:19-20). Hãy làm cho mọi người biết lời cứu độ của Đức Kitô, và làm chứng cho lời đó trong cuộc sống hàng ngày; ước mong điều này trở thành lý tưởng và cam kết của anh chị em. Cha ban Phép lành cho tất cả anh chị em!

[Văn bản chính: tiếng Ý] [Bản dịch (tiếng Anh) của Virginia M. Forrester của ZENIT]


[Nguồn: zenit]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 21/5/2020]

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét