Thứ Ba, 23 tháng 9, 2025

Mất của cải, được bạn hữu: Đức Thánh Cha nói về việc sử dụng những hồng ân

Mất của cải, được bạn hữu: Đức Thánh Cha nói về việc sử dụng những hồng ân

Mất của cải, được bạn hữu: Đức Thánh Cha nói về việc sử dụng những món quà

Antoine Mekary | ALETEIA


Kathleen N. Hattrup

21/09/25


Đức Thánh Cha cũng lặp lại lời kêu gọi hòa bình cho Gaza: “Không có tương lai nào được xây dựng trên bạo lực, bị buộc phải tha hương hay trả thù.”

Ngày 21 tháng Chín, Đức Thánh Cha Lêô mời gọi chăm sóc cho những của cải mà Thiên Chúa đã trao phó cho chúng ta, khi ngài suy tư về đoạn Tin Mừng hôm nay.

Trước khi đọc Kinh Truyền Tin vào buổi trưa, Đức Thánh Cha nhấn mạnh rằng dụ ngôn “giúp chúng ta suy nghĩ về việc sử dụng của cải vật chất, và nói chung, về cách chúng ta quản lý món quà quý giá nhất, đó chính là sự sống của chúng ta.”

Cuối giờ đọc Kinh kính Đức Mẹ, ngài lặp lại lời kêu gọi cho Gaza:

Tôi xin lặp lại: không có tương lai nào được xây dựng trên bạo lực, bị buộc phải tha hương hay trả thù. Người dân cần có hòa bình; những người thật sự yêu thương họ hãy hành động cho hòa bình.

Dưới đây là toàn văn huấn từ của ngài:

_______________________________________


Anh chị em thân mến, chúc anh chị em Chúa Nhật phúc lành!

Dụ ngôn chúng ta nghe trong bài Tin Mừng hôm nay (Lc 16:1-13) giúp chúng ta suy tư về việc sử dụng của cải vật chất, và nói chung, về cách chúng ta quản lý món quà quý giá nhất, đó chính là sự sống của chúng ta.

Trong câu chuyện, chúng ta thấy một người quản lý được ông chủ giàu có gọi đến để “tính sổ” về việc quản lý của anh ta. Ở đây, chúng ta được trình bày một hình ảnh truyền tải ý nghĩa quan trọng: Chúng ta không phải là chủ nhân của sự sống mình hay của cải chúng ta đang hưởng dùng; mọi sự đều được Chúa ban cho như một ân huệ, Ngài đã trao phó những điều này cho sự chăm sóc, sự tự do và trách nhiệm của chúng ta. Một ngày nào đó, chúng ta sẽ được gọi để giải trình về cách chúng ta đã quản lý bản thân, của cải và các tài nguyên của trái đất – trước mặt Thiên Chúa và nhân loại, trước xã hội, và nhất là trước những thế hệ đến sau chúng ta.

Người quản lý trong dụ ngôn, cho đến lúc đó, chỉ tìm kiếm lợi ích riêng cho bản thân. Khi đến ngày anh ta phải tính sổ và chức vụ bị tước mất, anh ta suy tính phải làm gì để bảo đảm tương lai cho mình.

Trong hoàn cảnh khó khăn đó, anh ta nhận ra rằng việc tích trữ của cải vật chất không phải là giá trị cao nhất, vì của cải thế gian này chóng qua. Rồi anh nảy ra một ý tưởng khôn khéo: anh ta gọi các con nợ lại và “cắt giảm” các khoản nợ của họ, từ bỏ phần mà lẽ ra sẽ thuộc về mình. Như thế, anh ta mất của cải vật chất nhưng lại được bạn hữu sẵn sàng giúp đỡ và hỗ trợ anh ta.

Từ câu chuyện đó, Chúa Giêsu khuyên dạy chúng ta: “Hãy dùng tiền của bất chính mà tạo lấy bạn bè, phòng khi hết tiền hết bạc, họ sẽ đón rước anh em vào nơi ở vĩnh cửu” (c. 9).

Thật vậy, người quản lý trong dụ ngôn, cho dù quản lý của cải bất chính của thế gian này, vẫn tìm ra cách để có bạn bè, thoát khỏi sự cô độc do lòng ích kỷ của chính mình. Vậy thì, chúng ta là những môn đệ sống trong ánh sáng Tin Mừng, càng phải sử dụng của cải thế gian này và chính mạng sống của chúng ta để hướng tới gia tài đích thực, đó là tình bạn với Chúa và với anh chị em của chúng ta.

Các bạn thân mến, dụ ngôn hôm nay mời gọi chúng ta tự hỏi: Chúng ta đang quản lý của cải vật chất, tài nguyên trái đất và chính sự sống mà Thiên Chúa đã trao phó cho chúng ta như thế nào? Chúng ta có thể đi theo con đường ích kỷ, đặt của cải lên trên hết và chỉ nghĩ đến bản thân. Nhưng điều này sẽ cô lập chúng ta ra khỏi tha nhân và gieo rắc nọc độc của sự cạnh tranh, vốn thường dẫn đến xung đột. Trái lại, chúng ta có thể nhìn nhận mọi thứ chúng ta có đều là ân huệ từ Thiên Chúa, để quản lý và sử dụng chúng như một phương tiện chia sẻ – nhằm tạo ra những mạng lưới tình bạn và tình liên đới, để hoạt động vì ích chung, và để xây dựng một thế giới công bằng hơn, bình đẳng và huynh đệ hơn.

Chúng ta hãy cầu xin Đức Trinh Nữ Maria chuyển cầu cho chúng ta, để chúng ta biết quản lý tốt những gì Chúa trao phó cho chúng ta, với sự công bình và trách nhiệm.

__________________

Sau Kinh Truyền Tin

Tôi thân ái chào tất cả anh chị em hiện diện tại Quảng trường Thánh Phêrô và những anh chị em kết nối qua các phương tiện truyền thông.

Trước hết, tôi xin ngỏ lời với đại diện của các hiệp hội Công giáo khác nhau đang tham gia vào những công việc liên đới với người dân tại Dải Gaza. Các bạn thân mến, tôi trân trọng sáng kiến của các bạn và nhiều sáng kiến khác trong toàn thể Giáo hội thể hiện sự gần gũi với các anh chị em của chúng ta đang đau khổ trên mảnh đất bị hành hạ đó. Cùng với các bạn và với những Mục tử thuộc các Giáo hội tại Đất Thánh, tôi xin nhắc lại: không có tương lai nào được xây dựng trên bạo lực, bị buộc phải tha hương hay trả thù. Người dân cần có hòa bình; những người thật sự yêu thương họ sẽ làm việc cho hòa bình.

Tôi gửi lời chào anh chị em hành hương đến từ Giáo phận Mindelo (Cape Verde) và Giáo phận Como; cũng như các nhóm đến từ Angola, Ba Lan – đặc biệt từ Bliżyn –, Ciudad Real (Tây Ban Nha), Porto (Bồ Đào Nha) và Mwanza (Tanzania).

Tôi xin chào các linh mục Dòng Tên đang bắt đầu khóa học tại Roma; Dòng Thánh Vinh sơn Phaolô; các tín hữu đến từ Sora, Pescara, Macerata, San Giovanni in Marignano, Venezia, Bassano del Grappa, Santa Caterina Villarmosa, Taranto, Somma Vesuviana, Ponzano Romano và nhiều nhóm khác từ Giáo phận Padua.

Tôi vui mừng chào đón Ca đoàn của Hiệp hội Luật sư Verona; Ca đoàn nữ của Malo ở Vicenza; Quỹ Oasi Nazareth của Corato; và Hiệp hội H-Earth Mani e Cuore. Tôi cũng xin dâng lời cầu nguyện đặc biệt cho những người đang chịu đau khổ vì bệnh Alzheimer và bệnh mất điều hòa vận động.

Xin cảm ơn tất cả anh chị em, và tôi chúc mọi người Chúa Nhật đầy phúc lành!


[Nguồn: aleteia]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 22/9/2025]


Sau 800 năm, cây đại phong cầm cổ xưa nhất lại cất tiếng hát

Sau 800 năm, cây đại phong cầm cổ xưa nhất lại cất tiếng hát

Sau 800 năm, cây đại phong cầm cổ xưa nhất lại cất tiếng hát

Shutterstock | S.-Pech


Daniel Esparza

16/09/25


Học giả kiêm nghệ sĩ đại phong cầm (organ) David Catalunya đã làm hồi sinh một âm sắc từ thế kỷ 11 tại Tu viện Dòng Phanxicô Thánh Saviour ở Giêrusalem.

Ngày 9 tháng 9 năm 2025, một căn phòng bên trong Tu viện Dòng Phanxicô Thánh Saviour ở Giêrusalem đã trở thành một cỗ máy thời gian. Nhà nghiên cứu và nghệ sĩ đàn đại phong cầm người Tây Ban Nha, David Catalunya, đã thổi hơi vào những ống đồng từ thế kỷ 11, và để bài thánh ca thời Trung cổ, Benedicamus Domino Flos Filius, một lần nữa vang lên. Như nhà báo Judith Sudilovsky của OSV News đã viết, “sau 800 năm im lặng, những ống đàn lại cất tiếng ngân vang.”

Câu chuyện đằng sau 222 ống đàn đó giống như một lời kinh ẩn giấu trong lòng đất. Nguyên thủy được chế tác tại Pháp vào thế kỷ 11, và sau đó được các Thập tự quân mang đến Đất Thánh, nhạc cụ này rất có thể đã vang lên trong cung thánh của Nhà thờ Giáng Sinh ở Bêlem.

Khi chiến tranh đe dọa vào năm 1244, các tu sĩ Phanxicô đã tháo rời cây đàn organ và chôn trái tim bằng kim loại của nó — cùng với chuông và các đồ phụng vụ — để cất giữ an toàn. Nhiều thế kỷ đã trôi qua.

Vào năm 1906, trong lúc đào bới gần Nhà thờ Giáng Sinh, kho báu này đã được phát hiện, nhưng tầm quan trọng của nó hầu như không được chú ý cho đến khi công trình nghiên cứu tỉ mỉ gần đây của Catalunya xác nhận điều mà các tín hữu ngày xưa từng biết: đây không phải là một cây đại phong cầm bình thường.


Tại buổi giới thiệu báo chí, 16 ống đàn được lựa chọn kỹ lưỡng — trong số đó có 6 ống nguyên bản — được lắp vào một buồng gió tùy chỉnh do nghệ nhân chế tác đại phong cầm bậc thầy Winold van der Putten chế tạo. Âm thanh phát ra khiến những đôi tai đã quen với tiếng đàn organ hiện đại phải sửng sốt.

Với con số kinh ngạc là 18 ống đàn cho mỗi nốt nhạc (các nhạc cụ ngày nay thường chỉ sử dụng năm hoặc sáu ống), âm sắc tạo nên màu sắc đa tầng, lung linh hơn là một âm trau chuốt duy nhất. Ông Catalunya nói: “Nó rất, rất giống âm nhạc trên thượng giới.”

Sudilovsky tường thuật rằng ông đã ví khoảnh khắc đó như “mở cửa lăng mộ của một pharaô,” với giọng nguyên thủy cổ xưa vẫn còn nguyên vẹn.

“Cây đại phong cầm Bêlem” này, như nhóm nghiên đặt tên cho nó, đã được bảo tồn nhờ thời gian, khí hậu và nghệ thuật chế tác. Những dấu khắc nguyên thủy vẫn còn lưu trên kim loại đã hướng dẫn các học giả tạo ra những bản sao trung thực; hơn 5.000 phép đo đã giúp tái tạo lại vỏ đàn.

Koos van de Linde, một nhà sử học hàng đầu về đại phong cầm, gọi đó là “một vinh dự lớn … khi được tham gia vào cuộc phục sinh đó,” một từ mà trong bối cảnh này vừa mang tính lịch sử vừa mang tính hy vọng.
Bảo vệ phẩm giá con người

Tại sao việc này lại quan trọng vượt ra ngoài thế giới âm nhạc? Bởi vì nghệ thuật thánh không bao giờ chỉ là thứ trang trí. Sách Giáo lý Công giáo gọi truyền thống âm nhạc của Giáo hội là “một kho tàng vô giá” (CCC 1156). Khi âm thanh phục vụ cho lời cầu nguyện, nó dạy dỗ, chữa lành và lưu giữ ký ức. Ngay cả đối với những độc giả không đi nhà thờ, sự hồi sinh một nhạc cụ ngàn năm tuổi cho thấy các cộng đồng đã bảo vệ những gì làm nên phẩm giá sự sống con người như thế nào — vẻ đẹp được trao tặng cách nhưng không, vượt qua biên giới và qua các thế kỷ.

Dự án — do Viện Khoa học Âm nhạc Complutense (Madrid) dẫn đầu cùng với Bảo tàng Terra Sancta Dòng Phanxicô và Dòng Custody of the Holy Land — hiện chuyển sang bước tiếp theo: chế tác một bản sao hoàn chỉnh để người nghe có thể cảm nhận trọn vẹn âm thanh của cây đàn.

Theo Sudilovsky, các ống đàn nguyên bản và một vỏ đàn được tái dựng sẽ được trưng bày trong Khu âm nhạc của Bảo tàng Terra Sancta trong tương lai, với các bản sao khác sẽ được lên kế hoạch thực hiện cho Bêlem và Châu Âu.

Đối với những người hành hương, học giả hay đơn thuần là những người tò mò, đây là một món quà: một nhạc cụ cổ xưa trở lại phục vụ, không phải như một di vật mà như một người thầy.

Nghệ nhân Van der Putten khiêm tốn mô tả công việc của mình: người phục chế phải “đặt vật liệu lên phía trước mặt và lắng nghe.”

Đó là lời khuyên khôn ngoan cho bất kỳ ai đang tìm kiếm Thiên Chúa — hoặc ý nghĩa — trong một thời đại ồn ào. Tại Giêrusalem, cây đại phong cầm cổ xưa nhất của Kitô giáo bắt đầu cất tiếng ngân vang trở lại. Nhờ sự gìn giữ của Dòng Phanxicô và sự quan tâm của các nhà nghiên cứu — và, như bài tường thuật của Judith Sudilovsky đã nói rõ, là một phần an bài của Thiên Chúa — bài ca của nó thuộc về tất cả chúng ta.


[Nguồn: aleteia]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 19/9/2025]