Thứ Hai, 16 tháng 6, 2025

Đức Lêô XIV: Thể thao có thể giúp chúng ta gặp gỡ Thiên Chúa Ba Ngôi: vì nó đòi hỏi một chuyển động từ cái tôi hướng về tha nhân

Đức Lêô XIV: Thể thao có thể giúp chúng ta gặp gỡ Thiên Chúa Ba Ngôi: vì nó đòi hỏi một chuyển động từ cái tôi hướng về tha nhân

Bài giảng trong Thánh lễ Chúa Ba Ngôi Chí Thánh và Năm Thánh Thể Thao

Đức Lêô XIV: Thể thao có thể giúp chúng ta gặp được Thiên Chúa Ba Ngôi: vì nó đòi hỏi một chuyển động từ cái tôi hướng về tha nhân

*******

Vào ngày Lễ trọng kính Chúa Ba Ngôi, Đức Thánh Cha chủ sự Thánh lễ tại Vương cung thánh đường Thánh Phêrô nhân dịp Năm Thánh Thể Thao, “một phương thế quý báu để đào luyện con người và Kitô giáo,” vì thể thao dạy sự hợp tác và đề cao giá trị cụ thể của việc ở bên nhau. Đức Thánh Cha cũng nhắc đến “cuộc sống giản dị và tươi sáng” của Chân phước Pier Giorgio Frassati, vị thánh bổn mạng của các vận động viên, người sẽ được tuyên thánh vào ngày 7 tháng 9 tới đây, và những lời của Đức Phaolô VI về sự đóng góp của thể thao trong việc khôi phục hòa bình.

Sau đây là bài giảng của Đức Thánh Cha Lêô XIV sau phần công bố Tin mừng:

_______________________________________


BÀI GIẢNG CỦA ĐỨC THÁNH CHA LÊÔ XIV

Vương cung thánh đường Thánh Phêrô
Chúa Nhật, ngày 15 tháng 6 năm 2025

________________________________________

Anh chị em thân mến,

Trong bài đọc thứ nhất, chúng ta đã nghe những lời này: “Đức Chúa đã dựng nên ta như tác phẩm đầu tay của Người, trước mọi công trình của Người từ thời xa xưa nhất… Đã có ta hiện diện khi Người thiết lập cõi trời, … Ta hiện diện bên Người như tay thợ cả. Ngày ngày ta là niềm vui của Người, trước mặt Người, ta không ngớt vui chơi, vui chơi trên mặt đất, ta đùa vui với con cái loài người” (Cn 8:22.27.30-31). Đối với Thánh Augustinô, Chúa Ba Ngôi và sự Khôn ngoan có một mối liên hệ mật thiết với nhau. Sự Khôn ngoan của Thiên Chúa được mạc khải trong Chúa Ba Ngôi Chí Thánh, và sự khôn ngoan luôn dẫn chúng ta đến với chân lý.

Hôm nay, khi chúng ta cử hành lễ trọng kính Chúa Ba Ngôi Chí Thánh, chúng ta cũng đánh dấu mừng Năm Thánh Thể thao. Sự kết hợp giữa Chúa Ba Ngôi và Thể thao này có phần bất thường, tuy nhiên sự đối lập này không phải là không hợp lý. Mọi hoạt động nhân văn tốt đẹp và có giá trị theo một cách nào đó đều phản chiếu vẻ đẹp vô biên của Thiên Chúa, và thể thao chắc chắn là một trong số đó. Bởi vì Thiên Chúa không phải là bất động và khép kín trong chính mình, nhưng là hoạt động, hiệp thông, một mối tương quan năng động giữa Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần, mở ra cho nhân loại và thế giới. Các nhà thần học gọi đó là perichoresis: sự sống của Thiên Chúa là một loại “vũ điệu”: một vũ điệu của tình yêu cho nhau.

Sự năng động này của đời sống nội tâm của Thiên Chúa sinh ra sự sống. Chúng ta được tạo dựng bởi một Thiên Chúa, Đấng vui mừng khi ban sự sống cho các thụ tạo của Ngài, Đấng “vui thích” trong thế giới của chúng ta, như lời sách Châm ngôn (x. Cn 8:30-31). Một số giáo phụ thậm chí còn đi xa hơn khi nói về một Deus ludens, một Thiên Chúa “vui chơi” (x. Thánh Salonius thành Genève, In Parabolas Salomonis expositio mystica; Thánh Grêgôriô Nazianzê, Carmina, I, 2, 589). Vì thế, thể thao cũng có thể giúp chúng ta gặp gỡ Thiên Chúa Ba Ngôi, bởi lẽ nó thách đố chúng ta sống tương quan và tương tác với tha nhân, không chỉ bên ngoài mà trước hết là từ trong tâm hồn. Nếu không như vậy, thể thao sẽ chẳng là gì hơn một cuộc tranh tài trống rỗng, nơi cái tôi được thổi phồng.

Tại Ý, khán giả tại các sự kiện thể thao thường cổ vũ các vận động viên bằng tiếng hô to “Dai!” (Cố lên!). Tuy nhiên chữ tiếng Ý này còn mang nghĩa đen là “Hãy cho đi!”. Điều này khiến chúng ta phải suy ngẫm. Thể thao không chỉ là những thành tích thể chất, dù có phi thường đến đâu, mà còn là về việc cho đi bản thân, dấn thân “vào cuộc chơi” vì người khác – vì sự trưởng thành của bản thân, vì người hâm mộ, vì những người thân yêu, huấn luyện viên và đồng đội, vì cộng đồng và thậm chí là vì đối thủ của chúng ta. Trở thành một “người chơi đẹp” còn quan trọng hơn thắng hay bại.

Thánh Gioan Phaolô II – như chúng ta biết, bản thân ngài là một vận động viên – đã nói theo cách này: “Thể thao là niềm vui của cuộc sống, là môn chơi, là lễ hội. Vì thế, thể thao cần được nuôi dưỡng… bằng cách phục hồi tính nhưng không thuần túy của nó, khả năng tạo nên những mối tương quan bạn bè, khích lệ đối thoại và cởi mở với người khác… vượt lên trên những quy luật khắc nghiệt của sản xuất và tiêu thụ cũng như tất cả những cách tiếp cận hoàn toàn thực dụng và khoái lạc đối với cuộc sống” (Bài giảng cho Năm Thánh Thể Thao, ngày 12 tháng 4 năm 1984).

Từ quan điểm ấy, chúng ta hãy suy tư về ba điều cụ thể khiến thể thao ngày nay trở thành phương thức quý giá để rèn luyện các nhân đức nhân bản và Kitô giáo.

Trước hết, trong một xã hội được đánh dấu bằng sự cô đơn, nơi chủ nghĩa cá nhân cực đoan chuyển trọng tâm từ “chúng ta” sang “tôi”, dẫn đến sự suy yếu tinh thần quan tâm chân thành đến người khác, thì thể thao – đặc biệt là thể thao đồng đội – dạy giá trị của sự hợp tác, làm việc chung và chia sẻ. Như chúng ta đã nói, những điều này nằm ở trung tâm đời sống của Thiên Chúa (x. Ga 16:14-15). Do đó, thể thao có thể trở thành một phương tiện quan trọng để hòa giải và gặp gỡ: giữa các dân tộc và trong các cộng đồng, trường học, nơi làm việc và trong gia đình.

Thứ hai, trong một xã hội kỹ thuật số ngày càng phát triển, nơi công nghệ đưa những người xa cách lại gần nhau hơn, nhưng thường lại tạo ra khoảng cách giữa những người ở gần nhau về mặt thể lý, thể thao chứng minh là một phương tiện có giá trị và cụ thể để mọi người đến với hơn, mang lại ý thức lành mạnh hơn về thân xác, không gian, nỗ lực và thời gian thực. Nó chống lại sự cám dỗ trốn chạy vào thế giới ảo, và giúp duy trì mối liên hệ lành mạnh với thiên nhiên và với cuộc sống thực, nơi tình yêu đích thực được trải nghiệm (x. 1 Ga 3:18).

Thứ ba, trong xã hội cạnh tranh của chúng ta, nơi dường như chỉ có những kẻ mạnh, kẻ chiến thắng mới xứng đáng được sống, thể thao cũng dạy chúng ta biết cách thua cuộc. Nó buộc chúng ta, khi học nghệ thuật thua cuộc, phải đối mặt với một trong những sự thật sâu sắc nhất đối với thân phận con người: tính mỏng giòn, những giới hạn và bất toàn của chúng ta. Điều này rất quan trọng, bởi chính qua trải nghiệm về những giới hạn này, chúng ta mới mở lòng ra với niềm hy vọng. Những vận động viên không bao giờ mắc lỗi, không bao giờ thua cuộc, thì không tồn tại. Những người vô địch không phải là những cỗ máy chức năng hoàn hảo, nhưng là những con người thực sự, những người tìm thấy lòng can đảm để đứng dậy sau khi té ngã. Thánh Gioan Phaolô II đã nói rất chí lý khi ngài nói rằng Chúa Giêsu là “vận động viên đích thực của Thiên Chúa”, vì Ngài đã chiến thắng thế gian không bằng sức mạnh, mà bằng sự trung tín của tình yêu (x. Bài giảng Thánh Lễ Năm thánh của các Nam Nữ Vận động viên, 29 tháng 10 năm 2000).

Không phải ngẫu nhiên mà thể thao đóng vai trò quan trọng trong đời sống của nhiều vị thánh thời đại chúng ta, vừa như một kỷ luật cá nhân và là phương tiện loan báo Tin Mừng. Chúng ta có thể nghĩ đến Chân phước Pier Giorgio Frassati, vị thánh bổn mạng của các vận động viên, người sẽ được tuyên thánh vào ngày 7 tháng 9 cuối năm nay. Cuộc đời đơn sơ và trong sáng của ngài nhắc nhở chúng ta rằng: cũng như không ai sinh ra đã là nhà vô địch, thì không ai sinh ra đã là thánh. Chính sự rèn luyện hằng ngày trong tình yêu thương giúp ta tiến gần hơn đến chiến thắng sau cùng (x. Rm 5:3-5), và giúp chúng ta có thể góp phần vào việc xây dựng một thế giới mới.

Thánh Phaolô VI cũng đánh giá cao điều này, hai mươi năm sau khi Thế chiến thứ hai kết thúc, khi ngài nhắc nhở các thành viên của một hiệp hội thể thao Công giáo về vai trò của thể thao trong việc phục hồi hòa bình và niềm hy vọng trong một xã hội bị tàn phá bởi hậu quả của chiến tranh (x. Diễn từ trước các thành viên C.S.I., 20 tháng 3 năm 1965). Ngài nói tiếp: “Nỗ lực của các bạn hướng đến việc hình thành một xã hội mới… với sự tin tưởng rằng thể thao, nhờ những giá trị giáo dục lành mạnh mà nó thúc đẩy, có thể là phương tiện hết sức hữu hiệu để nâng cao tinh thần con người, điều kiện tiên quyết và không thể thiếu cho một xã hội trật tự, hòa bình và xây dựng.”

Các bạn vận động viên thân mến, Giáo Hội trao cho các bạn một sứ mạng cao đẹp: hãy phản chiếu trong mọi hoạt động của mình tình yêu của Thiên Chúa Ba Ngôi, vì ích lợi của chính các bạn và của anh chị em mình. Hãy thi hành sứ mạng ấy với lòng hăng say: với tư cách là vận động viên, là huấn luyện viên, là các hiệp hội và nhóm, và trong gia đình của các bạn. Đức Thánh Cha Phanxicô thường chỉ ra rằng Tin Mừng trình bày Đức Maria như một người luôn năng động, luôn di chuyển, thậm chí là “chạy” (x. Lc 1:39), luôn sẵn sàng như những người mẹ, để lên đường ngay khi có dấu chỉ từ Thiên Chúa để giúp con cái mình (x. Diễn từ trước các thiện nguyện viên của Ngày Giới trẻ Thế giới, 6 tháng 8 năm 2023).

Chúng ta hãy xin Mẹ đồng hành với những cố gắng và nhiệt huyết của chúng ta, và luôn hướng dẫn chúng ta đến với chiến thắng lớn nhất: phần thưởng sự sống đời đời, trên sân chơi nơi các trò chơi không bao giờ chấm dứt và niềm vui của chúng ta sẽ trọn vẹn (x. 1 Cr 9:24-25; 2 Tm 4:7-8).


[Nguồn: exaudi]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 16/6 2025]


Bài diễn từ xúc động, tri ân và khích lệ của Đức Thánh Cha gửi đến các vị Khâm sứ Tòa Thánh được triệu tập về Rome

Bài diễn từ xúc động, tri ân và khích lệ của Đức Thánh Cha gửi đến các vị Khâm sứ Tòa Thánh được triệu tập về Rome

Đức Giáo Hoàng Lêô tiếp kiến các nhân viên ngoại giao làm việc phục vụ Tòa Thánh

Ảnh: Vatican Media


Bài diễn từ xúc động, tri ân và khích lệ của Đức Thánh Cha gửi đến các vị Khâm sứ Tòa Thánh được triệu tập về Rome

Diễn từ của Đức Thánh Cha trước các Đại Diện Tòa Thánh (đại sứ) nhân dịp Năm Thánh của các Sứ thần

10 THÁNG MƯỜI, 2025 16:10

ZENIT STAFF



(ZENIT News / Vatican City, 10.06.2025). - Sáng thứ Ba, ngày 10 tháng Sáu, tại Hội trường Clementine của Điện Tông tòa, Đức Thánh Cha Lêô đã tiếp kiến các nhân viên ngoại giao đang phục vụ Tòa Thánh với tư cách là đại diện tại các quốc gia có quan hệ ngoại giao với Tòa Thánh, cũng như tại các tổ chức quốc tế mà Tòa Thánh là thành viên. Dưới đây là diễn từ của Đức Thánh Cha:

__________________________________________


Thưa các Đức Hồng y, các Đức Cha, và Đức Ông,

Các vị Đại Diện Tòa Thánh thân mến, xin được gửi một lời chào đặc biệt đến tất cả anh em. Trước khi chia sẻ những lời tôi đã chuẩn bị, tôi muốn nói với Đức Hồng y và với tất cả anh em rằng: điều mà Đức Hồng y vừa đề cập đến, tôi nói ra không phải theo sự gợi ý của bất kỳ ai, mà bởi vì tôi xác tín điều ấy rằng: sứ vụ của anh em là không thể thay thế. Hội Thánh sẽ không thể trao ban nhiều điều nếu không có sự hy sinh, công việc và tất cả những gì anh em đang thực hiện để giúp cho một chiều kích trọng yếu trong sứ mạng cao cả của Hội Thánh được tiến hành, đặc biệt là trong lãnh vực mà tôi vừa nói đến, đó là việc chọn các ứng viên cho chức giám mục. Tôi chân thành cảm ơn anh em vì tất cả những gì anh em thực hiện! Bây giờ, xin anh em hãy kiên nhẫn một chút.

Sau thánh lễ cử hành sáng hôm qua nhân dịp Năm Thánh của Tòa Thánh, tôi rất vui được có dịp ở lại một lát với anh em, những vị đại diện của Giáo Hoàng tại các quốc gia và tổ chức quốc tế trên toàn thế giới.

Trước hết, xin cảm ơn anh em đã đến đây, đã thực hiện một hành trình rất dài đối với nhiều người trong anh em. Xin chân thành cảm ơn! Chính anh em, với tư cách là những con người, là một hình ảnh sống động của Giáo hội Công giáo, vì một Đoàn Ngoại giao có tính phổ quát như chúng ta không tồn tại ở bất kỳ quốc gia nào khác trên thế giới. Nhưng đồng thời tôi cũng tin là người ta có thể nói rằng không quốc gia nào trên thế giới có một đoàn ngoại giao hiệp nhất như anh em, bởi vì sự hiệp thông giữa anh em, giữa chúng ta, không chỉ đơn thuần là vấn đề chức năng hay một ý tưởng; chúng ta hiệp nhất trong Đức Kitô và chúng ta hiệp nhất trong Giáo Hội. Thật thú vị khi suy ngẫm về thực tế này: rằng ngoại giao của Tòa Thánh đã tạo nên trong chính đội ngũ của mình một mô hình — chắc chắn là không hoàn hảo, nhưng đầy ý nghĩa — của thông điệp mà Tòa Thánh muốn loan báo: đó là tình huynh đệ nhân loại và hòa bình giữa mọi dân tộc.

Các bạn thân mến, tôi đang thực hiện những bước đầu tiên trong sứ vụ mà Chúa đã trao phó cho tôi. Và tôi cũng cảm nhận nơi anh em điều mà tôi đã chia sẻ vài ngày trước đây khi nói chuyện với Phủ Quốc Vụ Khanh: đó là lòng biết ơn của tôi đối với những người đang giúp tôi chu toàn sứ vụ từng ngày. Lòng biết ơn ấy càng lớn hơn nữa khi tôi nghĩ đến — và cảm nhận cách trực tiếp khi phải đối diện với nhiều vấn đề khác nhau — rằng công việc của anh em rất thường khi đi trước tôi! Vâng, điều này đặc biệt đúng đối với anh em, bởi vì khi một tình huống nào đó liên quan đến, chẳng hạn, Giáo Hội tại một quốc gia được trình lên tôi, tôi có thể tin tưởng vào các tài liệu, các phân tích và tóm tắt do anh em và các cộng sự của anh em chuẩn bị. Mạng lưới các Đại diện Tòa Thánh luôn hoạt động và hiệu quả. Đó là lý do khiến tôi vô cùng trân trọng và biết ơn sâu sắc. Tôi nói điều này không chỉ nghĩ đến sự tận tụy và tổ chức, nhưng thậm chí còn hơn thế, còn nghĩ đến những động lực hướng dẫn anh em, phong cách mục vụ là dấu ấn nơi anh em, và tinh thần đức tin đang thôi thúc chúng ta. Nhờ những phẩm chất đó, tôi cũng có thể cảm nghiệm được điều mà Thánh Phaolô VI đã viết: rằng thông qua các Đại Diện của ngài đang cư trú tại những quốc gia khác nhau, Đức Giáo Hoàng có thể tham dự vào đời sống của chính những người con của mình, và gần như trở thành một phần của đời sống ấy, nhận thức được những nhu cầu cũng như khát vọng của họ cách chắc chắn và nhanh hơn (x. Tông thư Sollicitudo omnium Ecclesiarum, Phần mở đầu).

Và bây giờ, tôi muốn chia sẻ với anh em một hình ảnh trong Kinh Thánh hiện lên trong tâm trí tôi khi suy nghĩ về sứ vụ của anh em trong mối tương quan với sứ vụ của tôi. Khởi đầu sách Công vụ Tông đồ (Cv 3:1-10), câu chuyện về việc chữa lành một người què đã mô tả rất đúng sứ vụ của thánh Phêrô. Chúng ta đang ở buổi bình minh của kinh nghiệm Kitô giáo, và cộng đoàn đầu tiên, quy tụ quanh các Tông đồ, biết rằng họ chỉ có thể cậy dựa vào một thực tại duy nhất: Đức Giêsu đã sống lại và hằng sống. Một người què ngồi ăn xin trước cửa Đền Thờ. Hình ảnh ấy dường như là hình ảnh một nhân loại đã đánh mất niềm hy vọng và cam chịu. Ngày nay cũng vậy, Giáo hội thường gặp những người nam và nữ không còn niềm vui, những người bị xã hội gạt ra bên lề, hoặc những người mà cuộc sống, theo một nghĩa nào đó, đã buộc họ phải ăn xin để tồn tại. Trang sách Công vụ này kể lại: “Phêrô cùng với Gioan nhìn thẳng vào anh, và ông Phêrô nói: ‘Anh nhìn chúng tôi đây!’ Anh ta chăm chú nhìn hai ông, tưởng rằng sẽ được cái gì. Bấy giờ ông Phêrô nói: ‘Vàng bạc thì tôi không có; nhưng cái tôi có, tôi cho anh đây: nhân danh Đức Giêsu Kitô người Nadarét, anh đứng dậy mà đi!’ Rồi ông nắm chặt lấy tay mặt anh, kéo anh chỗi dậy. Lập tức bàn chân và xương mắt cá của anh trở nên cứng cáp. Anh đứng phắt dậy, đi lại được; rồi cùng với hai ông, anh vào Đền Thờ, vừa đi vừa nhảy nhót và ca tụng Thiên Chúa” (Cv 3:4-8).

Lời yêu cầu mà Phêrô nói với người đàn ông này — “Anh nhìn chúng tôi đây” — khiến chúng ta phải suy nghĩ. Nhìn vào mắt nhau có nghĩa là xây dựng một mối tương quan. Sứ vụ của thánh Phêrô là tạo ra các mối tương quan, xây những nhịp cầu; và một vị Đại Diện của Giáo hoàng, trước hết và trên hết, là người phục vụ cho lời mời gọi này là hãy nhìn vào mắt nhau. Hãy luôn là đôi mắt của Phêrô! Hãy là những người có khả năng xây dựng các mối tương quan ngay ở những nơi khó thực hiện nhất. Nhưng khi làm việc ấy, anh em hãy luôn giữ lấy sự khiêm nhường và tính thực tế của Thánh Phêrô, người rất ý thức rằng mình không có giải pháp cho mọi thứ: “Vàng bạc thì tôi không có”, ngài nói vậy; nhưng ngài biết mình đang có điều quan trọng nhất, đó chính là Đức Kitô, là ý nghĩa sâu xa nhất của mọi sự sống: “Nhân danh Đức Giêsu Kitô người Nadarét, anh hãy đứng dậy mà đi!”

Trao tặng Chúa Kitô có nghĩa là trao tặng tình yêu, là làm chứng cho đức ái sẵn sàng dấn thân vì mọi sự. Tôi đặt niềm tin nơi anh em, để tại các quốc gia nơi anh em đang sống, mọi người có thể nhận biết rằng Giáo hội luôn sẵn sàng cho mọi sự vì tình yêu, rằng Giáo hội luôn đứng về phía những người rốt hết, người nghèo, và rằng Giáo hội luôn bảo vệ quyền thiêng liêng bất khả xâm phạm của con người là được tin vào Thiên Chúa, tin rằng cuộc sống này không nằm trong tay của các quyền lực thế gian, nhưng được đan dệt bởi một ý nghĩa nhiệm mầu. Chỉ có tình yêu mới xứng đáng với đức tin, trước nỗi đau khổ của những người vô tội, của những người bị đóng đinh ngày nay, những người mà nhiều anh em đây biết rõ, khi anh em phục vụ các dân tộc đang là nạn nhân của chiến tranh, bạo lực và bất công, hoặc ngay cả sự sung túc giả tạo, một thứ sung túc lừa dối và làm thất vọng.

Anh em thân mến, ước gì anh em luôn được an ủi bởi sự thật rằng việc phục vụ của anh em là sub umbra Petri, như anh em sẽ thấy được khắc trên chiếc nhẫn mà anh em sẽ nhận từ tôi như một món quà. Hãy luôn cảm nhận rằng anh em gắn bó với Phêrô, được Phêrô bảo vệ, và được Phêrô sai đi. Chỉ trong sự vâng phục và hiệp thông thực sự với Giáo hoàng, sứ vụ của anh em mới có thể sinh hoa kết quả cho việc xây dựng Hội Thánh, trong sự hiệp thông với các Giám mục địa phương.

Hãy luôn có một ánh nhìn chúc lành, bởi vì sứ vụ của Phêrô là chúc phúc, nghĩa là luôn biết cách nhận ra điều tốt, cả những điều tốt lành còn ẩn giấu, điều nằm trong sốt ít. Anh em hãy ý thức mình là những nhà truyền giáo, được Giáo Hoàng sai đi như những khí cụ của sự hiệp thông và hiệp nhất, phục vụ phẩm giá con người, thúc đẩy các mối tương quan chân thành và xây dựng ở mọi nơi với các nhà chức trách mà anh em được mời gọi hợp tác. Ước gì năng lực của anh em luôn được soi sáng bởi quyết định sáng suốt về sự thánh thiện. Các vị thánh đã từng phục vụ trong ngành ngoại giao của Tòa Thánh, như Thánh Gioan XXIII và Thánh Phaolô VI, đã nêu gương cho chúng ta noi theo.

Các bạn thân mến, sự hiện diện của các bạn nơi đây hôm nay củng cố thêm xác tín rằng vai trò của Phêrô là để củng cố đức tin. Chính anh em là những người đầu tiên cần sự củng cố này, để rồi trở thành những sứ giả của đức tin, những dấu chỉ hữu hình ở mọi nơi trên thế giới.

Ước gì Cửa Thánh mà chúng ta cùng nhau đi qua ngày ngày hôm qua thúc đẩy chúng ta trở thành những chứng nhân can đảm của Đức Kitô, Đấng luôn là niềm hy vọng của chúng ta. Cảm ơn anh em.


[Nguồn: zenit]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 14/6/2025]


Năm Thánh 2025: Tính đến tháng Sáu, đã có 10 triệu tín hữu hành hương đi qua các Cửa Thánh tại Rome

Năm Thánh 2025: Tính đến tháng Sáu, đã có 10 triệu tín hữu hành hương đi qua các Cửa Thánh tại Rome
Người Hành hương đi qua cửa Thánh của bốn Vương cung Thánh đường chính Của Thành phố Ảnh: Iubilaeum2025

Năm Thánh 2025: Tính đến tháng Sáu, đã có 10 triệu tín hữu hành hương đi qua các Cửa Thánh tại Rome

Những con số chỉ nói lên một phần của câu chuyện. Đây không phải là việc du lịch khoác lên mình tấm áo phụng vụ. Đây là điều gì đó gần gũi hơn và khẩn thiết hơn. Những người hành hương bước đi trên các con đường lát đá cuội của Rome không chỉ đơn thuần là đến viếng thăm các địa điểm thiêng liêng — họ đang mang trên mình những gánh nặng của một thế giới đầy khổ đau.

10 THÁNG SÁU, 2025 16:11

ZENIT STAFF


(ZENIT News / Vatican City, 06.10.2025). - Rome đang chứng kiến một hiện tượng thiêng liêng hiếm có và đáng chú ý. Kể từ khi Năm Thánh bắt đầu vào đêm Giáng Sinh năm 2024, đã có hơn mười triệu người hành hương đổ về thành phố, biến những con đường cổ kính của thành phố thành một hành lang đức tin toàn cầu. Những gì bắt đầu từ sau phép lành của Đức Cố Giáo hoàng Phanxicô nay đã mở ra một làn sóng hy vọng chung phi thường, giới hữu trách Vatican dự kiến sẽ có hơn ba mươi triệu người hành hương đi qua các Cửa Thánh của Rome trước khi Năm Thánh kết thúc vào ngày 6 tháng 1 năm 2026.

Những con số chỉ nói lên một phần của câu chuyện. Đây không phải là việc du lịch khoác lên mình tấm áo phụng vụ. Đây là điều gì đó gần gũi hơn và khẩn thiết hơn. Những người hành hương bước đi trên những con đường lát đá cuội của Rome không chỉ đơn thuần là đến viếng thăm các địa điểm thiêng liêng — họ đang mang trên mình những gánh nặng của một thế giới đầy khổ đau. Chiến tranh vẫn tiếp diễn, nỗi lo lắng về môi sinh ngày càng sâu sắc và sự hoài nghi chính trị đang gặm nhấm nhiều xã hội. Trong tình trạng âu lo này, Giáo hội tái trao ban một phương dược cổ xưa: Năm Thánh.

Bắt nguồn từ khái niệm trong Kinh Thánh Cựu Ước về thời gian thánh và sự canh tân, Năm Thánh là lời mời gọi của Giáo hội Công giáo, được cử hành mỗi 25 năm một lần, để tái khám phá con đường của lòng thương xót, sự tha thứ và giải thoát tinh thần. Đây là thời gian mà những món nợ — kinh tế hoặc tinh thần — được xét lại, và những lỗi lầm xưa có thể được sửa chữa. Đức Thánh Cha Phanxicô đã định hướng cho Năm Thánh này với chủ đề “Những người hành hương của niềm hy vọng”, mời gọi các tín hữu sống một niềm lạc quan kiên vững, không đặt nền tảng trên vật chất mà đặt nền tảng trên đức tin.

Rome, với vai trò là trung tâm của cử hành Năm Thánh, đã đảm nhận một vai trò biểu tượng mới. Những người hành hương đi qua Cửa Thánh của bốn đại vương cung thánh đường của thành phố — Vương cung Thánh đường Thánh Phêrô, Thánh Gioan Latêranô, Thánh Phaolô Ngoại Thành và Đức Bà Cả — không chỉ để vượt qua một ngưỡng cửa bằng đá, mà còn để thực hiện một hành trình nội tâm sâu sắc hơn. Hành động hành hương, vốn thường bị xem nhẹ trong cái nhìn thế tục, nay đã trở thành một cử chỉ mang tính ngôn sứ giữa một nền văn hóa bị phân mảnh và mất liên kết.

Những tháng sắp tới hứa hẹn sẽ còn nhiều động lực thiêng liêng hơn nữa. Vào cuối tháng Sáu, Rome sẽ tổ chức Năm Thánh cho các linh mục, quy tụ hàng giáo sĩ từ khắp nơi trên thế giới trong ba ngày suy niệm và huynh đệ. Tuy nhiên, chính Năm Thánh Giới trẻ, dự kiến diễn ra từ ngày 28 tháng Bảy đến ngày 3 tháng Tám, có thể sẽ trở thành thời khắc sôi động nhất. Các nhà nghiên cứu thuộc Đại học Công giáo Thánh Tâm ước tính sẽ có hơn một triệu bạn trẻ quy tụ về Rome trong tuần lễ cử hành và phân định ấy — một dấu chỉ mạnh mẽ cho thấy tương lai của Hội Thánh không hề thu hẹp lại, nhưng đang trỗi dậy mạnh mẽ.

Cuộc hành hương đang diễn ra này không chỉ tái định hình niên lịch của Hội Thánh, mà còn là một câu trả lời âm thầm trước tình trạng phân mảnh của thế giới hiện đại.


[Nguồn: zenit]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 13/6/2025]


Thứ Hai, 9 tháng 6, 2025

Đức Thánh Cha: Thần Khí của Thiên Chúa giúp chúng ta khám phá một cách nhìn và lối sống mới

Đức Thánh Cha: Thần Khí của Thiên Chúa giúp chúng ta khám phá một cách nhìn và lối sống mới

Bài giảng Lễ Chúa Thánh Thần Hiện xuống

Đức Thánh Cha: Thần Khí của Thiên Chúa giúp chúng ta khám phá một cách nhìn và lối sống mới

*******

Lúc 10:30 sáng nay (ND: 8/6/2025), trong ngày lễ trọng Chúa Thánh Thần Hiện Xuống, dịp mừng Năm Thánh của các Phong trào, Hiệp hội và Cộng đoàn mới, Đức Thánh cha Lêô XIV đã chủ sự Thánh lễ tại Quảng trường Thánh Phêrô.

Đức Thánh Cha thúc giục các tín hữu thực hành “điều răn yêu thương” và mở lòng đón nhận hoạt động biến đổi của Chúa Thánh Thần trong bài giảng tập trung vào việc vượt qua những bức tường, những chia rẽ, sự ích kỷ và định kiến.

Dưới đây là bài giảng trong Lễ của Đức Thánh Cha, sau khi công bố Tin Mừng:

__________________________________


Bài giảng của Đức Thánh Cha


Anh chị em thân mến,

“Ngày ấy đã đến với chúng ta, khi… được tôn vinh qua việc lên trời sau Phục Sinh, Chúa Giêsu Kitô đã sai Thánh Thần xuống” (Thánh Augustinô, Bài giảng 271, 1). Hôm nay, những gì đã xảy ra trong phòng Tiệc Ly lại được tái diễn giữa chúng ta. Như một cơn gió mạnh ập đến với chúng ta, như một tiếng nổ làm chúng ta giật mình, như một ngọn lửa chiếu soi chúng ta, ân sủng của Chúa Thánh Thần ngự xuống trên chúng ta (x. Cv 2:1-11).

Như chúng ta đã nghe trong bài đọc một, Thần Khí đã thực hiện một điều phi thường trong đời sống các Tông đồ. Sau cái chết của Chúa Giêsu, họ ẩn mình sau những cánh cửa đóng kín, trong nỗi sợ hãi và buồn rầu. Giờ đây, họ nhận được một cái nhìn mới về mọi sự, một sự thấu hiểu trong lòng giúp họ giải thích những biến cố đã xảy ra và trải nghiệm sự hiện diện của Chúa Phục Sinh cách sâu sắc. Chúa Thánh Thần phá tan nỗi sợ hãi của các ông, bẻ gãy những xiềng xích trong lòng, chữa lành những vết thương, xức dầu cho họ bằng sức mạnh và ban cho họ lòng can đảm để đi đến với tất cả mọi người và loan báo những kỳ công của Thiên Chúa.

Bài đọc trích sách Công vụ Tông đồ cho chúng ta biết rằng vào thời điểm ấy tại Giêrusalem có đông đảo người từ nhiều dân tộc khác nhau, nhưng “ai nấy đều nghe các ông nói tiếng bản xứ của mình” (c. 6). Nói cách khác, vào ngày Lễ Ngũ tuần, các cánh cửa phòng Tiệc Ly đã được mở ra vì Chúa Thánh Thần mở cửa các ranh giới. Như Đức Bênêđictô XVI giải thích: “Chúa Thánh Thần ban ơn hiểu biết. Chúa Thánh Thần khắc phục ‘sự phân rẽ’ bắt đầu từ tháp Babel, sự lẫn lộn giữa trí óc và con tim khiến con người chống đối nhau. Thánh Thần mở cửa mọi biên giới… Giáo hội phải luôn trở nên mới mẻ như Giáo hội vốn là. Giáo hội phải mở cửa những ranh giới giữa các dân tộc và phá vỡ mọi rào cản của giai cấp và chủng tộc. Trong Giáo hội, không có người bị bỏ rơi hay bị khinh miệt. Trong Giáo hội, chỉ có những người nam và nữ tự do, là anh chị em của Chúa Giêsu Kitô” (Bài giảng Lễ Hiện xuống, 15/5/2005).

Ở đây chúng ta có một hình ảnh hùng hồn về Lễ Ngũ Tuần, một hình ảnh mà tôi muốn dừng lại để cùng anh chị em suy ngẫm.

Thần Khí phá vỡ các ranh giới, trước tiên là trong tâm hồn chúng ta. Ngài là Món quà mở đời sống của chúng ta cho tình yêu. Sự hiện diện của Người phá vỡ lòng chai đá, sự hẹp hòi của tâm trí, sự ích kỷ, nỗi sợ hãi trói buộc chúng ta và tính vị kỷ khiến chúng ta chỉ nghĩ đến bản thân. Chúa Thánh Thần đến để thách đố chúng ta, làm cho chúng ta đối diện với khả năng rằng đời sống mình đang dần khô héo, bị mắc kẹt trong vòng xoáy của chủ nghĩa cá nhân. Thật đáng buồn và mâu thuẫn thay, trong một thế giới của truyền thông “xã hội” bùng nổ, chúng ta lại có nguy cơ ngày càng cô đơn hơn. Luôn được kết nối, nhưng lại không có khả năng “liên kết”. Luôn ở giữa đám đông, nhưng lại là những người lữ khách lạc lõng và đơn độc.

Thánh Thần của Thiên Chúa cho phép chúng ta tìm ra một cách mới để tiếp cận và trải nghiệm cuộc sống. Người dẫn đưa chúng ta chạm vào bản ngã sâu thẳm nhất của mình, bên dưới mọi lớp mặt nạ mà chúng ta đeo. Người dẫn chúng ta đến gặp gỡ Chúa bằng cách dạy chúng ta cảm nếm niềm vui là món quà của Người. Người thuyết phục chúng ta, như chúng ta vừa nghe trong lời của Chúa Giêsu, rằng chỉ bằng cách ở lại trong tình yêu, chúng ta mới nhận được sức mạnh để trung thành với Lời của Người và để Lời ấy biến đổi chúng ta. Thánh Thần mở rộng những biên giới tâm hồn của chúng ta, để cuộc sống chúng ta trở thành nơi chào đón và tươi mới.

Thánh Thần cũng mở cửa những ranh giới trong các mối tương quan giữa chúng ta với tha nhân. Chúa Giêsu nói với chúng ta rằng Món quà này là tình yêu giữa Người và Chúa Cha ngự trong chúng ta. Nhờ đó, chúng ta có khả năng mở lòng mình ra với anh chị em, vượt qua sự cứng nhắc, vượt qua nỗi sợ hãi của chúng ta đối với những người khác biệt và chế ngự những đam mê khuấy động trong lòng. Thánh Thần cũng biến đổi những nguy cơ sâu xa và ẩn kín hơn làm tổn hại các mối tương quan của chúng ta, như sự ngờ vực, định kiến hay lòng ham muốn thao túng người khác. Tôi cũng nghĩ đến, với sự đau đớn lớn lao, những trường hợp mà các mối tương quan mang đậm dấu ấn bởi sự thống trị không lành mạnh, một thái độ thường dẫn đến bạo lực, như được chứng minh một cách bi thảm bởi nhiều vụ giết hại phụ nữ gần đây.

Chúa Thánh Thần, trái lại, mang đến sự trưởng thành cho những hoa trái trong chúng ta giúp chúng ta vun trồng các mối tương quan tốt đẹp và lành mạnh: “bác ái, hoan lạc, bình an, nhẫn nhục, nhân hậu, từ tâm, trung tín, hiền hòa và tiết độ” (Gl 5:22). Bằng cách này, Thánh Thần mở rộng ranh giới các mối tương quan của chúng ta và dẫn đưa chúng ta đi vào niềm vui của tình huynh đệ. Đây cũng là một tiêu chuẩn quan trọng đối với Giáo hội. Bởi lẽ, chúng ta sẽ thật sự là Giáo hội của Chúa Phục Sinh và là các môn đệ của Lễ Ngũ tuần nếu không có những ranh giới hoặc chia rẽ giữa chúng ta; nếu chúng ta có thể đối thoại và chấp nhận nhau trong Giáo hội, và hòa giải những khác biệt của chúng ta; và nếu, với vai trò là Giáo hội, chúng ta trở thành nơi chào đón và hiếu khách cho mọi người.

Sau cùng, Thần Khí cũng mở rộng biên giới giữa các dân tộc. Vào ngày Lễ Ngũ tuần, các Tông đồ nói ngôn ngữ của những người họ gặp, và sự hỗn độn của Babel cuối cùng đã được hóa giải nhờ sự hòa hợp mà Thần Khí đem đến. Bất cứ khi nào “hơi thở” của Thiên Chúa kết hợp tâm hồn chúng ta và khiến chúng ta nhìn tha nhân như anh chị em của mình, thì những khác biệt không còn là nguyên cớ của sự chia rẽ và xung đột nữa, nhưng trở thành gia sản chung để tất cả cùng chia sẻ, và đưa tất cả chúng ta vào cuộc hành trình cùng nhau, trong tình huynh đệ.

Thần Khí phá vỡ các rào cản và phá đổ những bức tường thờ ơ và thù ghét, vì Người “dạy chúng ta mọi điều” và “làm chúng ta nhớ lại mọi điều Chúa Giêsu đã nói” (x. Ga 14:26). Người dạy bảo, nhắc nhở và viết vào lòng chúng ta trước hết là giới răn yêu thương mà Chúa đã đặt làm trung tâm và đỉnh cao của mọi sự. Nơi nào có yêu thương, nơi đó không có chỗ cho định kiến, không có “vùng an ninh” ngăn cách chúng ta với người lân cận, không có não trạng loại trừ, điều thật đáng buồn là đang nổi lên trong các chủ nghĩa dân tộc chính trị.

Chính trong ngày lễ Hiện Xuống, Đức Thánh Cha Phanxicô đã nhận định: “Trong thế giới hôm nay có quá nhiều bất hòa, quá nhiều chia rẽ. Tất cả chúng ta đều ‘kết nối’ với nhau, nhưng lại bị ngắt liên kết với nhau, bị tê liệt bởi sự dửng dưng và bị áp đảo bởi sự cô đơn” (Bài giảng, ngày 28 tháng 5 năm 2023). Các cuộc chiến tranh đang hoành hành trên thế giới chính là dấu hiệu bi thảm của thực trạng đó. Chúng ta hãy khẩn cầu Thánh Thần của tình yêu và hòa bình, xin Người mở rộng các biên giới, phá vỡ những bức tường, xua tan hận thù và giúp chúng ta sống như con cái của cùng một Cha trên trời.

Thưa anh chị em, Lễ Hiện Xuống canh tân Giáo hội và thế giới! Xin cho luồng gió mạnh mẽ của Thần Khí đến trên chúng ta và trong chúng ta, mở cửa những biên giới tâm hồn của chúng ta, ban cho chúng ta ơn gặp gỡ Thiên Chúa, mở rộng chân trời tình yêu của chúng ta và nâng đỡ những nỗ lực của chúng ta để xây dựng một thế giới trong đó hòa bình ngự trị.

***

Xin Mẹ Maria Rất Thánh, Người Nữ của Lễ Ngũ Tuần, Trinh Nữ được Thánh Thần viếng thăm, Mẹ đầy ơn phúc, đồng hành và chuyển cầu cho chúng ta.

Trước khi kết thúc buổi cử hành này, tôi xin gửi lời chào thân ái đến tất cả những anh chị em hiện diện và cả những anh chị em đang hiệp thông qua phương tiện truyền thông.

Tôi cảm ơn các Đức Hồng y và Giám mục hiện diện, cũng như tất cả đại diện của các hội đoàn, phong trào và cộng đoàn mới trong Giáo hội. Anh chị em thân mến, với sức mạnh của Chúa Thánh Thần, hãy lên đường từ Năm Thánh này của anh chị em với tâm hồn được đổi mới. Hãy ra đi và mang niềm hy vọng của Chúa Giêsu đến cho mọi người!

Tại Ý và các quốc gia khác, năm học đang sắp kết thúc trong những ngày này. Cha gửi lời chào đến các bạn trẻ và tất cả các học sinh và thầy cô giáo, đặc biệt là những học sinh sắp bước vào các kỳ thi cuối năm trong những ngày tới.

Và giờ đây, qua lời chuyển cầu của Đức Trinh Nữ Maria, chúng ta hãy khẩn xin Chúa Thánh Thần ban ơn bình an. Trước hết, là bình an trong tâm hồn: chỉ có một tâm hồn an bình mới có thể lan tỏa an bình trong gia đình, trong xã hội và trong các mối quan hệ quốc tế. Xin Thánh Thần của Chúa Kitô Phục Sinh mở ra những con đường hòa giải ở bất cứ nơi nào có chiến tranh; xin Người soi sáng các nhà lãnh đạo và ban cho họ lòng can đảm để thực hiện những cử chỉ giảm căng thẳng và đối thoại.


[Nguồn: exaudi]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 9/6/2025]


Đức Thánh Cha chủ sự Đêm Canh Thức Lễ Hiện Xuống (toàn văn bài giảng)

Đức Thánh Cha chủ sự Đêm Canh Thức Lễ Hiện Xuống (toàn văn bài giảng)

Đức Thánh Cha chủ sự Đêm Canh Thức Lễ Hiện Xuống (toàn văn bài giảng)

Antoine Mekary | ALETEIA


Kathleen N. Hattrup

08/06/25


“Chúng ta nhìn thấy nơi Chúa Giêsu và chúng ta nghe thấy từ Chúa Giêsu mọi sự được đổi mới như thế nào, vì Thiên Chúa là Đức Vua, và Thiên Chúa ở gần chúng ta”

Đức Thánh Cha Lêô XIV nói với những người tham dự Năm Thánh của các Phong trào Giáo hội, trong Đêm Canh Thức tại Quảng trường Thánh Phêrô ngày 7 tháng Sáu năm 2025, rằng chúng ta “được cuốn vào những điều mới mẻ mà Thiên Chúa mang đến”

Vào đêm trước Lễ Hiện Xuống, Đức Thánh Cha nhấn mạnh đến chiều kích hiệp hành của Giáo hội, sự diễn đạt của Hội Thánh cho sự thật rằng: “Thiên Chúa tạo dựng thế giới để tất cả chúng ta có thể sống cùng nhau.”

Năm Thánh của các Phong trào Giáo hội bắt đầu vào buổi sáng với việc đi qua “cửa thánh” của các đại vương cung thánh đường giáo hoàng. Đến cuối buổi chiều, những người hành hương — theo ước tính của các nhà chức trách, có 70.000 người — đã lấp đầy Quảng trường Thánh Phêrô để tham dự giờ cầu nguyện kéo dài 2 tiếng đồng hồ, hát thánh ca và chứng ngôn, trước khi Đức Thánh Cha đến trên xe giáo hoàng.

Sau 30 phút di chuyển giữa các đám đông, buổi canh thức Lễ Hiện Xuống được khai mạc bằng bài thánh ca Veni Creator . Sau đó, đại diện của nhiều hội đoàn thắp bảy ngọn nến từ ngọn lửa của nến Phục sinh, trước khi công bố Tin Mừng.

Sau đây là huấn từ của Đức Thánh Cha.

________________________________


Anh chị em thân mến,

Thần Khí, Đấng Tạo Dựng, mà chúng ta vừa khẩn cầu trong bài thánh ca – Veni Creator Spiritus – chính là Thần Khí đã ngự xuống trên Chúa Giêsu như một động lực âm thầm nhưng đầy quyền năng thúc đẩy sứ vụ của Người: “Thần Khí Chúa ngự trên tôi” (Lc 4:18). Khi chúng ta cầu xin Thần Khí soi sáng tâm trí, làm phong phú các ngôn ngữ, đánh thức các giác quan, truyền tình yêu, tăng sức thể xác và ban bình an cho chúng ta, chúng ta được mở lòng đón nhận Nước Thiên Chúa. Theo Tin mừng, đây chính là ý nghĩa của sự hoán cải. Đó là “hướng về” Nước Trời đã ở rất gần.

Chúng ta nhìn thấy nơi Chúa Giêsu và chúng ta nghe thấy từ Chúa Giêsu mọi sự được đổi mới như thế nào, vì Thiên Chúa là Đức Vua, và Thiên Chúa ở gần chúng ta. Trong đêm Canh thức Lễ Hiện xuống này, chúng ta cảm nhận sâu sắc sự gần gũi ấy của Thiên Chúa, của Thần Khí Người, Đấng kết hiệp đời sống chúng ta với Chúa Giêsu. Chúng ta được cuốn vào những điều mới mẻ mà Thiên Chúa mang đến, để mong muốn của Người về sự sống viên mãn sẽ chiến thắng quyền lực của sự chết.

“Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức, công bố một năm hồng ân của Chúa” (Lc 4:18-19). Tối nay, nơi đây, chúng ta như cảm nhận hương thơm của dầu thánh đã được xức trên trán chúng ta. Anh chị em thân mến, Bí tích Rửa tội và Thêm Sức đã kết hiệp chúng ta vào sứ mạng của Chúa Giêsu là đổi mới mọi sự, kết hiệp với Nước Thiên Chúa. Cũng như tình yêu giúp chúng ta cảm nhận sự hiện diện của người mình yêu quý, thì tối nay, chúng ta cũng cảm nhận được nơi nhau hương thơm của Đức Kitô. Đó là một mầu nhiệm, làm chúng ta kinh ngạc và mời gọi chúng ta suy tư.

Vào ngày Lễ Ngũ Tuần, Đức Maria, các Tông Đồ và các môn đệ ở cùng với họ đã lãnh nhận Thần Khí hiệp nhất, vĩnh viễn đặt nền tảng tất cả sự đa dạng của họ trong Chúa Giêsu Kitô. Sứ vụ của họ không còn là những sứ vụ riêng rẽ, nhưng là một sứ vụ duy nhất. Họ không còn hướng nội và tranh cãi với nhau nữa, nhưng hướng ngoại và tràn ngập niềm vui. Quảng trường Thánh Phêrô, với vòng tay rộng mở và chào đón, diễn tả cách tuyệt vời sự hiệp thông của Hội Thánh mà mỗi anh chị em đã cảm nghiệm trong các hội đoàn và cộng đoàn khác nhau, nhiều trong số đó là hoa trái của Công đồng Vaticanô II.

Vào tối hôm tôi được tuyển chọn, khi nhìn dân Thiên Chúa tụ họp nơi đây, tôi đã xúc động nói về “tính hiệp hành” (synodality), một từ diễn tả thật thích hợp cách thức Thần Khí định hình Giáo hội. Từ ngữ đó bắt đầu bằng chữ Hy Lạp syn – nghĩa là “cùng với” – nói về bí mật đời sống của Thiên Chúa. Thiên Chúa không đơn độc. Thiên Chúa, là Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần, là một sự “cùng với” trong chính Ngài, và là Thiên Chúa ở cùng chúng ta. Đồng thời, từ “hiệp hành” còn bao hàm ý nghĩa về một con đường phía trước – hodós – bởi nơi đâu có Thánh Thần, nơi đó có sự chuyển động, có một hành trình để thực hiện. Chúng ta là một dân tộc đang lên đường. Điều đó không làm chúng ta tách biệt, nhưng kết hiệp chúng ta với nhân loại, như men trong khối bột làm cho cả khối dậy men. Năm hồng ân của Chúa, được phản ánh trong Năm Thánh hiện tại, chứa đựng sự lên men này. Trong một thế giới chia rẽ và bất ổn, Chúa Thánh Thần dạy chúng ta biết cùng nhau bước đi trong sự hiệp nhất. Trái đất sẽ được nghỉ ngơi, công lý sẽ ngự trị, người nghèo sẽ vui mừng và hòa bình sẽ trở lại, một khi chúng ta không còn hành động như những kẻ săn mồi, nhưng là những người lữ hành. Khi mỗi người không còn sống ích kỷ vì bản thân, nhưng cùng nhau tiến bước. Không còn khai thác thế giới cách tham lam, nhưng biết chăm sóc và bảo vệ nó, như Thông điệp Laudato Si’ đã dạy chúng ta.

Các bạn thân mến, Thiên Chúa tạo dựng thế giới để tất cả chúng ta có thể sống nên một. “Hiệp hành” chính là tên gọi của Giáo hội cho điều này. Nó đòi hỏi mỗi người chúng ta phải nhận ra sự nghèo nàn cũng như những ân ban cho mình, cảm thấy mình là một phần của tổng thể lớn hơn, nếu không có nó thì mọi sự đều khô héo, kể cả những đặc sủng độc đáo và riêng biệt nhất. Hãy suy nghĩ điều này. Mọi loài thụ tạo chỉ tồn tại trong hình thức chung sống, đôi khi có nguy hiểm, nhưng luôn kết nối với nhau (x. Laudato Si’, số 16; 117). Và cái mà chúng ta gọi là “lịch sử” chỉ có thể diễn ra như một sự sống chung, sống với nhau, dù có nhiều căng thẳng, nhưng luôn luôn cùng nhau. Điều ngược lại là sự hủy diệt, và thật đáng buồn, chúng ta đang chứng kiến điều ấy mỗi ngày. Vì thế, mong sao những cuộc gặp gỡ và cộng đoàn của các bạn trở thành nơi huấn luyện cho tình huynh đệ và sự chia sẻ, không chỉ là nơi gặp gỡ, mà là những trung tâm của đời sống thiêng liêng. Thần Khí của Chúa Giêsu thay đổi thế giới vì Người biến đổi tâm hồn. Thần Khí khơi dậy chiều kích chiêm niệm của đời sống, giúp chúng ta bỏ đi tính tự cao, sự than vãn, ganh đua và cám dỗ muốn kiểm soát lương tâm và tài nguyên. Chúa là Thần Khí, và nơi đâu có Thần Khí Chúa, nơi đó có tự do (x. 2 Cr 3:17). Một đời sống thiêng liêng đích thực như vậy sẽ đưa chúng ta đến việc thăng tiến toàn diện con người, làm cho lời của Chúa Giêsu nên hiện thực trong đời sống chúng ta. Khi điều ấy xảy ra, niềm vui luôn hiện diện: niềm vui và hy vọng.

Anh chị em thân mến, việc loan báo Tin Mừng không phải là nỗ lực của chúng ta nhằm chinh phục thế giới, mà là ân sủng vô hạn tỏa lan từ những cuộc đời được biến đổi bởi Nước Thiên Chúa. Đó là con đường của các Mối Phúc, con đường mà chúng ta cùng nhau bước đi, giữa cái “đã có” và cái “chưa đến”, với sự đói khát công chính, tinh thần nghèo khó, thương xót, hiền lành, tâm hồn trong sạch và là những người xây dựng hòa bình. Chính Chúa Giêsu đã chọn con đường này: để theo con đường này, chúng ta không cần những người đỡ đầu quyền lực, không cần thỏa hiệp thế gian, hoặc những chiến lược tình cảm. Việc loan báo Tin Mừng luôn là công trình của Thiên Chúa. Và nếu đôi khi nó được thực hiện qua chúng ta, thì đó là nhờ những mối dây liên kết mà nó tạo ra. Vì vậy, hãy gắn bó sâu sắc với từng Giáo hội địa phương và cộng đoàn giáo xứ nơi anh chị em đang nuôi dưỡng và thực thi các đặc sủng của mình. Cùng với các Giám mục và trong sự cộng tác với mọi thành phần khác của Thân Thể Đức Kitô, tất cả chúng ta sẽ cùng nhau làm việc một cách hòa hợp như một. Khi ấy, những thách thức mà nhân loại phải đối mặt sẽ bớt đáng sợ hơn, tương lai sẽ bớt u tối hơn, và việc phân định sẽ bớt phức tạp hơn… nếu chúng ta cùng nhau vâng phục Chúa Thánh Thần!

Nguyện xin Đức Maria, Nữ Vương các Thánh Tông Đồ và là Mẹ Hội Thánh, chuyển cầu cho chúng ta.


[Nguồn: aleteia]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 9/6/2025]


Thứ Sáu, 6 tháng 6, 2025

Những từ ngữ nào được Đức Thánh Cha Lêô XIV sử dụng nhiều nhất cho đến nay?

Những từ ngữ nào được Đức Thánh Cha Lêô XIV sử dụng nhiều nhất cho đến nay?

Những từ ngữ nào được Đức Thánh Cha Lêô XIV sử dụng nhiều nhất cho đến nay?

Antoine Mekary | ALETEIA


I.Media

05/06/25


Đã gần một tháng kể từ khi Đức tân Giáo hoàng được tuyển chọn. Phân tích những từ ngữ trọng yếu trong các văn bản ngài đã đọc hoặc gửi đi dưới hình thức văn bản cho thấy những ưu tiên mục vụ của ngài.

Ngày 8 tháng Sáu năm 2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV kỷ niệm tròn một tháng với cương vị là người đứng đầu Giáo hội Công giáo. Trong gần bốn tuần, Đức Thánh Cha đã đọc hoặc gửi đi khoảng 40 văn bản (các bài giảng lễ, diễn từ, thông điệp...). Hãng thông tấn I.MEDIA đã tiến hành phân tích kho tư liệu này để xác định những từ ngữ được vị giáo hoàng thứ 267 sử dụng thường xuyên nhất.

Bản phân tích bao gồm toàn bộ các bài diễn từ chính thức do Đức Thánh Cha Lêô XIV đọc từ ngày 8 tháng Năm đến ngày 2 tháng Sáu năm 2025. Trong đó gồm bốn bài huấn từ trong các buổi đọc Kinh Truyền Tin Chúa Nhật, hai buổi tiếp kiến chung đầu tiên, 17 bài diễn từ, bảy bài giảng lễ và năm thông điệp mà ngài đã đọc hoặc gửi đi trong thời gian này.

Thiên Chúa là trung tâm

Để có tính xác đáng cao hơn, bản phân tích loại trừ các từ ngữ quá phổ biến và tập trung vào những danh từ, động từ và tính từ quan trọng.

Từ ngữ xuất hiện thường xuyên nhất trong các bài diễn từ là “Thiên Chúa”, được sử dụng 162 lần kể từ khi bắt đầu triều đại giáo hoàng. Đức Thánh Cha cũng đã viết hoặc nói Danh Thánh “Giêsu” 80 lần, và “Đức Kitô” và “Chúa” mỗi từ 54 lần.

Các diễn từ của Đức Thánh Cha theo lẽ tự nhiên mang dấu ấn của bối cảnh khởi đầu triều đại giáo hoàng, khiến ngài thường đề cập đến “sứ mạng” của ngài (34 lần) liên quan đến “thế giới” (98 lần) và “Giáo hội” (138 lần), trong cương vị là “giáo hoàng” (54 lần), Giám mục của “Rome” (35 lần), và là người kế vị của Đức “Phanxicô” (37 lần). Vì đức giáo hoàng thường xuyên ngỏ lời với các vị khách hoặc cộng đoàn là “anh chị em”, nên các từ liên quan đến tình huynh đệ xuất hiện rất thường xuyên (115 lần). Đức Thánh Cha cũng luôn quan tâm bày tỏ lời “cảm ơn” (82 lần) với những người đối thoại của ngài.

Trong các diễn từ và bài giảng lễ, Đức Thánh Cha thường xuyên trích dẫn nhiều vị “thánh” (116 lần), trước hết là “Thánh Phêrô” (30 lần), Đấng mà ngài là người kế vị trực tiếp; và “Thánh Augustinô” (14 lần), vị đã truyền cảm hứng cho dòng tu của ngài. Ngay trong bài diễn từ đầu tiên, ngài tuyên bố mình là “người con” của vị Giám mục thành Hippo. Sự xuất hiện lặp đi lặp lại của từ “ân sủng” (38 lần), điểm rất quan trọng trong tư tưởng của Thánh Augustinô, cũng phản ánh mối liên hệ thiêng liêng này, vì đây là một trọng điểm trong tư tưởng của Thánh Augustinô. Ngoài ra, ngài cũng thường xuyên nhắc đến “Chúa Thánh Thần”, Ngôi Ba Thiên Chúa.

“Bình an ở cùng anh chị em”

“Bình an ở cùng tất cả anh chị em!” là lời đầu tiên của Đức Lêô XIV từ ban công Vương cung thánh đường Thánh Phêrô vào ngày 8 tháng Năm. Ngài nói đến sự “bình an của Đức Kitô Phục sinh”, đó là “một nền hòa bình không vũ trang và giải trừ vũ khí, khiêm nhường và bền bỉ”. Từ “hòa bình” (82 lần) mà ngài nhắc đến trong nhiều bài diễn từ, không phải là “một khoảng thời gian tạm lắng giữa hai cuộc xung đột”, mà là “ân ban của Thiên Chúa”, được xây dựng “trong tâm hồn và từ con tim, bằng cách nhổ bỏ tận gốc tính kiêu ngạo và những đòi hỏi”.

Tiếp nối định hướng triều đại trước, Đức Lêô XIV đã đưa ra nhiều lời kêu gọi hòa bình, đặc biệt cho vùng Gaza và Ukraina.

“Tôi sẽ làm tất cả những gì trong khả năng để bảo đảm nền hòa bình này được lan tỏa”, ngài tuyên bố, đồng thời khẳng định Tòa Thánh luôn sẵn sàng “để những người thù địch nhau có thể gặp gỡ và nhìn vào mắt nhau”, hầu giúp các quốc gia tìm lại “phẩm giá của hòa bình”.

Sự sống, đức tin và tình yêu

Một chủ đề thường xuyên khác trong các bài viết của Đức Lêô XIV là “sự sống” (128 lần), trên hết là một món quà từ Thiên Chúa. “Chúng ta đã lãnh nhận sự sống trước khi chúng ta khao khát nó”, ngài nói, và khuyến khích mọi người hãy sống “một cuộc sống xứng đáng”. Tuy nhiên, ngài cảnh báo rằng mẫu gương đời sống Kitô hữu này, quy hướng về tha nhân, bị phản bội “mỗi khi chúng ta lợi dụng tự do không phải để trao ban sự sống, nhưng là để tước đoạt nó”.

Đức tin” (64 lần) là một từ ngữ then chốt trong các huấn từ đầu tiên của vị Giáo hoàng người Hoa Kỳ, ngài nhiều lần mời gọi mọi người “nâng đỡ đức tin của tha nhân” bằng cách chuyển tải “niềm vui của đức tin”. Ngài giải thích, “Chính đức tin mang lại cho chúng ta sức mạnh”, đồng thời cảnh báo các Kitô hữu về việc “tư hữu hóa đức tin” làm tổn hại đến việc truyền tải đức tin.

Sau cùng, “yêu thương” (97 lần) là một trong những từ được Đức Lêô XIV sử dụng thường xuyên nhất. Trong các huấn từ của Đức Thánh Cha, tình yêu này đến từ Thiên Chúa và phải được người Kitô hữu ao ước như là “nguồn cội và động lực của việc loan báo Tin Mừng”. “Đây là giờ của yêu thương!” ngài đã tuyên bố trong Thánh lễ khai mạc triều đại Giáo hoàng của ngài, và sau đó cảnh báo về “sự hỗn độn của ngôn ngữ không có tình yêu.”

10 từ ngữ được Đức Lêô XIV sử dụng nhiều nhất:

Thiên Chúa (Đức Kitô, Chúa Giêsu, Chúa): 350 lần

Giáo hội: 138 lần

Sự sống (sống, sống động...): 128 lần

Thánh: 116 lần

Anh em (chị em, tình huynh đệ...): 115 lần

Thế giới (trần thế, v.v.): 98 lần

Tình yêu (yêu thương, v.v..): 97 lần

Hòa bình: 82 lần

Cảm ơn: 82 lần

Đức tin: 64 lần.


[Nguồn: aleteia]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 6/6/2025]


Đức Thánh Cha cử hành Năm Thánh Gia Đình với đám đông đứng chật kín Quảng trường: Bài giảng

Đức Thánh Cha cử hành Năm Thánh Gia Đình với đám đông đứng chật kín Quảng trường: Bài giảng

Đức Thánh Cha cử hành Năm Thánh Gia Đình với đám đông đứng chật kín Quảng trường: Bài giảng

Antoine Mekary | ALETEIA


Kathleen N. Hattrup

01/06/25


Chúng ta hãy lắng nghe những lời này với lòng kinh ngạc. Chúa Giêsu nói với chúng ta rằng Thiên Chúa yêu thương chúng ta như Người yêu thương chính Con Một của Người. Chúa Cha không yêu thương chúng ta ít hơn so với Người yêu thương Con Một của Người.

Dưới ánh nắng rực rỡ của thành Rome, Đức Thánh Cha Lêô XIV cử hành Thánh lễ Chúa Nhật với hàng chục ngàn gia đình đến từ 131 quốc gia trên toàn thế giới. Quảng trường Thánh Phêrô chật kín trẻ em và các ông bà, khi các gia đình quy tụ về đây để mừng Năm Thánh của họ.

Đức Thánh Cha đi trên xe giáo hoàng ra lối cổng chính của quảng trường, nơi nhiều gia đình đang tập trung bên ngoài Quảng trường. Ngài ban phép lành cho hàng chục em bé trong suốt chuyến đi.

Đức Thánh Cha kêu gọi sự hiệp nhất, khi bài Tin Mừng hôm nay là lời cầu nguyện của Chúa Giêsu trong Bữa Tiệc Ly: “ut unum sint” – “xin cho họ nên một”.

Chúa không muốn chúng ta trở thành một đám đông vô danh và vô diện trong sự hiệp nhất này. Người muốn chúng ta nên một: “như Cha ở trong con và con ở trong Cha để họ cũng ở trong chúng ta” (câu 21). Sự hiệp nhất mà Chúa Giêsu cầu xin chính là sự hiệp thông được đặt nền tảng trên cùng một tình yêu mà Thiên Chúa yêu thương, tình yêu ban sự sống và ơn cứu độ cho thế gian.

Đây là phụng vụ Năm Thánh đầu tiên Đức Thánh Cha cử hành.

Dưới đây là bài giảng của Đức Thánh Cha.

________________________________


Tin Mừng chúng ta vừa nghe cho chúng ta thấy Chúa Giêsu cầu nguyện cho chúng ta trong Bữa Tiệc Ly (x. Ga 17:20). Ngôi Lời Thiên Chúa đã làm người, khi gần đến giờ kết thúc cuộc đời nơi trần thế, lại nghĩ đến chúng ta, những người anh chị em của Ngài, và trở thành một lời chúc phúc, một lời nguyện xin và ngợi khen dâng lên Chúa Cha, trong quyền năng của Chúa Thánh Thần. Khi chúng ta bước vào lời cầu nguyện của Chúa Giêsu với tất cả sự kinh ngạc và lòng tin tưởng, nhờ tình yêu của Người, chúng ta trở thành một phần trong kế hoạch vĩ đại dành cho toàn thể nhân loại.

Đức Kitô cầu nguyện để chúng ta “tất cả nên một” (câu 21). Đây là điều tốt đẹp nhất mà chúng ta có thể ước mong, vì sự hiệp nhất phổ quát này mang đến cho các thụ tạo của Người sự hiệp thông vĩnh cửu của tình yêu, là chính Thiên Chúa: Chúa Cha là Đấng ban sự sống, Chúa Con là Đấng lãnh nhận, và Chúa Thánh Thần là Đấng chia sẻ sự sống.

Chúa không muốn chúng ta trở thành một đám đông vô danh và vô diện trong sự hiệp nhất này. Người muốn chúng ta nên một: “như Cha ở trong con và con ở trong Cha để họ cũng ở trong chúng ta” (câu 21). Sự hiệp nhất mà Chúa Giêsu cầu xin chính là sự hiệp thông được đặt nền tảng trên cùng một tình yêu mà Thiên Chúa yêu thương, tình yêu ban sự sống và ơn cứu độ cho thế gian. Vì thế, sự hiệp nhất này trước hết là một món quà mà Chúa Giêsu đến để ban tặng. Từ trái tim con người của Ngài, Con Thiên Chúa cầu nguyện cùng Chúa Cha bằng những lời này: “Con ở trong họ và Cha ở trong con, để họ được hoàn toàn nên một; như vậy, thế gian sẽ nhận biết là chính Cha đã sai con và đã yêu thương họ như đã yêu thương con” (câu 23).

Chúng ta hãy lắng nghe những lời này với lòng kinh ngạc. Chúa Giêsu nói với chúng ta rằng Thiên Chúa yêu thương chúng ta như Ngài yêu thương chính Con Một của Ngài. Chúa Cha không yêu thương chúng ta ít hơn so với Ngài yêu thương Con Một của Ngài, nói cách khác, là với một tình yêu vô biên. Thiên Chúa không yêu thương ít hơn, bởi vì Ngài yêu thương trước, từ thuở ban đầu! Chính Đức Kitô đã làm chứng cho điều này khi Ngài thưa với Chúa Cha: “Cha đã yêu thương con trước khi thế gian được tạo thành” (câu 24). Và cũng vậy: trong lòng thương xót của Ngài, Thiên Chúa luôn khao khát kéo mọi người đến với Ngài. Chính sự sống của Ngài, được ban cho chúng ta nơi Đức Kitô, làm cho chúng ta nên một, hiệp nhất chúng ta với nhau.

Khi lắng nghe bài Tin Mừng hôm nay trong Năm Thánh của các Gia đình, Trẻ em, Ông Bà và Người Cao niên, khiến chúng ta tràn ngập niềm vui.

Các bạn thân mến, chúng ta đã nhận được sự sống trước khi chúng ta khao khát nó. Như Đức Thánh Cha Phanxicô đã nói: “Tất cả chúng ta đều là con cái, nhưng không ai trong chúng ta chọn được sinh ra” (Kinh Truyền tin, ngày 1 tháng 1 năm 2025). Không chỉ vậy, ngay khi chúng ta chào đời, chúng ta đã cần đến người khác để được sống; nếu chỉ có một mình, chúng ta sẽ không thể sống sót. Có người đã cứu sống chúng ta bằng cách chăm sóc chúng ta cả về thể xác lẫn tinh thần. Tất cả chúng ta còn sống ngày hôm nay là nhờ vào một mối tương quan, một mối tương quan tự do và giải thoát của lòng nhân hậu của con người và sự chăm sóc lẫn nhau. Lòng nhân hậu đó của con người đôi khi bị phản bội. Ví dụ, khi sự tự do bị lợi dụng không phải để trao tặng sự sống, mà là để tước đoạt nó; không phải để giúp đỡ, mà để làm tổn thương. Thế nhưng, ngay cả khi đối mặt với sự dữ chống lại sự sống và tước đoạt sự sống, Chúa Giêsu vẫn tiếp tục cầu nguyện với Chúa Cha cho chúng ta. Lời cầu nguyện của Ngài như một liều thuốc xoa dịu vết thương của chúng ta; lời ấy nói với chúng ta về sự tha thứ và hòa giải. Lời cầu nguyện ấy làm cho kinh nghiệm yêu thương của chúng ta dành cho nhau như cha mẹ, ông bà, con cái trở nên trọn vẹn ý nghĩa. Đó là điều chúng ta muốn loan báo cho thế giới: chúng ta ở đây để trở nên “một” như Chúa muốn chúng ta nên “một”, trong gia đình và tại nơi chúng ta sống, làm việc và học tập. Khác nhau, nhưng là một; nhiều, nhưng là một; luôn luôn, trong mọi hoàn cảnh và ở mọi giai đoạn của cuộc sống.

Các bạn thân mến, nếu chúng ta yêu thương theo cách này, đặt nền tảng nơi Đức Kitô, Đấng là “Alpha và Omega,” “là khởi nguyên và tận cùng” (x. Kh 22:13), chúng ta sẽ trở thành dấu chỉ bình an cho mọi người trong xã hội và thế giới. Chúng ta đừng quên: gia đình là cái nôi của tương lai nhân loại.

Trong những thập niên gần đây, chúng ta đã nhận được một dấu chỉ vừa làm chúng ta vui mừng, vừa khiến chúng ta phải suy nghĩ. Đó là việc một số đôi vợ chồng đã được tuyên phong chân phước và thánh, không riêng rẽ, nhưng với tư cách là một đôi vợ chồng. Tôi nghĩ đến ông Louis và bà Zélie Martin, song thân của Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu; và Chân phước Luigi và Maria Beltrame Quattrocchi, những người đã nuôi dạy một gia đình ở Rome vào thế kỷ trước. Và chúng ta đừng quên gia đình Ulma tại Ba Lan: cha mẹ và con cái, được hiệp nhất trong tình yêu và phúc tử đạo. Tôi đã nói rằng đây là một dấu chỉ khiến chúng ta phải suy nghĩ. Bằng việc nêu gương họ như là những chứng nhân mẫu mực cho đời sống hôn nhân, Giáo hội cho chúng ta thấy rằng thế giới hôm nay cần đến giao ước hôn nhân để nhận biết và đón nhận tình yêu của Thiên Chúa, cũng như để đánh bại, nhờ sức mạnh hiệp nhất và hòa giải của hôn nhân, những thế lực đang phá vỡ các mối tương quan và xã hội.

Vì lý do đó, với tâm hồn đầy lòng biết ơn và hy vọng, cha muốn nhắc nhớ tất cả các đôi vợ chồng rằng: hôn nhân không phải là một lý tưởng mà là thước đo tình yêu đích thực giữa một người nam và một người nữ, một tình yêu trọn vẹn, trung thủy và sinh hoa trái (x. Thánh Phaolô VI, Humanae Vitae, số 9). Tình yêu này làm cho các bạn nên một xương một thịt và cho phép các bạn, theo hình ảnh của Thiên Chúa, trao tặng món quà sự sống.

Cha khuyến khích các bạn hãy trở nên những mẫu gương chính trực cho con cái mình, hành động theo cách mà các bạn muốn các con mình hành động, giáo dục chúng trong tự do qua đức vâng lời, luôn nhìn thấy điều tốt nơi các con và biết cách nuôi dưỡng điều tốt ấy. Còn các con thân yêu, hãy tỏ lòng biết ơn cha mẹ mình. Nói lời “cảm ơn” mỗi ngày vì món quà sự sống và tất cả những gì đi kèm với nó là cách đầu tiên để thảo kính cha mẹ mình (x. Xh 20:12). Cuối cùng, thưa những người ông người bà và những vị cao niên thân mến, tôi mời gọi ông bà hãy chăm sóc người thân yêu của ông bà bằng sự khôn ngoan và lòng trắc ẩn, bằng sự khiêm nhường và nhẫn nại của tuổi già.

Trong gia đình, đức tin được truyền lại cùng với cuộc sống, thế hệ này đến thế hệ khác. Đức tin được chia sẻ như của ăn trên bàn ăn gia đình và như tình yêu trong trái tim chúng ta. Theo cách ấy, gia đình trở thành nơi đặc ân để gặp gỡ Chúa Giêsu, Đấng yêu thương chúng ta và luôn mong muốn điều tốt lành cho chúng ta.

Tôi xin thêm một điều cuối cùng. Lời cầu nguyện của Con Thiên Chúa, đem lại hy vọng cho hành trình của chúng ta, cũng nhắc chúng ta nhớ rằng một ngày kia tất cả chúng ta sẽ trở nên uno unum (x. Thánh Augustinô, Bài giảng về Thánh vịnh 127): nên một trong Đấng Cứu Độ duy nhất, được ôm ấp bởi tình yêu vĩnh cửu của Thiên Chúa. Không chỉ riêng chúng ta, mà cả cha mẹ, ông bà, anh chị em và con cái chúng ta, những người đã đi trước chúng ta vào ánh sáng của Lễ Vượt Qua đời đời của Người, và chúng ta cảm thấy sự hiện diện của họ ở đây, cùng với chúng ta, trong giây phút cử hành này.


[Nguồn: aleteia]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 6/6/2025]


Thứ Hai, 26 tháng 5, 2025

Huấn từ Kinh Lạy Nữ Vương Thiên Đàng của Đức Lêô XIV 25.05.2025: Chúng ta hãy cam kết đem tình yêu của Chúa đến mọi nơi

Đức Lêô XIV: Chúng ta hãy cam kết đem tình yêu của Chúa đến mọi nơi

Đức Lêô XIV: Chúng ta hãy cam kết đem tình yêu của Chúa đến mọi nơi

Huấn từ Kinh Lạy Nữ Vương Thiên Đàng của Đức Lêô XIV 25.05.2025: Chúng ta hãy cam kết đem tình yêu của Chúa đến mọi nơi

*******

Lúc 12 giờ trưa nay (ND: 25/5/2025), Chúa Nhật thứ sáu Phục Sinh, Đức Thánh Cha Lêô XIV xuất hiện tại cửa sổ phòng làm việc của Điện Tông Tòa Vatican để đọc kinh Lạy Nữ Vương Thiên Đàng cùng với khoảng 35.000 tín hữu và khách hành hương tập trung tại Quảng trường Thánh Phêrô.

Đức Thánh Cha nhắc lại rằng dù “đôi khi chúng ta cảm thấy bất xứng” trên hành trình cuộc sống, chúng ta phải tín thác vào “lòng thương xót của Chúa, Đấng đã ban cho chúng ta Chúa Thánh Thần hướng dẫn và dạy bảo chúng ta mọi sự” và làm cho chúng ta thành nơi cư ngụ của Người. “Chúng ta hãy cam kết đem tình yêu của Chúa đến mọi nơi”, hãy nhớ rằng “mỗi người anh chị em là nơi cư ngụ của Thiên Chúa, và sự hiện diện của Người được tỏ lộ cách đặc biệt nơi những người bé mọn, người nghèo và những người đau khổ”.

Sau đây là huấn từ của Đức Thánh Cha trước giờ đọc Kinh kính Đức Mẹ:

_________________________________________


Huấn từ của Đức Thánh Cha

Anh chị em thân mến, chúc anh chị em Chúa nhật hạnh phúc!

Tôi vẫn còn ở giai đoạn khởi đầu trong thừa tác vụ của mình giữa anh chị em. Trước hết, tôi muốn bày tỏ lòng biết ơn về những biểu lộ tình cảm của anh chị em, và xin anh chị em tiếp tục nâng đỡ tôi bằng lời cầu nguyện và sự gần gũi của anh chị em.

Trong bất cứ điều gì Chúa mời gọi chúng ta thực hiện, trong cả đời sống thường nhật và hành trình đức tin của chúng ta, sẽ có những lúc chúng ta cảm thấy mình bất xứng. Tuy nhiên, Tin Mừng Chúa nhật hôm nay (x. Ga 14:23–29) mời gọi chúng ta đừng cậy dựa vào khả năng của bản thân mà cậy dựa vào lòng thương xót của Chúa, Đấng đã tuyển chọn chúng ta, và hãy vững tin rằng Chúa Thánh Thần hướng dẫn và dạy bảo chúng ta mọi sự.

Vào đêm trước khi Thầy thọ nạn, các Tông đồ, trong sự hoang mang và đau khổ, đã tự hỏi làm sao họ có thể tiếp tục làm chứng cho Nước Thiên Chúa. Khi ấy, Đức Giêsu nói với các ông về món quà của Chúa Thánh Thần. Chúa ban một lời hứa tuyệt vời này: “Ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy. Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy. Cha Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy” (c. 23).

Bằng cách này, Chúa Giêsu đã giải thoát các môn đệ khỏi nỗi xao xuyến, khi nói với họ: “Anh em đừng xao xuyến cũng đừng sợ hãi” (c. 27). Bởi vì nếu chúng ta ở lại trong tình yêu của Người, thì Người sẽ đến và ở lại trong chúng ta, và cuộc đời chúng ta sẽ trở nên đền thờ của Thiên Chúa. Tình yêu của Người sẽ soi sáng chúng ta, ảnh hưởng đến cách chúng ta suy nghĩ và hành động, lan tỏa đến người khác và ôm lấy mọi hoàn cảnh của cuộc sống chúng ta.

Thưa anh chị em, việc Thiên Chúa ngự trong chúng ta chính là ân huệ của Chúa Thánh Thần, Đấng nắm lấy tay chúng ta và giúp chúng ta cảm nghiệm sự hiện diện và gần gũi của Thiên Chúa trong cuộc sống hằng ngày, vì Ngài làm cho tâm hồn chúng ta trở thành ngôi nhà của Thiên Chúa.

Thật tuyệt vời khi nghĩ rằng, khi chúng ta xét đến ơn gọi riêng của mình, những hoàn cảnh chúng ta gặp phải và những người được trao phó cho chúng ta chăm sóc, những cam kết và trách nhiệm, và sự phục vụ của chúng ta trong Giáo Hội, mỗi người chúng ta có thể thưa lên cách tự tin rằng: “Dù con yếu đuối, Chúa vẫn không hổ thẹn vì nhân tính của con. Trái lại, Người đến cư ngụ trong con. Người đồng hành với con bằng Thần Khí của Người; Người soi sáng con và biến con thành khí cụ tình yêu của Người cho tha nhân, cho xã hội và cho thế giới.”

Các bạn thân mến, dựa vào lời hứa ấy, chúng ta hãy bước đi trong niềm vui phát xuất từ đức tin, để trở thành đền thờ thánh thiện của Chúa. Chúng ta hãy quyết tâm đem tình yêu của Chúa đến khắp mọi nơi, không bao giờ quên rằng mỗi người chị em và anh em của chúng ta đều là nơi cư ngụ của Thiên Chúa, và sự hiện diện của Người được biểu lộ cách đặc biệt nơi những người bé mọn, người nghèo và người đau khổ, những người đang mời gọi chúng ta trở thành những Kitô hữu luôn quan tâm và giàu lòng trắc ẩn.

Chúng ta cùng phó thác cho sự chuyển cầu của Đức Maria Rất Thánh. Nhờ quyền năng của Chúa Thánh Thần, Mẹ đã trở thành “nơi cư ngụ được thánh hiến cho Thiên Chúa.” Cùng với Mẹ, xin cho chúng ta cũng được hưởng niềm vui đón rước Chúa vào cuộc đời mình và trở thành những dấu chỉ và khí cụ cho tình yêu của Thiên Chúa.

___________________________________________


Huấn từ sau Kinh Lạy Nữ Vương Thiên Đàng của Đức Thánh Cha

Anh chị em thân mến!

Hôm qua tại Poznań (Ba Lan), Cha Stanislaus Kostka Streich đã được phong Chân phước. Ngài là một linh mục triều bị giết vì lòng thù ghét đức tin vào năm 1938, do những hoạt động bác ái của ngài đối với người nghèo và công nhân đã khiến những người theo chủ nghĩa cộng sản khó chịu. Xin cho tấm gương sáng của ngài truyền cảm hứng cho các linh mục nói riêng trong việc hiến thân phục vụ Tin Mừng và phục vụ anh chị em mình.

Cũng trong ngày hôm qua, vào ngày lễ kính Đức Mẹ Phù Hộ các Giáo hữu, chúng ta đã cử hành Ngày Cầu nguyện cho Giáo hội tại Trung quốc, do Đức Bênêđictô XVI thiết lập. Tại các nhà thờ và trung tâm hành hương khắp Trung Quốc cũng như trên toàn thế giới, những lời cầu nguyện đã được dâng lên Thiên Chúa như một dấu chỉ của quan tâm và tình cảm đối với người Công giáo Trung quốc, trong sự hiệp thông với Giáo Hội hoàn vũ. Xin Đức Maria Rất Thánh chuyển cầu cho họ và cho tất cả chúng ta được ơn trở thành những chứng nhân vững vàng và hân hoan của Tin Mừng, ngay cả giữa những thử thách, để chúng ta luôn góp phần xây dựng hòa bình và hòa hợp.

Với những tâm tình ấy, chúng ta cùng dâng lời cầu nguyện cho tất cả các dân tộc đang chịu đau khổ vì chiến tranh. Chúng ta hãy khẩn xin ơn can đảm và lòng kiên trì cho những người đang dấn thân đối thoại và chân thành tìm kiếm hòa bình.

Cách đây mười năm, Đức Thánh Cha Phanxicô đã ban hành Thông điệp Laudato Si’, về việc chăm sóc ngôi nhà chung của chúng ta. Thông điệp này đã có ảnh hưởng lớn lao, truyền cảm hứng cho biết bao sáng kiến và dạy mọi người biết lắng nghe tiếng kêu của trái đất và của người nghèo. Tôi xin gửi lời chào và khích lệ đến Phong trào Laudato Si’ và tất cả những người thực hiện cam kết này.

Tôi chào tất cả anh chị em hành hương đến từ nước Ý và nhiều nơi trên thế giới, đặc biệt là các tín hữu đến từ Valencia và Ba Lan, cùng với lời chúc lành cho những anh chị em tại Ba Lan đang tham dự cuộc hành hương lớn đến Đền Thánh Đức Mẹ Piekary Śląskie. Tôi cũng gửi lời chào đến các tín hữu đến từ Pescara, Sortino, Paternò, Caltagirone, Massarosa Nord, Malnate Palagonia và Cerello, cũng như các tín hữu thuộc giáo xứ Thánh Tâm Chúa Giêsu và Mẹ Maria tại Roma. Cha chào các con lớp Thêm sức đến từ Tổng Giáo phận Genoa, San Teodoro, thuộc giáo phận Tempio-Ampurias, các nhóm đi xe đạp đến từ Paderno Dugnano và Bersaglieri đến từ Palermo.

Chúc tất cả anh chị em Chúa nhật hạnh phúc!


[Nguồn: exaudi]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 26/5/2025]