Thứ Tư, 1 tháng 6, 2022

Tiếp phái đoàn B’nai B’rith International, 30.05.2022

Tiếp phái đoàn B’nai B’rith International, 30.05.2022

Tiếp phái đoàn B’nai B’rith International, 30.05.2022

*****

Sáng nay Đức Thánh Cha tiếp một phái đoàn của tổ chức B’nai B’rith International.

Sau đây là diễn từ của ngài với những người hiện diện:

___________________________________

Diễn từ của Đức Thánh Cha

Các bạn thân mến,

Một lần nữa tôi rất vui mừng được chào đón một phái đoàn Do Thái, vì các chuyến thăm như vậy trong hai năm qua đã phải hoãn lại do đại dịch. Tổ chức của các bạn có lịch sử liên hệ lâu dài với Tòa thánh, bắt đầu từ những năm sau khi công bố Tuyên ngôn Nostra Aetate của Công đồng Vatican II.

Trong suốt những năm qua, các bạn đã cam kết không mệt mỏi cho các hoạt động nhân đạo. Người gặp khó khăn có quyền đón nhận sự giúp đỡ và tình liên đới từ cộng đồng; trên hết, họ có quyền hy vọng. Nếu bổn phận chăm sóc người khác là nghĩa vụ của mọi thành viên trong gia đình nhân loại của chúng ta, thì nghĩa vụ đó còn được áp dụng nhiều hơn cho người Do Thái và Kitô hữu chúng ta. Đối với chúng ta, giúp đỡ người khốn khó cũng có nghĩa là kính trọng ý muốn của Đấng Tối Cao, Đấng mà theo lời Thánh Vịnh, “Chúa phù trợ những khách ngoại kiều, Người nâng đỡ cô nhi quả phụ” (Tv 146:9). Chúa dõi mắt trông xem những người nghèo và những người ở vùng ngoại vi của xã hội.

Giúp đỡ những người hèn mọn, nghèo khó, bệnh tật: đây là cách cụ thể nhất để thúc đẩy tình huynh đệ nhân loại cao cả hơn. Khi nghĩ đến nhiều cuộc xung đột và những hình thức nguy hiểm của chủ nghĩa cực đoan gây nguy hại cho sự an toàn của con người trong thế giới hôm nay, chúng ta không thể không nhận ra rằng yếu tố rủi ro lớn nhất thường xuất hiện trong sự nghèo khó về vật chất, giáo dục và tinh thần, từ đó trở thành mảnh đất màu mỡ để nuôi dưỡng hận thù, oán giận, thất vọng và lập trường cực đoan.

Các bạn thân mến, trong thời đại của chúng ta nền hòa bình thế giới cũng đang bị đe dọa bởi các hình thức của thuyết quyền lợi đặc thù và chủ nghĩa dân tộc, được thúc đẩy bởi lợi ích vị kỷ và lòng tham vô độ. Rốt cuộc điều này thậm chí còn làm tăng nguy cơ khinh rẻ phẩm giá và quyền của con người nhiều hơn. Liều thuốc giải cho sự leo thang cái ác này là sự hồi tưởng: hồi tưởng về quá khứ, hồi tưởng về các cuộc chiến tranh, hồi tưởng về thảm họa Shoah và không biết bao nhiêu những sự tàn ác khác.

Như các trang Kinh thánh chứng thực ký ức tinh thần chung của chúng ta đưa chúng ta trở lại với hành động bạo lực thuở nguyên thủy: Cain, kẻ đã giết em trai của mình là Aben. “Đức Chúa phán với Cain: ‘Aben em ngươi đâu rồi?’ Cain thưa: ‘Con không biết. Con là người giữ em con hay sao?’” (St 4:9). Cain phủ nhận việc biết tung tích của đứa em mà anh ta vừa giết. Anh ta dửng dưng không quan tâm. Bạo lực luôn đi kèm với sự dối trá và dửng dưng.

Em ngươi đâu? Tất cả chúng ta cần phải bị thôi thúc bởi câu hỏi này, và thường xuyên lặp lại cho chính bản thân mình. Chúng ta không thể đánh mất ước mơ của Thiên Chúa về một thế giới gồm các anh chị em, và thay thế nó bằng một thế giới chỉ có những trẻ, bị ghi đậm dấu ấn bạo lực và thờ ơ. Đứng trước bạo lực, trước sự thờ ơ, các trang Kinh thánh cho chúng ta nhìn thấy khuôn mặt của những người anh em, chị em của chúng ta. Họ trình bày cho chúng ta “thách đố của người khác”. Đó là thước đo lòng trung thành của chúng ta, đối với lòng nhân ái của chúng ta: nó được đo lường bằng tình huynh đệ, bằng sự quan tâm của chúng ta đối với người khác.

Nổi bật về vấn đề này là những câu hỏi lớn mà trong Kinh thánh, Đấng Toàn năng đã đặt ra cho nhân loại từ thuở ban đầu. Người hỏi Cain: “Em ngươi đâu rồi?”, Người thậm chí hỏi Adam: “Ngươi ở đâu?” (St 3:9). Cả hai câu hỏi đều được kết nối bởi cùng một nghi vấn từ: Ở đâu? Chúng ta không thể là chính mình cách trọn vẹn nếu không quan tâm đến anh chị em của chúng ta. Chúng ta không thể tìm thấy Đấng Hằng hữu nếu không chào đón người lân cận của chúng ta.

Vì vậy điều tốt lành là chúng ta cần phải giúp đỡ nhau, bởi vì trong mỗi con người chúng ta, trong mọi truyền thống tôn giáo và trong mọi xã hội loài người, luôn luôn có nguy cơ khiến chúng ta ôm giữ những hận thù và nuôi dưỡng những bất đồng với người khác, và đôi khi làm việc đó nhân danh các nguyên tắc tuyệt đối và thậm chí thiêng liêng. Đây là sự cám dỗ dối trá của bạo lực; đây là sự dữ đang ẩn nấp ở cửa trái tim (x. St 4:7). Đây là ảo tưởng cho rằng các bất đồng có thể được giải quyết bằng bạo lực và chiến tranh. Tuy nhiên, bạo lực luôn tạo thêm nhiều bạo lực hơn, vũ khí chỉ tạo ra cái chết, và chiến tranh không bao giờ là giải pháp mà là một vấn đề, một thất bại.

Trình thuật sách Sáng thế ký tiếp tục, vì lý do này “Đức Chúa ghi dấu trên Cain, để bất cứ ai gặp ông khỏi giết ông” (câu 15). Điều này cho thấy “chiến lược” của Thiên Chúa: phá vỡ vòng xoáy của bạo lực, vòng xoáy của hận thù, và bắt đầu bảo vệ lẫn nhau. Tôi hy vọng rằng các bạn sẽ kiên trì trong việc này, rằng các bạn sẽ tiếp tục bảo vệ những người chị em và anh em của chúng ta, đặc biệt là những người dễ bị tổn thương nhất và bị bỏ rơi. Chúng ta có thể cùng nhau thực hiện việc này: chúng ta có thể làm việc vì người nghèo, vì hòa bình, vì công lý và bảo vệ tạo vật.

Ngay cả trước khi tôi trở thành Giáo hoàng, việc thúc đẩy và đào sâu cuộc đối thoại giữa Do Thái giáo và Công giáo luôn là một điều gần gũi với tâm hồn tôi – khi còn là một học sinh ở trường, tôi đã có những người bạn Do Thái –, vì chính cuộc đối thoại được tạo nên từ sự gặp gỡ và những cử chỉ cụ thể của tình huynh đệ. Chúng ta hãy cùng nhau tiến bước, trên nền tảng của các giá trị tinh thần chung của chúng ta, để bảo vệ phẩm giá con người trước mọi bạo lực và tìm kiếm hòa bình. Xin Đấng Toàn năng chúc phúc cho chúng ta, để tình bạn của chúng ta ngày càng phát triển và chúng ta có thể cùng nhau làm việc vì ích chung. Cảm ơn các bạn. Shalom!


[Nguồn: vatican.va]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 1/6/2022]


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét