Năm Thánh Thế giới Giáo dục
THÁNH LỄ
VÀ TUYÊN BỐ THÁNH JOHN HENRY NEWMAN LÀ “TIẾN SĨ HỘI THÁNH”
BÀI GIẢNG CỦA ĐỨC THÁNH CHA LÊÔ XIV
Quảng trường Thánh Phêrô
Lễ Các Thánh - Thứ Bảy, ngày 1 tháng 11 năm 2025
________________________________________
Trong ngày lễ trọng kính các Thánh Nam Nữ, thật là một niềm vui lớn lao khi được thêm Thánh John Henry Newman vào hàng ngũ các Tiến sĩ Hội Thánh, và đồng thời, nhân dịp Năm Thánh của Thế giới Giáo dục, tôn ngài cùng với Thánh Tôma Aquinô là đồng Quan Thầy cho sứ mạng giáo dục của Hội Thánh. Tầm mức thiêng liêng và văn hóa phi thường của Thánh Newman chắc chắn sẽ đóng vai trò là nguồn cảm hứng cho các thế hệ mới, với tâm hồn khát khao vô biên, và là những người, thông qua nghiên cứu và tri thức, sẵn sàng dấn bước trên hành trình, mà như cổ nhân đã gọi là đưa chúng ta per aspera ad astra, vượt qua gian nan để chạm tới các vì sao.
Cuộc đời của các thánh dạy chúng ta rằng có thể sống đầy nhiệt huyết giữa những phức tạp của hiện tại, mà không lãng quên sứ mạng tông đồ là “hiếu sáng như những vì sao trên vòm trời” (Pl 2:15). Trong dịp trọng đại này, tôi muốn nói với các thầy cô giáo, và các tổ chức giáo dục rằng: “Hôm nay, hãy tỏa sáng như những vì sao trong thế giới” thông qua cam kết chân thành trong việc cùng nhau tìm kiếm chân lý và chia sẻ chân lý đó với lòng quảng đại và chính trực. Thật vậy, anh chị em đang thực hiện điều đó qua việc phục vụ cho những người trẻ, đặc biệt là những người nghèo, và làm chứng tá hằng ngày cho sự thật rằng “tình yêu Kitô giáo mang tính tiên tri: nó làm nên những phép lạ" (Tông huấn Dilexi Te, 120).
Năm Thánh là một cuộc hành hương của niềm hy vọng, và tất cả anh chị em phục vụ trong lĩnh vực giáo dục rộng lớn, đều hiểu rõ rằng niềm hy vọng là một hạt giống không thể thiếu! Khi tôi suy tư về các trường học và đại học, tôi nghĩ đến những nơi ấy như các phòng thí nghiệm của lời ngôn sứ, nơi mà niềm hy vọng được sống, được thảo luận và khuyến khích không ngừng.
Đây cũng là ý nghĩa của các Mối Phúc được công bố trong Tin Mừng hôm nay. Những Mối Phúc mang đến một cách giải thích mới về thực tại. Chúng vừa là con đường, vừa là sứ điệp của chính Chúa Giêsu, Người Thầy. Thoạt nhìn, dường như không thể tuyên bố rằng phúc thay những ai nghèo khó, hoặc những người đói khát công lý, những người bị bách hại hoặc những người kiến tạo hòa bình. Tuy nhiên, điều tưởng chừng như không thể hiểu được theo cách suy nghĩ của thế gian lại trở nên đầy ý nghĩa và đầy ánh sáng khi được kết nối với Nước Thiên Chúa. Nơi các thánh, chúng ta thấy Nước Trời đang đến gần và hiện diện giữa chúng ta. Thánh Matthêu đã trình bày các Mối Phúc đúng cách như một giáo huấn, khắc họa Chúa Giêsu như một Người Thầy, Đấng truyền đạt một nhãn quan mới về mọi sự, được phản chiếu trong chính hành trình của Ngài. Tuy nhiên, các Mối Phúc không chỉ là một giáo huấn như các giáo huấn khác; chúng là giáo huấn par excellence (vượt trội). Cũng vậy, Chúa Giêsu không phải là một người thầy trong nhiều người thầy, Ngài là Người Thầy par excellence. Hơn thế, Ngài là Nhà Giáo Dục par excellence. Chúng ta là các môn đệ của Ngài và đang ở trong “trường học” của Ngài. Chúng ta học cách khám phá trong cuộc đời Ngài, cụ thể là trong con đường Ngài đã đi, một chân trời ý nghĩa có khả năng soi sáng mọi ngành tri thức. Ước chi các trường học và đại học của chúng ta luôn là những nơi lắng nghe và thực hành Tin Mừng!
Đáp ứng các thách đố ngày nay đôi khi có vẻ vượt quá khả năng của chúng ta, nhưng không phải vậy. Đừng để chủ nghĩa bi quan đánh bại chúng ta! Tôi nhớ lời mà vị tiền nhiệm đáng kính của tôi, Đức Thánh Cha Phanxicô, đã nhấn mạnh trong Diễn văn tại Phiên họp Khoáng đại lần thứ nhất của Bộ Văn hóa và Giáo dục: rằng chúng ta phải hợp tác để giải thoát nhân loại khỏi bóng tối bao phủ của chủ nghĩa hư vô, là căn bệnh nguy hiểm nhất của văn hóa đương đại, vì nó đe dọa “xóa bỏ” niềm hy vọng. [1] Việc nhắc đến bóng tối bao phủ chúng ta này gợi lại một trong những văn bản nổi tiếng nhất của Thánh John Henry Newman, bài thánh thi “Lead, Kindly Light” (Xin dẫn lối, ánh sáng hiền hòa). Trong lời cầu nguyện tuyệt đẹp đó, chúng ta nhận ra rằng mình đang xa quê nhà, bước chân chông chênh, chúng ta không thể diễn giải rõ ràng con đường phía trước. Tuy nhiên, không điều gì có thể ngăn bước chúng ta, vì chúng ta đã tìm thấy Người Dẫn đường: “Xin dẫn lối, Ánh sáng hiền hòa, giữa bóng tối bao phủ, xin dẫn bước con đi;” “Xin dẫn lối, Ánh sáng hiền hòa, màn đêm thăm thẳm, và con đang xa quê nhà, Xin dẫn đường con đi.”
Nhiệm vụ của giáo dục chính là trao tặng Ánh sáng hiền hòa này cho những ai có thể bị giam cầm bởi bóng tối vô cùng xảo quyệt của chủ nghĩa bi quan và nỗi sợ hãi. Vì thế, tôi muốn nói với anh chị em: chúng ta hãy tước khí giới của những lý lẽ ngụy tạo của sự buông xuôi và bất lực, và chúng ta hãy chia sẻ những lý do lớn lao cho niềm hy vọng trong thế giới hôm nay. Chúng ta hãy suy tư và chỉ ra cho người khác những “chòm sao” truyền ánh sáng và hướng dẫn trong thời điểm hiện tại này, đang bị che phủ bởi quá nhiều bất công và bất ổn. Vì thế, tôi khuyến khích anh chị em hãy bảo đảm rằng các trường học, đại học và mọi bối cảnh giáo dục, ngay cả những bối cảnh không chính thức hoặc ngoài đường phố, luôn là cánh cổng dẫn đến một nền văn minh đối thoại và hòa bình. Qua đời sống của anh chị em, hãy để “đám đông lớn” chiếu sáng rực rỡ, như Sách Khải Huyền nhắc đến trong phụng vụ hôm nay, mà “không tài nào đếm nổi, thuộc mọi dân, mọi chi tộc, mọi nước và mọi ngôn ngữ,” và đứng “trước Con Chiên” (Kh 7:9).
Trong văn bản Kinh thánh, một trong các kỳ mục quan sát đám đông hỏi: “Những người kia … là ai vậy? Họ từ đâu đến?” (Kh 7:13). Trong lĩnh vực giáo dục cũng thế, tầm nhìn Kitô giáo hướng vào những người đã “trải qua cơn thử thách lớn lao” (câu 14) và nhận ra nơi họ gương mặt của rất nhiều anh chị em thuộc mọi ngôn ngữ và văn hóa, những người đã bước vào sự sống viên mãn qua cánh cửa hẹp của Chúa Giêsu. Và vì vậy, một lần nữa, chúng ta phải tự hỏi: “Chẳng lẽ những người kém tài năng không phải là con người? Hay phải chăng những người yếu đuối không có cùng phẩm giá như chúng ta? Phải chăng những ai sinh ra với ít cơ hội hơn thì có ít giá trị con người hơn sao? Phải chăng họ chỉ nên dừng lại ở trạng thái tồn tại thôi sao? Giá trị của các xã hội chúng ta, và cả tương lai của chính chúng ta, tùy thuộc vào câu trả lời chúng ta đưa ra cho những câu hỏi này” (Tông huấn Dilexi Te, 95). Chúng ta cũng có thể nói rằng giá trị Tin Mừng cho nền giáo dục của chúng ta cũng phụ thuộc vào câu trả lời mà chúng ta đưa ra.
Di sản lâu bền của Thánh John Henry Newman bao gồm một số đóng góp rất quan trọng cho lý thuyết và thực hành giáo dục. Ngài viết: “Thiên Chúa đã dựng nên tôi để tôi thực hiện cho Người một công việc cụ thể; Người đã trao cho tôi một công việc mà Người không trao cho người khác. Tôi có sứ mạng của mình — có thể tôi không bao giờ biết điều đó trong đời này, nhưng tôi sẽ được cho biết trong đời sau” (Meditations and Devotions, III, I, 2). Trong những lời này, chúng ta tìm thấy cách diễn đạt tuyệt đẹp về mầu nhiệm phẩm giá của mỗi con người, và cả sự đa dạng của các ân sủng được Thiên Chúa ban phát.
Đời sống tỏa sáng không phải vì chúng ta giàu có, xinh đẹp hay quyền lực. Nhưng, nó tỏa sáng khi chúng ta khám phá trong mình sự thật rằng chúng ta được Thiên Chúa kêu gọi, chúng ta có một ơn gọi, có sứ mạng, rằng đời sống chúng ta phục vụ một điều cao cả hơn chính bản thân mình. Mỗi thụ tạo đều có một vai trò để thực hiện. Sự đóng góp của mỗi người đều có giá trị duy nhất, và nhiệm vụ của các cộng đồng giáo dục là khuyến khích và trân quý sự đóng góp đó. Chúng ta đừng quên rằng ở trung tâm của hành trình giáo dục, chúng ta không tìm thấy những cá nhân trừu tượng mà là những con người thật, đặc biệt là những người dường như hoạt động kém hiệu quả hơn theo các thông số của nền kinh tế loại trừ hoặc thậm chí giết chết họ. Chúng ta được mời gọi đào luyện con người, để họ có thể chiếu sáng như những vì sao trong phẩm giá trọn vẹn của mình.
Do đó, từ nhãn quan Kitô giáo, chúng ta có thể nói giáo dục giúp mọi người nên thánh. Không có mục tiêu nào cao hơn thế. Đức Thánh Cha Bênêđictô XVI, trong chuyến Tông du của ngài đến Vương quốc Anh vào tháng Chín năm 2010, nơi ngài phong Chân phước cho ngài John Henry Newman, đã mời gọi các bạn trẻ hãy nên thánh với những lời này: “Điều Thiên Chúa mong muốn nhất cho mỗi người các con là các con nên thánh. Người yêu thương các con nhiều hơn bất cứ điều gì các con có thể tưởng tượng.” [2] Đó chính là lời mời gọi nên thánh phổ quát mà Công đồng Vatican II đã đặt làm một phần trọng yếu trong sứ điệp của Công đồng (x. Lumen Gentium, Chương V). Và sự nên thánh được dành cho tất cả mọi người, không trừ một ai, như một hành trình cá nhân và cộng đoàn được Các Mối Phúc vạch ra.
Tôi cầu nguyện rằng giáo dục Công giáo sẽ giúp mỗi người khám phá tiếng gọi nên thánh của riêng mình. Thánh Augustinô, người mà Thánh John Henry Newman hết lòng ngưỡng mộ, đã từng nói rằng chúng ta là những người bạn học có một Thầy duy nhất, trường học của Ngài ở trần gian và ngai tòa của Ngài ở trên trời (x. Serm. 292,1).
______________________________
[1] Cf. FRANCIS, Address to the Participants of the Plenary Assembly of the Dicastery for Culture and Education (21 November 2024).
[2] BENEDICT XVI, Address to Pupils (17 September 2010).
[Nguồn: vatican.va]
[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 3/11/2025]
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét