Thứ Hai, 26 tháng 5, 2025

Huấn từ Kinh Lạy Nữ Vương Thiên Đàng của Đức Lêô XIV 25.05.2025: Chúng ta hãy cam kết đem tình yêu của Chúa đến mọi nơi

Đức Lêô XIV: Chúng ta hãy cam kết đem tình yêu của Chúa đến mọi nơi

Đức Lêô XIV: Chúng ta hãy cam kết đem tình yêu của Chúa đến mọi nơi

Huấn từ Kinh Lạy Nữ Vương Thiên Đàng của Đức Lêô XIV 25.05.2025: Chúng ta hãy cam kết đem tình yêu của Chúa đến mọi nơi

*******

Lúc 12 giờ trưa nay (ND: 25/5/2025), Chúa Nhật thứ sáu Phục Sinh, Đức Thánh Cha Lêô XIV xuất hiện tại cửa sổ phòng làm việc của Điện Tông Tòa Vatican để đọc kinh Lạy Nữ Vương Thiên Đàng cùng với khoảng 35.000 tín hữu và khách hành hương tập trung tại Quảng trường Thánh Phêrô.

Đức Thánh Cha nhắc lại rằng dù “đôi khi chúng ta cảm thấy bất xứng” trên hành trình cuộc sống, chúng ta phải tín thác vào “lòng thương xót của Chúa, Đấng đã ban cho chúng ta Chúa Thánh Thần hướng dẫn và dạy bảo chúng ta mọi sự” và làm cho chúng ta thành nơi cư ngụ của Người. “Chúng ta hãy cam kết đem tình yêu của Chúa đến mọi nơi”, hãy nhớ rằng “mỗi người anh chị em là nơi cư ngụ của Thiên Chúa, và sự hiện diện của Người được tỏ lộ cách đặc biệt nơi những người bé mọn, người nghèo và những người đau khổ”.

Sau đây là huấn từ của Đức Thánh Cha trước giờ đọc Kinh kính Đức Mẹ:

_________________________________________


Huấn từ của Đức Thánh Cha

Anh chị em thân mến, chúc anh chị em Chúa nhật hạnh phúc!

Tôi vẫn còn ở giai đoạn khởi đầu trong thừa tác vụ của mình giữa anh chị em. Trước hết, tôi muốn bày tỏ lòng biết ơn về những biểu lộ tình cảm của anh chị em, và xin anh chị em tiếp tục nâng đỡ tôi bằng lời cầu nguyện và sự gần gũi của anh chị em.

Trong bất cứ điều gì Chúa mời gọi chúng ta thực hiện, trong cả đời sống thường nhật và hành trình đức tin của chúng ta, sẽ có những lúc chúng ta cảm thấy mình bất xứng. Tuy nhiên, Tin Mừng Chúa nhật hôm nay (x. Ga 14:23–29) mời gọi chúng ta đừng cậy dựa vào khả năng của bản thân mà cậy dựa vào lòng thương xót của Chúa, Đấng đã tuyển chọn chúng ta, và hãy vững tin rằng Chúa Thánh Thần hướng dẫn và dạy bảo chúng ta mọi sự.

Vào đêm trước khi Thầy thọ nạn, các Tông đồ, trong sự hoang mang và đau khổ, đã tự hỏi làm sao họ có thể tiếp tục làm chứng cho Nước Thiên Chúa. Khi ấy, Đức Giêsu nói với các ông về món quà của Chúa Thánh Thần. Chúa ban một lời hứa tuyệt vời này: “Ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy. Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy. Cha Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy” (c. 23).

Bằng cách này, Chúa Giêsu đã giải thoát các môn đệ khỏi nỗi xao xuyến, khi nói với họ: “Anh em đừng xao xuyến cũng đừng sợ hãi” (c. 27). Bởi vì nếu chúng ta ở lại trong tình yêu của Người, thì Người sẽ đến và ở lại trong chúng ta, và cuộc đời chúng ta sẽ trở nên đền thờ của Thiên Chúa. Tình yêu của Người sẽ soi sáng chúng ta, ảnh hưởng đến cách chúng ta suy nghĩ và hành động, lan tỏa đến người khác và ôm lấy mọi hoàn cảnh của cuộc sống chúng ta.

Thưa anh chị em, việc Thiên Chúa ngự trong chúng ta chính là ân huệ của Chúa Thánh Thần, Đấng nắm lấy tay chúng ta và giúp chúng ta cảm nghiệm sự hiện diện và gần gũi của Thiên Chúa trong cuộc sống hằng ngày, vì Ngài làm cho tâm hồn chúng ta trở thành ngôi nhà của Thiên Chúa.

Thật tuyệt vời khi nghĩ rằng, khi chúng ta xét đến ơn gọi riêng của mình, những hoàn cảnh chúng ta gặp phải và những người được trao phó cho chúng ta chăm sóc, những cam kết và trách nhiệm, và sự phục vụ của chúng ta trong Giáo Hội, mỗi người chúng ta có thể thưa lên cách tự tin rằng: “Dù con yếu đuối, Chúa vẫn không hổ thẹn vì nhân tính của con. Trái lại, Người đến cư ngụ trong con. Người đồng hành với con bằng Thần Khí của Người; Người soi sáng con và biến con thành khí cụ tình yêu của Người cho tha nhân, cho xã hội và cho thế giới.”

Các bạn thân mến, dựa vào lời hứa ấy, chúng ta hãy bước đi trong niềm vui phát xuất từ đức tin, để trở thành đền thờ thánh thiện của Chúa. Chúng ta hãy quyết tâm đem tình yêu của Chúa đến khắp mọi nơi, không bao giờ quên rằng mỗi người chị em và anh em của chúng ta đều là nơi cư ngụ của Thiên Chúa, và sự hiện diện của Người được biểu lộ cách đặc biệt nơi những người bé mọn, người nghèo và người đau khổ, những người đang mời gọi chúng ta trở thành những Kitô hữu luôn quan tâm và giàu lòng trắc ẩn.

Chúng ta cùng phó thác cho sự chuyển cầu của Đức Maria Rất Thánh. Nhờ quyền năng của Chúa Thánh Thần, Mẹ đã trở thành “nơi cư ngụ được thánh hiến cho Thiên Chúa.” Cùng với Mẹ, xin cho chúng ta cũng được hưởng niềm vui đón rước Chúa vào cuộc đời mình và trở thành những dấu chỉ và khí cụ cho tình yêu của Thiên Chúa.

___________________________________________


Huấn từ sau Kinh Lạy Nữ Vương Thiên Đàng của Đức Thánh Cha

Anh chị em thân mến!

Hôm qua tại Poznań (Ba Lan), Cha Stanislaus Kostka Streich đã được phong Chân phước. Ngài là một linh mục triều bị giết vì lòng thù ghét đức tin vào năm 1938, do những hoạt động bác ái của ngài đối với người nghèo và công nhân đã khiến những người theo chủ nghĩa cộng sản khó chịu. Xin cho tấm gương sáng của ngài truyền cảm hứng cho các linh mục nói riêng trong việc hiến thân phục vụ Tin Mừng và phục vụ anh chị em mình.

Cũng trong ngày hôm qua, vào ngày lễ kính Đức Mẹ Phù Hộ các Giáo hữu, chúng ta đã cử hành Ngày Cầu nguyện cho Giáo hội tại Trung quốc, do Đức Bênêđictô XVI thiết lập. Tại các nhà thờ và trung tâm hành hương khắp Trung Quốc cũng như trên toàn thế giới, những lời cầu nguyện đã được dâng lên Thiên Chúa như một dấu chỉ của quan tâm và tình cảm đối với người Công giáo Trung quốc, trong sự hiệp thông với Giáo Hội hoàn vũ. Xin Đức Maria Rất Thánh chuyển cầu cho họ và cho tất cả chúng ta được ơn trở thành những chứng nhân vững vàng và hân hoan của Tin Mừng, ngay cả giữa những thử thách, để chúng ta luôn góp phần xây dựng hòa bình và hòa hợp.

Với những tâm tình ấy, chúng ta cùng dâng lời cầu nguyện cho tất cả các dân tộc đang chịu đau khổ vì chiến tranh. Chúng ta hãy khẩn xin ơn can đảm và lòng kiên trì cho những người đang dấn thân đối thoại và chân thành tìm kiếm hòa bình.

Cách đây mười năm, Đức Thánh Cha Phanxicô đã ban hành Thông điệp Laudato Si’, về việc chăm sóc ngôi nhà chung của chúng ta. Thông điệp này đã có ảnh hưởng lớn lao, truyền cảm hứng cho biết bao sáng kiến và dạy mọi người biết lắng nghe tiếng kêu của trái đất và của người nghèo. Tôi xin gửi lời chào và khích lệ đến Phong trào Laudato Si’ và tất cả những người thực hiện cam kết này.

Tôi chào tất cả anh chị em hành hương đến từ nước Ý và nhiều nơi trên thế giới, đặc biệt là các tín hữu đến từ Valencia và Ba Lan, cùng với lời chúc lành cho những anh chị em tại Ba Lan đang tham dự cuộc hành hương lớn đến Đền Thánh Đức Mẹ Piekary Śląskie. Tôi cũng gửi lời chào đến các tín hữu đến từ Pescara, Sortino, Paternò, Caltagirone, Massarosa Nord, Malnate Palagonia và Cerello, cũng như các tín hữu thuộc giáo xứ Thánh Tâm Chúa Giêsu và Mẹ Maria tại Roma. Cha chào các con lớp Thêm sức đến từ Tổng Giáo phận Genoa, San Teodoro, thuộc giáo phận Tempio-Ampurias, các nhóm đi xe đạp đến từ Paderno Dugnano và Bersaglieri đến từ Palermo.

Chúc tất cả anh chị em Chúa nhật hạnh phúc!


[Nguồn: exaudi]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 26/5/2025]


Đức Thánh Cha Lêô XIV pha trò với nhóm Giáo triều và nhân viên Vatican đang phấn khởi

Đức Thánh Cha Lêô XIV pha trò với nhóm Giáo triều và nhân viên Vatican đang phấn khởi

Đức Thánh Cha Lêô XIV pha trò với nhóm Giáo triều và nhân viên Vatican đang phấn khởi

Antoine Mekary | ALETEIA


Kathleen N. Hattrup - I.Media

24/05/25


Nhấn mạnh đến nhiệm vụ mà Chúa Giêsu đã trao phó cho Thánh Phêrô và những người kế vị ngài, Đức Thánh Cha khích lệ rằng, “tất cả anh chị em đều cộng tác theo nhiều cách khác nhau trong sứ mạng cao cả này.”

Ngày 24 tháng Năm, Đức Giáo hoàng Lêô XIV đã gặp gỡ lần đầu tiên với các viên chức của Giáo triều Rome và Vatican — khoảng 4.000 người — cũng như các nhân viên của Khu Tông tòa Rome. Đức tân giáo hoàng được chào đón bằng một tràng pháo tay hoan hô kéo dài, khiến ngài mở đầu bằng một lời bình dí dỏm:

"Khi những tràng pháo tay kéo dài hơn cả bài diễn từ, thì có lẽ tôi phải nói dài hơn! Vì vậy… hãy cẩn thận! Cảm ơn! Cảm ơn anh chị em!"

Đây là câu nói đùa thứ hai của ngài về những tràng pháo tay. Trong buổi gặp gỡ ngày 12 tháng Năm với giới truyền thông Vatican và những người có mặt tại Rome để đưa tin về mật nghị hồng y, ngài đã dí dỏm nói: “Người ta nói rằng vỗ tay lúc đầu thì không quan trọng lắm; nếu các bạn vẫn còn thức và vẫn muốn vỗ tay vào cuối buổi... cảm ơn các bạn rất nhiều!”

Khi nói chuyện trước Giáo triều và các nhân viên Vatican, Đức Giáo hoàng Leo đối diện với một đám đông có đôi lúc đã gặp khó khăn dưới triều đại của Đức Thánh Cha Phanxicô, đặc biệt khi vị Giáo hoàng người Argentina cố gắng cắt giảm chi phí và cân bằng ngân sách Vatican, cũng như khi ngài tái cấu trúc Giáo triều Rome trong nỗ lực cải tổ toàn diện Vatican.

Đức Lêô bắt đầu bằng một động thái khích lệ tinh thần, khôi phục lại một truyền thống mà Đức Phanxicô đã chọn bỏ qua: khoản tiền thưởng sau kỳ mật nghị.

Một nguồn tin từ Vatican xác nhận với I.MEDIA rằng, nhân dịp lên ngai tòa Thánh Phêrô, Đức Giáo hoàng Lêô XIV đã tặng tất cả nhân viên một khoản tiền thưởng 500 euro.

Cách chúng ta cư xử tại nơi làm việc

“Các Giáo hoàng sẽ qua đi, nhưng Giáo triều vẫn tồn tại,” Đức Lêô XIV nói với các viên chức của nhà nước nhỏ bé này. Bài huấn dụ của ngài là lời kêu gọi hiệp nhất và yêu thương, tương tự như những gì ngài đã động viên Giáo hội nói chung.

Tuy nhiên, đối với Giáo triều và nhân viên, ngài có một khuyến nghị cụ thể:

"Nếu như tất cả chúng ta phải cộng tác trong sự nghiệp lớn lao của sự hiệp nhất và yêu thương, thì trước hết hãy nỗ lực thực hiện như vậy qua cách cư xử của chúng ta trong những hoàn cảnh thường ngày, bắt đầu từ môi trường làm việc. Mỗi người có thể trở thành người xây dựng sự hiệp nhất bằng thái độ của mình đối với đồng nghiệp, vượt qua những hiểu lầm không thể tránh khỏi bằng lòng kiên nhẫn, bằng sự khiêm nhường, biết đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, tránh thành kiến, và cũng bằng một chút sự hài hước, như Đức Thánh Cha Phanxicô từng dạy chúng ta."

Đức Giáo hoàng kết thúc buổi tiếp kiến ​​bằng nửa giờ chào hỏi từng người, ban phép lành cho các trẻ em và người khuyết tật, và chuyện trò với các nhân vật tôn giáo và gia đình.

Những thời điểm căng thẳng

Hiệp hội Nhân viên Giáo dân của Vatican (ADLV), chịu ảnh hưởng từ mục tiêu điều chỉnh ngân sách của Đức Phanxicô, hoan nghênh việc chọn tước hiệu Lêô XIV, coi đó là dấu hiệu hy vọng “về sự chú ý đặc biệt đến các vấn đề xã hội và tầm quan trọng của việc xây dựng những nhịp cầu nối thông qua đối thoại”.

Mặc dù vị giáo hoàng thứ 266 ca ngợi các “vị thánh ẩn danh” trong các văn phòng của Giáo triều, ngài cũng lên tiếng cảnh báo về tình trạng quan liêu của Giáo hội và thường lên tiếng phản đối chủ nghĩa giáo sĩ.

Ngoài ra, Đức Thánh Cha Phanxicô gần đây đã công bố (vào tháng 11 năm 2024) kế hoạch cải cách Quỹ hưu trí Vatican, cảnh báo rằng những quyết định đưa ra sẽ rất khó khăn.

_________________________________

Sau đây là huấn từ của Đức Thánh Cha:

Cảm ơn anh chị em! Khi những tràng pháo tay kéo dài hơn cả bài diễn từ, thì có lẽ tôi phải nói dài hơn! Vì vậy… hãy cẩn thận! Cảm ơn! Cảm ơn anh chị em!

Nhân danh Cha và Con và Thánh Thần. Bình an ở cùng anh chị em.

Anh chị em thân mến,

Tôi rất vui mừng được chào thăm tất cả anh chị em, những người tạo nên các cộng đồng làm việc của Giáo triều Rome, Phủ Thống đốc Quốc gia Thành Vatican và Đại diện Tông Tòa Rome.

Tôi xin gửi lời chào các vị Đứng đầu các Thánh Bộ và các Bề trên khác, các vị Trưởng phòng và toàn thể nhân viên, cũng như các vị hữu trách của Thành quốc Vatican, các vị quản lý và các nhân viên. Tôi cũng rất vui mừng vì nhiều thành viên gia đình cũng có mặt, nhờ hôm nay là thứ Bảy.

Cuộc gặp gỡ đầu tiên của chúng ta hôm nay chắc chắn không phải là lúc để đưa ra những bài huấn dụ quan trọng, nhưng là cơ hội để tôi bày tỏ lòng biết ơn đối với anh chị em, vì sự phục vụ mà anh chị em đang thực hiện, và sự phục vụ này, có thể nói là tôi được “thừa hưởng” từ các vị tiền nhiệm của tôi. Tôi chân thành cảm ơn anh chị em. Vâng, như anh chị em biết, tôi chỉ mới đến đây hai năm trước, khi Đức Thánh Cha Phanxicô thân yêu bổ nhiệm tôi làm Tổng trưởng Bộ Giám mục. Sau đó, tôi rời Giáo phận Chiclayo tại Peru để đến đây làm việc. Quả là một sự thay đổi lớn! Và bây giờ… tôi còn biết nói gì hơn? Chỉ có thể lặp lại lời của Thánh Phêrô đã thưa cùng Chúa Giêsu bên bờ hồ Tibêria: “Thưa Thầy, Thầy biết mọi sự; Thầy biết con yêu mến Thầy” (Ga 21:17).

Các Giáo hoàng qua đi, nhưng Giáo triều vẫn tồn tại. Điều này đúng với mọi Giáo hội địa phương và với các giáo phận. Và điều này cũng đúng với Phủ giáo phận của Giám mục Rome. Giáo triều là cơ cấu gìn giữ và chuyển giao ký ức lịch sử của một Giáo hội, của thừa tác vụ các giám mục của Giáo hội. Điều này hết sức quan trọng. Ký ức là một yếu tố thiết yếu trong một thực thể sống động. Nó không chỉ hướng về quá khứ, mà còn nuôi dưỡng hiện tại và hướng dẫn tương lai. Nếu không có ký ức, người ta sẽ lạc đường và đánh mất phương hướng.

Vì vậy, các bạn thân mến, đây là suy nghĩ đầu tiên tôi muốn chia sẻ với các bạn: làm việc trong Giáo triều Rome có nghĩa là góp phần giữ cho ký ức của Tòa Thánh sống động, theo nghĩa sống động mà tôi vừa đề cập, để thừa tác vụ của Giáo hoàng được thực hiện theo cách tốt nhất. Và, theo cách tương tự, điều này cũng có thể nói đến sự phục vụ của Thành quốc Vatican.

Tiếp nữa, tôi muốn nhắc đến một khía cạnh khác, bổ trợ cho khía cạnh ký ức, đó là chiều kích truyền giáo của Giáo hội và của mọi tổ chức gắn liền với thừa tác vụ Phêrô. Đức Thánh Cha Phanxicô đã nhấn mạnh điều này rất nhiều, nhất quán với kế hoạch được nêu trong Tông huấn Evangelii gaudium, đã tiến hành cải tổ Giáo triều Rome theo chiều hướng loan báo Tin Mừng, qua Tông Hiến Praedicate Evangelium. Và ngài đã thực hiện việc đó bằng cách tiếp nối bước chân các vị tiền nhiệm, đặc biệt là Thánh Phaolô VI và Thánh Gioan Phaolô II.

Như các bạn biết, kinh nghiệm truyền giáo là một phần đời sống của tôi, không chỉ với tư cách là một người đã được Rửa tội như tất cả mọi người Kitô hữu chúng ta, mà còn vì tôi là một tu sĩ dòng Augustinô, đã là một nhà truyền giáo ở Peru, và chính giữa lòng dân tộc Peru, ơn gọi mục vụ của tôi đã được trưởng thành. Tôi không bao giờ có thể tạ ơn Thiên Chúa cho đủ vì hồng ân lớn lao ấy! Sau đó, lời gọi phục vụ Giáo hội tại đây trong Giáo triều Rome là một sứ mạng mới, mà tôi đã chia sẻ với các bạn trong hai năm qua. Và tôi vẫn đang tiếp tục, và sẽ tiếp tục, chừng nào Thiên Chúa còn muốn, trong công cuộc phục vụ này được trao phó cho tôi.

Vì vậy, tôi xin nhắc lại với các bạn điều tôi đã nói trong lần chào đầu tiên của tôi vào tối ngày 8 tháng Năm: “Chúng ta phải cùng nhau tìm kiếm những phương thế để trở nên một Giáo hội truyền giáo, một Giáo hội xây dựng những nhịp cầu và cổ võ đối thoại, một Giáo hội luôn mở lòng chào đón … với vòng tay rộng mở, tất cả những ai đang cần đến lòng bác ái, sự hiện diện, tinh thần sẵn sàng đối thoại và tình yêu của chúng ta.” Những lời này tôi đã nói với Giáo hội Rome. Và nay, tôi xin lặp lại, khi nghĩ đến sứ mệnh của Giáo hội này đối với tất cả các Giáo hội và toàn thế giới, trong việc phục vụ sự hiệp thông, hiệp nhất, trong đức ái và trong sự thật. Chúa đã trao phó nhiệm vụ ấy cho Thánh Phêrô và những người kế vị ngài, và tất cả anh chị em đang cộng tác cách này hay cách khác trong sứ mạng lớn lao ấy. Mỗi người trong các bạn đóng góp phần của mình, qua việc thực hiện công việc hằng ngày với cam kết và cũng với đức tin, bởi vì đức tin và cầu nguyện giống như “muối” cho món ăn; chúng làm cho hương vị đậm đà.

Nếu như tất cả chúng ta phải cộng tác trong sự nghiệp lớn lao của sự hiệp nhất và yêu thương, thì trước hết hãy nỗ lực thực hiện như vậy qua cách cư xử của chúng ta trong những hoàn cảnh thường ngày, bắt đầu từ môi trường làm việc. Mỗi người có thể trở thành người xây dựng sự hiệp nhất bằng thái độ của mình đối với đồng nghiệp, vượt qua những hiểu lầm không thể tránh khỏi bằng lòng kiên nhẫn, bằng sự khiêm nhường, biết đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, tránh thành kiến, và cũng bằng một chút sự hài hước, như Đức Thánh Cha Phanxicô từng dạy chúng ta.

Anh chị em thân mến, một lần nữa tôi xin chân thành cảm ơn tất cả anh chị em! Chúng ta đang ở trong tháng Năm: chúng ta hãy cùng nhau khẩn cầu Đức Trinh Nữ Maria, xin Mẹ chúc lành cho Giáo triều Rome, cho Thành quốc Vatican, và cho các gia đình của anh chị em, cách riêng là cho các trẻ em, người già, người đau yếu và những người đau khổ.

Cảm ơn anh chị em!

Vậy, chúng ta cùng hiệp lời: “Kính mừng Maria…”

[Phép lành]

Một lần nữa, cảm ơn anh chị em, và gửi đến anh chị em những lời chúc tốt đẹp nhất!


[Nguồn: aleteia]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 25/5/2025]


Thứ Năm, 22 tháng 5, 2025

Đức Lêô XIV với các nhà lãnh đạo tôn giáo khắp thế giới: “Chúng ta hãy nói không với nền kinh tế làm cho người ta kiệt quệ”

Đức Lêô XIV: “Chúng ta hãy nói không với nền kinh tế làm cho người ta kiệt quệ”

Buổi tiếp kiến ​​của Đức Thánh Cha Lêô XIV với các nhà lãnh đạo tôn giáo từ khắp nơi trên thế giới: Một bước đi tiến tới sự hiệp nhất và đối thoại liên tôn

Đức Lêô XIV với các nhà lãnh đạo tôn giáo khắp thế giới: “Chúng ta hãy nói không với nền kinh tế làm cho người ta kiệt quệ”

Sáng nay, tại Điện Tông Tòa Vatican, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã tiếp kiến các vị đại diện của nhiều Giáo hội, cộng đồng Hội Thánh và các tôn giáo, quy tụ về Rome để tham dự Thánh lễ khai mạc sứ vụ Phêrô của ngài. Trong bầu khí huynh đệ và tôn trọng, Đức Thánh Cha đã tái khẳng định cam kết đối với sự hiệp nhất Kitô giáo và đối thoại liên tôn, nhấn mạnh tầm quan trọng của việc xây dựng những nhịp cầu nối và củng cố tính hiệp hành trong Giáo hội.

Đức Thánh Cha bày tỏ tình cảm huynh đệ đối với các vị lãnh đạo tôn giáo như Đức Thượng Phụ Đại kết Bartholomew, Đức Thượng Phụ Theophilus III, và Đức Thượng Phụ Mar Awa III, cảm ơn họ đã hiện diện và cầu nguyện trong Thánh lễ khai mạc sứ vụ của ngài. Trong bài diễn từ, Đức Thánh Cha nhắc lại di sản của Đức Giáo hoàng Phanxicô trong việc cổ võ tình huynh đệ phổ quát và đối thoại liên tôn, đồng thời nhấn mạnh rằng việc ngài được bầu chọn làm Giám mục Rome diễn ra vào một thời điểm lịch sử: kỷ niệm 1700 năm Công đồng Chung đầu tiên của Nicaea, một biến cố then chốt đối với sự hiệp nhất tín lý của các Kitô hữu.

Đức Lêô XIV với các nhà lãnh đạo tôn giáo khắp thế giới: “Chúng ta hãy nói không với nền kinh tế làm cho người ta kiệt quệ”

Việc theo đuổi sự hiệp thông trọn vẹn và hữu hình giữa tất cả những ai tuyên xưng cùng một niềm tin vào Thiên Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần là một trong những trọng trách ưu tiên của tôi với tư cách là Giám mục Rome,” Đức Giáo hoàng Lêô XIV khẳng định, nhấn mạnh sự cần thiết phải cùng nhau làm việc để đạt tới sự hiệp nhất, dưới sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần.

Đức Thánh Cha cũng nhấn mạnh mối tương quan giữa tính hiệp hành và đại kết, khẳng định quyết tâm tiếp tục con đường mà vị tiền nhiệm của ngài đã khởi xướng trong việc cổ võ tinh thần hiệp hành nơi Giáo hội Công giáo và xây dựng những hình thức hợp tác đại kết mới.

Buổi gặp gỡ cũng có một thông điệp tri ân gửi đến những vị đại diện của các truyền thống tôn giáo khác, ghi nhận giá trị cao quý nơi sự hiện diện của họ trong hành trình kiếm tìm hòa bình và thiện ích chung. “Bây giờ là thời điểm của đối thoại và xây dựng những nhịp cầu nối,” Đức Thánh Cha tuyên bố, nhấn mạnh tầm quan trọng của đối thoại liên tôn dựa trên sự tôn trọng lẫn nhau và tự do lương tâm.

Cuối cùng, Đức Thánh Cha Lêô XIV dành lời chào đặc biệt tới các vị đại diện Do Thái giáo và Hồi giáo, nhấn mạnh đến nguồn cội chung cũng như cam kết của các bên trong việc cổ võ hòa bình và tình huynh đệ. Cuộc gặp gỡ kết thúc với lời kêu gọi hiệp nhất và làm chứng tá cụ thể cho tình huynh đệ để xây dựng một thế giới công bình và hòa bình hơn.

Với hành động đầy ý nghĩa này, Đức Giáo hoàng Lêô XIV chính thức khai mạc sứ vụ Phêrô của ngài, mở lối cho sự hiệp nhất, đối thoại và sự cởi mở đối với mọi truyền thống tôn giáo, củng cố cam kết của Giáo hội đối với hòa bình và hòa giải toàn cầu.

______________________________________


Toàn văn diễn từ của Đức Thánh Cha

Anh chị em thân mến,

Với niềm vui lớn lao, tôi xin gửi lời chào thân ái đến tất cả anh chị em, những vị đại diện của các Giáo hội và Cộng đồng Hội Thánh khác, cũng như của các tôn giáo khác, đã tham dự thánh lễ khai mạc sứ vụ của tôi với tư cách là Giám mục Rome và Người kế vị Thánh Phêrô. Tôi xin bày tỏ tình cảm huynh đệ với Đức Giáo chủ Bartholomew, Đức Thượng Phụ Theophilos III và Đức Thượng Phụ Mar Awa III, và tôi vô cùng biết ơn sự hiện diện và lời cầu nguyện của anh chị em, đó là niềm an ủi và khích lệ lớn lao đối với tôi.

Một trong những điểm nhấn mạnh mẽ trong triều đại Giáo hoàng của Đức Phanxicô là tình huynh đệ phổ quát. Về điểm này, Chúa Thánh Thần thực sự đã “thúc đẩy” ngài tiến bước mạnh mẽ trong các sáng kiến đã được khởi xướng từ các vị Giáo hoàng tiền nhiệm, đặc biệt là từ thời Thánh Gioan XXIII. Đức Giáo hoàng của Tông huấn Fratelli Tutti đã cổ võ cả con đường đại kết lẫn đối thoại liên tôn. Ngài đã thực hiện điều đó trước hết bằng cách nuôi dưỡng những mối tương quan giữa các cá nhân, theo cách không làm mất đi mối dây liên kết của Hội thánh, đặc điểm nhân văn trong cuộc gặp gỡ luôn được trân trọng. Xin Chúa giúp chúng ta biết trân trọng chứng tá của ngài!

Việc tôi được tuyển chọn diễn ra đúng vào năm kỷ niệm 1700 năm Công đồng chung đầu tiên tại Nicaea. Công đồng ấy đại diện cho một cột mốc trong việc xây dựng bản Kinh Tin Kính chung của tất cả các Giáo hội và Cộng đoàn Hội thánh. Khi chúng ta đang trên hành trình tái lập sự hiệp thông trọn vẹn giữa tất cả các Kitô hữu, chúng ta nhận biết rằng sự hiệp nhất này chỉ có thể là hiệp nhất trong đức tin. Là Giám mục của Rome, tôi coi một trong những ưu tiên của mình là tìm kiếm việc tái lập sự hiệp thông trọn vẹn và hữu hình giữa tất cả những ai tuyên xưng cùng một niềm tin nơi Thiên Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần.

Thật vậy, sự hiệp nhất luôn là một mối bận tâm không ngơi của tôi, như được thể hiện trong châm ngôn giám mục mà tôi đã chọn: In Illo uno unum – “trong Đấng Duy Nhất, chúng ta là một,” một câu nói của Thánh Augustinô thành Hippo, nhắc nhở chúng ta rằng chúng ta cũng phải như vậy: cho dù chúng ta là nhiều người, thì “trong Đấng Duy Nhất — là Đức Kitô — chúng ta là một” (Enarr. in Ps., 127, 3). Hơn nữa, sự hiệp thông của chúng ta được thực hiện ở phạm vi chúng ta gặp gỡ nhau trong Chúa Giêsu. Chúng ta càng trung thành và vâng phục Người, chúng ta càng được hiệp nhất với nhau. Do đó, người Kitô hữu chúng ta tất cả được kêu gọi cầu nguyện và cùng nhau làm việc để đạt tới mục tiêu ấy, từng bước một, đó là và luôn là công việc của Chúa Thánh Thần.

Hơn nữa, tôi cũng ý thức rằng tính hiệp hành và đại kết có sự gắn bó mật thiết với nhau, vì vậy tôi xin bảo đảm với anh chị em về ý định của tôi trong việc tiếp tục cam kết như Đức Thánh Cha Phanxicô đã thực hiện, nhằm thúc đẩy bản chất hiệp hành của Giáo hội Công giáo và phát triển những hình thức mới và cụ thể cho tính hiệp hành trong các mối tương quan đại kết.

Hành trình chung của chúng ta có thể và phải được hiểu theo nghĩa rộng, như là sự tham gia của tất cả mọi người, trong tinh thần huynh đệ nhân loại mà tôi vừa đề cập ở trên. Bây giờ là thời điểm của đối thoại và xây dựng những nhịp cầu nối. Do đó, tôi rất vui mừng và biết ơn vì sự hiện diện của các vị đại diện của các truyền thống tôn giáo khác, những người cùng chia sẻ hành trình tìm kiếm Thiên Chúa và thánh ý của Người, luôn luôn và chỉ là ý muốn yêu thương và ban sự sống cho con người và cho mọi loài thụ tạo.

Anh chị em đã chứng kiến những nỗ lực đáng ghi nhận mà Đức Giáo hoàng Phanxicô đã thực hiện để thúc đẩy đối thoại liên tôn. Qua lời nói và hành động, ngài đã mở ra những lối đi mới để gặp gỡ, nhằm cổ võ “văn hóa đối thoại như con đường; sự cộng tác với nhau như quy tắc ứng xử; và sự hiểu biết lẫn nhau như phương pháp và chuẩn mực” (Tài liệu về Tình Huynh đệ Nhân loại vì Hòa bình Thế giới và Cùng chung sống, Abu Dhabi, 4 tháng 2, 2019). Tôi cảm ơn Bộ Đối thoại Liên tôn vì vai trò thiết yếu của Bộ trong công việc đầy kiên nhẫn này là khuyến khích những cuộc gặp gỡ và trao đổi cụ thể nhằm xây dựng các mối quan hệ dựa trên tình huynh đệ nhân loại.

Cách riêng, tôi xin gửi lời chào đến anh chị em Do Thái giáo và Hồi giáo của chúng ta. Do cội nguồn Do Thái của Kitô giáo, mọi Kitô hữu đều có một mối quan hệ đặc biệt với Do Thái giáo. Tuyên ngôn Nostra Aetate (số 4) nhấn mạnh sự cao quý của di sản thiêng liêng được chia sẻ giữa người Kitô hữu và Do Thái giáo, khuyến khích sự hiểu biết và tôn trọng lẫn nhau. Đối thoại thần học giữa Kitô hữu và người Do Thái luôn giữ một vai trò quan trọng và gần gũi với trái tim tôi. Ngay cả trong những thời điểm khó khăn, đầy những xung đột và hiểu lầm như hiện nay, chúng ta vẫn cần phải tiếp tục động lực của cuộc đối thoại quý giá này.

Mối quan hệ giữa Giáo hội Công giáo và người Hồi giáo được đánh dấu bởi cam kết ngày càng sâu sắc đối với đối thoại và tình huynh đệ, được nuôi dưỡng bởi lòng quý trọng dành cho những anh chị em “thờ phượng Thiên Chúa duy nhất, hằng sống và hiện hữu, nhân từ và toàn năng, là Đấng tạo thành trời đất, Đấng cũng đã nói với nhân loại” (ibid., 3). Cách tiếp cận này, dựa trên sự tôn trọng lẫn nhau và tự do lương tâm, là nền tảng vững chắc để xây dựng những nhịp cầu giữa các cộng đồng của chúng ta.

Gửi đến tất cả anh chị em, các vị đại diện của những truyền thống tôn giáo khác, tôi xin bày tỏ lòng biết ơn vì sự tham gia của anh chị em trong cuộc gặp gỡ hôm nay và vì đóng góp của anh chị em cho hòa bình. Trong một thế giới đầy những thương tích bởi bạo lực và xung đột, mỗi cộng đồng với đại diện ở đây đều mang lại những đóng góp riêng của mình: sự khôn ngoan, lòng trắc ẩn, và cam kết vì lợi ích của nhân loại và bảo vệ ngôi nhà chung của chúng ta. Tôi tin rằng nếu chúng ta đồng thuận, và thoát khỏi sự ràng buộc về ý thức hệ và chính trị, chúng ta có thể mạnh mẽ nói “không” với chiến tranh và nói “có” với hòa bình; “không” với chạy đua vũ trang và “có” với giải trừ quân bị; “không” với nền kinh tế làm cho các dân tộc và trái đất kiệt quệ, và “có” với sự phát triển toàn diện.

Chứng tá của tình huynh đệ giữa chúng ta, mà tôi hy vọng sẽ được thể hiện qua những cử chỉ cụ thể, chắc chắn sẽ góp phần xây dựng một thế giới hòa bình hơn, điều mà mọi người thiện chí đều ấp ủ trong lòng.

Các bạn thân mến, một lần nữa xin cảm ơn vì sự gần gũi của các bạn. Chúng ta hãy xin Chúa ban phúc lành trong lòng chúng ta: xin lòng nhân từ và sự khôn ngoan vô bờ của Người giúp chúng ta sống như con cái của Người và như anh chị em của nhau, để niềm hy vọng được lớn lên trên thế gian. Tôi chân thành tri ân các bạn.


[Nguồn: exaudi]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 22/5/2025]


Đức Lêô XIV với Ngoại giao đoàn: Chúng ta hãy xây dựng một thế giới dựa trên sự thật, công bình và hòa bình

Đức Lêô XIV: Chúng ta hãy xây dựng một thế giới dựa trên sự thật, công bình và hòa bình

Sáng nay, Đức Giáo hoàng Lêô XIV đã tiếp kiến ngoại giao đoàn được Toà Thánh công nhận và khuyến khích các vị đại sứ cùng nhau làm việc để xây dựng một thế giới nơi mọi người “có thể thực hiện trọn vẹn nhân tính của mình trong sự thật, công bình và hòa bình”.

Đức Lêô XIV với Ngoại giao đoàn: Chúng ta hãy xây dựng một thế giới dựa trên sự thật, công bình và hòa bình

Hòa bình, công bình và sự thật: Đây là ba “rường cột” cho sứ vụ truyền giáo của Giáo hội cũng như của hoạt động ngoại giao của Tòa Thánh, như Đức Thánh Cha Lêô XIV đã nêu ra trong diễn văn trước Ngoại giao đoàn được công nhận tại Tòa Thánh vào sáng nay tại Vatican.

Trước tiên, Đức Thánh Cha bày tỏ lời cảm ơn trước những lời chào mừng nồng nhiệt của ông George Poulides, Đại sứ Cộng hòa Síp và là Trưởng đoàn ngoại giao. Phát biểu trước toàn thể Đoàn Ngoại giao, ngài cũng bày tỏ lòng tri ân đối với nhiều thông điệp chúc mừng nhân dịp ngài được bầu chọn, kể cả từ những quốc gia chưa có quan hệ ngoại giao với Tòa Thánh. Ngài nói, “Đây là một dấu hiệu đáng kể của sự tôn trọng cho thấy mối quan hệ hỗ tương đôi bên được củng cố.”

Đức Thánh Cha nhắc lại rằng hoạt động ngoại giao của tòa thánh “được thúc đẩy bởi sự cấp bách về mục vụ, không nhằm tìm kiếm đặc quyền nhưng để củng cố sứ mạng loan báo Tin mừng để phục vụ nhân loại.”

Hoạt động đó chống lại sự thờ ơ và không ngừng kêu gọi lương tâm nhân loại, như Vị Tiền nhiệm đáng kính của tôi đã kiên trì thực hiện, luôn lưu tâm đến tiếng kêu của người nghèo, của người túng thiếu và bị gạt ra bên lề, cũng như những thách đố đặc trưng của thời đại chúng ta, từ việc bảo vệ công trình sáng tạo đến trí tuệ nhân tạo.

Vượt qua biên giới và gặp gỡ các nền văn hóa khác nhau

Sự hiện diện của quý vị ở đây hôm nay là một món quà cho tôi, nó cho phép tôi đổi mới khát vọng của Giáo hội – cũng như của chính tôi – là vươn tới và ôm lấy tất cả mọi người và mọi dân tộc trên địa cầu, những người đang cần và khao khát sự thật, công bình và hoà bình,” Đức Thánh Cha nói thêm, gợi lại kinh nghiệm sống của chính ngài ở Bắc Mỹ, Nam Mỹ và Châu Âu, điều phản ánh khát vọng vượt qua các biên giới để gặp gỡ những con người và nền văn hóa khác nhau.”

Ngài nhắc đến kinh nghiệm của mình khi còn là Bề trên Tổng quyền Dòng Augustinô, một nhiệm vụ đã đưa ngài đến nhiều quốc gia trong suốt cuộc đời. Ngài bày tỏ ý định “củng cố sự hiểu biết và đối thoại với quý vị và các quốc gia của quý vị” qua công việc kiên trì và không ngừng của phủ Quốc Vụ khanh. Tin tưởng vào sự quan phòng của Thiên Chúa, ngài bày tỏ hy vọng “củng cố đức tin của các anh chị em trên khắp thế giới, đồng thời xây dựng những nhịp cầu mới với tất cả những người thiện chí.”

Đức Lêô XIV với Ngoại giao đoàn: Chúng ta hãy xây dựng một thế giới dựa trên sự thật, công bình và hòa bình

Hòa bình là một ân ban mang tính chủ động

Sau đó, Đức Lêô XIV dừng lại ở trụ cột “hòa bình” và nhận xét rằng hòa bình thường được hiểu theo nghĩa “tiêu cực”, nghĩa là “chỉ đơn thuần là sự vắng bóng chiến tranh hay xung đột, bởi vì sự đối lập là một phần thuộc bản chất con người và luôn đi theo chúng ta, quá thường xuyên khiến chúng ta liên tục sống trong “tình trạng xung đột”; trong gia đình, tại nơi làm việc, trong xã hội.

Vì thế, hòa bình dường như chỉ là một cuộc đình chiến tạm thời, một sự tạm ngưng giữa hai cuộc bất hòa, bởi dù có cố gắng đến đâu, căng thẳng vẫn luôn hiện hữu, như những than hồng âm ỉ dưới lớp tro, sẵn sàng bùng cháy trở lại bất cứ lúc nào.

“Theo quan điểm của Kitô giáo — cũng như từ kinh nghiệm của các tôn giáo khác — hòa bình trên hết là một món quà, là ân ban đầu tiên của Đức Kitô: ‘Thầy ban cho anh em bình an của Thầy.’ Nhưng đó là một ân ban chủ động, một ân ban đầy nhiệt huyết,” ngài nhấn mạnh, “một ân ban chạm đến và mời gọi từng người trong chúng ta, bất kể nguồn gốc văn hóa hay tôn giáo, và trước hết đòi hỏi chúng ta phải nỗ lực trên chính bản thân mình.”

Hòa bình được xây dựng trong tâm hồn và từ trái tim, bằng cách nhổ bỏ tính kiêu căng và sự đòi hỏi, cẩn trọng trong lời nói, bởi vì người ta cũng có thể làm tổn thương và giết người bằng lời nói, không chỉ bằng vũ khí.

Loại bỏ tận gốc mọi nguyên nhân dẫn đến xung đột

Dưới góc độ này, ngài chỉ ra sự đóng góp căn bản mà các tôn giáo và đối thoại liên tôn có thể thực hiện để thúc đẩy các bối cảnh hòa bình. “Đương nhiên, việc này đòi hỏi phải có sự tôn trọng đầy đủ tự do tôn giáo tại mọi quốc gia, bởi vì kinh nghiệm tôn giáo là một chiều kích căn bản của con người, nếu không có nó thì thật khó — nếu không muốn nói là không thể — đạt đến sự thanh luyện tâm hồn cần thiết để xây dựng các mối quan hệ hòa bình.” Thông qua công cuộc này, “mà tất cả chúng ta đều được kêu gọi thực hiện, chúng ta có thể loại bỏ tận gốc mọi nguyên nhân của xung đột và mọi ước muốn phá hủy vì tham vọng hủy diệt để chinh phục,” Đức Thánh Cha khẳng định.

Điều này cũng đòi hỏi một thiện chí chân thành để tham gia đối thoại, được thúc đẩy bởi mong muốn tham gia thay vì đối đầu lẫn nhau. Trên quan điểm này, cần phải hồi sinh nền ngoại giao đa phương và các tổ chức quốc tế vốn được thiết lập với mục tiêu giải quyết các xung đột có thể nảy sinh trong cộng đồng quốc tế.

Và về vấn đề này, ngài nhắc lại sứ điệp Urbi et Orbi gần đây nhất của Đức Thánh Cha Phanxicô: “Hòa bình cũng không thể có nếu không có sự giải trừ quân bị thực sự; và nhu cầu phòng vệ của mỗi dân tộc không thể bị biến thành một cuộc chạy đua tái vũ trang toàn diện.”

Đức Lêô XIV với Ngoại giao đoàn: Chúng ta hãy xây dựng một thế giới dựa trên sự thật, công bình và hòa bình

Tìm kiếm hòa bình đòi hỏi phải thực hành công lý

Từ ngữ thứ hai mà Đức Thánh Cha suy tư là công bình, điều thiết yếu để đạt được hòa bình. “Tìm kiếm hòa bình đòi hỏi phải thực hành công bình,” Đức Thánh Cha khẳng định. Ngài giải thích lý do chọn danh hiệu Giáo hoàng của mình: “Trước hết là nghĩ đến Đức Lêô XIII, vị Giáo hoàng của thông điệp xã hội vĩ đại đầu tiên Rerum Novarum, vốn đã khơi dậy cam kết của Hội Thánh vì công lý giữa các dân tộc.”

Trong thời khắc chuyển mình mang tính thời đại này, Tòa Thánh không thể không lên tiếng trước quá nhiều sự mất cân bằng và bất công dẫn đến, trong đó có những điều kiện lao động không xứng đáng, và xã hội ngày càng chia rẽ và xung đột. Cũng cần phải nỗ lực khắc phục những bất bình đẳng toàn cầu, để lại những vết thương sâu sắc về sự xa hoa và nghèo khổ giữa các châu lục, các quốc gia và thậm chí trong chính các xã hội.

Bảo vệ phẩm giá của mỗi con người

“Trách nhiệm của các nhà lãnh đạo chính phủ là phải làm việc để xây dựng các xã hội dân sự hòa hợp và hòa bình,” Đức Thánh Cha tiếp tục, chỉ ra rằng điều này “có thể đạt được trên hết bằng cách đầu tư vào gia đình, được xây dựng trên sự kết hợp bền vững giữa một người nam và một người nữ.” Hơn nữa, “không ai được miễn trừ nghĩa vụ phải phấn đấu để bảo đảm sự tôn trọng phẩm giá của mọi người, đặc biệt là những người yếu đuối và dễ bị tổn thương nhất: từ thai nhi đến người già, từ bệnh nhân đến người thất nghiệp, dù là công dân hay di dân,” ngài lưu ý.

Trở lại câu chuyện cá nhân của mình, “câu chuyện của một công dân, hậu duệ của những người nhập cư, người đã chọn di cư,” ngài nói thêm:

Trong suốt hành trình cuộc sống, mỗi người chúng ta đều có thể trải qua tình trạng khỏe mạnh hay đau yếu, có việc làm hay thất nghiệp, sống nơi quê hương hoặc ở một đất nước xa lạ. Tuy nhiên, phẩm giá của chúng ta luôn giống nhau: đó là phẩm giá của một thụ tạo được Thiên Chúa yêu thương.

Giáo hội không bao giờ ngừng nói lên sự thật.

Khi lời nói mang những hàm ý mơ hồ và nước đôi, và thế giới ảo với cái nhìn méo mó về thực tại chiếm lĩnh cách không kiểm soát, thì thật khó để xây dựng những mối quan hệ đích thực, vì thiếu các tiền đề khách quan và thực tế của giao tiếp.

Cuối cùng, từ thứ ba: sự thật. Đức Thánh Cha Lêô chỉ ra rằng “Không thể xây dựng những mối quan hệ hòa bình thực sự, ngay cả trong cộng đồng quốc tế, nếu không dựa trên sự thật”. Ngài chỉ rõ rằng “khi lời nói mang những hàm ý mơ hồ và nước đôi, và thế giới ảo, với cái nhìn méo mó về thực tại, chiếm lĩnh cách không kiểm soát, thì rất khó để xây dựng các mối quan hệ đích thực, vì thiếu các tiền đề khách quan và thực tế của giao tiếp”.

Ngài nhấn mạnh, “Về phần mình, Giáo Hội không bao giờ được miễn trừ trách nhiệm phải nói lên sự thật về con người và thế giới, bằng mọi cách cần thiết, ngay cả bằng lời lẽ thẳng thắn có thể gây hiểu lầm ban đầu. Tuy nhiên, sự thật không bao giờ được tách rời khỏi đức ái, vốn luôn khởi nguồn từ mối quan tâm đến đời sống và hạnh phúc của mỗi người.”

Do đó, sự thật không tạo ra chia rẽ, mà đúng hơn, cho phép chúng ta đối mặt với những thách đố của thời đại cách kiên quyết hơn, như vấn đề di dân, việc sử dụng trí tuệ nhân tạo một cách có đạo đức, và bảo vệ hành tinh Trái Đất thân yêu của chúng ta. Đây là những thách đố đòi hỏi sự cam kết và hợp tác của tất cả mọi người, bởi vì không ai có thể nghĩ đến việc đối mặt với chúng một mình.

Năm Thánh của Hy Vọng, Thời gian hoán cải

Đức Thánh Cha khẳng định trước khi kết thúc bài diễn từ của ngài, “Sứ vụ của tôi bắt đầu giữa lòng Năm Thánh, được dành cách đặc biệt cho niềm hy vọng. Đây là thời điểm của hoán cải và canh tân”, ngài lưu ý, và trên hết “là một cơ hội để từ bỏ những xung đột và bắt đầu một hành trình mới, được động viên bởi niềm hy vọng làm việc cùng nhau, mỗi người theo cảm thức và trách nhiệm riêng, có thể xây dựng một thế giới trong đó mọi người có thể sống một cuộc sống thực sự xứng hợp với con người, trong sự thật, công bình và hòa bình.”

“Tôi hy vọng điều ấy sẽ trở thành hiện thực trong mọi bối cảnh, bắt đầu từ những vùng đất đang chịu đau khổ nhất, như Ukraine và Đất Thánh,” Đức Thánh Cha kết luận, đồng thời cảm ơn mọi người vì những nỗ lực họ đã làm để “xây dựng những nhịp cầu giữa quốc gia của quý vị và Tòa Thánh.”

_____________________________________


Toàn văn:

Thưa Đức Hồng y,

Thưa quý ngài đại sứ,

Thưa quý vị,

Bình an ở cùng anh chị em!

Tôi xin chân thành cảm ơn Ngài George Poulides, Đại sứ Cộng hòa Síp và là Trưởng Ngoại giao đoàn, về lời chào thân tình thay mặt quý vị, cũng như về công việc không mệt mỏi mà ngài đã đảm nhận với tinh thần nhiệt huyết, tận tụy và nhân hậu đặc trưng của ngài. Những phẩm chất này đã mang đến cho ngài sự kính trọng của tất cả các vị tiền nhiệm của tôi mà ngài từng gặp trong suốt những năm thực thi nhiệm vụ tại Tòa Thánh, đặc biệt là Đức Cố Giáo hoàng Phanxicô.

Tôi cũng xin bày tỏ lòng biết ơn đối với những lời chúc mừng của quý vị sau khi tôi được bầu chọn, cũng như những lời chia buồn về sự ra đi của Đức Thánh Cha Phanxicô. Một số thông điệp trong đó đến từ những quốc gia chưa có quan hệ ngoại giao với Tòa Thánh, đây là một dấu hiệu đáng kể của sự tôn trọng cho thấy mối quan hệ hỗ tương đôi bên được củng cố.

Trong cuộc đối thoại giữa chúng ta, tôi mong rằng chúng ta luôn giữ được ý thức như một gia đình. Thật vậy, cộng đồng ngoại giao đại diện cho toàn thể gia đình các dân tộc, một gia đình cùng chia sẻ những niềm vui và nỗi buồn trong cuộc sống, và những giá trị nhân văn và tinh thần mang lại ý nghĩa và định hướng cho đời sống. Hoạt động ngoại giao của Tòa Thánh là một biểu hiện cho tính công giáo của Giáo hội. Trong hoạt động ngoại giao, Toà Thánh được truyền cảm hứng từ một sứ mạng mục vụ, không nhằm tìm kiếm đặc quyền nhưng để củng cố sứ mạng loan báo Tin mừng để phục vụ nhân loại. Toà Thánh không ngừng kêu gọi lương tâm, chống lại mọi hình thức thờ ơ, như được chứng tỏ qua nỗ lực không ngừng của vị tiền nhiệm khả kính của tôi, luôn chú ý đến tiếng kêu của người nghèo, người túng thiếu, người bị gạt ra bên lề, cũng như các thách đố của thời đại, từ việc bảo vệ công trình tạo dựng cho đến trí tuệ nhân tạo.

Sự hiện diện của quý vị ở đây hôm nay không chỉ là một dấu chỉ hữu hình cho thấy sự tôn trọng của các quốc gia đối với Tòa Thánh, mà còn là một món quà cho tôi. Nó cho phép tôi đổi mới khát vọng của Giáo hội – cũng như của chính tôi – là vươn tới và ôm lấy tất cả mọi người và mọi dân tộc trên địa cầu, những người đang cần và khao khát sự thật, công bình và hoà bình! Theo một nghĩa nào đó, chính kinh nghiệm sống của tôi, trải dài từ Bắc Mỹ, Nam Mỹ cho đến châu Âu, đã được đánh dấu bởi ước vọng vượt qua các biên giới để gặp gỡ các dân tộc và nền văn hoá khác nhau.

Qua công việc bền bỉ và kiên nhẫn của Phủ Quốc vụ khanh, tôi muốn tăng cường sự hiểu biết và đối thoại với quý vị và các quốc gia của quý vị, nhiều quốc gia trong đó tôi đã có diễm phúc được viếng thăm, nhất là trong thời gian làm Bề trên Tổng quyền dòng Augustinô. Tôi vững tin rằng sự quan phòng của Thiên Chúa sẽ còn cho tôi thêm nhiều cơ hội để tìm hiểu về các quốc gia của quý vị, và cho phép tôi có cơ hội để củng cố đức tin của các anh chị em trên khắp thế giới, đồng thời xây dựng những nhịp cầu mới với tất cả những người thiện chí.

Trong cuộc đối thoại của chúng ta, tôi mong rằng chúng ta luôn ghi nhớ ba từ khoá trọng yếu, tượng trưng cho những rường cột trong hoạt động truyền giáo của Giáo hội và cũng là mục đích ngoại giao của Tòa Thánh.

Từ thứ nhất là hoà bình. Chúng ta rất thường xuyên xem nó là một từ mang tính “tiêu cực”, chỉ đơn thuần là sự vắng bóng chiến tranh và xung đột, bởi vì tính đối lập là một phần vốn thuộc bản chất con người, khiến chúng ta liên tục sống trong trạng thái “xung đột” trong gia đình, tại nơi làm việc và ngoài xã hội. Hoà bình khi ấy chỉ là sự nghỉ ngơi, một khoảng dừng tạm thời giữa những cuộc tranh chấp, vì dù chúng ta có nỗ lực đến đâu, thì căng thẳng vẫn luôn hiện hữu, tựa như than hồng âm ỉ dưới lớp tro, sẵn sàng bùng cháy bất cứ lúc nào.

Theo quan điểm của Kitô giáo – nhưng cũng theo các truyền thống tôn giáo khác – hoà bình trước hết là một hồng ân. Đó là món quà đầu tiên mà Chúa Kitô trao ban: “Thầy ban cho anh em bình an của Thầy” (Ga 14:27). Tuy nhiên, đó là một hồng ân đòi hỏi sự chủ động và đòi hỏi trách nhiệm. Nó mời gọi và thách đố mỗi người chúng ta, bất kể nền tảng văn hoá hay niềm tin tôn giáo, trước hết đòi hỏi chúng ta phải bắt đầu từ chính bản thân mình. Hoà bình được xây dựng trong tâm hồn và từ con tim, bằng cách nhổ bỏ tính kiêu ngạo và tâm lý báo thù, và cẩn trọng trong lời nói. Vì lời nói có thể gây thương tổn và thậm chí giết người, cũng như vũ khí.

Về vấn đề này, tôi tin rằng các tôn giáo và đối thoại liên tôn có thể đóng góp căn bản cho việc thúc đẩy một bầu khí hoà bình. Điều này tất nhiên đòi hỏi sự tôn trọng hoàn toàn đối với quyền tự do tôn giáo ở mọi quốc gia, vì kinh nghiệm tôn giáo là một chiều kích trọng yếu của nhân vị. Nếu không có điều này, sẽ rất khó, nếu không muốn nói là không thể, mang đến sự thanh luyện tâm hồn cần thiết nhằm xây dựng các mối tương quan hoà bình.

Nỗ lực này, trong đó tất cả chúng ta đều được kêu gọi tham gia, có thể giúp loại bỏ các nguyên nhân sâu xa của mọi xung đột và mọi khuynh hướng hủy diệt để chinh phục. Nó đòi hỏi thiện chí thực sự để tham gia vào đối thoại, được truyền cảm hứng từ ước muốn giao tiếp chứ không phải đối đầu. Do đó, cần phải thổi luồng sinh khí mới vào ngoại giao đa phương và các thể chế quốc tế được hình thành và thiết lập chủ yếu để giải quyết các tranh chấp có thể xảy ra trong cộng đồng quốc tế. Dĩ nhiên, điều này cũng đòi phải có quyết tâm ngăn chặn việc sản xuất các công cụ huỷ diệt và chết chóc, vì như Đức Thánh Cha Phanxicô đã nhấn mạnh trong sứ điệp Urbi et Orbi cuối cùng của ngài: không thể có hoà bình “nếu không có việc giải trừ quân bị đích thực [và] yêu cầu rằng công cuộc quốc phòng của mỗi dân tộc không được biến thành một cuộc chạy đua vũ trang.” [1]

Từ thứ hai là công bình. Làm việc vì hòa bình đòi hỏi phải hành động một cách công bình. Như tôi đã nói, tôi chọn tước hiệu của mình trước hết là tưởng nhớ Đức Giáo hoàng Lêô XIII, vị giáo hoàng của Thông điệp xã hội vĩ đại đầu tiên Rerum Novarum. Trong thời khắc chuyển mình mang tính thời đại này, Tòa Thánh không thể không lên tiếng trước quá nhiều sự mất cân bằng và bất công dẫn đến, trong đó có cả những điều kiện lao động không xứng đáng, và xã hội ngày càng chia rẽ và xung đột. Mọi nỗ lực đều cần được thực hiện để vượt qua tình trạng bất bình đẳng toàn cầu — giữa sự xa hoa và cảnh khốn cùng — đang tạo ra những chia rẽ sâu sắc giữa các châu lục, các quốc gia, và thậm chí trong từng xã hội riêng lẻ.

Trách nhiệm của các nhà lãnh đạo chính phủ là phải làm việc để xây dựng các xã hội dân sự hòa hợp và hòa bình. Điều này có thể đạt được trước hết bằng cách đầu tư vào gia đình, được xây dựng trên sự kết hợp bền vững giữa một người nam và một người nữ, vốn là “một xã hội nhỏ nhưng đích thực, có trước mọi xã hội dân sự.” [2] Ngoài ra, không ai được miễn trừ nghĩa vụ phải phấn đấu để bảo đảm sự tôn trọng phẩm giá của mọi người, đặc biệt là những người yếu đuối và dễ bị tổn thương nhất: từ thai nhi đến người già, từ bệnh nhân đến người thất nghiệp, dù là công dân hay di dân.

Câu chuyện của riêng tôi là câu chuyện của một công dân, hậu duệ của những người nhập cư, đã chọn di cư. Trong suốt hành trình cuộc sống, tất cả chúng ta đều có thể trải qua tình trạng khỏe mạnh hay đau yếu, có việc làm hay thất nghiệp, sống nơi quê hương hoặc ở một đất nước xa lạ, nhưng phẩm giá của chúng ta không bao giờ thay đổi: đó là phẩm giá của một thụ tạo được Thiên Chúa yêu thương và mong muốn hiện hữu.

Từ thứ ba là sự thật. Không thể xây dựng những mối quan hệ hòa bình thực sự, ngay cả trong cộng đồng quốc tế, nếu không dựa trên sự thật. Khi lời nói mang những hàm ý mơ hồ và nước đôi, và thế giới ảo với cái nhìn méo mó về thực tại chiếm lĩnh cách không kiểm soát, thì thật khó để xây dựng những mối quan hệ đích thực, vì thiếu các tiền đề khách quan và thực tế của giao tiếp.

Về phần mình, Giáo Hội không bao giờ được miễn trừ trách nhiệm phải nói lên sự thật về con người và thế giới, bằng mọi cách cần thiết, ngay cả bằng lời lẽ thẳng thắn có thể gây hiểu lầm ban đầu. Tuy nhiên, sự thật không bao giờ được tách rời khỏi đức ái, vốn luôn khởi nguồn từ mối quan tâm đến đời sống và hạnh phúc của mỗi người. Hơn nữa, theo quan điểm Kitô giáo, sự thật không phải là sự khẳng định những nguyên tắc trừu tượng và tách biệt, nhưng là một cuộc gặp gỡ với chính con người của Đức Kitô, Đấng hằng sống giữa cộng đoàn các tín hữu. Do đó, sự thật không tạo ra chia rẽ, mà đúng hơn, cho phép chúng ta đối mặt với những thách đố của thời đại cách kiên quyết hơn, như vấn đề di dân, việc sử dụng trí tuệ nhân tạo một cách có đạo đức, và bảo vệ hành tinh Trái Đất thân yêu của chúng ta. Đây là những thách đố đòi hỏi sự cam kết và hợp tác của tất cả mọi người, bởi vì không ai có thể nghĩ đến việc đối mặt với chúng một mình.

Thưa quý vị Đại sứ,

Sứ vụ của tôi bắt đầu giữa lòng một Năm Thánh, được dành cách đặc biệt cho niềm hy vọng. Đây là thời điểm của hoán cải và canh tân, và trên hết là một cơ hội để từ bỏ những xung đột và bắt đầu một hành trình mới, với niềm vững tin rằng: bằng cách làm việc cùng nhau, mỗi người chúng ta, theo cảm thức và trách nhiệm riêng, có thể xây dựng một thế giới trong đó mọi người có thể sống một cuộc sống thực sự xứng hợp với con người, trong sự thật, công bình và hòa bình. Tôi hy vọng điều ấy sẽ trở thành hiện thực ở mọi nơi, bắt đầu từ những vùng đất đang chịu đau khổ nhất, như Ukraine và Đất Thánh.

Tôi xin cảm ơn quý vị về tất cả những công việc mà quý vị đang thực hiện để xây dựng những nhịp cầu giữa quốc gia của quý vị và Tòa Thánh, và tôi ban phép lành cho quý vị, cho gia đình và toàn dân tộc của quý vị. Chân thành cảm ơn quý vị! Cảm ơn vì tất cả những gì quý vị đang thực hiện!

____________________________________________

[1] FRANCIS, Urbi et Orbi Message, 20 April 2025.

[2] LEO XIII, Encyclical Rerum Novarum, 15 May 1891, 9.


[Nguồn: exaudi]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 17/5/2025]


Thứ Hai, 19 tháng 5, 2025

Bài giảng của Đức Thánh Cha Lêô: “Anh chị em thân mến, đây là giờ của yêu thương!”

Bài giảng của Đức Thánh Cha Lêô: “Anh chị em thân mến, đây là giờ của yêu thương!”

Bài giảng của Đức Thánh Cha Lêô: “Anh chị em thân mến, đây là giờ của yêu thương!”

Antoine Mekary | ALETEIA


Kathleen N. Hattrup

18/05/25


Đức Lêô XIV đã chính thức bắt đầu thừa tác vụ của Thánh Phêrô với Thánh lễ tại Quảng trường Thánh Phêrô.

Đức Giáo hoàng Lêô XIV đã chính thức bắt đầu thức tác vụ Thánh Phêrô trong Thánh lễ sáng nay tại Quảng trường Thánh Phêrô. Trước Thánh lễ, Đức Thánh Cha đã ngồi trên xe giáo hoàng lần đầu tiên, chạy qua những đám đông phấn khởi giương cao các lá cờ từ khắp nơi trên thế giới.

Bài giảng của Đức Thánh Cha Lêô: “Anh chị em thân mến, đây là giờ của yêu thương!”


Trước khi cử hành phụng vụ, Đức Thánh Cha dành thời gian cầu nguyện tại mộ Thánh Phêrô, bao quanh là các vị Thượng phụ và Tổng Giám mục chính của các Giáo hội Công giáo Đông phương. Dây pallium và nhẫn ngư phủ — hai biểu tượng của giáo hoàng — đã được đặt trên mộ Thánh Phêrô trong giây phút cầu nguyện này.

Sau đó, vị Giáo hoàng thứ 267 tiến lên gian cung thánh của Vương cung Thánh đường, phía sau các Giám mục, Tổng Giám mục, Hồng y và Thượng phụ, tiến ra Quảng trường Thánh Phêrô trong đoàn rước đầu Lễ.

Đức Hồng y Luis Tagle trao nhẫn Ngư phủ cho Đức Thánh Cha và sau khi hai vị trao đổi vài lời ngắn gọn, Đức Thánh Cha dường như rất xúc động, dành một chút nhìn xuống chiếc nhẫn. Đức Hồng y Dominique Mamberti có nhiệm vụ trao dây pallium, nhưng trong Thánh lễ, ngài bị ốm, nên nhiệm vụ này được thay thế bởi Đức Hồng y Mario Zenari người Ý.

Bài giảng của Đức Thánh Cha Lêô: “Anh chị em thân mến, đây là giờ của yêu thương!”


Bài giảng của Đức Thánh Cha là một lời mời gọi hiệp nhất và yêu thương, khi ngài nói: “Đây là hai chiều kích của sứ vụ mà Chúa Giêsu đã trao phó cho Phêrô.”

Sau đây là toàn văn bài giảng của Đức Thánh Cha:

_______________________________


Thưa các anh em Hồng y,

Thưa các anh em Giám mục và Linh mục,

Thưa Quý vị Lãnh đạo và Thành viên Ngoại giao đoàn,

Anh chị em thân mến,

Tôi xin gửi lời chào đến tất cả quý vị với tâm hồn tràn đầy lòng biết ơn khi bắt đầu sứ vụ được trao phó cho tôi. Thánh Augustinô đã viết: “Lạy Chúa, Chúa đã dựng nên chúng con cho Chúa, và lòng chúng con luôn khắc khoải cho đến khi nghỉ yên trong Chúa” (Confessions, I, 1,1).

Trong những ngày vừa qua, chúng ta đã trải qua những cảm xúc mãnh liệt. Cái chết của Đức Thánh Cha Phanxicô làm cho tâm hồn chúng ta đầy tràn sầu thương. Trong những giờ phút khó khăn ấy, chúng ta cảm thấy như đám đông mà Tin Mừng mô tả: “như bầy chiên không người chăn dắt” (Mt 9:36). Nhưng, vào Chúa Nhật Phục Sinh, chúng ta đã nhận được phép lành cuối cùng của ngài, và trong ánh sáng Phục Sinh, chúng ta sống những ngày tiếp theo với sự chắc chắn rằng Chúa không bao giờ bỏ rơi dân Người, nhưng luôn quy tụ họ khi họ tản mác, và bảo vệ họ “như mục tử canh giữ đàn chiên” (Gr 31:10).

Trong tinh thần đức tin ấy, Hồng y đoàn đã họp mật nghị. Xuất thân từ nhiều hoàn cảnh và kinh nghiệm khác nhau, chúng tôi đã đặt vào tay Thiên Chúa khát vọng bầu lên Người kế vị mới của Thánh Phêrô, Giám mục Rome, người mục tử có khả năng gìn giữ gia sản phong phú của đức tin Kitô giáo, đồng thời hướng về tương lai, để đối mặt với những vấn nạn, những ưu tư và thách đố của thế giới ngày nay. Cùng với lời cầu nguyện của anh chị em, chúng tôi cảm nhận được hoạt động của Chúa Thánh Thần, Đấng dẫn đưa chúng tôi đến sự hòa hợp, như những nhạc cụ, để cung đàn của trái tim chúng tôi có thể rung lên trong cùng một giai điệu.

Tôi đã được chọn, mà không có công trạng gì, và giờ đây, với lòng run sợ, tôi đến với anh chị em như một người anh em, khao khát trở thành người phục vụ cho đức tin và niềm vui của anh chị em, cùng đồng hành với anh chị em trên con đường tình yêu của Thiên Chúa, bởi vì Người muốn tất cả chúng ta được hiệp nhất trong một gia đình duy nhất.

Tình yêu và sự hiệp nhất – đó là hai chiều kích của sứ mạng mà Chúa Giêsu đã trao phó cho Phêrô.

Chúng ta thấy rõ điều này trong Tin Mừng hôm nay, đưa chúng ta trở về biển hồ Galilê, nơi Chúa Giêsu khởi đầu sứ vụ được Chúa Cha trao phó: trở nên “ngư phủ” lưới người để kéo nhân loại lên khỏi dòng nước của sự dữ và sự chết. Khi đi dọc theo bờ biển, Người đã gọi Phêrô và các môn đệ đầu tiên khác, để họ trở thành “những kẻ lưới người” giống như Người. Giờ đây, sau Phục sinh, chính họ được trao phó tiếp tục sứ mạng ấy: liên tục thả lưới, mang niềm hy vọng của Tin Mừng vào “những dòng nước” thế gian, dong buồm vượt qua những biển cả của cuộc sống để mọi người cảm nghiệm được vòng tay ôm ấp của Thiên Chúa.

Làm sao Thánh Phêrô có thể thực hiện được sứ mạng ấy? Tin Mừng cho chúng ta biết rằng điều đó khả thi vì chính đời sống của Thánh Tông đồ đã được chạm đến bởi tình yêu vô biên và vô điều kiện của Thiên Chúa, ngay cả trong giây phút ông thất bại và chối Chúa. Chính vì thế, khi Chúa Giêsu nói với Phêrô, Tin Mừng sử dụng động từ Hy Lạp agapáo, ám chỉ tình yêu của Thiên Chúa dành cho chúng ta, một tình yêu hiến trao trọn vẹn bản thân và không tính toán. Trong khi đó, động từ trong câu trả lời của Phêrô mô tả tình yêu của bạn hữu mà chúng ta dành cho nhau.

Do đó, khi Chúa Giêsu hỏi: “Này anh Simon, con ông Gioan, anh có mến Thầy hơn các anh em này không?” (Ga 21:16), Người đang nói đến tình yêu của Chúa Cha. Như thể Chúa Giêsu nói: “Chỉ khi nào con nhận biết và cảm nghiệm được tình yêu này của Thiên Chúa, tình yêu không bao giờ cạn vơi, thì con mới có thể chăn dắt chiên của Thầy. Chỉ trong tình yêu của Thiên Chúa Cha, con mới có thể yêu thương anh chị em mình với tình yêu ‘hơn’ đó, tức là hiến dâng mạng sống cho anh chị em mình.”

Như vậy, Phêrô được trao phó sứ vụ “yêu mến nhiều hơn” và hiến mạng sống vì đoàn chiên. Sứ vụ của Phêrô mang nét đặc trưng bởi tình yêu hy sinh chính mình này, bởi vì Giáo hội Rome chủ trì trong đức ái, và quyền bính đích thực của Giáo hội chính là đức ái của Chúa Kitô. Không bao giờ là vấn đề bắt ép người khác bằng vũ lực, bằng tuyên truyền tôn giáo, hay bằng quyền lực. Thay vào đó, luôn luôn là yêu thương và chỉ là yêu thương như Chúa Giêsu đã làm.

Chính Thánh Tông đồ Phêrô đã nói với chúng ta rằng Chúa Giêsu là “là tảng đá mà quý vị là thợ xây loại bỏ, lại trở nên đá tảng góc tường” (Cv 4:11). Và nếu Tảng đá là chính Đức Kitô, thì Thánh Phêrô phải chăn dắt đoàn chiên mà không bao giờ khuất phục trước cám dỗ trở thành một kẻ độc đoán, áp đặt quyền uy trên những người được giao phó cho mình (x. 1 Pr 5:3). Trái lại, ngài được gọi để phục vụ đức tin của anh chị em mình và đồng hành cùng họ, vì tất cả chúng ta là “những viên đá sống động” (1 Pr 2:5), nhờ phép Rửa tội được kêu gọi để xây dựng ngôi nhà của Thiên Chúa trong sự hiệp thông của tình huynh đệ, trong sự hoà hợp của Chúa Thánh Thần và trong sự chung sống của sự đa dạng. Như lời Thánh Augustinô: “Giáo Hội là tất cả những ai sống hoà hợp với anh chị em mình và yêu thương người lân cận” (Bài giảng 359,9).

Anh chị em thân mến, tôi mong ước khao khát đầu tiên và lớn lao nhất của chúng ta là: một Giáo Hội hiệp nhất, là dấu chỉ của sự hiệp nhất và hiệp thông, trở nên men cho một thế giới được hoà giải.

Trong thời đại chúng ta, chúng ta vẫn nhìn thấy có quá nhiều bất hòa, quá nhiều vết thương do hận thù, bạo lực, thành kiến, sợ hãi sự khác biệt, và một mô hình kinh tế bóc lột tài nguyên của Trái đất, đẩy người nghèo nhất ra ngoài lề. Về phần mình, chúng ta muốn trở nên một nắm men nhỏ của sự hiệp nhất, hiệp thông và huynh đệ giữa lòng thế giới. Chúng ta muốn nói với thế giới, với sự khiêm nhường và niềm vui: Hãy nhìn lên Đức Kitô! Hãy đến gần Người hơn! Hãy đón nhận lời Người, lời soi sáng và ủi an! Hãy lắng nghe lời mời gọi yêu thương của Người và trở nên một gia đình trong Người: trong một Đức Kitô, chúng ta nên một!

Đó là con đường để cùng nhau bước đi, giữa chúng ta, nhưng cũng cùng với các Giáo Hội Kitô anh em, với những người theo các truyền thống tôn giáo khác, với những ai đang kiếm tìm Thiên Chúa, và với tất cả những người nam nữ thiện chí, để cùng nhau xây dựng một thế giới mới, nơi hoà bình ngự trị!

Đây chính là tinh thần truyền giáo phải thôi thúc chúng ta: không khép kín trong những nhóm nhỏ của mình, cũng không tự thấy mình cao hơn thế giới. Chúng ta được mời gọi trao ban tình yêu của Thiên Chúa cho hết mọi người, để đạt tới sự hiệp nhất không xoá bỏ những khác biệt, nhưng trân trọng lịch sử riêng của từng người, và văn hoá xã hội, tôn giáo của mọi dân tộc.

Anh chị em thân mến, đây là giờ của yêu thương! Trung tâm của Tin Mừng là tình yêu của Thiên Chúa làm cho chúng ta trở thành anh chị em của nhau. Cùng với vị tiền nhiệm của tôi là Đức Giáo hoàng Lêô XIII, hôm nay chúng ta có thể tự hỏi: Nếu nguyên tắc này “thắng thế trong thế giới, thì chẳng phải mọi xung đột sẽ chấm dứt và hoà bình trở lại” sao? (Rerum Novarum, 21).

Với ánh sáng và sức mạnh của Chúa Thánh Thần, chúng ta hãy xây dựng một Giáo Hội đặt trên tình yêu của Thiên Chúa, một dấu chỉ của hiệp nhất, một Giáo Hội truyền giáo, mở rộng vòng tay với thế giới, công bố Lời Chúa, để chính mình bị “thao thức” bởi lịch sử, và trở nên men hoà hợp cho nhân loại.

Cùng nhau, như một dân tộc, như những người anh chị em, chúng ta hãy cùng nhau tiến bước về phía Thiên Chúa và yêu thương lẫn nhau.


[Nguồn: aleteia]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 19/5/2025]


Thứ Ba, 13 tháng 5, 2025

Đức Giáo hoàng hài hước với giới truyền thông bằng tiếng Anh

Đức Giáo hoàng hài hước với giới truyền thông bằng tiếng Anh

Đức Giáo hoàng hài hước với giới truyền thông bằng tiếng Anh

Antoine Mekary | ALETEIA


Kathleen N. Hattrup

12/05/25


Ngài khen ngợi “lòng dũng cảm của những người bảo vệ nhân phẩm, công lý và quyền được thông tin của con người, bởi vì chỉ những cá nhân được thông tin đầy đủ mới có thể đưa ra những lựa chọn tự do.”

Ít chuyên gia thấy khối lượng công việc của họ tăng lên kể từ thứ Tư tuần trước theo cách mà các nhà báo tại Vatican đã trải qua. Để tỏ lòng biết ơn và ghi nhận vai trò của họ trong việc định hình văn hóa, Đức Giáo hoàng Lêô XIV đã có buổi tiếp kiến khoảng 6.000 nhà báo vào sáng nay tại Hội trường Phaolô VI.

“Chào buổi sáng và cảm ơn vì sự tiếp đón tuyệt vời này!” Ngài nói bằng tiếng Anh, rồi thêm vào bằng một nụ cười hóm hỉnh: “Người ta nói rằng vỗ tay lúc đầu thì không quan trọng lắm; nếu các bạn vẫn còn thức và vẫn muốn vỗ tay vào cuối buổi... cảm ơn các bạn rất nhiều!”

Đức Giáo hoàng hài hước với giới truyền thông bằng tiếng Anh


Đức Thánh Cha tiếp tục thúc giục các nhà báo sống theo Mối Phúc: “Phúc cho những người xây dựng hòa bình,” và nói rằng đó là một lời kêu gọi “không bao giờ tách rời việc tìm kiếm sự thật ra khỏi tình yêu mà chúng ta phải khiêm tốn tìm kiếm.”

Dưới đây là văn bản bài diễn từ của ngài:

_______________________


Thưa anh chị em,

Tôi chào mừng anh chị em, những người đại diện của giới truyền thông từ khắp nơi trên thế giới. Cảm ơn anh chị em vì công việc anh chị em đã làm và tiếp tục làm trong những ngày này, đây thực sự là một thời gian ân sủng đối với Giáo Hội.

Trong Bài giảng trên Núi, Chúa Giêsu đã công bố: “Phúc thay ai xây dựng hòa bình” (Mt 5:9). Đây là một Mối phúc thách đố tất cả chúng ta, nhưng đặc biệt là đối với anh chị em, kêu gọi mỗi người trong anh chị em phấn đấu cho một loại truyền thông khác biệt, không tìm kiếm sự đồng thuận bằng mọi giá, không sử dụng những lời lẽ công kích, không theo đuổi văn hóa cạnh tranh và không bao giờ tách rời việc tìm kiếm sự thật ra khỏi tình yêu mà chúng ta phải khiêm nhường tìm kiếm. Hòa bình bắt đầu từ mỗi người trong chúng ta: trong cách chúng ta nhìn nhận người khác, lắng nghe người khác và nói về người khác. Theo nghĩa này, cách thức chúng ta làm truyền thông là vô cùng quan trọng: Chúng ta phải nói “không” với cuộc chiến của lời nói và hình ảnh, chúng ta phải bác bỏ mô thức của chiến tranh.

Vì vậy, hôm nay tôi xin tái khẳng định sự liên đới của Giáo hội với những nhà báo bị giam cầm vì tìm cách đưa tin về sự thật, và với những lời này, tôi cũng kêu gọi việc trả tự do cho các nhà báo đang bị giam cầm này. Giáo Hội nhìn nhận nơi những nhân chứng này – tôi đang nghĩ đến những người đưa tin về chiến tranh ngay cả khi phải trả giá bằng mạng sống của họ – lòng dũng cảm của những người bảo vệ nhân phẩm, công lý và quyền được thông tin của con người, bởi vì chỉ những cá nhân được thông tin đầy đủ mới có thể đưa ra những lựa chọn tự do. Nỗi đau khổ của các nhà báo bị giam cầm này thách thức lương tâm của các quốc gia và cộng đồng quốc tế, kêu gọi tất cả chúng ta bảo vệ món quà quý giá của tự do ngôn luận và tự do báo chí.

Các bạn thân mến, cám ơn các bạn vì sự phục vụ cho sự thật. Trong những tuần vừa qua, các bạn đã có mặt tại Rome để đưa tin về Giáo Hội, về sự đa dạng nhưng đồng thời là sự hiệp nhất của Giáo hội. Các bạn đã hiện diện trong các phụng vụ của Tuần Thánh và sau đó tường thuật về nỗi buồn tiếc thương về cái chết của Đức Thánh Cha Phanxicô, tuy vậy, sự kiện đó đã diễn ra trong ánh sáng của Lễ Phục Sinh. Chính niềm tin Phục Sinh ấy đã dẫn đưa chúng ta bước vào tinh thần của Mật nghị Hồng y, thời gian mà các bạn đã làm việc trong những ngày dài và mệt mỏi. Tuy vậy, ngay cả trong dịp này, các bạn đã kể lại vẻ đẹp tình yêu của Chúa Kitô, một tình yêu đã hiệp nhất và làm cho chúng ta trở thành một dân tộc, được hướng dẫn bởi Đấng Chăn Chiên Lành.

Chúng ta đang sống trong một thời đại vừa khó điều hướng vừa khó tường thuật. Chúng đặt ra thách thức cho tất cả chúng ta, nhưng chúng ta không được né tránh thách thức thức đó. Trái lại, nó đòi hỏi mỗi người chúng ta, trong vai trò và sứ mạng riêng, không bao giờ được buông xuôi theo sự tầm thường. Giáo Hội phải đối diện với những thách đố do thời đại đặt ra. Tương tự như vậy, truyền thông và báo chí không tồn tại bên ngoài dòng thời gian và lịch sử. Thánh Augustinô đã nhắc nhở chúng ta điều này khi ngài nói: “Chúng ta hãy sống tốt lành, và thời đại sẽ trở nên tốt đẹp. Chúng ta chính là thời đại” (Bài giảng 311).

Vì vậy, xin cảm ơn vì những gì các bạn đã làm để vượt qua các khuôn mẫu và sáo ngữ mà chúng ta thường dùng để diễn giải đời sống Kitô hữu và đời sống của chính Giáo hội. Xin cảm ơn vì các bạn đã nắm bắt được bản chất của con người chúng ta và truyền đạt nó đến toàn thế giới qua mọi hình thức truyền thông.

Đức Giáo hoàng hài hước với giới truyền thông bằng tiếng Anh


Ngày nay, một trong những thách đố quan trọng nhất là thúc đẩy một nền truyền thông có thể đưa chúng ta thoát ra khỏi “Tháp Babel” mà đôi khi chúng ta đang bị mắc kẹt trong đó, thoát khỏi sự hỗn độn của những ngôn ngữ vô cảm, thường mang tính ý thức hệ hoặc bè phái. Do đó, sự phục vụ của các bạn, qua ngôn từ được sử dụng và phong cách được chọn, là vô cùng quan trọng. Như các bạn đã biết, truyền thông không chỉ là việc truyền tải thông tin, mà còn là việc tạo ra một nền văn hóa, những môi trường của con người và kỹ thuật số trở thành không gian cho đối thoại và thảo luận. Khi nhìn vào sự phát triển của công nghệ, sứ mệnh này lại càng trở nên cần thiết hơn bao giờ hết. Tôi đặc biệt nghĩ đến trí tuệ nhân tạo, với tiềm năng to lớn của nó, tuy nhiên đòi hỏi trách nhiệm và sự sáng suốt nhằm bảo đảm rằng nó được sử dụng vì lợi ích của tất cả mọi người, để nó thực sự mang lại lợi ích cho toàn thể nhân loại. Trách nhiệm này liên quan đến tất cả mọi người, tùy theo độ tuổi và vai trò của họ trong xã hội.

Các bạn thân mến, theo thời gian, chúng ta sẽ hiểu nhau hơn. Chúng ta đã trải qua – chúng ta có thể nói cùng nhau – những ngày thật đặc biệt. Chúng ta đã chia sẻ những ngày ấy qua mọi hình thức truyền thông: TV, radio, internet, và mạng xã hội. Tôi chân thành hy vọng mỗi người chúng ta có thể nói rằng những ngày này đã hé lộ một chút về sự huyền bí của nhân tính chúng ta và để lại cho chúng ta một khát khao về tình yêu và hòa bình. Vì lý do này, tôi xin nhắc lại với các bạn lời mời gọi của Đức Thánh Cha Phanxicô trong sứ điệp của ngài cho Ngày Truyền thông Xã hội Thế giới năm nay: hãy giải giới truyền thông khỏi mọi thành kiến và oán giận, khỏi sự cuồng tín và thậm chí là hận thù; hãy giải thoát nó khỏi sự hung hăng. Chúng ta không cần truyền thông ồn ào, hùng mạnh, mà là truyền thông biết lắng nghe và tập hợp những tiếng nói của những người yếu thế không có tiếng nói. Hãy giải giới lời nói và chúng ta sẽ giúp giải giới thế giới. Truyền thông đã được giải giới và đang giải giới cho phép chúng ta chia sẻ một cái nhìn khác về thế giới và hành động theo cách phù hợp với nhân phẩm của chúng ta.

Các bạn đang ở tuyến đầu trong việc đưa tin về các cuộc xung đột và khát vọng hòa bình, về những hoàn cảnh bất công và nghèo đói, cũng như về công việc âm thầm của biết bao người đang nỗ lực xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn. Vì lý do này, tôi mời gọi các bạn hãy lựa chọn một cách có ý thức và can đảm con đường truyền thông hướng đến hòa bình.

Cảm ơn tất cả mọi người, và xin Thiên Chúa chúc lành cho anh chị em!


[Nguồn: aleteia]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 13/5/2025]