Thứ Năm, 15 tháng 6, 2017

Tiếp kiến chung của Đức Thánh Cha: Những đứa con được yêu, sự chắc chắn của niềm hy vọng

Tiếp kiến chung của Đức Thánh Cha: Những đứa con được yêu, sự chắc chắn của niềm hy vọng

‘Trong Ngài, trong Đức Ki-tô Giê-su, chúng ta được hướng dẫn, được yêu và được khát khao’
14 tháng Sáu, 2017
Tiếp kiến chung của Đức Thánh Cha: Những đứa con được yêu, sự chắc chắn của niềm hy vọng
CTV Screenshot
Buổi tiếp kiến chung sáng nay được tổ chức lúc 9:25 sáng trong Quảng trường Thánh Phê-rô, tại đây Đức Thánh Cha gặp gỡ các nhóm khách hành hương và tín hữu từ Ý và khắp nơi trên thế giới.
Trước đó, ngay sau 9 giờ sáng, Đức Thánh Cha đến chào những bệnh nhân và các gia đình trong Đại sảnh Phao-lô VI.
Trong bài giảng huấn bằng tiếng Ý, Đức Thánh Cha suy tư về chủ đề: “Những đứa con được yêu, sự chắc chắn của niềm hy vọng” (x. Lc 15:20-24a).
Sau phần tóm tắt bài giáo lý bằng một số ngôn ngữ, Đức Thánh Cha gửi lời chào đặc biệt đến các nhóm tín hữu hiện diện.
Buổi tiếp kiến chung kết thúc bằng bài hát Kinh Lạy Cha và Phép Lành Tòa Thánh.
* * *
Lời chào của Đức Thánh Cha với các bệnh nhân
Xin chào tất cả anh chị em!
Xin cứ tự nhiên, cứ tự nhiên … Hôm nay chúng ta có Buổi Tiếp kiến ở hai nơi khác nhau, nhưng chúng ta sẽ được kết nối bằng những màn hình khổng lồ, như vậy anh chị em sẽ thấy thoải mái hơn ở đây, vì ngoài quảng trường kia nắng gắt lắm. Hôm nay nó giống như kiểu tắm Thổ Nhĩ Kỳ vậy … Cảm ơn anh chị em rất nhiều vì đã đến. Và sau đó hãy lắng nghe những gì tôi sẽ nói, nhưng hãy để tâm hồn hiệp nhất với những anh chị em đang ở ngoài Quảng trường: Giáo hội giống như vậy. Một nhóm ở đây, một nhóm ở kia, và một nhóm nữa ở đàng kia, nhưng tất cả đều kết hiệp. Và ai kết hiệp Giáo hội? Chúa Thánh Thần. Chúng ta hãy cầu xin Chúa Thánh Thần liên kết tất cả chúng ta hôm nay trong Buổi tiếp kiến này.
Veni Sancte Spiritus . . . Lạy Cha chúng con … Kính mừng Maria …
Và bây giờ tôi ban Phép Lành cho anh chị em. [Phép Lành]
Cảm ơn anh chị em rất nhiều và cầu nguyện cho tôi nhé: đừng quên đấy! Và chúng ta tiếp tục lại gặp nhau …
[Văn bản chính: tiếng Ý] [Bản dịch (tiếng Anh) của Virginia M. Forrester]

* * *
Bài giáo lý của Đức Thánh Cha
Anh chị em thân mến, xin chào anh chị em!
Hôm nay chúng ta thực hiệp buổi Tiếp kiến ở hai nơi, nhưng được kết nối bằng những màn hình khổng lồ: anh chị em bệnh nhân đang ở trong Sảnh đường Phao-lô VI, để họ không chịu quá nhiều sức nóng của mặt trời, và chúng ta thì ở đây. Tuy nhiên, chúng ta vẫn ở với nhau và chúng ta được liên kết bởi Chúa Thánh Thần, Người chính là Đấng luôn luôn kết hiệp. Chúng ta hãy chào những anh chị em đang trong Sảnh đường!
Không ai trong chúng ta có thể sống mà không có sự yêu thương. Một tình trạng nô lệ kinh khủng mà chúng ta có thể rơi vào là tin rằng yêu thương là đặc ân dành riêng. Có lẽ một phần lớn của nỗi thống khổ của con người đương thời bây giờ xuất phát từ suy nghĩ này: tin rằng nếu chúng ta không mạnh mẽ, không hấp dẫn và xinh đẹp, thì chẳng ai thèm quan tâm đến chúng ta. Quá nhiều người ngày nay tìm cách tô điểm hình dáng bên ngoài chỉ để lấp đầy sự thiếu thốn trong lòng: dường như chúng ta là những con người mãi mãi thiếu thốn sự công nhận. Tuy nhiên, anh chị em có thể tưởng tượng ra một thế giới trong đó tất cả mọi người đều ăn mày những động lực để đánh thức sự chú ý của người khác, nhưng chẳng ai sẵn sàng thương yêu người khác một cách nhưng không? Hãy hình dung ra một thế giới như vậy: một thế giới không có tình yêu nhưng không! Nó có vẻ vẫn là thế giới của loài người, nhưng thực tế, nó là địa ngục. Quá nhiều chủ nghĩa tự yêu bản thân của con người được sinh ra từ cảm giác bị cô đơn và mồ côi. Đàng sau quá nhiều những hành vi rõ ràng không thể giải thích được còn đó một câu hỏi: có thể nào tôi không còn xứng đáng để được gọi bằng tên, tức là, được yêu? Vì yêu thương luôn luôn là cách gọi tên nhau …
Khi một thiếu niên không cảm nhận yêu thương hoặc được yêu, bạo lực có thể sinh ra. Đàng sau quá nhiều những hình thức của sự thù hận xã hội và tính côn đồ thường có một trái tim không cảm thấy được đón nhận. Không có trẻ em ác độc, thì cũng không có những thiếu niên ác độc, nhưng luôn có những con người bất hạnh. Và điều gì có thể làm cho chúng ta hạnh phúc nếu không phải là trải nghiệm của sự yêu thương cho đi và đón nhận? Cuộc sống của một con người là một sự trao đổi những cái nhìn: một người nhìn chúng ta và nhận được từ chúng ta một nụ cười, và chúng ta cho đi những nụ cười nhưng không với người đang khóa chặt lòng trong nỗi buồn, và từ đó chúng ta mở ra cho người đó một con đường thoát. Trao đổi những cái nhìn: hãy nhìn thẳng vào mắt và những cánh cửa tâm hồn mở ra.
Bước đầu tiên mà Thiên Chúa tiến đến với chúng ta là sự yêu thương trước và vô điều kiện. Thiên Chúa yêu thương chúng ta trước. Thiên Chúa không yêu thương chúng ta vì trong chúng ta có một lý do gì đó để gợi lên tình yêu. Thiên Chúa yêu thương chúng ta vì chính Ngài là tình yêu, và theo bản chất tự nhiên tình yêu tự nó lan tỏa, tự nó cho đi. Thiên Chúa thậm chí không liên kết lòng từ bi của Người với sự hối cải của chúng ta: nếu có thì nó là do kết quả của tình yêu của Thiên Chúa. Thánh Phao-lô đã nói rất đúng rằng: “Thế mà Đức Ki-tô đã chết vì chúng ta, ngay khi chúng ta còn là những người tội lỗi; đó là bằng chứng Thiên Chúa yêu thương chúng ta” (Rm 5:8) – Ngay khi chúng ta còn là những người tội lỗi – một tình yêu vô điều kiện. Chúng ta tự “xa lánh,” như người con hoang đàng trong dụ ngôn: “Khi anh ta còn ở xa xa, người cha nhìn thấy và động lòng thương ... ” (Lc 15:20). Vì yêu thương chúng ta Thiên Chúa đã từ bỏ cả chính Mình, xuống thế và tìm kiếm chúng ta trên mặt đất này. Thiên Chúa yêu thương chúng ta ngay cả khi chúng ta phạm lỗi lầm.
Ai trong chúng ta yêu thương theo cách này nếu không phải là một người cha hay người mẹ? Một người mẹ vẫn luôn yêu đứa con của bà thậm chí khi đứa con này phải ngồi tù. Tôi nhớ tới rất nhiều người mẹ, họ đứng xếp hàng để vào một nhà tù, trong giáo phận cũ của tôi. Và họ không xấu hổ. Con trai của họ đang trong tù, nhưng đó là con của họ. Và họ chịu đựng nhiều nhục nhã ê chề trong những lần kiểm soát trước khi đi vào, nhưng: “Đó là con của tôi!” “Nhưng này bà, con bà là một kẻ tội phạm!” “Nó là con của tôi!” Chỉ có tình yêu như vậy của người mẹ và người cha mới làm cho chúng ta hiểu sự yêu thương của Thiên Chúa như thế nào. Một người mẹ không đòi hỏi hủy bỏ sự công bằng của con người, vì mọi tội đều đòi phải có sự đền tội, nhưng một người mẹ không bao giờ không chịu đau khổ vì đứa con của bà. Bà yêu con bà ngay cả khi đứa con là một tội phạm. Thiên Chúa cũng làm như vậy với chúng ta: chúng ta là những đứa con được yêu của Người! Nhưng liệu Thiên Chúa có một vài đứa con mà Người không yêu thương? Không, tất cả chúng ta được Thiên Chúa yêu thương. Không có lời nguyền nào trong cuộc đời của chúng ta, nhưng chỉ có lời nói nhân từ của Thiên Chúa, Người tặng ban sự sống cho chúng ta chẳng vì điều gì. Sự thật của tất cả những điều đó là mối quan hệ yêu thương ràng buộc Chúa Cha với Chúa Con qua Chúa Thánh Thần, là một mối quan hệ chúng ta được đón nhận bởi ơn sủng. Trong Ngài, trong Đức Ki-tô, chúng ta được hướng dẫn, được yêu và được khát khao. Có một Đấng đã in dấu một vẻ đẹp ban sơ trong chúng ta, mà không tội lỗi, không một lựa chọn sai lầm nào hủy bỏ được. Trước mắt của Thiên Chúa, chúng ta luôn luôn là những dòng suối nhỏ được tạo dựng để chảy ra dòng nước trong lành. Chúa Giê-su nói với người phụ nữ Sa-ma-ri: “Nước tôi cho sẽ trở thành nơi người ấy một mạch nước vọt lên, đem lại sự sống đời đời” (Ga 4:14).
Đâu là lều thuốc để thay đổi trái tim một người bất hạnh? Đâu là lều thuốc để thay đổi trái tim của một người không có hạnh phúc? [Mọi người trả lời: tình yêu] Lớn hơn nữa! [Họ hô lớn: tình yêu!] Tốt! Tốt, rất tốt! Và chúng ta làm cho một người cảm thấy được yêu bằng cách nào? Điều cần thiết trước tiên là ôm người ấy. Để làm cho người ấy cảm nhận được cần đến, rằng họ quan trọng, và họ sẽ không còn cảm thấy buồn. Yêu thương kêu gọi yêu thương, một con đường mạnh mẽ hơn lòng thù hận kêu gọi cái chết. Chúa Giê-su không chết và phục sinh cho Người, nhưng cho chúng ta, để tội của chúng ta được tha thứ. Vì vậy, bây giờ là thời gian của sự phục sinh cho tất cả mọi người: thời gian để vực người nghèo thoát khỏi sự ngã lòng, đặc biệt những người phải nằm trong mồ đá lâu hơn ba ngày. Từ đây, trên khuôn mặt của chúng ta, một luồng gió giải phóng thổi ra. Từ đây một món quà hy vọng nảy mầm. Và niềm hy vọng rằng Thiên Chúa Cha yêu thương chúng ta theo đúng con người của chúng ta: Người luôn yêu thương tất cả chúng ta. Cảm ơn anh chị em!
[Văn bản chính: tiếng Ý] [Bản dịch (tiếng Anh) của Virginia M. Forrester]

[Nguồn: zenit]


[Chuyển ngữ: TRI KHOAN 15/06/2017]


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét