Huấn từ Kinh Truyền Tin: Ý nghĩa Mùa Vọng
Và sự cần thiết ‘phải coi chừng và tỉnh thức, sẵn sàng đón Đức Ki-tô khi Ngài trở lại’
3 tháng Mười Hai, 2017
CTV Screenshot
KINH THÀNH VATICAN, 3 THÁNH MƯỜI HAI, 2017 (Zenit.org). - Dưới đây là bản dịch (tiếng Anh) huấn từ của Đức Thánh Cha Phanxico hôm nay trước và sau khi đọc Kinh Truyền Tin giữa trưa với những người tập trung trong Quảng trường Thánh Phê-rô.
* * *
Trước Kinh Truyền Tin:
Anh chị em thân mến!
Hôm nay chúng ta bắt đầu hành trình Mùa Vọng, đỉnh điểm là ngày Lễ Giáng sinh. Mùa Vọng là thời gian chúng ta được tặng ban để đón chào Thiên Chúa đến gặp gỡ chúng ta, để kiểm tra lại lòng ước mong gặp gỡ Thiên Chúa, để hướng nhìn về phía trước và chuẩn bị tâm hồn cho ngày Chúa đến. Ngài sẽ đến với chúng ta trong ngày Lễ Giáng Sinh, là thời điểm chúng ta kỷ niệm lần đến trong lịch sử của Ngài trong sự khiêm nhường của con người; tuy nhiên, Ngài lại đến với chúng ta mỗi lần chúng ta sẵn sàng tiếp đón Ngài, và Ngài sẽ đến trong ngày sau hết để “phán xét người sống cũng như kẻ chết.” Vì vậy, chúng ta phải luôn tỉnh thức chờ đợi Chúa trong niềm hy vọng được gặp gỡ Ngài. Quả thật, phụng vụ hôm nay giới thiệu cho chúng ta chủ đề gợi nhiều suy tư về sự tỉnh thức và mong chờ.
Trong Tin mừng Chúa Giê-su kêu gọi chúng ta (x. Mc 13:33-37) phải tỉnh thức và coi chừng, sẵn sàng chào đón Ngài trong giây phút Ngài trở lại. Ngài nói với chúng ta: “Anh em phải coi chừng, phải tỉnh thức, vì anh em không biết khi nào thời ấy đến [...] kẻo lỡ ra ông chủ đến bất thần, bắt gặp anh em đang ngủ” (cc. 33-36).
Người luôn tỉnh thức là người giữa những sự ồn ào của trần gian không để mình bị chìm ngập bởi những sao lãng hoặc sự hời hợt. nhưng sống trọn vẹn và luôn ý thức, quan tâm hàng đầu đến tất cả mọi người. Với thái độ này, chúng ta mới ý thức được những giọt nước mắt và sự thiếu thốn của anh em của chúng ta và chúng ta mới có thể nắm bắt được những khả năng con người và tinh thần cũng như những giá trị của người đó. Người luôn tỉnh thức cũng nhìn ra thế giới, cố gắng chống lại sự thờ ơ và sự ác độc trong nó, và vui mừng trước những gia tài của những sự tuyệt mỹ hiện hữu và được bảo vệ.
Nó cũng là thái độ của cái nhìn thấu hiểu nhận biết những đau khổ và nghèo khó của những cá nhân và cộng đoàn, hoặc nhận ra được sự phong phú ẩn chứa trong từng điều nhỏ bé hằng ngày, chính ở đó là nơi Thiên Chúa đã đặt chúng ta vào.
Người luôn tỉnh thức là người biết đón nhận lời mời gọi phải đề phòng, cụ thể đó là không để mình bị ngủ mê trong sự ngã lòng, thiếu hy vọng, chán nản, đồng thời từ chối những cám dỗ của những sự hư ảo tràn ngập trên thế gian mà nhiều khi đàng sau nó, thời gian và sự bình an của cá nhân và của gia đình bị hy sinh. Đó là kinh nghiệm đau thương của dân tộc Israel mà Ngôn sứ I-sai-a kể lại: Thiên Chúa dường như đã rời bỏ dân Người vì họ đi lang thang xa rời những con đường của Người (x. 63:17), nhưng đây cũng là hậu quả của tính bất trung của chính họ (x. 64:4b). Chúng ta cũng tìm thấy chính chúng ta trong sự bất trung này trước tiếng gọi của Thiên Chúa: Người chỉ ra cho chúng ta con đường tốt lành, con đường của đức tin, con đường của yêu thương, nhưng chúng ta lại tìm hạnh phúc cho chúng ta ở nơi khác.
Tỉnh thức và coi chừng là những trạng thái không tiếp tục “lang thang xa rời những con đường của Chúa,” lạc lối trong tội và trong những sự bất trung của chúng. Tỉnh thức và coi chừng là những điều kiện để cho Chúa có thể đi vào cuộc đời của chúng ta, để lấy lại ý nghĩa và giá trị của nó bằng sự hiện diện tràn đầy tốt lành và nhân từ của Người. Nguyện xin Mẹ Maria Rất Thánh, là mẫu gương của sự chờ đợi Thiên Chúa và là biểu tượng của sự tỉnh thức, xin hướng dẫn chúng con đến gặp Giê-su Con của Mẹ, làm hồi sinh lại tình yêu của chúng con với Ngài.
© Libreria Editrice Vatican
[Văn bản chính: tiếng Ý] [Bản dịch (tiếng Anh) của Virginia M. Forrester của ZENIT]
Sau Kinh Truyền Tin
Anh chị em thân mến,
Tối hôm qua tôi trở về sau chuyến Tông du đến Miến điện và Bangladesh. Tôi xin cảm ơn tất cả anh chị em đã hiệp thông trong lời cầu nguyện cho tôi và tôi mời gọi anh chị em cùng tôi tạ ơn Thiên Chúa, Đấng đã ban ơn cho tôi được gặp gỡ những dân tộc đó, đặc biệt là những cộng đoàn Công giáo, và được soi sáng bởi chứng tá của họ. Ấn tượng trong ký ức của tôi nổi rõ lên quá nhiều khuôn mặt bị thử thách bởi cuộc sống, nhưng vẫn cao quý và nở nụ cười. Tôi ôm lấy tất cả trong tim tôi và trong lời cầu nguyện. Xin cảm ơn dân tộc Miến điện và dân tộc Bangladesy rất nhiều!
Tôi đặc biệt cầu nguyện cho người dân Honduras, để họ có thể vượt qua những khó khăn hiện tại trong con đường hòa bình.
Tôi gửi lời chào đến tất cả anh chị em, người Roma và khách hành hương hiện diện ở đây. Đặc biệt, tôi gửi lời chào các tín hữu đến từ Bratislava (Slovakia) và Ludwigshafen ở Đức.
Cha chào nhóm đến từ Pregaziol (Treviso) và các ứng viên Thêm sức của Mestrino (Padua), và cộng đoàn Rumania đang sống ở Ý và hôm nay anh chị em đang kỷ niệm ngày quốc khánh Rumania.
Tôi xin chúc tất cả anh chị em một Chúa nhật hạnh phúc và một hành trình Mùa Vọng tốt lành. Và xin đừng quên cầu nguyện cho tôi. Chúc anh chị em bữa trưa ngon miệng và tạm biệt!
© Libreria Editrice Vatican
[Văn bản chính: tiếng Ý] [Bản dịch (tiếng Anh) của Virginia M. Forrester của ZENIT]
JF
[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 4/12/2017]
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét