Đức Thánh Cha: “Giáo dục giúp các thế hệ trẻ phát triển”
Tiếp phái đoàn trường Đại học Sulkhan-Saba Orbeliani Tbilisi (Georgia)
Vatican Media
*******
Sáng nay, Đức Thánh Cha Phanxicô đã tiếp Phái đoàn từ Đại học Sulkhan-Saba Orbeliani của Tbilisi (Georgia) trong buổi tiếp kiến tại Điện Tông Tòa.
Sau đây là diễn từ của Đức Thánh Cha với những người hiện diện tại buổi tiếp kiến:
________________________________________________
Diễn từ của Đức Thánh Cha
Anh chị em thân mến, gamarjobat! [Chào anh chị em!]
Tôi cảm ơn Đức Tổng Giám mục Pasotto vì những lời của ngài, bắt đầu bằng một nhịp khoan thai trầm buồn: “Ai có thể nghĩ rằng…”, sự u uất của những kỷ niệm… Cảm ơn, cảm ơn Đức Cha. Và tôi xin chào mừng tất cả anh chị em, các giáo sư, sinh viên và bạn bè của Đại học Sulkhan-Saba Orbeliani, trường vừa mới kỷ niệm 20 năm thành lập: ghilotsav! [Những lời chúc tốt nhất!]. Trường còn trẻ, hai mươi tuổi…
Cảm ơn anh chị em đến thăm, và cảm ơn vì những gì anh chị em làm: anh chị em đưa ra một mẫu gương điển hình về việc nghiên cứu văn hóa cách say mê và quan tâm đến những điều tốt đẹp vô giá, đó là việc đào tạo sự phát triển cho những lớp người trẻ. Giáo dục làm công việc này: nó giúp các thế hệ trẻ lớn lên, khám phá và vun trồng những gốc rễ tươi tốt nhất, để chúng có thể đơm hoa kết trái. Điều này rất phù hợp với bản sắc của Georgia, một quốc gia non trẻ nhưng có lịch sử lâu đời, một vùng đất được Thiên Chúa chúc phúc, nơi tôi lưu giữ những kỷ niệm hạnh phúc. Tôi nhớ đến Đức Thượng phụ Ilia – một con người tuyệt vời! Anh chị em biết không, khi tôi hơi buồn, tôi nghe nhạc của ngài, những bài hát của ngài: nó làm tôi vui! Ngài rất giỏi, một người của Chúa mà tôi luôn nhớ đến trong lời cầu nguyện và tôi thích nghe những sáng tác âm nhạc đáng ngưỡng mộ của ngài. Tôi ghi nhớ trong lòng những cuộc gặp gỡ mà chúng tôi đã có, nhất là tại Nhà Thờ Chánh Tòa Thượng phụ, khi chúng tôi đứng bên nhau bên chiếc áo dài của Chúa Kitô, chiếc áo dài mà Tin Mừng mô tả là “không có đường khâu, dệt liền từ trên xuống dưới” (Ga 19:23), và theo truyền thống, tượng trưng cho sự hiệp nhất của Giáo hội, Thân thể Chúa Kitô. Trường đại học của anh chị em cũng là một ví dụ rất đẹp về sự hợp tác hiệu quả giữa người Công giáo và Chính thống giáo trong lĩnh vực văn hóa và giáo dục. Ngoài ra, tôi không quên loại bombino mà Đức Thượng phụ Ilia bắt tôi thử: nguy hiểm phải không? Mạnh, nhưng rất ngon!
Tôi biết rằng trong ngôn ngữ Georgia cao quý, thuật ngữ giáo dục, “ganatleba”, rất thú vị: nó có gốc từ chữ ánh sáng và gợi lên sự dịch chuyển từ tình trạng mơ hồ của việc thiếu hiểu biết đến sự sáng láng của kiến thức. Giáo dục, đối với anh chị em, có nghĩa là trở lại với ánh sáng; nó là một từ đồng nghĩa với từ Khai sáng. Điều này rất có ý nghĩa: nó khiến chúng ta nghĩ đến hình ảnh một người thắp đèn trong một căn phòng tối. Không có gì bên trong bị thay đổi, nhưng diện mạo của mọi thứ thay đổi. Kiến thức đạt được tại trường đại học của anh chị em cũng thế, nhằm mục đích đặt phẩm giá của con người ở trung tâm. Do đó, thông qua nghiên cứu và cam kết, người ta có thể đạt được sự tự tri, như lời sấm truyền xa xưa của Hy lạp cổ đại đã nói, kiến thức bản thân, γνῶθι σαυτόν. Và nó cũng vô cùng quan trọng đối với đức tin, đến nỗi một tu sĩ cổ đã viết: Bạn có muốn biết Thiên Chúa không? Hãy bắt đầu từ việc hiểu biết chính mình (EVAGRIUS PONTICUS, Sentences, Rome 2020, 72).
Cần phải có sự khai sáng tri thức hữu ích này, trong khi thế giới đang dày đặc bóng tối của hận thù, thường xuất phát từ sự lãng quên và thờ ơ. Vâng, chính sự lãng quên và thờ ơ thường làm cho mọi thứ trở nên tăm tối và không rõ ràng, trong khi văn hóa và giáo dục phục hồi lại ký ức về quá khứ và soi sáng cho hiện tại. Điều này rất cần thiết cho sự phát triển của một người trẻ tuổi, cũng như của một xã hội bởi vì, như một người cha già của đất nước anh chị em đã từng nói, “sự sụp đổ của một dân tộc bắt đầu khi ký ức về quá khứ chấm dứt” (I. CHAVCHAVADZE, People and History, in Iveria, 1888). Sự sụp đổ của một dân tộc bắt đầu khi ký ức về quá khứ chấm dứt. Ngược lại, với sự trợ giúp của Thiên Chúa, “mọi điều đều có thể đối với một người có học thức” (ID. Letters of a Traveller, Santa Maria di Castellabate, 2021, 59). Văn hóa của Georgia mời gọi chúng ta giữ cho ánh sáng của ngọn đèn giáo dục luôn tỏa sáng và cửa sổ đức tin luôn rộng mở, bởi vì cả hai đều soi sáng những căn phòng của cuộc đời. Không phải ngẫu nhiên, gốc của từ ánh sáng trong tiếng Georgia xuất hiện cả trong từ giáo dục và phép rửa tội, qua đó liên kết văn hóa và đức tin.
Các bạn thân mến, lịch sử Georgia kể về nhiều giai đoạn chuyển đổi từ bóng tối sang ánh sáng, bởi vì đất nước của các bạn luôn tìm cách trỗi dậy và tỏa sáng, ngay cả nhiều lần trong suốt nhiều thế kỷ, khi đất nước này phải hứng chịu các cuộc xâm lược và đô hộ của ngoại bang. Và tôi nghĩ đến mảnh đất vẫn còn xa cách đó. Dân tộc của anh chị em, vui vẻ và can đảm, chào đón và yêu thương sự sống, đã biết cách nuôi dưỡng một thái độ tích cực, ngay cả trong những thời kỳ ảm đạm nhất, chính nhờ đức tin và văn hóa của họ. Trong đó, vai trò của Giáo hội Công giáo rất có giá trị. Giáo hội đã tạo điều kiện cho những mở mang văn hóa hiệu quả mang lại lợi ích cho lịch sử của đất nước. Anh chị em đại diện cho sự đóng góp liên tục đó, và thật tuyệt vời khi anh chị em đã nuôi dưỡng việc phục vụ của cộng đoàn Công giáo trên đất Georgia cách vui vẻ và xây dựng, để nó có thể là một hạt giống đơm hoa kết trái cho tất cả mọi người. Tôi mời gọi anh chị em hãy tiếp tục sự phục vụ khiêm nhường và huynh đệ này; tôi biết rằng, thêm vào với nhiều phân khoa khác nhau hiện đã có, anh chị em đang bổ sung thêm phân khoa y học, nó sẽ mang lại rất nhiều điều tốt đẹp.
Vai trò tạo những không gian và xây dựng cầu nối vì lợi ích của đất nước cho người dân được chạm khắc cho tên học Viện của anh chị em, ngài Sulkha-Saba Orbeliani vĩ đại, nhà ngoại giao tinh hoa của Georgia, một con người văn hóa nổi tiếng và cởi mở. Người Georgia, bắt đầu từ những người trẻ, xứng đáng có nhiều cơ hội hơn. Đồng thời, chủ nghĩa nhân văn điển hình của Georgia, với nét độc đáo và vẻ đẹp của nó, xứng đáng được đánh giá cao ở những nơi khác, với nghệ thuật, văn học, âm nhạc và nhiều cách thể hiện có giá trị khác, luôn có thể được làm phong phú thông qua sự trao đổi đầy tôn trọng với các nền văn hóa khác. Ánh sáng cũng là một ví dụ cho chúng ta về điều này: nó không tồn tại để được nhìn thấy, mà để cho phép nhìn thấy. Ánh sáng không tồn tại để được nhìn thấy, nhưng để nhìn thấy xung quanh và để thấy nhiều hơn: văn hóa cũng vậy, nó mở ra những chân trời và mở rộng những giới hạn.
Vì vậy, tôi hy vọng rằng anh chị em có thể là “ánh sáng dịu dàng” cho nhiều người trẻ, khi một lần nữa tôi nhắc lại lòng cảm kích của tôi đối với những gì anh chị em làm. Và tôi xin anh chị em, xin hãy nhớ đến tôi trong lời cầu nguyện của anh chị em. Didi madloba [Cảm ơn anh chị em rất nhiều].
_____________________________________
13 tháng Hai 2023
[Nguồn: exaudi]
[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 15/2/2023]
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét