Sứ điệp của Đức Thánh Cha Lêô XIV cho Ngày Giới trẻ Thế giới lần thứ 40 năm 2025, ngày 07 tháng 10 năm 2025
*******
Sau đây là Sứ điệp Đức Thánh Cha Lêô XIV gửi đến các bạn trẻ trên toàn thế giới nhân Ngày Giới trẻ Thế giới lần thứ 40, sẽ được cử hành tại các Giáo hội địa phương vào ngày 23 tháng Mười Một năm 2025, với chủ đề:
“Cả anh em nữa, anh em cũng làm chứng, vì anh em ở với Thầy ngay từ đầu” (Ga 15:27).
_________________________________________
Sứ điệp của Đức Thánh Cha
Các bạn trẻ thân mến,
Khi bắt đầu sứ điệp đầu tiên của cha gửi đến các con, cha muốn nói lời cảm ơn các con! Cảm ơn vì niềm vui các con đã mang đến khi hành hương về Roma trong Năm Thánh của các con, và cảm ơn tất cả các bạn trẻ đã hiệp thông với chúng ta qua lời cầu nguyện từ mọi miền trên thế giới. Đó là một khoảnh khắc quý giá để canh tân lòng nhiệt thành đức tin và chia sẻ niềm hy vọng đang bừng cháy trong tâm hồn chúng ta! Cha hy vọng cuộc gặp gỡ Năm Thánh không chỉ là một sự kiện riêng lẻ, nhưng đánh dấu một bước tiến trong đời sống Kitô hữu của mỗi người các con, và là nguồn khích lệ mạnh mẽ để các con kiên trì làm chứng cho đức tin.
Động lực đó cũng là trung tâm của Ngày Giới trẻ Thế giới sắp tới, mà chúng ta sẽ cử hành vào ngày 23 tháng Mười Một, Lễ Chúa Kitô Vua, với chủ đề: “Cả anh em nữa, anh em cũng làm chứng, vì anh em ở với Thầy ngay từ đầu” (Ga 15:27). Là những người hành hương của niềm hy vọng, nhờ quyền năng của Chúa Thánh Thần, chúng ta cùng chuẩn bị để trở thành những chứng nhân can đảm của Đức Kitô. Chúng ta hãy bắt đầu một hành trình dẫn chúng ta đến Ngày Giới trẻ Thế giới quốc tế tại Seoul vào năm 2027. Trong tinh thần đó, cha muốn tập trung vào hai khía cạnh của việc làm chứng: tình bạn với Chúa Giêsu mà chúng ta được đón nhận từ Thiên Chúa như một hồng ân, và cam kết trở thành những người kiến tạo hòa bình trong xã hội.
Bạn hữu, và vì thế trở thành chứng nhân
Chứng tá Kitô hữu nảy sinh từ tình bạn với Chúa, Đấng đã chịu đóng đinh và sống lại để cứu chuộc mọi người. Việc làm chứng này không được lẫn lộn với sự tuyên truyền ý thức hệ, vì đó là một nguyên tắc đích thực cho sự biến đổi nội tâm và ý thức xã hội. Chúa Giêsu đã chọn gọi các môn đệ của Người là “bạn hữu”. Người đã tỏ cho họ biết về Nước Thiên Chúa, mời gọi họ ở lại với Người, trở thành cộng đoàn của Người, và sai họ ra đi rao giảng Tin Mừng (x. Ga 15:15; 27). Vì thế, khi Chúa Giêsu nói với chúng ta: “Hãy làm chứng,” là Chúa đang xác nhận rằng Người coi chúng ta là bạn hữu của Người. Chỉ một mình Người biết rõ chúng ta là ai và tại sao chúng ta ở đây; các bạn trẻ thân mến, Chúa biết rõ tâm hồn các con, sự phẫn nộ của các con trước tình trạng phân biệt đối xử và bất công, biết rõ khát vọng sự thật và cái đẹp, niềm vui và hòa bình của các con. Qua tình bạn của Người, Người lắng nghe các con, khích lệ các con và hướng dẫn các con, mời gọi từng người các con bước vào một đời sống mới.
Ánh mắt của Chúa Giêsu, Đấng chỉ muốn điều tốt lành cho chúng ta, luôn đi trước chúng ta (x. Mc 10:21). Chúa không muốn chúng ta trở thành đầy tớ, hay trở thành “những nhà hoạt động” của một đảng phái chính trị; Người mời gọi chúng ta ở lại với Người như những người bạn, để đời sống chúng ta được đổi mới. Và chứng tá nảy sinh một cách tự nhiên từ sự mới mẻ đầy vui tươi trong tình bạn ấy. Đó là một tình bạn duy nhất ban cho chúng ta sự hiệp thông với Thiên Chúa, là một tình bạn trung tín giúp chúng ta khám phá phẩm giá của mình và của người khác, là một tình bạn vĩnh cửu mà ngay cả cái chết cũng không thể hủy diệt, vì Chúa chịu đóng đinh và đã sống lại là nguồn mạch của tình bạn ấy.
Chúng ta hãy xét đến sứ điệp mà Thánh Tông đồ Gioan gửi đến chúng ta ở cuối Tin Mừng thứ tư: “Chính môn đệ này làm chứng về những điều đó và đã viết ra. Chúng tôi biết rằng lời chứng của người ấy là xác thực” (Ga 21:24). Toàn bộ trình thuật trước đó được tóm tắt như một “lời chứng,” đầy lòng biết ơn và ngạc nhiên, của một người môn đệ không bao giờ tiết lộ tên mình, nhưng tự xưng là “người môn đệ được Chúa Giêsu yêu thương.” Danh hiệu này phản ánh một mối quan hệ: đó không phải là tên của một cá nhân, mà là lời chứng của một mối liên kết cá nhân với Đức Kitô. Đó là điều thật sự quan trọng đối với Thánh Gioan: là môn đệ của Chúa và cảm thấy được Người yêu thương. Khi đó, chúng ta hiểu rằng chứng tá Kitô hữu là hoa trái của mối tương quan giữa đức tin và tình yêu với Chúa Giêsu, Đấng mà chúng ta tìm thấy ơn cứu độ cho đời mình nơi Người. Các bạn trẻ thân mến, điều Thánh Tông đồ Gioan viết cũng là gửi đến các con, Các con được Đức Kitô mời gọi theo Người và ngồi bên cạnh Người, lắng nghe trái tim Người và chia sẻ mật thiết đời sống của Người! Từng người trong các con là một “người môn đệ được yêu” đối với Chúa, và từ tình yêu này nảy sinh niềm vui làm chứng.
Một chứng nhân can đảm khác của Tin Mừng là vị Tiền Hô của Chúa Giêsu, Thánh Gioan Tẩy Giả, người đến “để làm chứng, và làm chứng về ánh sáng, để mọi người nhờ ông mà tin” (Ga 1:7). Dù ông rất nổi tiếng giữa dân chúng, ông hiểu rõ rằng mình chỉ là một “tiếng kêu” chỉ về Đấng Cứu Thế khi ông kêu lên: “Đây là Chiên Thiên Chúa” (Ga 1:36). Tấm gương của ông nhắc chúng ta rằng những chứng nhân đích thực không tìm cách chiếm vị trí trung tâm, cũng không ràng buộc những môn đệ của mình vào bản thân. Các chứng nhân đích thực thì khiêm nhường và tự do nội tâm, nhất là tự do thoát khỏi chính mình, nghĩa là thoát khỏi sự kiêu căng muốn trở thành trung tâm của sự chú ý. Vì thế, họ tự do lắng nghe, thấu hiểu, và cũng dám nói lên sự thật với mọi người, ngay cả trước mặt những người có quyền lực. Từ Thánh Gioan Tẩy Giả, chúng ta học được rằng chứng tá Kitô hữu không phải là sự tuyên bố về bản thân chúng ta hoặc tán dương những khả năng tinh thần, trí tuệ hay đạo đức của chúng ta. Lời chứng đích thực là nhận biết và chỉ về Chúa Giêsu khi Ngài xuất hiện, vì Ngài là Đấng duy nhất cứu chuộc chúng ta. Gioan đã nhận ra Ngài giữa những người tội lỗi, hòa mình trong nhân loại chung. Vì lẽ đó, Đức Thánh Cha Phanxicô đã nhiều lần nhấn mạnh rằng nếu chúng ta không vượt ra khỏi bản thân và vùng an toàn của mình, nếu chúng ta không đến với những người nghèo và những ai cảm thấy bị loại trừ khỏi Nước Thiên Chúa, thì chúng ta không thể gặp được Đức Kitô và không thể làm chứng cho Người. Chúng ta sẽ mất đi niềm vui ngọt ngào của việc được rao giảng Tin Mừng và việc loan báo Tin Mừng.
Các bạn thân mến, cha mời gọi từng người các con hãy tiếp tục nhận diện những người bạn hữu và chứng nhân của Chúa Giêsu trong Kinh Thánh. Khi các con đọc Tin Mừng, các con sẽ thấy rằng tất cả họ đều khám phá ra ý nghĩa đích thực của cuộc đời qua mối tương quan sống động với Đức Kitô. Thật vậy, những câu hỏi sâu xa nhất của chúng ta không được lắng nghe hay được trả lời bằng việc lướt liên tục không ngừng trên điện thoại, thứ thu hút sự chú ý của chúng ta nhưng để lại cho chúng ta trí óc mệt mỏi và trái tim trống rỗng. Sự tìm kiếm ấy sẽ không đưa chúng ta đi xa nếu chúng ta khóa chặt nó trong bản thân hoặc trong những giới hạn hẹp hòi. Sự viên mãn của những khát vọng đích thực luôn đến qua việc vượt ra khỏi chính mình.
Chứng nhân, và vì thế là thừa sai
Bằng cách này, các bạn trẻ thân mến, với sự trợ giúp của Chúa Thánh Thần, các con có thể trở thành những nhà truyền giáo của Đức Kitô trong thế giới. Nhiều bạn bè đồng trang lứa của các con đang phải đối mặt với bạo lực, bị ép buộc sử dụng vũ khí, bị chia cách khỏi những người thân yêu, và bị buộc phải di cư hoặc lánh nạn. Nhiều người thiếu thốn giáo dục và các nhu cầu thiết yếu khác. Tất cả họ đều chia sẻ với các con việc tìm kiếm ý nghĩa và sự bất an đi kèm, nỗi lo lắng trước áp lực xã hội và công việc ngày càng tăng, sự khó khăn trong việc đối phó với khủng hoảng gia đình, cảm giác đau đớn vì thiếu cơ hội, cũng như sự hối tiếc vì những sai lầm họ đã phạm. Các con có thể đứng bên cạnh các bạn trẻ khác, cùng bước đi với họ và cho thấy rằng Thiên Chúa, trong Chúa Giêsu, đã đến gần từng con người. Như Đức Thánh Cha Phanxicô thường nói: “Đức Kitô cho thấy rằng Thiên Chúa là sự gần gũi, là lòng trắc ẩn và tình yêu dịu dàng” (Thông điệp Dilexit nos, 35).
Chắc chắn rằng, làm chứng không phải lúc nào cũng dễ dàng. Trong các Tin Mừng, chúng ta thường thấy sự căng thẳng giữa sự đón nhận và từ chối Chúa Giêsu: “Ánh sáng chiếu soi trong bóng tối, và bóng tối đã không diệt được ánh sáng” (Ga 1:5). Tương tự như vậy, người môn đệ-chứng nhân cũng trực tiếp trải nghiệm sự từ chối và đôi khi là sự phản đối dữ dội. Chúa không che giấu thực tại đau đớn này: “Nếu họ đã bắt bớ Thầy, họ cũng sẽ bắt bớ anh em” (Ga 15:20). Tuy nhiên, việc đó trở thành cơ hội để thực hành điều răn lớn nhất: “Hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em” (Mt 5:44). Đó là điều mà các vị tử đạo đã làm từ những ngày đầu của Hội Thánh.
Các bạn trẻ thân mến, đây không phải là một câu chuyện chỉ thuộc về quá khứ. Ngày nay, ở nhiều nơi trên thế giới, các Kitô hữu và những người thiện chí cũng đang phải chịu bách hại, lừa dối và bạo lực. Có lẽ chính kinh nghiệm đau thương đó cũng đã ghi dấu trên các con, và các con có thể bị cám dỗ phản ứng theo bản năng bằng cách đặt mình ngang bằng với những người đã từ chối các con, áp dụng những thái độ hung hăng. Nhưng chúng ta hãy nhớ lại lời khuyên khôn ngoan của Thánh Phaolô: “Đừng để cho sự ác thắng được mình, nhưng hãy lấy thiện mà thắng ác” (Rm 12:21).
Vì vậy, đừng nản lòng: giống như các thánh, các con cũng được mời gọi kiên trì với niềm hy vọng, đặc biệt khi đối diện với những khó khăn và trở ngại.
Tình huynh đệ là mối dây liên kết của hòa bình
Từ tình bạn với Đức Kitô, vốn là một ơn huệ của Chúa Thánh Thần trong chúng ta, nảy sinh một cách sống mang đậm dấu ấn của tình huynh đệ. Những bạn trẻ đã gặp gỡ Đức Kitô mang theo “sự ấm áp” và “hương vị” của tình huynh đệ đến bất cứ nơi nào họ hiện diện, và bất cứ ai tiếp xúc với họ đều bị cuốn hút vào một chiều kích mới mẻ và sâu sắc, được tạo thành bởi sự gần gũi vô vị lợi, lòng trắc ẩn chân thành và sự dịu dàng đích thực. Chúa Thánh Thần cho phép chúng ta nhìn tha nhân bằng đôi mắt mới: nơi người khác có một người anh em, một người chị em!
Chứng tá của tình huynh đệ và sự bình an mà tình bạn với Đức Kitô đánh thức trong chúng ta giúp xua tan thái độ thờ ơ và uể oải tinh thần, giúp chúng ta vượt thắng sự khép kín và nghi kỵ. Nó cũng xây dựng những mối liên kết giữa chúng ta, thúc đẩy chúng ta cùng nhau làm việc, từ hoạt động thiện nguyện đến “bác ái chính trị,” để xây dựng những điều kiện sống mới cho tất cả mọi người. Đừng đi theo những người sử dụng ngôn ngữ đức tin để chia rẽ; thay vào đó, hãy lập kế hoạch để xóa bỏ những bất bình đẳng và hòa giải các cộng đồng bị chia rẽ và bị áp bức. Để đạt được điều đó, các bạn thân mến, chúng ta hãy lắng nghe tiếng Chúa trong lòng chúng ta và vượt thắng tính ích kỷ của bản thân, trở thành những người nghệ nhân tích cực xây dựng hòa bình. Hòa bình đó, vốn là món quà của Đức Kitô phục sinh (x. Ga 20,19), sẽ trở nên hữu hình trong thế giới qua chứng tá chung của những người mang Thần Khí Chúa trong lòng.
Các bạn trẻ thân mến, trước những đau khổ và niềm hy vọng của thế giới, chúng ta hãy hướng mắt về Chúa Giêsu. Khi Ngài đang hấp hối trên thập giá, Ngài đã trao Đức Trinh nữ Maria cho Thánh Gioan như người mẹ, và trao Gioan cho Mẹ như con của Mẹ. Món quà tình yêu tối hậu đó dành cho mọi người môn đệ, cho từng người chúng ta. Cha mời gọi các con hãy đón nhận mối liên kết thánh thiêng ấy với Mẹ Maria, một người mẹ đầy trìu mến và thấu hiểu, và hãy nuôi dưỡng mối dây ấy cách đặc biệt qua việc cầu nguyện bằng kinh Mân Côi.
Nhờ đó, trong mọi hoàn cảnh của cuộc sống, chúng ta sẽ cảm nghiệm rằng chúng ta không bao giờ đơn độc, vì với tư cách là con cái, chúng ta luôn được Thiên Chúa yêu thương, tha thứ và khuyến khích. Hãy làm chứng cho điều này với niềm vui!
Từ Vatican, ngày 7 tháng Mười năm 2025, Lễ nhớ Đức Maria Mân Côi
LEO PP. XIV
[Nguồn: vatican.va]
[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 8/10/2025]
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét