Thứ Năm, 11 tháng 5, 2017

TIẾP KIẾN CHUNG: Maria, Mẹ Của Nguồn Hy Vọng’

TIẾP KIẾN CHUNG: Maria, Mẹ Của Nguồn Hy Vọng’

‘Chúng ta không phải là những đứa con mồ côi: chúng ta có một Mẹ trên trời, là Thánh Mẫu của Thiên Chúa’
10 tháng Năm, 2017
TIẾP KIẾN CHUNG: Maria, Mẹ Của Nguồn Hy Vọng’
Buổi Tiếp kiến chung sáng nay được tổ chức lúc 9.25 trong Quảng trường Thánh Phê-rô, tại đây Đức Thánh Cha Phanxico gặp gỡ các nhóm người hành hương và tín hữu từ nước Ý và trên khắp thế giới.
Tiếp tục loạt giáo lý về niềm hy vọng của Ki-tô hữu, trong bài giáo huấn bằng tiếng Ý, Đức Thánh Cha suy tư về chủ đề: “Mẹ của Nguồn Hy vọng” (x. Ga 19:25-27).
Sau phần tóm lược giáo lý bằng một số ngôn ngữ, Đức Thánh Cha gửi lời chào đặc biệt đến những nhóm tín hữu hiện diện.
Buổi Tiếp kiến chung kết thúc với bài hát Kinh Lạy Cha và Phép Lành Tòa Thánh.
* * *
Giáo huấn của Đức Thánh Cha
Anh chị em thân mến, xin chào anh chị em!
Trong suốt loạt bài giáo lý của chúng ta về niềm hy vọng của người Ki-tô hữu, hôm nay chúng ta nhìn về Mẹ Maria, Mẹ của nguồn hy vọng. Mẹ đã đi qua không phải chỉ một đêm trên hành trình làm mẹ của Người. Từ lần xuất hiện đầu tiên trong lịch sử của Tin mừng, hình ảnh của Mẹ nổi lên như một vai diễn của vở kịch. Thật không dễ có thể đáp lại lời mời của Thiên thần bằng tiếng “xin vâng”: tuy nhiên, Mẹ, một thiếu nữ đang tuổi thanh xuân, trả lời một cách can đảm, cho dù chẳng biết tí gì về kết cục đang chờ Mẹ ở phía trước. Trong giây phút đó, Maria hiện ra trước chúng ta như một người mẹ trong số nhiều người mẹ trên thế giới, can đảm cho đến cùng khi chuẩn bị đón nhận vào cung lòng lịch sử của một nhân loại mới sắp được sinh ra.
Tiếng “xin vâng” đó là bước đầu tiên của một danh sách dài những tiếng xin vâng — danh sách dài những tiếng xin vâng! – nó đồng hành với hành trình của Mẹ. Dù Mẹ Maria xuất hiện trong Tin mừng như là một phụ nữ im lặng, Người thường chẳng hiểu mọi điều đang xảy ra chung quanh Mẹ, nhưng Người suy ngẫm mọi lời và mọi biến cố trong lòng.
Trong tâm tình này có một nét cắt rất đẹp trong tâm lý của Maria: Mẹ không phải là một phụ nữ buồn phiền chán nản trước những sự bấp bênh của cuộc sống, đặc biệt khi mọi việc dường như chẳng theo con đường xuôi chảy. Mẹ cũng chẳng phải là một phụ nữ phản kháng một cách mạnh mẽ, người phản kháng kịch liệt số phận của cuộc sống thường cho thấy một khuôn mặt căm ghét. Nhưng Mẹ là một phụ nữ lắng nghe: không quên rằng luôn có một sự liên kết rất lớn giữa niềm hy vọng và sự lắng nghe, và Maria là một phụ nữ lắng nghe. Mẹ Maria đón nhận cuộc sống như nó được ban cho chúng ta, với những ngày hạnh phúc, nhưng cũng với những bi kịch của nó, điều mà chúng ta chẳng bao giờ muốn gặp phải – cho đến đêm đỉnh điểm của Mẹ, khi Con của Mẹ bị đóng đinh vào thập giá gỗ.
Cho đến hôm đó, Mẹ Maria hầu như biến mất khỏi cốt truyện của Tin mừng: các tác giả để cho sự hiện diện bị che khuất của Mẹ có thể hiểu được, sự giữ thinh lặng của Mẹ trước mầu nhiệm của một Người Con vâng lời Cha. Tuy nhiên, Mẹ Maria lại tái xuất hiện đúng vào giây phút quyết định, khi một phần lớn những người bạn đã trốn hết vì sợ hãi. Những người mẹ không bao giờ phản bội, và ngay lúc đó, dưới chân thập giá, không ai trong chúng ta có thể nói đâu là cuộc thương khó đau đớn nhất: của con người vô tội chết trên giá treo của thập tự, hay của sự đau đớn cực độ của một người mẹ đồng hành với những giây phút cuối cùng của cuộc đời của con của bà. Các Tin mừng miêu tả vắn tắt và rất thận trọng. Tất cả chỉ ghi lại bằng một động từ đơn giản về sự hiện diện của Mẹ: Mẹ “ở đó” (Ga 19:25), Mẹ ở đó. Chẳng Tin mừng nào nói về phản ứng của Mẹ, liệu Mẹ có khóc, hay Mẹ không khóc … chẳng có gì; thậm chí không một chút phác thảo miêu tả sự đau khổ của Mẹ: những chi tiết mà sức tưởng tượng của các nhà thơ và họa sĩ về sau mạo hiểm đưa ra, cho chúng ta những hình ảnh đi vào lịch sử của nghệ thuật và văn chương. Nhưng các Tin mừng chỉ kể cho chúng ta: Mẹ “ở đó”. Mẹ đã ở đó, trong giây phút kinh khủng nhất, trong giây phút tàn khốc nhất, và Mẹ đã chịu đau khổ với Con của Mẹ. “Ở đó,” Maria “đã ở đó,” Mẹ chỉ đơn giản ở đó. Lại nhìn đến Mẹ một lần nữa, một thiếu nữ của làng Na-za-rét, bây giờ với mái tóc đã điểm bạc theo thời gian trôi qua, vẫn phải chiến đấu cùng với một Thiên Chúa Đấng phải được ôm lấy, và với một cuộc sống đạt đến ngưỡng của bóng đêm đen dày đặc nhất. Mẹ Maria “đã ở đó” trong bóng đêm đen tối nhất, nhưng Mẹ đã “ở đó.” Mẹ không bỏ đi. Maria ở đó, sự hiện diện trung thành, mỗi khi có một cây nến sáng cần phải được giữ trong một nơi giữa màn sương mù. Mẹ thậm chí vẫn không biết vận mệnh của sự phục sinh mà Con của Mẹ ngay lúc đó đang mở ra cho tất cả nhân loại: Mẹ ở đó chỉ vì lòng trung tín với chương trình của Thiên Chúa, của Đấng mà Mẹ tuyên xưng mình là nữ tì trong ngày đầu tiên theo tiếng gọi của Mẹ, nhưng cũng vì bản năng làm mẹ của Mẹ, người chịu đau khổ, mỗi khi có một người con phải trải qua khổ ải. Những đau khổ của những người mẹ: tất cả chúng ta đều biết có những người phụ nữ rất mạnh mẽ, những người đã đối mặt với rất nhiều sự đau khổ của những đứa con của họ!
Chúng ta sẽ tìm thấy Mẹ trong ngày đầu tiên của Giáo hội, Mẹ, Mẹ của nguồn Hy vọng, giữa cộng đoàn của những tông đồ yếu đuối: một người đã chối Chúa, nhiều người đã bỏ chạy, tất cả đều run sợ (x. Cv 1:14). Nhưng Mẹ đã ở đó, theo một cách bình thường nhất, dường như đó là một sự tụ họp tự nhiên: trong Giáo hội tiên khởi được bao bọc bởi ánh sáng của Phục sinh, nhưng cũng bởi sự run sợ của những bước chân đầu tiên phải bước ra trong thế giới.
Vì thế, tất cả chúng ta yêu mến người như Mẹ của chúng ta. Chúng ta không phải là những đứa con mồ côi: chúng ta có một Mẹ trên trời, là Thánh Mẫu của Thiên Chúa. Vì Mẹ dạy chúng ta nhân đức biết chờ đợi, ngay cả khi mọi việc có vẻ vô nghĩa: Mẹ luôn vững tin vào mầu nhiệm của Thiên Chúa, ngay cả khi chính Ngài dường như gục ngã vì cái ác trên trần gian. Trong những giây phút khó khăn, nguyện xin Mẹ Maria, người Mẹ mà Chúa Giê-su ban cho chúng ta, luôn hỗ trợ cho những bước đi của chúng ta, luôn nói với tâm hồn của chúng ta: “Hãy đứng dậy! Hãy nhìn về phía trước, hãy nhìn về phía chân trời,” vì Mẹ là Mẹ của nguồn hy vọng. Cảm ơn anh chị em.
[Văn bản chính: tiếng Ý] [Bản dịch (tiếng Anh) của Virginia M. Forrester]

[Nguồn: zenit]

[Chuyển ngữ: TRI KHOAN 11/05/2017]


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét