Thứ Hai, 9 tháng 10, 2017

Kinh Truyền Tin: Dụ ngôn những kẻ tá điền gian ác

Kinh Truyền Tin: Dụ ngôn những kẻ tá điền gian ác

“Tính mới lạ vĩ đại của Ki-tô giáo”: “Tuy thất vọng vì những sai phạm và tội lỗi của chúng ta, Thiên Chúa vẫn không quên lời của Người, Người không trả thù!”
8 tháng Mười, 2017
Kinh Truyền Tin: Dụ ngôn những kẻ tá điền gian ác
Angelus / Foto: Francesco Sforza - © PHOTO.VA - OSSERVATORE ROMANO
Dưới đây là bản dịch (tiếng Anh) của ZENIT huấn từ của Đức Thánh Cha Phanxico trước và sau Kinh Truyền Tin với những người tập trung trong Quảng trường Thánh Phê-rô.
* * *
Trước Kinh Truyền tin:
Anh chị em thân mến, xin chào anh chị em!
Phụng vụ Chúa nhật này đưa ra cho chúng ta dụ ngôn về những người tá điền, những người được ông chủ trao phó vườn nho mà ông đã trồng rồi đi xa (x. Mt 21:33-43). Rồi lòng trung thành của những người tá điền này được thử thách: vườn nho được trao phó cho họ, họ phải chăm sóc nó, làm cho nó trổ sinh hoa trái và trả phần thu hoạch về cho ông chủ. Thời gian của vụ thu hoạch đến, ông chủ sai những người hầu của ông đến hái trái. Tuy nhiên, những người tá điền lại có thái độ chiếm hữu: họ không coi mình là những người quản lý, nhưng là những ông chủ sở hữu, và họ từ chối trao lại vụ mùa. Họ ngược đãi những người hầu, đến mức giết chết họ. Ông chủ vẫn kiên nhẫn với họ: ông lại sai những người  hầu khác đến, đông hơn lần trước; tuy nhiên, kết quả vẫn như nhau. Cuối cùng, vẫn với lòng kiên nhẫn, ông quyết định sai con trai của ông đến, nhưng những kẻ tá điền kia, những tù nhân của thái độ chiếm hữu, cũng giết chết con trai của ông, vì nghĩ rằng họ sẽ được thừa hưởng.
Câu chuyện này minh họa theo phương pháp ẩn dụ những lời trách mắng mà các Ngôn sứ đã nói về lịch sử của Israel Đó là một câu chuyện của chúng ta: nó nói về giao ước mà Thiên Chúa mong muốn thiết lập với con người và qua đó Người cũng kêu gọi chúng ta đóng góp vào. Tuy nhiên, câu chuyện về giao ước, cũng như mọi câu chuyện về tình yêu, đều có những giây phút đẹp đẽ nhưng cũng đầy những phản bội và chối bỏ. Để làm cho người ta hiểu được cách Chúa Cha đáp lại trước những sự từ chối chống lại tình yêu của Người và chống lại giao ước Người đặt ra, trích đoạn phúc âm đặt một câu hỏi từ môi miệng của người chủ vườn nho: “Khi ông chủ vườn nho đến, ông sẽ làm gì bọn tá điền kia?” (c. 40). Câu hỏi này cho thấy rằng sự thất vọng của Thiên Chúa đối với thái độ tội lỗi của con người không phải là lời nói cuối cùng! Đây là sự mới lạ của Ki-tô giáo: Một Thiên Chúa, cho dù thất vọng vì những sai phạm và tội lỗi của chúng ta, Thiên Chúa vẫn không quên lời của Người, Người không trả thù!
Thưa anh chị em, Thiên Chúa không trả thù! Thiên Chúa yêu thương, Người không trả thù, Người chờ đợi để tha thứ cho chúng ta, để ôm ẵm lấy chúng ta. Qua “những viên đá bị loại bỏ” — và Đức Ki-tô là viên đá đầu tiên mà các thợ xây loại bỏ — qua những hoàn cảnh yếu đuối và tội lỗi –, Người vẫn tiếp tục phân phát “rượu mới” cho vườn nho của Người, cụ thể đó là lòng thương xót; đây là rượu mới của vườn nho của Thiên Chúa: lòng thương xót. Chỉ có một trở ngại trước ý định trung kiên và nhân hậu của Người: sự kiêu căng và ngạo mạn của chúng ta, mà đôi khi nó biến thành bạo lực! Trước những thái độ này và ở nơi không trổ sinh được hoa trái, Lời Chúa quở mắng nặng nề: “Nước Thiên Chúa, Thiên Chúa sẽ lấy đi không cho các ông nữa, mà ban cho một dân biết làm cho Nước ấy sinh hoa lợi” (c. 43).
Tính cấp bách phải có thái độ đáp lời sinh hoa kết quả tốt lành cho tiếng gọi của Thiên Chúa, Đấng gọi chúng ta trở thành vườn nho của Người, giúp chúng ta hiểu được đâu là điều mới mẻ và đâu là cội nguồn trong Ki-tô giáo. Những mệnh lệnh và những nguyên tắc đạo đức chưa hẳn là vấn đề then chốt, nhưng trước hết chính lời mời gọi yêu thương mà Thiên Chúa đề nghị qua Chúa Giê-su, và vẫn tiếp tục đề nghị với nhân loại. Đó là một lời mời gọi đi vào câu chuyện tình yêu này, trở thành một vườn nho mãi xanh tươi và rộng mở, với hoa trái sum suê và tràn đầy hy vọng cho tất cả mọi người. Một vườn nho đóng kín sẽ trở nên hoang dại và trổ sinh những trái nho dại. Chúng ta được kêu gọi biết bước ra khỏi vườn nho và đặt mình vào vị trí phục vụ anh em không ở cùng chúng ta, để nắm lấy tay nhau và động viên nhau, để nhắc nhở chúng ta là vườn nho của Chúa trong mọi môi trường, kể cả nơi xa xôi nhất và thiếu thốn nhất.
Anh chị em thân mến, chúng ta khẩn cầu sự can thiệp của Mẹ Maria Rất Thánh giúp chúng ta ở mọi nơi, đặc biệt ở những vùng ngoại vi của xã hội, vườn nho mà Chúa đã trồng vì ích lợi cho tất cả, và mang đến rượu mới của lòng thương xót của Chúa.
[Văn bản chính: tiếng Ý]  [Bản dịch (tiếng Anh) của ZENIT - Virginia m. Forrester]

[Nguồn: zenit]

[Chuyển ngữ: TRI KHOAN 09/10/2017]


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét