Thứ Sáu, 3 tháng 1, 2020

Cử hành giờ Kinh Chiều đầu tiên Lễ trọng Mẹ Maria Rất Thánh, Mẹ Thiên Chúa và ‘Te Deum’ tạ ơn năm cũ

Cử hành giờ Kinh Chiều đầu tiên Lễ trọng Mẹ Maria Rất Thánh, Mẹ Thiên Chúa và ‘Te Deum’ tạ ơn năm cũ
Vatican Media Screenshot

Cử hành giờ Kinh Chiều đầu tiên Lễ trọng Mẹ Maria Rất Thánh, Mẹ Thiên Chúa và ‘Te Deum’ tạ ơn năm cũ

‘Thiên Chúa không chọn chúng ta vì “tài diễn xuất” của chúng ta, nhưng quả thật vì chính con người chúng ta và sự cảm nhận nhỏ bé’.

31 tháng Mười Hai, 2019 18:25

Thiên Chúa thay đổi thế giới thông qua một người sinh ra trong khó nghèo tại một ngôi làng bình thường bởi một người phụ nữ đơn sơ trong đức tin.

Đó là lời nhắc nhở mà Đức Thánh Cha Phanxico kêu gọi trong bài giảng ngày 31 tháng Mười Hai năm 2019 trong Vương cung Thánh đường Vatican, khi ngài chủ tế Giờ Kinh Chiều Lễ trọng Mẹ Maria Rất Thánh, Mẹ Thiên Chúa, tiếp theo là Chầu Mình Thánh, hát truyền thống thánh thi “Te Deum” cuối năm, và Phép lành Mình Thánh.

Đức Thánh Cha nói: “Chúng ta không được sợ hãi hoặc cảm thấy bất xứng với một sứ mạng quan trọng như vậy. Chúng ta hãy nhớ điều này: Thiên Chúa không chọn chúng ta vì “tài diễn xuất” của chúng ta, nhưng quả thật vì chính con người chúng ta và sự cảm nhận nhỏ bé.

“Phán quyết của Thiên Chúa rất rõ ràng: để mạc khải tình yêu của Người, Người đã chọn một thành nhỏ bé và bị khinh miệt, và khi Người đến Giê-ru-sa-lem, Người đến với những tội nhân và người bị gạt bỏ. Không cư dân nào trong thành nhận biết rằng Con Thiên Chúa trở thành người phàm đang bước qua trên những con đường trong thành, thậm chí ngay cả với các môn đệ của Người.”

Đức Thánh Cha nhấn mạnh rằng Thiên Chúa không chỉ cư ngụ trong đền thờ nhưng ở giữa người dân. Ngài nhắc lại lời các ngôn sứ cảnh báo cho dân chúng đừng nghĩ rằng Thiên Chúa chỉ ngự trong một nơi nhất định.

“Người cư ngụ giữa Dân Người; Người cùng bước đi với họ và sống cuộc sống của họ. Lòng trung tín của Người là cụ thể; đó chính là sự gần gũi trong đời sống hàng ngày của con cái Người. Ngược lại, khi Thiên Chúa muốn làm cho mọi sự trở nên mới qua Con của Người, Người không bắt đầu từ Đền thờ, nhưng bắt đầu từ cung lòng của một người phụ nữ nhỏ bé và nghèo khó trong Dân Người. Sự lựa chọn này của Thiên Chúa thật phi thường!”

Dưới đây là bản dịch (tiếng Anh) bài giảng của Đức Thánh Cha trong giờ Kinh Chiều, do Vatican cung cấp.

* * *

Cử hành giờ Kinh Chiều đầu tiên Lễ trọng Mẹ Maria Rất Thánh, Mẹ Thiên Chúa và ‘Te Deum’ tạ ơn năm cũ

Bài giảng của Đức Thánh Cha

“Khi thời gian tới hồi viên mãn, Thiên Chúa đã sai Con mình tới” (Gl 4:4). Người Con được Chúa Cha sai đến dựng lều của Ngài ở Bê-lem Ép-ra-tha, “nhỏ bé nhất trong các thị tộc Giu-đa” (Mki 5:2); Ngài sống tại làng Na-da-rét, một ngôi làng chưa hề được nói đến trong Kinh Thánh ngoài một câu: “Từ Na-da-rét, làm sao có cái gì hay được?” (Ga 1:46), và Ngài tử nạn, bị chối bỏ bởi thành Giê-ru-sa-lem vĩ đại, bị đóng đinh bên ngoài thành. Phán quyết của Thiên Chúa rất rõ ràng: để mạc khải tình yêu của Người, Người đã chọn một ngôi thành nhỏ bé và bị khinh miệt, và khi Người đến Giê-ru-sa-lem, Người đến với những tội nhân và người bị gạt bỏ. Không cư dân nào trong thành nhận biết rằng Con Thiên Chúa trở thành người phàm đang bước qua trên những con đường trong thành, thậm chí ngay cả với các môn đệ của Người, chỉ sau Phục sinh thì họ mới hiểu trọn vẹn được Mầu nhiệm trong Chúa Giê-su. Những lời giảng và dấu chỉ của ơn cứu độ mà Ngài thực hiện trong thành gợi nên sự kinh ngạc và lòng nhiệt thành trong chốc lát, nhưng chưa được đón nhận theo ý nghĩa trọn vẹn của nó: từ đó, chúng nhanh chóng không còn được nhớ đến, khi tổng trấn La Mã hỏi: “Các ngươi muốn ta tha Giê-su hay Ba-ra-ba?” Chúa Giê-su sẽ bị đóng đinh bên ngoài thành, trên đồi Gôn-gô-tha, bị kết án bởi cái nhìn của tất cả cư dân và bị nhạo báng bởi những lời mỉa mai của họ. Tuy nhiên, từ đó, từ trên thập giá bắt đầu cây sự sống mới, quyền năng của Thiên Chúa tất cả được trao cho Ngài. Và cùng Mẹ Thiên Chúa, Đấng là Addolorata dưới chân thập giá, mở rộng chức năng làm mẹ đến với tất cả mọi người. Mẹ Thiên Chúa là Mẹ của Giáo hội và sự dịu dàng tình mẫu tử của Mẹ đến với tất cả mọi người.

Thiên Chúa đã dựng lều của Người trong thành …, và Người không bao giờ đi khỏi nơi đó! Sự hiện diện của người trong thành, cũng cả trong thành phố Roma này của chúng ta, không được thêu dệt nhưng là được khám phá, được tỏ lộ” (Tông huấn Evangelii Gaudium, 71). Chính chúng ta phải xin Chúa ban cho ơn có đôi mắt mới, có thể có “một cái nhìn chiêm ngắm, tức là một cái nhìn của đức tin khám phá thấy Thiên Chúa trong ngôi nhà của chúng ta, trong đường phố của chúng ta, trong các quảng trường của chúng ta” (Nt., 71). Trong Sách Thánh, các ngôn sứ đã cảnh báo chúng ta trước cám dỗ liên kết sự hiện hữu của Thiên Chúa chỉ có trong Đền thờ (Gr 7:4). Người cư ngụ giữa Dân Người; Người cùng bước đi với họ và sống cuộc sống của họ. Lòng trung tín của Người là cụ thể; đó chính là sự gần gũi trong đời sống hàng ngày của con cái Người. Ngược lại, khi Thiên Chúa muốn làm cho mọi sự trở nên mới qua Con của Người, Người không bắt đầu từ Đền thờ, nhưng bắt đầu từ cung lòng của một người phụ nữ nhỏ bé và nghèo khó trong Dân Người. Sự lựa chọn này của Thiên Chúa thật phi thường!

Trong Thánh vịnh 147 mà chúng ta vừa đọc, tác giả Thánh vịnh mời gọi Giê-ru-sa-lem hãy ca tụng Thiên Chúa, vì “Người tống đạt lệnh truyền xuống đất, lời phán ra, hoả tốc chạy đi” (c. 15). Qua Thần Khí của Người làm vang lên Lời Người trong mỗi tâm hồn con người, Thiên Chúa chúc lành cho con cái của Người và động viên họ làm việc cho hòa bình trong thành phố. Cha muốn những ánh mắt nhìn của chúng ta trong thành Roma tối nay hãy nhìn đến mọi sự trên quan điểm theo cái nhìn của Thiên Chúa. Chúa vui mừng khi nhìn thấy không biết bao nhiêu thực tại tốt lành được thực thi mỗi ngày, biết bao nỗ lực và sự cống hiến để thúc đẩy tình huynh đệ và đoàn kết. Roma không chỉ là một thành phố phức tạp, với nhiều vấn đề, những bất công, tham nhũng, và những căng thẳng xã hội. Roma là một thành phố mà Chúa sai Ngôi Lời của Người đến, qua Thần Khí cư ngụ trong tâm hồn của người dân và thúc đẩy họ tin tưởng, hy vọng cho dù có bất kỳ vấn đề gì, yêu thương để phấn đấu vì ích lợi của mọi người.

Cha đang nghĩ đến nhiều con người can đảm, người tín hữu, và không có tín ngưỡng, mà cha đã gặp trong những năm qua và là những người đại diện cho “trái tim sống động” của Roma.Thật vậy, Thiên Chúa không bao giờ ngừng thay đổi lịch sử và diện mạo của thành phố chúng ta qua những con người bé mọn và nghèo khó sống trong đó. Người chọn họ, tạo nguồn cảm hứng cho họ, tạo động lực hành động cho họ, làm cho họ trở nên đoàn kết; Người dẫn dắt họ khởi động những mạng lưới, tạo ra những mối dây ràng buộc đạo đức, để xây dựng những cầu nối chứ không phải những bức tường. Quả thật, chính qua hàng ngàn mạch suối nhỏ của nước hằng sống bởi Thần Khí mà Lời Chúa làm cho thành phố trổ sinh hoa trái và thoát khỏi tình trạng cằn cỗi và làm cho thành phố “thành mẹ đông con, vui cửa vui nhà” (Tv 113:9).

Và Chúa yêu cầu điều gì nơi Giáo hội Roma? Người trao phó Lời Người cho chúng ta và thúc bách chúng ta hãy dấn bước tiến vào, hãy đặt mình vào một cuộc gặp gỡ và mối quan hệ với những cư dân của thành phố để “thông điệp của Người nhanh chóng lan tỏa.” Chúng ta được kêu gọi để gặp gỡ người khác và lắng nghe cuộc sống của họ, lắng nghe tiếng kêu của họ. Lắng nghe bản thân nó đã là một hành động yêu thương! Dành thời gian cho người khác, để đối thoại, để nhận ra sự hiện hữu và hoạt động của Chúa trong cuộc sống của họ qua cái nhìn chiêm niệm, để làm chứng bằng hành động nhiều hơn bằng lời nói về sự sống mới của Tin mừng, là sự phục vụ yêu thương đích thực để làm thay đổi thực tại. Thật vậy, bằng cách làm như vậy, luồng khí mới sẽ luân chuyển trong thành phố và trong Giáo hội, ước mong quay trở lại, để vượt qua những luận lý đối nghịch và rào cản xưa cũ, để cùng nhau cộng tác, xây dựng một thành phố công bằng và huynh đệ hơn.

Chúng ta không được sợ hãi hoặc cảm thấy bất xứng với một sứ mạng quan trọng như vậy. Chúng ta hãy nhớ điều này: Thiên Chúa không chọn chúng ta vì “tài diễn xuất” của chúng ta, nhưng quả thật vì chính con người chúng ta và sự cảm nhận nhỏ bé. Chúng ta hãy tạ ơn Người vì ân sủng của Người, ân sủng đã gìn giữ chúng ta trong năm qua và với niềm vui chúng ta dâng lên Người bài ca ngợi khen.

[Văn bản chính: tiếng Ý] [Bản dịch (tiếng Anh) của Virginia M. Forrester của ZENIT]

© Libreria Editrice Vatican



[Nguồn: zenit]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 1/1/2019]


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét