Thứ Ba, 12 tháng 7, 2016

Những điều có thể bạn chưa bao giờ nghe về dải Gaza

web-palestine-gaza-strip-



Những điều có thể bạn chưa bao giờ nghe về dải Gaza

Nhân viên cứu trợ Công giáo nói rằng những chuyến đi của cô đến dải đất bị xé nát vì chiến tranh này là tột đỉnh của công việc của cô


Chỉ có một đêm, nhưng Hilary DuBose 34 tuổi nhớ từng giây phút của cơn mưa bom trút xuống. Cô ở Gaza, cô tới đây vài tuần một lần cho công việc làm Người đứng đầu Các chương trình cho Jerusalem, Bờ Tây cho Catholic Relief Services (CRS). Trong suốt cuộc xung đột 2014, cô đến đây trong thời gian ngừng bắn và trong khi đang ở đấy, cuộc ngừng bắn bị phá hỏng và cô bị giữ lại suốt đêm.
“Tôi không cảm thấy sợ cho sự sống của riêng tôi vì tôi ở trong một tòa nhà mà phía Israel biết nằm trong khu vực của Liên Hiệp quốc. Nhưng các bạn có biết âm thanh của bom đạn có ý nghĩa như thế nào chứ … nghĩa là một ai đó ở đâu đó đang bị mất nhà cửa, có thể là  mất mạng sống,” DuBose nói, cô gốc người Oregon. “Tôi chưa từng ở trong hoàn cảnh như vậy trước đây và người tôi cứ com dúm vào, một tình trạng như bị thôi miên muốn cho đêm qua mau. Với các đồng nghiệp và bạn bè của tôi ở Gaza, đó là đêm thứ 51 của họ như thế. Và tôi mới chỉ là thứ nhất. Nhưng nó thực sự đã ảnh hưởng đến tôi.
Bất kể trải nghiệm đó, DuBose, hiện đang ở Jerusalem, nói rằng những chuyến đi của cô đến Gaza là điểm nhấn của công việc của cô — cô thích ở đó. Nhưng cô biết người ta có thể phải khó khăn lắm mới hiểu được điều đó.
“Gaza là một nơi vô danh trên thế giới. Nếu bạn hỏi người ta rằng họ có liên tưởng gì với Gaza, tôi nghĩ điều đầu tiên họ nói là ‘chủ nghĩa khủng bố.’ Tôi hiểu điều đó,” cô nói. “Nhưng chúng tôi đang phải đối phó với những cộng đồng đang bị bắt ở một vị trí rất khó khăn.”
DuBose cho biết trẻ em ở Gaza lên 8 tuổi đã phải trải qua 3 cuộc chiến. Và Ngân hàng Thế giới báo cáo rằng Gaza có tỷ lệ thất nghiệp cao nhất thế giới - gần 43 phần trăm (Gaza has the world’s highest unemployment rate—almost 43 percent), với tỷ lệ thất nghiệp giới trẻ là 60 phần trăm. “Nó là một cuộc khủng hoảng kinh niên vì người dân không có nguồn thu nhập,” DuBose giải thích. Cô và nhóm của cô giúp giải quyết vấn đề này qua những chương trình tạo việc làm ngắn hạn, cùng với sự hỗ trợ của họ phản ứng nhanh và chuẩn bị sẵn sàng.
Nhưng bất kể những vấn đề đã trở thành hào lũy sâu của Gaza và những khó khăn cô đang chứng kiến, DuBose nói điều làm cô xúc động nhất là khi cô đến Gaza là “tinh thần sống không gì có thể dập tắt” ở đó và tình thân ái của mọi người.
“Gaza nổi tiếng về sự hào phóng và tốt bụng,” cô nói. “Bất cứ khi nào bạn đến thăm một ai đó, họ luôn chào đón bạn với vòng tay mở rộng — cho dù bạn là một người lạ mặt, cho dù bạn từ đâu tới. Và họ có một khiếu hài hước tuyệt vời.”
DuBose nói rằng cô nhình thấy điều này sau hậu quả của cuộc xung đột năm 2014, khi đó hơn 1.100 căn nhà đã bị tàn phá. Trong số những dự án của học ở Gaza, CRS xây những căn nhà bằng gỗ, được thiết kế tuổi thọ tối thiểu 5 năm, và cho đến nay nhóm đã xây được khoảng 500 căn. “Mỗi cá nhân những người nhận nhà ở đó đều có một câu chuyện li kỳ,” DuBose nói. Nhưng một câu chuyện gần đây làm cô nhớ mãi, câu chuyện của gia đình có 6 người — người chồng, vợ, và 4 đứa con. Trong cuộc xung đột, gia đình phải chuyển đến một “trung tâm tập trung,” là một trường họ mở cửa đón những người di tản, họ ở đó khoảng 1 tháng với rất nhiều người khác, cùng chung một vài nhà tắm và không có nhà tắm hoa sen. Họ chẳng biết chuyện gì đã xãy ra với căn nhà của họ lúc đó vì họ quá sợ hãi không thể đi bất cứ đâu.
“Họ đã phải làm việc cực nhọc cả đời để tiết kiệm và xây được căn nhà, và vừa mới hoàn thành xây dựng năm 2005,” DuBose thuật lại. “Khi họ quay lại, họ thấy nó đã hoàn toàn bị phá hủy. Không chỉ có thế, nhưng đây là đất tổ tiên của gia đình họ với nhiều cây olive cổ thụ — từng cây đã bị tróc gốc giơ cả rễ lên. Họ đã mất căn nhà và phương kế sinh nhai.”
Gia đình này tìm ra chỗ trú ngụ này, đăng ký với dự án, và CRS có thể làm cho họ một căn thật nhanh, ngay trên đất của họ. “Lúc đó họ sống trên đất của họ — vì chẳng còn chỗ nào nữa mà đi — và đặc biệt họ đã tự mình xây được một chuồng gà, một chỗ ở tạm thời lắp ghép bằng những miếng vật liệu đủ mọi loại họ có thể tìm được như gỗ, kim loại cong queo, và giấy cứng,” DuBose nói, cô nhớ lại rõ ràng những gì họ nói với cô sau khi họ trải qua đêm đầu tiên trong nơi ở mới. “Khi họ tỉnh giấc, đứa con trai nói với họ, ‘Đây là đêm đầu tiên con có thể ngủ mà không lo lắng kể từ khi chiến tranh nổ ra, không phải thức cả nửa đêm lo lắng.’”
DuBose yêu câu chuyện này vì nó minh họa sức mạnh của một nơi ở tốt. “Bạn có thể xây dựng cái gì đó bằng gỗ hay bằng gạch, nhưng đó không phải là xây dựng, nó chính là sự an bình trong tâm hồn, an toàn, đó là điều một nơi ở tốt mang lại,” cô nói.
Sau gần 3 năm ở Đất Thánh, DuBose rất nghiêm túc và rất trách nhiệm giúp đỡ những gia đình làm việc chăm chỉ, những gia đình đã tự mình xây dựng được cái gì đó cho họ sau nhiều năm rồi lại bị lấy đi mất. “Tinh thần của những người đó gợi lên nhiều thương cảm và thực sự làm tôi rung động, và tôi cảm thấy an toàn ở đó vì người Gaza rất vui khi có tôi ở đó, cùng đứng về phía họ trong tình hiệp nhất để hỗ trợ họ.”
CRS đã có mặt ở Đất Thánh trên 50 năm. Những chương trình của họ đã thay đổi theo thời gian vì họ tìm cách đáp lời lại những nhu cầu ở đó tại một thời điểm. Gần đ6y nhu cầu lớn nhất ở Gaza là người ta đang tiếp tục phục hồi sau hoạt động quân sự năm 2014. CRS gần đây đã trao tặng $50 triệu từ quỹ USAID cho “Viễn ảnh Gaza 2020,” để sử dụng cho chương trình khẩn cấp và được chuẩn bị sẵn sáng, cũng như tạo việc làm trong 5 năm tới.

Zoe Romanowsky

[Nguồn: aleteia]


[Chuyển ngữ: TRI KHOAN 09/07/2016]



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét