Thứ Tư, 1 tháng 3, 2017

Diễn từ của Đức Thánh Cha trước các thành viên của Cộng đoàn Capodarco

Diễn từ của Đức Thánh Cha trước các thành viên của Cộng đoàn Capodarco

‘Một xã hội chỉ dành chỗ cho những người lành lặn mọi chức năng, cùng với khả năng độc lập và tự lập, chưa hẳn là một xã hội xứng đáng của con người’
27 tháng Hai, 2017
Diễn từ của Đức Thánh Cha trước các thành viên của Cộng đoàn Capodarco
PHOTO.VA - L'OSSERVATORE ROMANO
Dưới đây là bản dịch của Zenit huấn từ của Đức Thánh Cha Phanxico trước các thành viên của Cộng đoàn Capodarco trong Đại sảnh Phao-lô VI của Vatican ngày 25 tháng Hai, 2017:
* * *
Anh chị em thân mến,
Tôi rất vui vì cuộc họp hôm nay của chúng ta, và vui vì những gì tôi được nghe thấy, rất vui, và tôi xin chào thân ái tất cả anh chị em. Xin gửi lời cảm ơn chân thành đến Cha Franco Monterubbianesi, nhà Sáng lập Cộng đoàn, và Cha Vinicio Albanesi, Chủ tịch hiện tại, về những lời chào mừng của các cha, và tôi xin cảm ơn anh chị em đã cho chúng tôi chứng tá của anh chị em.
Cộng đoàn Capodarco, có trụ sở ở nhiều địa phương, năm ngoái đã kỷ niệm 50 năm. Cùng với anh chị em, tôi cảm tạ Chúa vì những điều tốt lành được thực hiện trong những năm qua trong việc phục vụ người khuyết tật, trẻ vị thành niên, và tất cả những người sống trong hoàn cảnh bị lệ thuộc và rất khó khăn, và gia đình của họ. Anh chị em đã chọn cách ở bên những người ít có khả năng tự bảo vệ này, để tặng cho họ tình mến khách, sự hỗ trợ và hy vọng, qua động lực chia sẻ. Bằng cách này, anh chị em đã đóng góp và tiếp tục góp phần xây dựng xã hội tốt đẹp hơn.
Chất lượng của cuộc sống trong một xã hội được đo bằng khả năng bao dung những người bé mọn nhất và thiếu thốn nhất trên phạm vi rộng, trong sự tôn trọng phẩm giá của họ là con người. Và sẽ đạt đến sự trưởng thành khi sự bao dung này không được hiểu như một điều gì đó bất thường nhưng là điều bình thường. Một người bị khuyết tập và yếu đuối về thể xác, tâm thần và luân lý phải được tham gia vào đời sống của xã hội và được giúp đỡ để sử dụng những tiềm năng của họ trong nhiều chiều kích khác nhau của họ. Chỉ khi nào quyền của những người hèn mọn nhất được công nhận, khi đó xã hội mới có thể nói rằng nó được xây dựng trên luật pháp và công bằng. Một xã hội chỉ dành chỗ cho những người lành lặn mọi chức năng, cùng với khả năng độc lập và tự lập, chưa hẳn là một xã hội xứng đáng của con người. Sự phân biệt đối xử dựa trên cơ sở hiệu quả công việc cũng đáng trách như một xã hội đặt nền tảng hoạt động theo sắc tộc, sự giàu có hoặc tôn giáo.
Trong những thập kỷ qua, cộng đoàn của anh chị em đã liên tục, chú ý và yêu thương lắng nghe những mảnh đời, đưa ra mọi nỗ lực để đáp lại những nhu cầu của mỗi người, quan tâm đến những khả năng và giới hạn của họ. Sự tiếp cận của anh chị em đến với những người hèn mọn nhất vượt qua được thái độ trợ cấp đơn thuần, để thúc đẩy sự tự làm chủ trong một con người bị khuyết tật trong bối cảnh sự tự chủ này không bị thu mình vào bản thân nhưng là mở ra với xã hội. Tôi khuyến khích anh chị em hãy tiếp tục theo con đường này, con đường đặt cái nhìn đầu tiên vào hoạt động trực tiếp và cá nhân của chính những người khuyết tật. Đứng trước những vấn đề kinh tế và những hậu quả xấu của toàn cầu hóa, cộng đoàn của anh chị em tìm cách giúp đỡ tất cả những người đang được thử thách để cảm nhận thấy rằng họ không bị loại trừ hay bị gạt ra bên lề, nhưng ngược lại, bước đi tiên phong, mang đến chứng tá của kinh nghiệm riêng. Đó là việc thăng tiến phẩm giá và tôn trọng mỗi cá nhân, là cho “những người bị cuộc sống đánh bại” cảm nhận được lòng nhân từ của Thiên Chúa, người Cha yêu thương của mọi loài thụ tạo của Người.
Tôi một lần nữa cảm ơn chứng tá của anh chị em đưa ra cho xã hội, giúp xã hội khám phá nhiều hơn nữa phẩm giá của mọi con người, bắt đầu từ những người bé mọn nhất, những người thua thiệt nhất. Các hội đoàn, các đoàn thể và nhiều cơ quan thăng tiến xã hội khác nhau được kêu gọi để thúc đẩy sự bao dung hiệu quả cho những người này. Đây là mục tiêu hoạt động của anh chị em với lòng quảng đại và khả năng, với sự giúp đỡ đầy dũng cảm của các gia đình và những người thiện nguyện, họ nhắc nhở chúng ta về ý nghĩa và giá trị của mọi con người. Bằng cách tập trung lại tất các “những người bé mọn” này, những người bị bị khiếm khuyết về tâm thần hay thể xác, hay bị những vết thương linh hồn, anh chị em nhận ra trong họ những chứng nhân đặc biệt của lòng nhân từ của Thiên Chúa, họ là những người cho chúng ta nhiều điều để học và cũng là những người có một vị trí đặc quyền trong Giáo hội. Quả thật, sự tham gia của họ trong cộng đoàn hội thánh mở ra con đường cho những mối quan hệ đơn sơ và huynh đệ, và lời cầu nguyện tự phát của người con mời gọi tất cả chúng ta hướng về Cha trên trời.
Hội đoàn của anh chị em có nguồn gốc từ những chuyến hành hương đến Đền thờ Lộ Đức và Loreto, Cha Franco cảm nhận bằng trực giác cách thức có thể đánh giá con người và những khả năng tinh thần có tự bẩm sinh trong năng lực đa dạng của mọi con người. Trong hoạt động của anh chị em, quá quý giá cho Giáo hội và cho xã hội, Mẹ Maria Đồng Trinh luôn đồng hành với anh chị em và tiếp tục như vậy, trợ giúp anh chị em luôn tìm được những nguồn năng lượng và luôn giữ vững con đường theo Tin mừng, sự nhân hậu, sự quan tâm ân cần, sự gần gũi và cũng là lòng can đảm và một tinh thần hy sinh, vì không dễ hoạt động trong môi trường khó khăn của cá nhân và xã hội.
Anh chị em thân mến, một lần nữa tôi cảm ơn chuyến viếng thăm của anh chị em. Tôi chúc lành cho anh chị em và đồng hành với anh chị em trong lời cầu nguyện. Nguyện xin cho Cộng đoàn của anh chị em bước đi với niềm vui và hy vọng. Và cũng vậy, xin hãy cầu nguyện cho tôi. Xin cảm ơn!
Và tôi mời gọi anh chị em cầu nguyện với Đức Mẹ của chúng ta, Mẹ ban sức mạnh cho những người mẹ, cho các phụ nữ, cho anh chị em, và cho tất cả chúng ta. [Kính mừng Maria]
[Văn bản gốc: tiếng Ý]  [Bản dịch (tiếng Anh) của Virginia M. Forrester]

[Nguồn: zenit]

[Chuyển ngữ: TRI KHOAN 28/02/2017]


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét