Thứ Ba, 21 tháng 3, 2017

Vatican giúp người vô gia cư

Vatican giúp người vô gia cư

Sally Axworthy (Đại sứ Anh tại Tòa Thánh)
20 tháng Ba 2017

Vatican giúp người vô gia cư(bên trái) Đức Tổng Giám mục Konrad Krajewski, Đại sứ Sally Axworthy, Bà Louise Casey, Ông Neil O'Connor
Tuần trước tôi, Bà Louise Casey và ông Neil O’Connor thuộc Phòng Cộng Đồng và Chính quyền Địa phương của Vương Quốc Anh có vinh dự được đến thăm nơi Phát Chẩn của Vatican để tìm hiểu cách thức Vatican giúp người vô gia cư. Bà Louise có thể gọi là một huyền thoại về những nỗ lực giải quyết cho người vô gia cư, giúp đỡ những gia đình gặp khó khăn và thúc đẩy sự hội nhập ở nước Anh. Bà vừa hoàn tất một báo cáo về một cơ hội và sự hội nhập của một số trong những cộng đồng bị biệt lập nhất của Vương Quốc Anh. Bà cũng là ủy viên quản trị của Hội Depaul Quốc tế, một hội bác ái giúp đỡ người vô gia cư được khơi gợi cảm hứng từ công việc của Thánh Vinh Sơn Phao-lô, và Dòng Nữ tử Bác Ái mà ngài thành lập.
Bà Louise, Ông Neil và tôi gặp Đức Tổng Giám mục Konrad Krajewski, Tuyên úy tại ‘Elemosineria’ của Vatican, hay Hội phát chẩn (Almonry), nghĩa là một nơi phân phát những đồ cứu trợ, ngay ở trong thành Vatican. Mặc dù cụm từ nghe hơi cổ, hóa ra việc phân phát cứu trợ đúng như ý nghĩa của cụm từ. Đức Tổng Giám mục Krajewski giải thích rằng họ là ‘chiếc xe cứu thương cấp cứu’ của Vatican, đưa người ta thoát ra khỏi sự nguy hiểm để đưa đến nơi họ có thể phục hồi. Khi có người gặp khó khăn, họ giúp đỡ. Trong văn phòng của ngài, ngài cho chúng tôi ví dụ một người thanh niên gần đây, anh ta sau 5 tháng sống trên các đường phố, sáng hôm đó quyết định trở về nhà ở Hà lan. Hội Almonry xem xét hồ sơ của anh, cho anh tắm gội, và mua cho anh một vé xe lửa. Nếu họ không làm vậy, Đức Tổng Giám mục  nói với chúng tôi, anh ta có thể trở về các đường phố.
Đức Tổng Giám mục cho chúng tôi thêm nhiều ví dụ khác. Đức Thánh Cha yêu cầu ngài giúp những người di cư ở Lampedusa sau khi một chiếc thuyền bị lật và nhiều người chết chìm. Đức Tổng giám mục quyết định sự cần thiết quan trọng nhất cho những người sống sót là có thể gọi điện thoại cho những người thân trong gia đình. Ngài ra ngoài và mua 1500 thẻ điện thoại. Mới đây Đức Thánh Cha yêu cầu ngài giúp đỡ cho các nạn nhân động đất ở Amatrice, hiện tại hoàn cảnh khó khăn của họ đang ở tình trạng trầm trọng. Ngài đến khu vực này và mua những sản phẩm địa phương để phục vụ cho các bếp súp (soup) giáo hoàng giúp cho các hộ kinh doanh Amatrician sống sót. Almonry điều hành một nhà nghỉ 40 giường cho người vô gia cư và cung cấp nơi tắm gội cho 200 người mỗi ngày ngay dưới hàng cột của Quảng trường Thánh Phê-rô. Ngay tối hôm trước nhóm của ngài cung cấp thức ăn cho 300 người tị nạn tại Ga Xe Lửa Tiburtina. Khi tĩnh tâm với Giáo triều (ban quản trị của giáo hoàng), trong bữa tối các hồng y và giám mục đã đọc cho họ nhật ký của một người ở Aleppo. Rất xúc động, Đức Tổng Giám mục đã chuyển một khoản tiền lớn đến Syria.
Họ không có một quy trình, không công chức, không công việc giấy tờ. Nếu họ nhìn thấy một tình trạng cần thiết, họ lấy tiền từ tài khoản của họ và mua những thứ gì là cần. Họ không làm việc theo lịch 9-5 (ND: từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều), nhưng làm bất cứ khi nào cần có sự giúp đỡ. Ban nhân viên của họ là những thiện nguyện viên. Họ muốn khơi gợi cảm hứng cho những người khác trong các giáo xứ và các giáo phận để cũng làm tương tự. Nhà nước có thể cung cấp những dịch vụ dài hạn. Vai trò của họ là những trợ giúp khẩn cấp.
Chúng tôi có đặt câu hỏi họ được cấp vốn từ đâu. Đức Tổng Giám mục Krajewski cho chúng tôi thấy những món đồ được làm phép của Đức Thánh Cha mà họ bán, những tài liệu viết trên giấy da tín hữu có thể mua trong những dịp đặc biệt. Họ cũng nhận được những khoản đóng góp. Đức Tổng Giám mục nói cho chúng tôi về một nạn nhân động đất mà họ mua cho ông ta một chiếc máy cày đúng ngày ông ấy hỏi xin. Đọc được câu chuyện, một nhà hảo tâm ở Milan tặng cho họ €1 triệu.
Làm sao họ quyết định được giúp những ai? Đức Tổng Giám mục Krajewski nói rằng họ cố gắng làm những gì Chúa Giê-su chắc cũng làm. Khi Chúa Giê-su nhìn thấy 5000 người đói, Người đã không bảo họ phải đợi 2 tuần để Người nộp đơn xin với Phong-xi-ô Phi-la-tô cấp tiền. Người cho họ ăn. Các ngài bây giờ cũng vậy.
Trong xe trên đường ra, chúng tôi suy ngẫm về sự tự do mà họ có, và sự tín thác làm nền tảng cho nó. Các chính phủ không thể làm theo cách này, nhưng chúng ta có thể cộng tác với Giáo hội – về những người vô gia cư, và những vấn đề khác. Sự kết hợp của những cấu trúc chính phủ và sự giúp đỡ dài hạn, cùng với sự linh động của Giáo hội và sự tập trung vào những nhu cầu cấp thiết, là vô cùng mạnh mẽ.
[Nguồn: blogs.fco.gov.uk]



[Chuyển ngữ: TRI KHOAN 21/03/2017]



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét