Thứ Sáu, 23 tháng 10, 2020

Toàn văn Tiếp Kiến Chung: Đức Thánh Cha hoàn tất bài giáo lý về lời cầu nguyện của các Thánh Vịnh

Toàn văn Tiếp Kiến Chung: Đức Thánh Cha hoàn thành bài giáo lý về lời cầu nguyện của các Thánh Vịnh

© Vatican Media

Toàn văn Tiếp Kiến Chung: Đức Thánh Cha hoàn tất bài giáo lý về lời cầu nguyện của các Thánh Vịnh

‘Cầu nguyện là trung tâm của đời sống’

21 tháng Mười, 2020 13:59

JIM FAIR


“Cầu nguyện là trung tâm của đời sống… Tác giả Thánh Vịnh trình bày lời cầu nguyện như là thực tại căn bản của cuộc sống,” Đức Thánh Cha Phanxicô nói trong buổi Tiếp Kiến Chung hôm nay trong Khán phòng Phaolô VI khi kết ngài thúc bài giáo lý về lời cầu nguyện của các thánh vịnh.

Đức Thánh Cha giải thích, “Thường xuất hiện một nhân vật tiêu cực trong các Thánh Vịnh, được gọi là kẻ ‘ác’, tức là người đó sống như thể Chúa không tồn tại. Đây là người không có bất kỳ sự tham chiếu siêu nghiệm nào, người mà sự kiêu ngạo không có giới hạn, người không sợ bị phán xét về những gì họ nghĩ hoặc làm.”

“Vì lý do này, tác giả Thánh Vịnh trình bày lời cầu nguyện như một thực tại căn bản của cuộc sống. Việc quy chiếu về sự tuyệt đối và siêu việt – điều mà các bậc thầy thiêng liêng gọi là ‘sự kính sợ Thiên Chúa’ – và là điều khiến chúng ta trở nên hoàn toàn là con người, là ranh giới cứu chúng ta thoát khỏi chính mình, ngăn chúng ta lao vào cuộc sống theo cách thức như kẻ săn mồi và phàm ăn. Cầu nguyện là sự cứu rỗi của con người.”

Đức Thánh Cha cảnh báo về một sự “cầu nguyện giả tạo” trong đó có thể bao gồm việc mặc trang phục thật hợp thời trang và đi Lễ để được người khác nhìn thấy. Ngài cũng chỉ ra sự nguy hiểm của việc cầu nguyện “một cách uể oải, thuộc lòng như con vẹt”.

Đức Thánh Cha kết luận, “Những lời cầu nguyện trong Thánh Vịnh giúp chúng ta không rơi vào sự cám dỗ của ‘kẻ ác’, nghĩa là sống, và có lẽ kể cả cầu nguyện, như thể Chúa không tồn tại, và như thể người nghèo không tồn tại.

Dưới đây là toàn văn huấn từ của Đức Thánh Cha, văn bản của Vatican (ND: bản Tiếng Anh):


Anh chị em thân mến, chào anh chị em!

Hôm nay, chúng ta cần thay đổi một chút cách thức buổi tiếp kiến chung diễn ra vì coronavirus. Anh chị em bị tách ra, với sự bảo vệ của khẩu trang, và cha thì ở đây, hơi cách xa và cha không thể làm những gì cha vẫn luôn làm là đến gần anh chị em, bởi vì mỗi khi cha làm như vậy, tất cả anh chị em đến sát gần nhau quá và không duy trì khoảng cách, và có nguy cơ lây nhiễm cho anh chị em. Cha xin lỗi vì điều này, nhưng đó là vì sự an toàn của anh chị em. Thay vì đến gần anh chị em bắt tay và chào anh chị em, chúng ta phải chào nhau từ xa, nhưng anh chị em biết rằng cha đang ở rất gần anh chị em trong lòng. Cha hy vọng rằng anh chị em hiểu tại sao cha làm điều này. Ngoài ra, khi người đọc sách đang đọc trích đoạn Kinh thánh, sự chú ý của cha bị thu hút bởi một bé trai hoặc bé gái ở đằng kia đang khóc, và cha quan sát người mẹ bồng ẵm và cho đứa trẻ ăn và cha nói: đây là điều Chúa làm với chúng ta, giống như người mẹ đó. Với sự hiền dịu, người mẹ cố gắng dỗ dành và cho bé ăn. Đó là những hình ảnh đẹp. Và khi xảy ra trường hợp một em bé khóc trong Nhà thờ, hãy lắng nghe và cảm nhận sự dịu dàng của người mẹ ở đó, như hôm nay, và tạ ơn vì những gì anh chị em chứng kiến, và có sự dịu dàng của người mẹ là biểu tượng cho sự dịu dàng của Thiên Chúa với chúng ta. Đừng bao giờ bắt một đứa trẻ đang khóc trong Nhà thờ phải im lặng, vì đó là tiếng nói thu hút sự dịu dàng của Thiên Chúa. Cảm ơn chứng tá của anh chị em. 

Hôm nay chúng ta sẽ hoàn tất bài giáo lý về lời cầu nguyện trong Thánh Vịnh. Trước hết, thường xuất hiện một nhân vật tiêu cực trong các Thánh Vịnh, được gọi là kẻ “ác”, tức là người đó sống như thể Chúa không tồn tại. Đây là người không có bất kỳ sự tham chiếu siêu nghiệm nào, người mà sự kiêu ngạo không có giới hạn, người không sợ bị phán xét về những gì họ nghĩ hoặc làm.”

Vì lý do này, tác giả Thánh Vịnh trình bày lời cầu nguyện như một thực tại căn bản của cuộc sống. Việc quy chiếu về sự tuyệt đối và siêu việt – điều mà các bậc thầy thiêng liêng gọi là “sự kính sợ Thiên Chúa” – và là điều khiến chúng ta trở nên hoàn toàn là con người, là ranh giới cứu chúng ta thoát khỏi chính mình, ngăn chúng ta lao vào cuộc sống theo cách thức như kẻ săn mồi và phàm ăn. Cầu nguyện là sự cứu rỗi của con người.

Chắc chắn cũng tồn tại một lời cầu nguyện giả, một lời cầu nguyện được nói ra chỉ để tìm sự ngưỡng mộ của người khác. Người đó hoặc những người như vậy đi tham dự Thánh lễ chỉ để cho người khác thấy rằng họ là người Công giáo hoặc để chưng diện thời trang mới nhất mà họ có được, hoặc để tạo ấn tượng tốt trong xã hội. Họ đang hướng tới sự cầu nguyện giả tạo. Chúa Giêsu đã khiển trách nặng nề việc cầu nguyện như vậy (x. Mt 6: 5-6; Lc 9:14). Nhưng khi tinh thần cầu nguyện thực sự được tiếp nhận một cách chân thành và đi vào tâm hồn, thì nó cho phép chúng ta chiêm ngưỡng thực tại bằng chính con mắt của Thiên Chúa.

Khi một người cầu nguyện, mọi thứ đều đạt đến “chiều sâu”. Điều này thật thú vị trong cầu nguyện, có lẽ có một điều gì đó tinh tế khởi đầu nhưng trong cầu nguyện, việc đó đạt đến chiều sâu, nó trở nên rất quan trọng như thể Chúa nắm giữ lấy nó trong tay và biến đổi nó. Cầu nguyện tệ hại nhất mà một người có thể dâng lên Chúa, và những người khác cũng vậy là sự cầu nguyện uể oải, thuộc lòng như con vẹt. Cầu nguyện như những con vẹt. Không được, chúng ta phải cầu nguyện bằng trái tim. Cầu nguyện là trung tâm của cuộc sống. Nếu có lời cầu nguyện, thì dù một người anh em, một người chị em, thậm chí là một kẻ thù cũng trở nên quan trọng. Một câu nói xưa của các tu sĩ Kitô giáo tiên khởi viết: “Phúc cho người tu sĩ xem mọi người như là Đức Chúa, giống như Đức Chúa” (Evagrius Ponticus, Trattato sulla preghiera, s. 122). Những ai tôn thờ Thiên Chúa, thì yêu thương con cái của Người. Những ai kính mến Thiên Chúa, thì tôn trọng con người.

Và vì vậy, cầu nguyện không phải là liều thuốc an thần để xoa dịu những lo lắng trong cuộc sống; hoặc, trong mọi trường hợp, cách cầu nguyện này chắc chắn không phải là của Kitô giáo. Đúng hơn, việc cầu nguyện làm cho mỗi chúng ta có trách nhiệm. Chúng ta thấy rõ điều này trong “Kinh Lạy Cha” mà Chúa Giêsu đã dạy các môn đệ của Ngài.

Để học cầu nguyện theo cách này, Thánh Vịnh là một trường học tuyệt vời. Chúng ta thấy cách các Thánh Vịnh không phải luôn luôn sử dụng ngôn ngữ tinh tế và nhẹ nhàng, và cách những Thánh Vịnh thường đưa ra các vết sẹo của cuộc sống. Chưa hết, tất cả những lời cầu nguyện này đầu tiên được sử dụng trong Đền thờ Giêrusalem và sau đó là trong các hội đường; ngay cả những thánh vịnh riêng tư và cá nhân nhất. Sách Giáo lý của Giáo hội Công giáo diễn đạt như thế này: “Nhiều hình thức cầu nguyện của Thánh Vịnh tạo thành phụng vụ Đền thờ và trong tâm hồn con người” (s. 2588). Và do đó, lời cầu nguyện cá nhân được rút ra và được nuôi dưỡng trước hết bằng lời cầu nguyện của dân Israel, sau đó là lời cầu nguyện của Giáo hội.

Ngay cả những bài Thánh Vịnh ở ngôi thứ nhất số ít, kể ra những suy nghĩ và vấn đề sâu kín nhất của một cá nhân, cũng là một di sản tập thể, đến mức được cầu nguyện bởi mọi người và cho mọi người. Lời cầu nguyện của người Kitô hữu có “hơi thở” này, “áp lực” tinh thần này nối kết đền thờ và thế giới với nhau. Lời cầu nguyện có thể bắt đầu trong không gian của lòng nhà thờ nhưng sẽ kết thúc trên các đường phố của đô thị. Và ngược lại, nó có thể trổ hoa trong các hoạt động trong ngày và đạt đến sự kiện toàn trong phụng vụ. Những cánh cửa nhà thờ không phải là rào cản, mà là “màng” thấm nước, sẵn sàng cho phép những lời than van của mọi người.

Thế giới luôn hiện hữu trong lời cầu nguyện được tìm thấy trong Thánh Vịnh. Chẳng hạn, các bài Thánh Vịnh nói lên lời hứa của Chúa về ơn cứu độ cho những người yếu đuối nhất: .. “Trước cảnh người nghèo bị áp bức, kẻ khốn cùng rên siết thở than, giờ đây Ta đứng dậy,’ Đức Chúa phán; ‘Ta sẽ ban ơn giải thoát cho kẻ mong chờ” (12: 5). Hoặc một lần nữa, các Thánh Vịnh cảnh báo về sự nguy hiểm của sự giàu sang thế gian bởi vì… “Dù sống trong danh vọng, con người cũng không hiểu biết gì; thật nó chẳng khác chi con vật một ngày kia phải chết” (49:20). Hoặc thêm nữa, các Thánh Vịnh mở ra chân trời về cái nhìn của Thiên Chúa về lịch sử: “Chúa đảo lộn chương trình muôn nước, Người phá tan ý định chư dân. Chương trình Chúa ngàn năm bền vững, ý định của lòng Người vạn kiếp trường tồn” (33: 10-11).

Chung quy lại, ở đâu có Thượng đế, thì nhân vị cũng phải ở đó. Sách Thánh khẳng định: “Chúng ta yêu thương vì Người đã yêu chúng ta trước”. Người luôn luôn đi trước chúng ta. Người luôn chờ đợi chúng ta vì Người yêu thương chúng ta trước, Người nhìn đến chúng ta trước, Người thấu hiểu chúng ta trước. Người luôn luôn chờ đợi chúng ta. “Nếu ai nói: ‘Tôi yêu mến Thiên Chúa’ mà lại ghét anh em mình, người ấy là kẻ nói dối; vì ai không yêu thương người anh em mà họ trông thấy”. Nếu bạn có lần chuỗi nhiều chục kinh Mân côi mỗi ngày nhưng sau đó lại đi nói hành nói xấu về người khác, và nuôi dưỡng mối hận thù trong lòng nếu bạn ghét người khác, điều này thật sự là giả tạo, nó không thật. “Đây là điều răn mà chúng ta đã nhận được từ Người: ai yêu mến Thiên Chúa, thì cũng yêu thương anh em mình” (1 Ga 4: 19-21). Kinh Thánh ghi lại trường hợp của một người, mặc dù họ thành tâm tìm kiếm Chúa, nhưng không bao giờ gặp được Người; nhưng Kinh Thánh cũng khẳng định rằng không bao giờ có thể chối bỏ những giọt nước mắt của người nghèo về nỗi đau không được gặp gỡ Chúa. Thiên Chúa không ủng hộ chủ nghĩa “vô thần” của những người bác bỏ hình ảnh thánh thiêng được ghi sâu trong mỗi con người. Đó là loại chủ nghĩa vô thần mỗi ngày: Tôi tin Chúa nhưng tôi giữ khoảng cách với người khác và tôi cho phép mình ghét người khác. Đây là thuyết vô thần thực dụng. Không nhìn nhận nhân vị như là hình ảnh của Thiên Chúa là một tội phạm thánh, một sự ghê tởm, một sự xúc phạm nặng nề nhất có thể hướng đến đền thờ và bàn thờ.

Anh chị em thân mến, những lời cầu nguyện trong Thánh Vịnh giúp chúng ta không rơi vào sự cám dỗ của “kẻ ác”, nghĩa là sống, và có thể là cầu nguyện, như thể Chúa không tồn tại, và như thể người nghèo không tồn tại. hiện hữu.

__________________________________________________

Lời chào đặc biệt:

Cha gửi lời chào tất cả anh chị em hành hương nói tiếng Anh và khách thăm viếng hôm nay cùng tham dự buổi Tiếp Kiến Chung với chúng ta. Cha khẩn xin niềm vui và sự bình an của Chúa Giêsu Kitô đổ xuống trên anh chị em và gia đình. Xin Chúa chúc phúc cho anh chị em.

© Libreria Editrice Vatican


[Nguồn: zenit]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 22/10/2020]


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét