Chủ Nhật, 10 tháng 2, 2019

Toàn văn giờ Kinh Truyền Tin của Đức Thánh Cha tại Casa Hogar El Buen Samaritano

Toàn văn giờ Kinh Truyền Tin của Đức Thánh Cha tại Casa Hogar El Buen Samaritano
Vatican Media Screenshot

Toàn văn giờ Kinh Truyền Tin của Đức Thánh Cha tại Casa Hogar El Buen Samaritano

‘Đó là cách phép lạ xảy ra: chúng ta cảm thấy rằng ở đây chúng ta được tái sinh, ở đây tất cả chúng ta đều được tái sinh, vì chúng ta cảm nhận được sự âu yếm của Chúa làm cho chúng ta có thể ước mơ về một thế giới nhân văn hơn, và từ đó mơ về một thế giới thuộc nước trời nhiều hơn.’

27 tháng Một, 2019 17:06

Dưới đây là văn bản (tiếng Anh) Kinh Truyền Tin của Đức Thánh Cha Phanxico tại Casa Hogar El Buen Samaritano ở Panama do Vatican cung cấp, vào ngày cuối cùng của ngài trong chuyến Tông du đến đất nước này để mừng Ngày Giới trẻ Thế giới 2019, diễn ra từ 22 đến 28 tháng Một, 2019:


***


Các bạn trẻ thân mến,

Thưa các vị giám đốc, quý vị cộng tác và các nhân viên mục vụ,

Thưa các bạn,

Xin cảm ơn Cha Domingo về những lời chào mừng thay mặt tất cả mọi người hiện diện. Cha vô cùng mong chờ buổi gặp gỡ này với tất cả anh chị em ở đây trong Ngôi nhà Người Samari Tốt lành, cùng với các bạn trẻ từ Trung tâm Gioan Phaolô II, Nhà Thánh Giu-se của các Nữ tu Bác ái và “Ngôi nhà Yêu thương” của Dòng Tiểu đệ Chúa Giê-su Kkottonngae. Được ở đây với tất cả mọi người hôm nay cho cha một lý do để hy vọng đổi mới.

Khi chuẩn bị cho buổi gặp gỡ này, cha đã đọc được chứng tá của một thành viên của Nhà này làm cha rất xúc động. Chứng tá kể rằng: “Con đã được tái sinh ở đây.” Trong ngôi nhà này, và tất cả các trung tâm mà anh chị em đại diện, là một dấu chỉ của đời sống mới mà Chúa muốn ban tặng cho chúng ta. Thật dễ dàng khẳng định được niềm tin của một số anh chị em của chúng ta khi chúng ta nhìn thấy đức tin đó được thể hiện qua việc xức dầu các vết thương, canh tân niềm hy vọng và động viên niềm tin.

Không phải chỉ những người mà chúng ta gọi là “người thụ hưởng chính” trong các nhà của anh chị em được tái sinh; nhưng chính tại đây Giáo hội và đức tin cũng được tái sinh qua tình yêu.

Như Cha Domingo trình bày với chúng ta rằng chúng ta bắt đầu được tái sinh khi Chúa Thánh Thần ban cho chúng ta đôi mắt để có thể nhìn thấy người khác không chỉ là những người chúng ta cùng sống với – và điều đó nói lên rất nhiều – nhưng như là những người thân cận của chúng ta.

Tin mừng kể cho chúng ta rằng một ngày kia có người hỏi Chúa Giê-su: “Nhưng ai là người thân cận của tôi?” (x. Lc 10:29). Ngài không trả lời bằng những lý thuyết, hoặc cho một bài nói cao siêu bóng bẩy. Nhưng Ngài kể cho chúng ta một câu chuyện – dụ ngôn người Samari Tốt lành – một ví dụ cụ thể rút ra từ cuộc sống thực mà tất cả anh chị em đều biết và trải nghiệm. Trên hết, người thân cận của tôi là một khuôn mặt mà tôi gặp trên đường, một khuôn mặt khiến chúng ta phải di chuyển và bị lay động. Di chuyển thoát khỏi những cách làm cố định mọi việc và thoát khỏi những sự ưu tiên của chúng ta, và bị lay động sâu sắc trước những điều người đó đang phải trải qua đến mức khiến chúng ta phải dừng hành trình lại và dành chỗ cho người đó. Đó là những gì người Samari Tốt lành cảm nhận khi ông nhìn thấy người đàn ông bị bỏ bên vệ đường nửa sống nửa chết, không chỉ là những kẻ cướp nhưng còn bởi sự thờ ơ của một thầy tư tế và một thầy Lê-vi chẳng bận tâm đến để giúp đỡ ông. Vì sự thờ ơ cũng có thể làm thương tổn và sát nhân. Một số vì một vài đồng tiền khốn khổ, số khác vì e sợ bị ô uế.

Bất kể lý do là gì, dù là khinh miệt hoặc sự ác cảm xã hội, thì họ chẳng thấy gì sai trong việc để người đàn ông kia nằm bên vệ đường. Nhưng người Samari Tốt lành cho chúng ta thấy rằng, dù là người trong dụ ngôn hay trong tất cả các nhà của anh chị em, người thân cận của chúng ta trước hết là một con người, một con người với một khuôn mặt rất thật và đặc biệt, không là cái gì đó cần phải né tránh hoặc làm ngơ, dù cho tình trạng của người đó như thế nào. Và khuôn mặt đó tỏ lộ thân phận con người của chúng ta, thường bị đau khổ và chẳng được quan tâm.

Tiếp theo, người thân cận của chúng ta là một khuôn mặt gây phiền toái cho cuộc sống của chúng ta, vì nó nhắc nhở chúng ta và dẫn dắt những bước đi của chúng ta đến với những gì thực sự là quan trọng, và nó giải thoát chúng ta khỏi tất cả những gì sáo mòn và hời hợt trên con đường chúng ta theo Chúa.

Ở nơi đây là chạm đến khuôn mặt mẫu tử của Giáo hội, đủ khả năng để tuyên sấm và tạo ra một ngôi nhà, tạo ra cộng đoàn. Khuôn mặt Giáo hội thường không được nhìn thấy; nó đi qua không được chú ý.

Tuy nhiên, đó là một dấu chỉ của lòng thương xót cụ thể và tình yêu dịu hiền của Chúa, một dấu chỉ sống động của tin vui phục sinh mà bây giờ vẫn đang hoạt động trong cuộc sống của chúng ta.

Xây dựng một “ngôi nhà” là xây dựng một gia đình. Đó là học cách cảm nhận được kết nối với người khác khiến chúng ta cảm thấy cuộc sống của mình trở nên nhân văn hơn một chút, hơn là những sự ràng buộc mang tính thực dụng và vị lợi. Xây dựng một ngôi nhà là để cho lời tuyên sấm trở thành hiện thực và làm cho những giờ đồng hồ và ngày của của chúng ta bớt lạnh lẽo, bớt thờ ơ hơn.

Đó là việc tạo ra các mối ràng buộc qua những hành động đơn sơ hàng ngày mà tất cả chúng ta đều có thể làm. Một ngôi nhà, và tất cả chúng ta đều biết rất rõ điều này, đòi hỏi mọi người phải cùng chung sức làm việc. Không ai được thờ ơ hoặc tách mình ra, vì mỗi người là một tảng đá rất cần để xây dựng ngôi nhà. Và điều đó cũng có nghĩa là phải xin Chúa ban cho chúng ta ơn học được tính kiên nhẫn, biết tha thứ cho nhau, phải khởi đầu lại mỗi ngày. Tôi phải tha thứ và khởi đầu mới lại bao nhiêu lần? Bảy mươi bảy lần, tức là với số lần cần phải có. Để tạo ra những mối dây ràng buộc mạnh mẽ đòi hỏi phải có sự quả quyết và tin tưởng được nuôi dưỡng mỗi ngày bằng sự kiên nhẫn và tha thứ.

Đó là cách phép lạ xảy ra: chúng ta cảm thấy rằng ở đây chúng ta được tái sinh, ở đây tất cả chúng ta đều được tái sinh, vì chúng ta cảm nhận được sự âu yếm của Chúa làm cho chúng ta có thể ước mơ về một thế giới nhân văn hơn, và từ đó mơ về một thế giới thuộc nước trời nhiều hơn.

Cha cảm ơn tất cả anh chị em vì tấm gương và lòng quảng đại của anh chị em. Cha cũng cảm ơn các tổ chức, và những người làm việc thiện nguyện và các mạnh thường quân. Và cha cảm ơn tất cả những người đã làm việc để tình yêu của Thiên Chúa trở nên cụ thể và thật hơn bao giờ hết bằng cái nhìn vào đôi mắt của những người chung quanh chúng ta và chân nhận rằng tất cả chúng ta là người thân cận của nhau. Bây giờ chúng ta chuẩn bị đọc Kinh Truyền Tin, cha xin dâng anh chị em lên Mẹ Diễm phúc. Chúng ta hãy xin Mẹ, Mẹ nhân lành, tràn đầy tình yêu dịu hiền và sự gần gũi, dạy chúng ta biết nỗ lực mỗi ngày để khám phá ai là người thân cận của mình, và giúp chúng ta biết nhanh chân bước ra để gặp gỡ họ, để cho họ một ngôi nhà, một cái ôm, nơi sự chăm sóc và tình yêu thương huynh đệ gặp gỡ. Đây là một sứ mạng của tất cả mọi người chúng ta.

Cha khuyến khích anh chị em bây giờ hãy đặt dưới áo choàng của Mẹ tất cả những lo lắng và thiếu thốn, mọi sự khốn khó và đau đớn, để như người Samari Tốt lành, Mẹ sẽ đến với chúng ta và trợ giúp chúng ta bằng tình yêu thương mẫu tử và nụ cười của Mẹ, nụ cười của một người mẹ.

Đức Chúa Trời sai Thánh Thiên Thần truyền tin …

[Văn bản chính: tiếng Tây Ban nha] [Văn bản huấn từ (tiếng Anh) của Đức Thánh Cha của Vatican cung cấp]

© Libreria Editrice Vaticana


[Nguồn: zenit]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 4/2/2019]


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét