Thứ Sáu, 27 tháng 11, 2020

Núi lửa, bệnh dịch, chiến tranh: Vị thánh bác sĩ với một câu chuyện đáng kinh ngạc

Núi lửa, bệnh dịch, chiến tranh: Vị thánh bác sĩ với một câu chuyện kinh ngạc

Núi lửa, bệnh dịch, chiến tranh: Vị thánh bác sĩ với một câu chuyện đáng kinh ngạc

Inviaggio | CC BY-SA 3.0

Larry Peterson

20/11/20

Trong phòng khám nghiệm tử thi nơi ngài làm việc, ngài treo một cây thánh giá trên tường có khắc câu 13:14 của Hôsê: “Hỡi thần chết, ta sẽ là sự chết của ngươi.”

Joseph Moscati là con thứ bảy trong số chín người con sinh ra trong một gia đình quý tộc ở thị trấn Benevenuto ngày 25 tháng Bảy năm 1880. Thân phụ của ngài, ông Francesco, là một luật sư và thẩm phán rất được kính trọng trong vùng. Thân mẫu của ngài, bà Rosa De Luca Dei Marchesi di Roseto, xuất thân từ giới quý tộc. Joseph được rửa tội sáu ngày sau khi chào đời và rước lễ lần đầu năm tám tuổi (vào thời đó, thông lệ chung cho việc Rước Lễ lần đầu là 12 tuổi).

Anh trai của Joseph là Alberto bị ngã ngựa khi huấn luyện trong quân đội. Anh bị chấn thương nặng ở đầu và bị tàn tật. Joseph đã được quan sát việc điều trị và chăm sóc cho anh trai cậu. Nó đã thôi thúc cậu chú tâm vào việc học ngành y. Sau tốt nghiệp trung học năm 1897, cậu vào Đại học Naples để theo đuổi đam mê này. Đó là một năm buồn vui lẫn lộn đối với cậu vì thân phụ của cậu đã qua đời trong thời gian đó. Cậu tốt nghiệp bác sĩ năm 1903.

Khi tốt nghiệp, cậu được nhận vào biên chế của Bệnh viện những Bệnh Nan y. Bên cạnh việc chăm sóc theo ca trực hàng ngày của mình, cậu tiếp tục nghiên cứu và tìm hiểu các cách để giúp đỡ những người bị chấn thương hoặc bệnh tật. Cậu nhanh chóng nổi tiếng vì sự tận tâm với công việc và tình yêu chân thành dành cho bệnh nhân của mình. Sau đó vào ngày 8 tháng Tư năm 1906, núi Vesuvius phun trào. Danh tiếng của cậu sẽ lớn thêm.

Bác sĩ Moscati đang làm việc trong bệnh viện ở Torre del Greco khi núi lửa phun. Bệnh viện chỉ cách tâm núi lửa vài dặm. Nhiều bệnh nhân là người cao tuổi, và nhiều người bị liệt. Bác sĩ Moscati ngay lập tức theo phản xạ lao vào phụ trách việc sơ tán. Suy nghĩ nhanh nhạy và khả năng lãnh đạo của ngài là động lực giúp đưa tất cả bệnh nhân ra khỏi tòa nhà một cách an toàn. Bệnh nhân cuối cùng đã được đưa ra chỉ một ít phút trước khi toàn bộ mái nhà đổ sập, kéo theo tòa nhà sập xuống. Bác sĩ Moscati gửi một lá thư đến Ban Phục vụ Bệnh viện Neopolitan, cảm ơn tất cả những người đã giúp đỡ trong cuộc sơ tán. Ngài không bao giờ đề cập đến bản thân.

Năm 1911, một trận dịch tả bùng phát ở Naples. Bác sĩ Moscati đã được chính phủ yêu cầu thực hiện các cuộc kiểm tra sức khỏe và nghiên cứu để giúp tìm (các) nguyên nhân gây ra căn bệnh này, cũng như phát triển những cách kiểm soát và quản lý nó. Ngài làm việc nhanh chóng và hiệu quả và đã thực hiện một công việc tuyệt vời là thu thập dữ liệu và trình bày những cách chống lại dịch bệnh. Nhiều ý tưởng trong đó đã được áp dụng vào thực tế. Năm 1911, Bác sĩ Moscati được chào đón với tư cách là thành viên của Học viện Y học phẫu thuật Hoàng gia, nhận bằng tiến sĩ hóa lý.

Tiến sĩ Moscati vừa là nhà nghiên cứu vừa là bác sĩ. Ngài phụ trách Viện Giải phẫu Bệnh học địa phương, tại đây ngài có một cách thức riêng để giữ quan điểm đúng về sứ mệnh của mình. Trong phòng khám nghiệm tử thi, ngài gắn một cây Thánh giá trên tường. Được khắc trên đó là câu 14 Chương 13, Sách Hôsê: Ero mors tua, o mors (Hỡi thần chết, ta sẽ là sự chết của ngươi).

Ngài là một trong những bác sĩ đầu tiên của Neopolitan thử nghiệm loại thuốc mới, được gọi là insulin, được phát hiện vào năm 1911. Mãi đến năm 1922 thì Insulin mới được sử dụng cho bệnh nhân. Thân mẫu của ngài chết vì bệnh tiểu đường năm 1914.

Tiến sĩ Moscati đã tìm cách nhập ngũ trong Đệ Nhất Thế Chiến, nhưng người ta quyết định rằng ngài sẽ là một gia tài lớn hơn khi làm việc ở vị trí một bác sĩ. Ngài đã băng bó cứu chữa cho hơn 3.000 thương, bệnh binh. Sau chiến tranh, ngài được bổ nhiệm làm giám đốc một trường y.

Tiến sĩ Moscati vẫn trung thành và nhiệt thành với đức tin của mình trong suốt cuộc đời. Ngài tham dự thánh lễ hầu như mỗi buổi sáng, rước lễ và kết hiệp mình với Chúa Giêsu trong ngày. Sau đó là đến bệnh viện. Thời gian còn lại trong ngày của ngài dành để chữa trị cho bệnh nhân.

Một phần của các phương pháp điều trị cho bệnh nhân của ngài luôn là cầu nguyện, và nếu là người Công giáo, ngài giải thích về sức mạnh và hiệu quả chữa bệnh đối với việc thường xuyên lãnh nhận các bí tích có thể mang lại. Ngài không bao giờ tính phí cho việc khám chữa bệnh của mình đối với một người nghèo, và ngài thường tặng thuốc miễn phí cho ai đó. Khi về đến nhà, họ sẽ tìm thấy tờ tiền 50 lira trong chai.

Tiến sĩ Joseph Moscati bắt đầu ngày 12 tháng Tư năm 1927 giống như bất kỳ ngày nào khác. Ngài tham dự thánh lễ, rước lễ, lo công việc bệnh viện và về nhà chữa bệnh. Đến 3 giờ chiều, ngài cảm thấy mệt mỏi. Vì vậy, Ngài ngồi xuống để nghỉ ngơi, nhắm mắt và chết. Khi đó ngài 46 tuổi.

Nhiều người biết ngài đã gọi ngài là một người làm phép lạ vì ngài chẩn đoán các triệu chứng rất giỏi chỉ bằng cách nghe về chúng.

Nhưng sau khi qua đời, ngài vẫn được coi là một người làm phép lạ: Ngài được ghi nhận là có những sự chữa lành kỳ diệu, và người ta nói rằng những lời cầu nguyện xin sự chuyển cầu của ngài sau khi ngài chết đã giúp họ khỏe lại.

Các báo cáo về những công việc tốt lành này cuối cùng đã đến Roma. Những phép lạ nhờ sự chuyển cầu của ngài đã được công nhận, và ngày 25 tháng Mười năm 1987, Bác sĩ Joseph Moscati được Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô II phong thánh. Ngài là vị bác sĩ đầu tiên của thế kỷ 20 được phong thánh.

Lễ của ngài là ngày 16 tháng Mười Một, đó là ngày hài cốt của ngài được chuyển đến Iglesia del Gesù Nuovo ở Naples, ba năm sau khi ngài qua đời. Ngài cũng đã được Thánh Giáo hoàng Phaolô VI phong chân phước ngày 16 tháng Mười Một năm 1975. (Ngày mất của ngài rơi vào Tuần Thánh, và ngài được an táng vào Thứ Năm Tuần Thánh.)

Thánh Giuseppe (Joseph) Moscati, xin hãy cầu nguyện cho chúng tôi, đặc biệt là trong thời gian đại dịch này.


[Nguồn: aleteia]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 26/11/2020]


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét