Thứ Sáu, 6 tháng 6, 2025

Đức Thánh Cha cử hành Năm Thánh Gia Đình với đám đông đứng chật kín Quảng trường: Bài giảng

Đức Thánh Cha cử hành Năm Thánh Gia Đình với đám đông đứng chật kín Quảng trường: Bài giảng

Đức Thánh Cha cử hành Năm Thánh Gia Đình với đám đông đứng chật kín Quảng trường: Bài giảng

Antoine Mekary | ALETEIA


Kathleen N. Hattrup

01/06/25


Chúng ta hãy lắng nghe những lời này với lòng kinh ngạc. Chúa Giêsu nói với chúng ta rằng Thiên Chúa yêu thương chúng ta như Người yêu thương chính Con Một của Người. Chúa Cha không yêu thương chúng ta ít hơn so với Người yêu thương Con Một của Người.

Dưới ánh nắng rực rỡ của thành Rome, Đức Thánh Cha Lêô XIV cử hành Thánh lễ Chúa Nhật với hàng chục ngàn gia đình đến từ 131 quốc gia trên toàn thế giới. Quảng trường Thánh Phêrô chật kín trẻ em và các ông bà, khi các gia đình quy tụ về đây để mừng Năm Thánh của họ.

Đức Thánh Cha đi trên xe giáo hoàng ra lối cổng chính của quảng trường, nơi nhiều gia đình đang tập trung bên ngoài Quảng trường. Ngài ban phép lành cho hàng chục em bé trong suốt chuyến đi.

Đức Thánh Cha kêu gọi sự hiệp nhất, khi bài Tin Mừng hôm nay là lời cầu nguyện của Chúa Giêsu trong Bữa Tiệc Ly: “ut unum sint” – “xin cho họ nên một”.

Chúa không muốn chúng ta trở thành một đám đông vô danh và vô diện trong sự hiệp nhất này. Người muốn chúng ta nên một: “như Cha ở trong con và con ở trong Cha để họ cũng ở trong chúng ta” (câu 21). Sự hiệp nhất mà Chúa Giêsu cầu xin chính là sự hiệp thông được đặt nền tảng trên cùng một tình yêu mà Thiên Chúa yêu thương, tình yêu ban sự sống và ơn cứu độ cho thế gian.

Đây là phụng vụ Năm Thánh đầu tiên Đức Thánh Cha cử hành.

Dưới đây là bài giảng của Đức Thánh Cha.

________________________________


Tin Mừng chúng ta vừa nghe cho chúng ta thấy Chúa Giêsu cầu nguyện cho chúng ta trong Bữa Tiệc Ly (x. Ga 17:20). Ngôi Lời Thiên Chúa đã làm người, khi gần đến giờ kết thúc cuộc đời nơi trần thế, lại nghĩ đến chúng ta, những người anh chị em của Ngài, và trở thành một lời chúc phúc, một lời nguyện xin và ngợi khen dâng lên Chúa Cha, trong quyền năng của Chúa Thánh Thần. Khi chúng ta bước vào lời cầu nguyện của Chúa Giêsu với tất cả sự kinh ngạc và lòng tin tưởng, nhờ tình yêu của Người, chúng ta trở thành một phần trong kế hoạch vĩ đại dành cho toàn thể nhân loại.

Đức Kitô cầu nguyện để chúng ta “tất cả nên một” (câu 21). Đây là điều tốt đẹp nhất mà chúng ta có thể ước mong, vì sự hiệp nhất phổ quát này mang đến cho các thụ tạo của Người sự hiệp thông vĩnh cửu của tình yêu, là chính Thiên Chúa: Chúa Cha là Đấng ban sự sống, Chúa Con là Đấng lãnh nhận, và Chúa Thánh Thần là Đấng chia sẻ sự sống.

Chúa không muốn chúng ta trở thành một đám đông vô danh và vô diện trong sự hiệp nhất này. Người muốn chúng ta nên một: “như Cha ở trong con và con ở trong Cha để họ cũng ở trong chúng ta” (câu 21). Sự hiệp nhất mà Chúa Giêsu cầu xin chính là sự hiệp thông được đặt nền tảng trên cùng một tình yêu mà Thiên Chúa yêu thương, tình yêu ban sự sống và ơn cứu độ cho thế gian. Vì thế, sự hiệp nhất này trước hết là một món quà mà Chúa Giêsu đến để ban tặng. Từ trái tim con người của Ngài, Con Thiên Chúa cầu nguyện cùng Chúa Cha bằng những lời này: “Con ở trong họ và Cha ở trong con, để họ được hoàn toàn nên một; như vậy, thế gian sẽ nhận biết là chính Cha đã sai con và đã yêu thương họ như đã yêu thương con” (câu 23).

Chúng ta hãy lắng nghe những lời này với lòng kinh ngạc. Chúa Giêsu nói với chúng ta rằng Thiên Chúa yêu thương chúng ta như Ngài yêu thương chính Con Một của Ngài. Chúa Cha không yêu thương chúng ta ít hơn so với Ngài yêu thương Con Một của Ngài, nói cách khác, là với một tình yêu vô biên. Thiên Chúa không yêu thương ít hơn, bởi vì Ngài yêu thương trước, từ thuở ban đầu! Chính Đức Kitô đã làm chứng cho điều này khi Ngài thưa với Chúa Cha: “Cha đã yêu thương con trước khi thế gian được tạo thành” (câu 24). Và cũng vậy: trong lòng thương xót của Ngài, Thiên Chúa luôn khao khát kéo mọi người đến với Ngài. Chính sự sống của Ngài, được ban cho chúng ta nơi Đức Kitô, làm cho chúng ta nên một, hiệp nhất chúng ta với nhau.

Khi lắng nghe bài Tin Mừng hôm nay trong Năm Thánh của các Gia đình, Trẻ em, Ông Bà và Người Cao niên, khiến chúng ta tràn ngập niềm vui.

Các bạn thân mến, chúng ta đã nhận được sự sống trước khi chúng ta khao khát nó. Như Đức Thánh Cha Phanxicô đã nói: “Tất cả chúng ta đều là con cái, nhưng không ai trong chúng ta chọn được sinh ra” (Kinh Truyền tin, ngày 1 tháng 1 năm 2025). Không chỉ vậy, ngay khi chúng ta chào đời, chúng ta đã cần đến người khác để được sống; nếu chỉ có một mình, chúng ta sẽ không thể sống sót. Có người đã cứu sống chúng ta bằng cách chăm sóc chúng ta cả về thể xác lẫn tinh thần. Tất cả chúng ta còn sống ngày hôm nay là nhờ vào một mối tương quan, một mối tương quan tự do và giải thoát của lòng nhân hậu của con người và sự chăm sóc lẫn nhau. Lòng nhân hậu đó của con người đôi khi bị phản bội. Ví dụ, khi sự tự do bị lợi dụng không phải để trao tặng sự sống, mà là để tước đoạt nó; không phải để giúp đỡ, mà để làm tổn thương. Thế nhưng, ngay cả khi đối mặt với sự dữ chống lại sự sống và tước đoạt sự sống, Chúa Giêsu vẫn tiếp tục cầu nguyện với Chúa Cha cho chúng ta. Lời cầu nguyện của Ngài như một liều thuốc xoa dịu vết thương của chúng ta; lời ấy nói với chúng ta về sự tha thứ và hòa giải. Lời cầu nguyện ấy làm cho kinh nghiệm yêu thương của chúng ta dành cho nhau như cha mẹ, ông bà, con cái trở nên trọn vẹn ý nghĩa. Đó là điều chúng ta muốn loan báo cho thế giới: chúng ta ở đây để trở nên “một” như Chúa muốn chúng ta nên “một”, trong gia đình và tại nơi chúng ta sống, làm việc và học tập. Khác nhau, nhưng là một; nhiều, nhưng là một; luôn luôn, trong mọi hoàn cảnh và ở mọi giai đoạn của cuộc sống.

Các bạn thân mến, nếu chúng ta yêu thương theo cách này, đặt nền tảng nơi Đức Kitô, Đấng là “Alpha và Omega,” “là khởi nguyên và tận cùng” (x. Kh 22:13), chúng ta sẽ trở thành dấu chỉ bình an cho mọi người trong xã hội và thế giới. Chúng ta đừng quên: gia đình là cái nôi của tương lai nhân loại.

Trong những thập niên gần đây, chúng ta đã nhận được một dấu chỉ vừa làm chúng ta vui mừng, vừa khiến chúng ta phải suy nghĩ. Đó là việc một số đôi vợ chồng đã được tuyên phong chân phước và thánh, không riêng rẽ, nhưng với tư cách là một đôi vợ chồng. Tôi nghĩ đến ông Louis và bà Zélie Martin, song thân của Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu; và Chân phước Luigi và Maria Beltrame Quattrocchi, những người đã nuôi dạy một gia đình ở Rome vào thế kỷ trước. Và chúng ta đừng quên gia đình Ulma tại Ba Lan: cha mẹ và con cái, được hiệp nhất trong tình yêu và phúc tử đạo. Tôi đã nói rằng đây là một dấu chỉ khiến chúng ta phải suy nghĩ. Bằng việc nêu gương họ như là những chứng nhân mẫu mực cho đời sống hôn nhân, Giáo hội cho chúng ta thấy rằng thế giới hôm nay cần đến giao ước hôn nhân để nhận biết và đón nhận tình yêu của Thiên Chúa, cũng như để đánh bại, nhờ sức mạnh hiệp nhất và hòa giải của hôn nhân, những thế lực đang phá vỡ các mối tương quan và xã hội.

Vì lý do đó, với tâm hồn đầy lòng biết ơn và hy vọng, cha muốn nhắc nhớ tất cả các đôi vợ chồng rằng: hôn nhân không phải là một lý tưởng mà là thước đo tình yêu đích thực giữa một người nam và một người nữ, một tình yêu trọn vẹn, trung thủy và sinh hoa trái (x. Thánh Phaolô VI, Humanae Vitae, số 9). Tình yêu này làm cho các bạn nên một xương một thịt và cho phép các bạn, theo hình ảnh của Thiên Chúa, trao tặng món quà sự sống.

Cha khuyến khích các bạn hãy trở nên những mẫu gương chính trực cho con cái mình, hành động theo cách mà các bạn muốn các con mình hành động, giáo dục chúng trong tự do qua đức vâng lời, luôn nhìn thấy điều tốt nơi các con và biết cách nuôi dưỡng điều tốt ấy. Còn các con thân yêu, hãy tỏ lòng biết ơn cha mẹ mình. Nói lời “cảm ơn” mỗi ngày vì món quà sự sống và tất cả những gì đi kèm với nó là cách đầu tiên để thảo kính cha mẹ mình (x. Xh 20:12). Cuối cùng, thưa những người ông người bà và những vị cao niên thân mến, tôi mời gọi ông bà hãy chăm sóc người thân yêu của ông bà bằng sự khôn ngoan và lòng trắc ẩn, bằng sự khiêm nhường và nhẫn nại của tuổi già.

Trong gia đình, đức tin được truyền lại cùng với cuộc sống, thế hệ này đến thế hệ khác. Đức tin được chia sẻ như của ăn trên bàn ăn gia đình và như tình yêu trong trái tim chúng ta. Theo cách ấy, gia đình trở thành nơi đặc ân để gặp gỡ Chúa Giêsu, Đấng yêu thương chúng ta và luôn mong muốn điều tốt lành cho chúng ta.

Tôi xin thêm một điều cuối cùng. Lời cầu nguyện của Con Thiên Chúa, đem lại hy vọng cho hành trình của chúng ta, cũng nhắc chúng ta nhớ rằng một ngày kia tất cả chúng ta sẽ trở nên uno unum (x. Thánh Augustinô, Bài giảng về Thánh vịnh 127): nên một trong Đấng Cứu Độ duy nhất, được ôm ấp bởi tình yêu vĩnh cửu của Thiên Chúa. Không chỉ riêng chúng ta, mà cả cha mẹ, ông bà, anh chị em và con cái chúng ta, những người đã đi trước chúng ta vào ánh sáng của Lễ Vượt Qua đời đời của Người, và chúng ta cảm thấy sự hiện diện của họ ở đây, cùng với chúng ta, trong giây phút cử hành này.


[Nguồn: aleteia]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 6/6/2025]


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét