Thứ Tư, 29 tháng 5, 2019

Đức Thánh Cha với các ngân hàng lương thực: chống đói cũng có nghĩa là chống lãng phí

Đức Thánh Cha với các ngân hàng lương thực: chống đói cũng có nghĩa là chống lãng phí
© Vatican Media

Đức Thánh Cha nói với các ngân hàng lương thực: chống đói cũng có nghĩa là chống lãng phí

‘Tôi xin cảm ơn về về tất cả những gì các bạn làm: cung cấp lương thực cho những người đang đói.’

20 tháng Năm, 2019 16:15

Ngày 18 Tháng Năm, 2019, trong Khán phòng Mật nghị thuộc Điện Tông tòa của Vatican Đức Thánh Cha tiếp các thành viên của Liên hiệp các Ngân hàng Lương thực Châu Âu, vào cuối buổi họp thường niên của họ ở Roma, năm nay là kỷ niệm năm thứ ba mươi ngày thành lập của Ngân hàng Lương thực Ý.

Dưới đây là diễn từ của Đức Thánh Cha với những người hiện diện:


Diễn từ của Đức Thánh Cha

Các bạn thân mến,

Sau khi nghe những gì ông Chủ tịch nói, tôi bị cám dỗ thôi không nói nữa, vì ông nói giống như một Giáo hoàng rồi! Cảm ơn ông, vì tôi hiểu rằng những gì ông nói là những lời xuất phát từ trái tim. Cảm ơn ông!

Tôi xin gửi lời chào nồng ấm đến các bạn, và qua các bạn, tôi xin gửi lời chào đến tất cả các thành viên và những tình nguyện viên của các Ngân hàng Lương thực Châu Âu. Tôi rất vui được chào đón các bạn tại buổi kết thúc của cuộc họp thường niên của các bạn được tổ chức ở Roma đây nhân kỷ niệm năm thứ ba mươi ngày thành lập Ngân hàng Lương thực Ý: xin chúc mừng nhân ngày kỷ niệm của các bạn!

Tôi xin cảm ơn về về tất cả những gì các bạn làm: cung cấp lương thực cho những người đang đói. Điều này không chỉ đơn thuần có nghĩa là cung cấp những sự ích lợi nhưng còn hơn thế là đưa ra một hành động cụ thể ban đầu của sự đồng hành trên con đường giải phóng. Khi tôi nhìn đến các bạn, tôi có thể hình dung cam kết của rất nhiều người đang âm thầm làm việc mà không mong chờ được tưởng thưởng, cung cấp quá nhiều sự giúp đỡ. Nói về người khác thì luôn luôn dễ dàng; nhưng trao tặng cho người khác thì khó hơn nhiều, nhưng đây mới là vấn đề chính. Các bạn can dự không phải bằng lời nói, nhưng bằng đời sống thật, vì các bạn đang chiến đấu chống lại sự lãng phí lương thực, cứu lại những gì có thể đã bị lãng phí. Các bạn đã lấy lại những gì bị ném vào trong vòng xoáy rất xấu của sự lãng phí và đưa nó trở lại vào “vòng xoay tốt lành” của cách sử dụng tốt đẹp. Công việc của các bạn giống như công việc của một cây xanh – đây là một hình ảnh hiện lên trong trí tôi – nó hít thở sự ô nhiễm nhưng lại thải ra chất ô-xi. Và cũng giống như cây xanh, các bạn không giữ lại ô-xi: các bạn phân phối số lượng cần thiết cho sự sống để nó đến được với những người đang cần.

Cuộc chiến chống lại tai họa kinh khủng của nạn đói cũng có nghĩa là cuộc chiến chống lại sự lãng phí. Sự lãng phí cho thấy tính thờ ơ đối với mọi vật và đối với những người thiếu thốn. Tính lãng phí là hình thức gạt bỏ thô bạo nhất. Tôi nghĩ đến giây phút khi Chúa Giê-su yêu cầu thu gom lại những mẩu bánh vụn sau khi phân phát bánh cho các đám đông, để không thứ gì bị lãng phí (x. Ga 6:12). Thu gom lại để tái phân phát; không phải sản lượng dẫn đến sự lãng phí. Vứt bỏ thức ăn cũng có nghĩa là vứt bỏ con người. Ngày nay thật đáng hổ thẹn khi người ta không chú ý rằng lương thực là một nguồn lợi ích quý báu biết bao, nhưng lại không biết bao điều lợi ích lại có một kết cục xấu.

Lãng phí những sự ích lợi là một thói quen rất xấu có thể len lỏi vào khắp nơi, thậm chí cả trong những công cuộc bác ái. Có những lúc, các sáng kiến hữu ích được soi dẫn bởi những mục đích tốt nhất có thể rơi vào sự tuyệt vọng bởi tính quan liêu tràn lan, bởi những chi phí quản lý quá mức, hoặc trở thành những hình thức phúc lợi không dẫn đến sự phát triển đích thực. Trong thế giới phức tạp ngày nay điều quan trọng là sự ích lợi phải được thực hiện một cách tốt đẹp, và nó không phải là kết quả của sự ứng biến; nó đòi hỏi trình độ hiểu biết, khả năng lập kế hoạch và tính liên tục. Nó cần một tầm nhìn tổng hợp của những con người cùng chung mục đích: thật khó làm được điều ích lợi khi không biết quan tâm đến nhau. Theo ý nghĩa này, những kinh nghiệm của các bạn, thậm chí cả những kinh nghiệm gần đây, đưa chúng ta trở lại với những cội nguồn của tình đoàn kết ở Châu Âu; vì họ tìm kiếm sự hiệp nhất trong những điều ích lợi cụ thể. Thật vô cùng tốt đẹp khi nhìn thấy các ngôn ngữ, các niềm tin, các truyền thống và những bước tiếp cận khác nhau cùng hội tụ lại, không vì ích riêng, nhưng là để trao tặng phẩm giá cho người khác. Công việc của các bạn làm đưa ra một thông điệp rõ ràng mà không cần nhiều lời nói: chúng ta không xây dựng tương lai bằng việc tìm kiếm những mối lợi cho riêng mình; sự phát triển của tất cả mọi người nâng cao lên mỗi khi chúng ta cùng bước đi với những người bị bỏ rơi đằng sau.

Nền kinh tế rất cần điều này. Ngày nay mọi việc đều được kết nối và trôi qua rất nhanh, nhưng sự tranh giành tiền bạc một cách điên cuồng đi kèm với sự bạc nhược nội tâm trở nên gay gắt hơn bao giờ hết, với việc đánh mất phương hướng và đánh mất ý nghĩa rõ ràng. Điều tôi quan tâm đó là một nền kinh tế nhân văn hơn, một nền kinh tế có linh hồn chứ không phải là một cỗ máy liều lĩnh nghiền nát con người. Quá nhiều người ngày nay không có việc làm, không có phẩm giá hay niềm hy vọng; và vẫn còn những người bị đàn áp bởi những đòi hỏi về sản lượng phi nhân làm trống rỗng những mối quan hệ của con người và có một tác động tiêu cực đến cả gia đình và đời sống cá nhân. Đôi lúc, khi tôi thi hành thừa tác vụ Giải tội, có những người trẻ có con cái đến, và tôi hỏi họ: “Con có chơi đùa với con cái của con không?” Và rất nhiều lần nhận được câu trả lời là: “Thưa cha, con không có thời gian … Khi con ra khỏi nhà để đi làm thì chúng vẫn còn đang ngủ, và khi con trở về thì chúng đã lên giường.” Điều này là phi nhân: sự quay cuồng của công việc không còn tình người này. Nền kinh tế được thiết lập “để chăm sóc cho gia đình,” đã trở nên vô nhân đạo; thay vì phục vụ con người, nó lại bắt chúng ta làm nô lệ, nô dịch hóa chúng ta cho những cơ chế của đồng tiền trở nên xa rời khỏi đời sống thực tế hơn bao giờ hết và ngày càng trở nên khó kiểm soát. Những cơ chế tài chính là “chất lỏng,” chúng là “thể khí”, chúng không bao giờ có sự chắc chắn. Làm sao chúng ta sống một cách dễ chịu khi con người chỉ còn là những con số và khi những con số thống kê thay thế cho những khuôn mặt con người, khi đời sống chịu lệ thuộc vào thị trường chứng khoán?

Chúng ta có thể làm gì? Đứng trước một tình hình kinh tế đang đau ốm, chúng ta không thể can thiệp bằng sức mạnh vũ phu và liều lĩnh. Nhưng chúng ta phải tìm ra một phương thuốc điều trị: không phải bằng cách tạo ra sự bất ổn hoặc mơ ước về quá khứ, nhưng là ủng hộ cho những điều tốt lành và tiếp nối những con đường đoàn kết, mang tính xây dựng. Chúng ta phải cùng đến với nhau để tái khởi động lại những điều lợi ích, hiểu thật rõ rằng cho dù cái ác có tràn lan trên thế giới, thì với sự trợ giúp của Thiên Chúa và thiện chí của rất nhiều người như các bạn, thế giới có thể trở nên một nơi tốt đẹp hơn. Chúng ta cần phải ủng hộ những người mong muốn thay đổi mọi điều để tốt hơn; chúng ta cần phải khuyến khích những mô hình phát triển dựa trên sự bình đẳng xã hội, trên phẩm giá con người, trên gia đình, trên tương lai của người trẻ, trên sự tôn trọng môi trường. Một nền kinh tế tuần hoàn (circular economy) không còn là việc chúng ta có thể trì hoãn. Sự lãng phí không thể là lời nói cuối cùng để lại cho hậu thế bởi một số ít người giàu có, trong khi phần lớn nhân loại vẫn chìm trong im lặng.

Với những lời bày tỏ sự lo lắng và hy vọng này mà tôi muốn chia sẻ với các bạn, một lần nữa tôi xin gửi lòng tri ân đến các bạn và động viên các bạn hãy tiến bước, thu hút mọi người mà các bạn gặp, đặc biệt là người trẻ, để họ có thể cùng tham gia với các bạn trong việc thúc đẩy điều thiện, để tạo ích lợi cho tất cả mọi người.

Cảm ơn các bạn!

© Libreria Editrice Vatican


[Nguồn: zenit]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 21/5/2019]


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét