Diễn từ của Đức Thánh Cha trong buổi Cầu nguyện cho sự hòa giải dân tộc của Columbia: Toàn văn
Đức Thánh Cha Phanxico vẫy chào người Columbia từ xe giáo hoàng của ngài - AP
08/09/2017 23:30
(Vatican Radio) Đức Thánh Cha tham dự buổi cầu nguyện cho Sự Hòa giải Quốc gia trong Công viên Las Malocas ở Villavicencio hôm thứ Sáu trong chuyến Tông du đến Columbia, bày tỏ khát khao của ngài được đến với người dân Columbia là một dân tộc, ngài nói, mang trong tâm hồn và trên da thịt những dấu tích của các biến cố thảm kịch họ đã phải đối mặt.
Đọc diễn từ trước những người tập trung tại buổi cầu nguyện, Đức Thánh Cha Phanxico nói rằng ngài đã chờ đợi giây phút ngài có thể đặt chân đến đây.
Ngài nói ngài mong ước được đến gần với dân tộc để tận mắt nhìn thấy họ, để mở tâm hồn của ngài trước chứng tá sự sống và đức tin của họ.
Cảm nhận sự đau khổ mà người dân Columbia đã trải qua như của riêng mình, Đức Thánh Cha nói rằng ngài mong muốn ôm lấy tất cả họ và khóc với họ, kêu gọi họ cầu nguyện cho nhau và cùng nhau xin sự tha thứ để họ cùng nhau tiến bước trong niềm tin và hy vọng.
Đức Thánh Cha đã rất xúc động khi ngài lắng nghe chứng ngôn của bốn người.
Ngài nói những câu chuyện của họ không chỉ là sự đau đớn và thống khổ, nhưng trên hết chúng là những câu chuyện của sự yêu thương và tha thứ và kể cho chúng ta về sự sống và niềm hy vọng; những câu chuyện không để cho lòng thù hận, sự báo thù hoặc đau đớn chế ngự tâm hồn của họ.
Dưới đây là bản dịch tiếng Anh chính thức bài diễn từ của Đức Thánh Cha:
Villavicencio
Thứ Sáu, 8 tháng Chín 2017
Anh chị em thân mến,
Tôi đã mong chờ giây phút này từ khi tôi đến đất nước của anh chị em. Anh chị em mang trong tâm hồn và trên da thịt của mình những dấu tích về ký ức vừa qua và rất sống động của một dân tộc mang những dấu tích của các biến cố thảm kịch, nhưng cũng đầy những hành động anh dũng, lòng nhân đạo lớn lao, và những giá trị tinh thần cao quý của đức tin và hy vọng. Tôi đến đây với lòng tôn trọng và với ý thức rõ ràng rằng, như ông Môi-sê, tôi đang đứng trên một vùng đất thánh (x. Xh 3:5). Một vùng đất được tưới bằng máu của hàng ngàn nạn nhân vô tội và bằng nỗi đau buồn tan vỡ tâm hồn của những gia đình và bạn bè của họ. Những vết thương rất khó chữa lành làm tổn thương tất cả chúng ta, vì mọi hành động bạo lực chống lại một con người là một vết thương trên da thịt của nhân loại; mọi cái chết tức tưởi đã hạ thấp chúng ta không còn như con người.
Tôi đến đây không để nói nhiều, nhưng là để được gần gũi với anh chị em và được tận mắt nhìn thấy anh chị em, lắng nghe anh chị em và mở tâm hồn ra trước những chứng tá của sự sống và niềm tin của anh chị em. Và nếu anh chị em cho phép, tôi ao ước được ôm lấy anh chị em và cùng khóc với anh chị em. Tôi muốn chúng ta hãy cùng cầu nguyện với nhau và tha thứ cho nhau – tôi cũng cần phải xin được tha thứ – để tất cả chúng ta cùng nhau hướng về và tiến về phía trước với niềm tin và hy vọng.
Chúng ta đã tập trung dưới chân Thập giá Bojayá, thập giá đã chứng kiến và chịu đựng vụ tàn sát hơn một trăm người, những người đến nhà thờ để tìm nơi nương náu vào ngày 2 tháng Năm, 2002. Hình ảnh này có một giá trị biểu tượng và tinh thần mạnh mẽ. Khi chúng ta nhìn vào hình ảnh này, chúng ta không chỉ nhớ đến những gì đã xảy ra ngày hôm đó, nhưng còn nhớ đến nỗi đau khổ quá lớn, quá nhiều cái chết và những cuộc đời bị tan vỡ, và tất cả những giọt máu đã đổ xuống đất nước Columbia trong những thập niên qua. Nhìn thấy Chúa Giê-su như vầy, bị mất các phần thân thể và bị thương, buộ chúng ta phải tự vấn mình. Người không còn hai cánh tay, thân thể Người cũng không còn đó, nhưng khuôn mặt của Người vẫn còn, và với khuôn mặt đó Người nhìn xuống chúng ta và yêu thương chúng ta. Đức Ki-tô bị tan vỡ không còn tứ chi đối với chúng ta “thậm chí là Đức Ki-tô nhiều hơn nữa,” vì một lần nữa Người cho chúng ta thấy rằng Người đến để chịu đau khổ cho dân của Người và cùng với dân của Người. Người đến để cho chúng ta thấy rằng sự thù hận không có tiếng nói cuối cùng, tình yêu mạnh hơn sự chết và bạo lực. Người dạy chúng ta biến đổi sự đau khổ thành một nguồn mạch của sự sống và phục sinh, để cùng với Người, chúng ta học biết được sức mạnh của sự tha thứ, sự cao cả của tình yêu.
Tôi xin cảm ơn những anh chị em của chúng ta đã chia sẻ các chứng ngôn với chúng ta, thay mặt cho rất nhiều anh chị em khác. Thật vô cùng tốt lành cho chúng ta được nghe những câu chuyện của họ! Tôi đã rất xúc động khi lắng nghe họ. Đó là những câu chuyện đau đớn và sầu khổ, nhưng trên tất cả chúng là những câu chuyện của sự yêu thương và tha thứ và kể cho chúng ta về sự sống và niềm hy vọng; những câu chuyện không để cho lòng thù hận, sự báo thù hoặc đau đớn chế ngự tâm hồn của họ
Lời tiên tri cuối cùng của Thánh vịnh 85 – “Tín nghĩa ân tình nay hội ngộ, hoà bình công lý đã giao duyên” (c. 10) – tiếp theo công cuộc ơn sủng và lời khẩn nài lên Thiên Chúa: “Xin hãy phục hồi lại chúng con!” Lạy Chúa, xin tạ ơn Người, vì chứng tá của những người đã phải chịu đau khổ và những người xin sự tha thứ; vì chứng tá của những người đã gánh chịu bất công và những người tha thứ. Chỉ với sự trợ giúp và sự hiện diện của Người thì điều này mới có thể xảy ra … đây là một tín hiệu lớn cho thấy lòng khao khát của Người muốn phục hồi lại hòa bình và hòa hợp trong quê hương Columbia này.
Pastora Mira, chị đã đưa ra chứng tá tuyệt vời: chị muốn đặt tất cả sự đau khổ của chị, và của hàng ngàn những nạn nhân khác, dưới chân của Chúa Giê-su chịu Đóng Đinh, để cùng kết hiệp với sự đau khổ của Người, nó có thể được biến đổi thành phúc lành và sự tha thứ phá vỡ vòng xoáy của bạo lực đã thống trị trên đất nước Columbia này. Chị rất đúng: bạo lực sẽ dẫn đến bạo lực nhiều hơn, thù hận thêm thù hận, cái chết đưa đến nhiều cái chết hơn. Chúng ta phải phá vỡ vòng xoáy này mà dường như không thể thoát ra được; chỉ có sự tha thứ và hòa giải mới có thể phá vỡ được nó. Và chị Pastora thân mến, cũng như rất nhiều người khác giống chị, đã cho chúng ta thấy điều này là có thể. Vâng, với sự trợ giúp của Đức Ki-tô ngự trị giữa cộng đoàn, chúng ta có thể chế ngự được lòng thù hận, chúng ta có thể chiến thắng được cái chết, và chúng ta có thể bắt đầu trở lại và đánh dấu sự khởi đầu của một Columbia mới. Cảm ơn chị Pastora; hôm nay chị đã giúp chúng tôi thật nhiều bằng chứng tá cuộc sống của chị. Chính là Đấng chịu Đóng Đinh của Bojayá đã ban cho chị sức mạnh này để tha thứ và yêu thương, để giúp chị nhìn thấy trong cái áo mà con gái Sandra Paola của chị đã tặng cho con trai của chị là Jorge Aníbal không chỉ là một sự tưởng nhớ đến cái chết của hai con, nhưng là niềm hy vọng rằng hòa bình cuối cùng sẽ chiến thắng ở Columbia.
Chúng ta cũng rất xúc động khi nghe chứng ngôn của Luz Dary: rằng những vết thương của tâm hồn còn sâu hơn và khó chữa lành hơn những vết thương trên thân thể. Đây là sự thật. Và còn quan trọng hơn khi chị nhận ra rằng không thể nào tiếp tục cuộc sống với lòng oán hận, nhưng chỉ có thể sống với một tình yêu giải phóng và xây dựng. Và vì thế chị cũng bắt đầu chữa lành những vết thương của các nạn nhân khác, để xây dựng lại phẩm giá của họ. Việc trút bỏ con người của mình như vậy đã nâng cao con người của chị, đã giúp cho chị biết nhìn tới phía trước, tìm kiếm hòa bình và sự bình an và một lý do để tiếp tục tiến bước. Tôi cảm ơn chị về cái nạng chị đã tặng cho tôi. Mặc dù chị vẫn còn bị những phản ứng phụ do các vết thương, nhưng dáng dấp tinh thần của chị rất nhanh nhẹn và vững vàng, vì chị luôn nghĩ đến người khác và muốn giúp đỡ họ. Cái nạng của chị là một biểu tượng cho một cái nạng khác quan trọng hơn mà tất cả chúng ta cần, đó là lòng yêu thương và sự tha thứ. Bằng tình yêu và sự tha thứ của mình chị đang giúp rất nhiều người bước đi trong cuộc sống. Xin cảm ơn chị.
Tôi cũng xi tri ân chứng ngôn hùng hồn của Deisy và Juan Carlos. Anh chị đã giúp chúng tôi hiểu rằng, cuối cùng bằng cách này hay cách khác, chúng tôi cũng là những nạn nhân, vô tội hay có tội, nhưng tất cả đều là nạn nhân. Tất cả chúng ta đều liên kết trong sự mất mát này của nhân loại đó là bạo lực và cái chết. Deisy nói rất rõ ràng: bạn nhận ra rằng chính bạn là một nạn nhân và bạn cần được cho một cơ hội. Vì vậy bạn cần phải học, và bây giờ bạn làm việc để giúp các nạn nhân và tránh cho những lớp trẻ không bị rơi vào cái bẫy của bạo lực và ma túy. Cũng có niềm hy vọng cho những người làm những điều sai trái; tất cả đều không bị hư mất. Dĩ nhiên công lý đòi hỏi rằng những thủ phạm gây ra các điều sai trái phải trải qua thời gian làm mới lại đạo đức và tinh thần. Như Deisy nói, chúng ta phải có sự đóng góp tích cực để chữa lành cho xã hội đã bị thương tổn vì bạo lực.
Khó có thể tin rằng có thể có sự thay đổi đối với những người nhắm đến những bạo lực tàn ác để thúc đẩy chương trình hành động của họ, bảo vệ cho những phi vụ bất hợp pháp để họ có thể giành được những tài sản, hay khẳng định một cách hoàn toàn không trung thực rằng họ đang bảo vệ cho sự sống của anh chị em của họ. Rõ ràng, đó là một thách đố cho mỗi người chúng ta dám tin rằng những người chịu đựng đau khổ trong cộng đoàn và trong toàn đất nước có thể tiến bước. Tuy nhiên sự thật là cánh đồng mênh mông này của Columbia vẫn có những hạt cỏ lùng … Anh chị em hãy chú ý đến hoa trái … chăm sóc cho hạt lúa mì và đừng mất sự bình an vì những hạt cỏ lùng. Khi người gieo hạt tìm thấy cỏ lùng mọc lẫn với lúa mì, người đó đừng hoảng sợ. Hãy tìm ra con đường để cho Ngôi Lời Nhập Thể trong những hoàn cảnh cụ thể và làm trổ sinh hoa trái của sự sống mới, thậm chí có khi dường như không hoàn hảo hoặc không hoàn thiện (x.Tông huấn Evangelii Gaudium, 24). Ngay cả khi những xung đột, bạo lực và những cảm giác muốn báo thù tồn tại, cầu mong chúng ta không ngăn cản công bình và lòng thương xót ôm ấp lấy lịch sử đau thương của Columbia. Chúng ta hãy chữa lành cho sự đau đớn đó và chào đón những người đã phạm tội, những người đã thừa nhận thất bại, bây giờ ăn năn và thực sự muốn đền bù, từ đó góp phần vào việc xây dựng một trật tự mới nơi sự công bình và hòa bình chiếu tỏa ánh sáng.
Như anh Juan Carlos đã cho chúng ta một cái nhìn thoáng qua trong chứng ngôn của anh, xuyên suốt tiến trình hòa giải lâu dài, khó khăn, nhưng tràn đầy hy vọng, điều không thể thiếu được là đến với sự thật. Đó là một thách đố lớn, nhưng là một điều rất cần thiết. Sự thật là một bạn đồng hành không thể thiếu được của công bình và thương xót. Chúng vô cùng cần thiết để xây dựng hòa bình; ngoài ra, mỗi tính chất tránh cho tính chất kia không bị biến đổi và chuyển đổi thành những công cụ trả thù chống lại những người yếu đuối nhất. Quả thật, sự thật không được dẫn đến con đường trả thù, nhưng phải dẫn đến sự hòa giải và tha thứ. Sự thật có nghĩa là kể những gì đã xảy ra đối với các người thân của những gia đình bị xé nát vì đau đớn. Sự thật có nghĩa là thừa nhận những gì đã xảy ra cho những trẻ em bị tuyển mộ bởi những con người bạo lực. Sự thật có nghĩa là chân nhận nỗi đau của những phụ nữ là nạn nhân của bạo lực và lạm dụng.
Cuối cùng tôi mong muốn nói lên điều này như một người anh và một người cha: Columbia, hãy mở rộng tâm hồn như là Dân của Chúa và hòa giải. Đừng sợ sự thật và công bình. Dân tộc Columbia thân yêu: đừng e ngại xin được tha thứ và tha thứ. Đừng kháng cự lại sự hòa giải mà nó cho phép anh chị em lại gần nhau và gặp gỡ nhau như anh em chị em, để bỏ qua sự thù hằn. Bây giờ là thời gian để chữa lành những vết thương, để xây dựng những chiếc cầu nối, để vượt qua những khác biệt. Đây là thời gian xoa dịu thù hận, gạt bỏ sự báo thù, và để mở lòng mình ra cho sự chung sống đặt nền tảng trên công bình, sự thật, và tạo vật của một nền văn hóa gặp gỡ huynh đệ đích thực. Cầu xin cho chúng ta được sống trong sự hòa hợp và đoàn kết, như ý muốn Thiên Chúa. Chúng ta hãy cầu nguyện để trở thành những người xây dựng hòa bình, để nơi đâu có hận thù và oán giận, chúng ta đem đến tình yêu thương và lòng thương xót (x. Lời kinh của Thánh Phanxico Assisi).
Con xin dâng tất cả những ý chỉ dưới đây lên trước Đấng chịu Đóng Đinh, Đức Ki-tô Đen của Bojayá:
* * *
Ôi lạy Đức Ki-tô đen của Bojayá,
Đấng nhắc chúng con nhớ đến cuộc thương khó và cái chết của Người;
cũng giống như đôi cánh tay và đôi chân của Người, họ đã làm tan tác những đứa con của Người, những đứa con đi tìm nơi nương náu ở Người.
Ôi lạy Đức Ki-tô đen của Bojayá,
Đấng dịu dàng nhìn xuống chúng con, và trên khuôn mặt của Người là sự bình an; trái tim Người luôn đập, để chúng con có thể được đón nhận tình yêu của Người.
Ôi lạy Đức Ki-tô đen của Bojayá,
Xin ban ơn cho chúng con biết cam kết để phục hồi lại thân thể của mình. Nguyện xin cho chúng con trở thành đôi chân của Người tiến bước để gặp gỡ những người anh chị em của chúng con đang thiếu thốn;
trở thành đôi cánh tay của Người để ôm ẵm lấy những người đã bị mất phẩm giá của họ;
trở thành đôi bàn tay của Người để chúc lành và ủi an những người phải khóc trong cô đơn.
Xin làm cho chúng con trở thành những chứng nhân cho tình yêu và lòng thương xót vô biên của Người.
[Chuyển ngữ: TRI KHOAN 09/09/2017]
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét