Thứ Ba, 2 tháng 10, 2018

10 bước để trở thành một người xây dựng hòa bình trong gia đình và thế giới

10 bước để trở thành một người xây dựng hòa bình trong gia đình và thế giới

23 tháng Chín, 2018
10 bước để trở thành một người xây dựng hòa bình trong gia đình và thế giới


Một đức tổng giám mục đã từng là người đứng đầu trong tiến trình hòa bình của Colombia trình bày hòa bình thật sự là gì, và làm sao để đạt được nó

Nhân dịp Đại Hội đồng chung của Liên Hợp Quốc, Phái bộ Tòa Thánh tại Liên Hợp quốc tổ chức Buổi Cầu nguyện cho Cộng đồng Ngoại giao Liên Hợp quốc và ban nhân sự, cùng với các nhà lãnh đạo tôn giáo và đại kết trong khu vực New York, vào ngày 17 tháng Chín, 2018.

Năm nay đức Tổng Giám mục Luis Castro Quiroga của Colombia, cựu Chủ tịch Hội đồng Giám mục Colombia và là một trong những nhà lãnh đạo Tiến trình Hòa bình của Columbia, đọc bài suy niệm bao gồm mười điểm nói về hòa bình.

Chúng tôi cung cấp ý bài suy niệm của ngài dưới đây:


* * *


Trước hết, HÒA BÌNH LÀ MỘT MÓN QUÀ CỦA THIÊN CHÚA: Kinh Thánh nói cho chúng ta biết về hòa bình. Trên tất cả, hòa bình là một sự chúc phúc của Thiên Chúa, một món quà và không phải là một sự áp đặt. Thiên Chúa tặng ban phúc lành hòa bình và Người muốn chúng ta đón nhận nó. Chấp nhận món quà hòa bình của Người là một dấu chỉ của sự khôn ngoan. Chủ đề chính của đức Thánh Cha Phanxico trong suốt chuyến thăm viếng của ngài đến Columbia vào tháng Chín năm trước là hòa bình. Ngài đề cập đến hòa bình 42 lần trong các bài diễn từ của ngài và ngài xướng kinh cho tất cả người Columbia cầu nguyện để xin món quà này. Chúng ta ở đây tối nay cầu nguyện có được món quà này cho những vùng bị chiến tranh xé nát trên khắp địa cầu.

Thứ Hai, HÒA BÌNH KÊU GỌI ĐỐI THOẠI: Nền hòa bình thật sự không thể bị áp đặt bằng vũ lực. Hòa bình bắt đầu sức sống và định hình tại bàn đàm phán với sự đối thoại chân thành và trung thực. Ở Columbia, sự đối thoại cuối cùng đã dẫn đến hiệp định hòa bình. Bằng sự làm việc miệt mài, thật nhiều quyết tâm và nhiều lời cầu nguyện, hiệp ước hòa bình đã được thực thi từng bước.

Thứ Ba, HÒA BÌNH ĐÒI PHẢI CÓ SỰ CỐNG HIẾN: Hòa bình cũng có thể rất mong manh như chính sự sống. Vì thế, cần phải chăm sóc và nuôi dưỡng nó. Hòa bình đòi hỏi mức độ quan tâm và cống hiến giống như cha mẹ dành ra cho sự phát triển của đứa con của họ.

Thứ Tư, HÒA BÌNH LÀ BẢO VỆ SỰ SỐNG: Hòa bình không phải là thụ động nhưng năng động. Chính hòa bình được thể hiện trong việc bảo vệ sự sống của những người dễ bị xúc phạm. Đó có thể là người nghèo, tội nhân, bệnh nhân, các nạn nhân của bạo lực, hoặc trẻ em. Sự bảo vệ này là một cuộc nổi dậy chống lại tính ích kỷ, tham lam, bất công, hoặc chống lại bất cứ điều gì có thể gây nguy hại cho con người.

Thứ Năm, HÒA BÌNH CÓ HAI CHIỀU KÍCH: hòa bình trong tâm hồn và hòa bình ngoại giới. Hòa bình trong tâm hồn dẫn đến hòa bình ngoại giới và hòa bình ngoại giới nuôi dưỡng hòa bình trong tâm hồn. Thiếu vắng sự bình an nội tâm dẫn đến sự ganh đua, ghen tỵ, trả thù và phẫn uất. Trong các phạm vi xã hội, con người và môi trường sinh thái của chúng ta đòi phải có hòa bình ngoại giới. Nếu không có hòa bình ngoại giới, thì sự bình an nội tâm không trọn vẹn và trở nên hão huyền, một hình thức cô lập của con người thoát ra khỏi thực tại. Hai chiều kích này của hòa bình không thể tách rời nhau. Cả hai phải đi cùng nhau.

Thứ Sáu, HÒA BÌNH MANG ĐẾN NIỀM VUI: Hòa bình mang đến sự cảm nhận hạnh phúc sâu thẳm. Đặc điểm này của hòa bình thường không được chú ý nhiều, nhưng nó là một kết quả được mong đợi nhất. Một con người hạnh phúc là một người có sự bình an.

Thứ Bảy, HÒA GIẢI VỚI THIÊN CHÚA VÀ VỚI THA NHÂN: Hòa giải là hành động thương xót của Thiên Chúa để cho chúng ta được trở nên bạn bè của Người. Thiên Chúa là chủ thể của sự hòa giải. “Chân trời của sự hòa giải cũng mênh mông bao la như toàn thể tạo vật.” Vì thế, chúng ta phải hân hoan chào đón ân ban hòa giải của Thiên Chúa vì thế gian. Hòa bình là đích đến và là hoa trái của hòa giải.

Thứ Tám, SỰ THẬT LÀ MỘT CON ĐƯỜNG DẪN ĐẾN HÒA GIẢI: Các nạn nhân chiến tranh ở Colombia mong đợi Sự thật, Công bình, sự Đền bù, và không có sự Tái diễn. Chúng ta không được phép giấu giếm sự thật. Đây là lý do tại sao chúng tôi ủng hộ Ủy ban Sự thật và Hòa bình. Chúa Giê-su nói, lời của Ngài cho tất cả mọi người chứ không dành riêng cho Ki-tô hữu, rằng “Sự thật sẽ giải phóng các ông,” (Ga 8, 32). Ủy ban Sự thật Nam Phi có một câu khẩu hiệu, “Sự thật, con đường dẫn đến hòa giải.”

Thứ Chín, CÔNG LÝ CỦA LÒNG THƯƠNG XÓT: Trong Sách Thánh tiếng Hê-brơ , tiên tri A-mốt (5:24) nói rằng có hai loại công lý khác nhau. Một là công lý được áp dụng trọn vẹn theo luật (mispat) bởi một Thẩm phán trong tòa. Loại thứ hai là công lý theo lòng thương xót (Sedaqa) như được áp dụng bởi những vị Thông thái. Đức Giáo hoàng Gioan Phaolo II có lần nói rằng Công lý nếu chỉ thuần là công lý sẽ nhanh chóng không còn là công lý và trở thành bất công. Câu cách ngôn của triết gia Cicero là Summum ius, summa iniuria, hàm ý rằng luật khắt khe thường là sự bất công và có thể gây ra sự tổn hại lớn. Vì công lý là công lý thật, nó phải có điều gì đó vượt hơn công lý trừng phạt nghiêm khắc; điều vượt hơn đó là lòng thương xót. Transitional justice (tạm dịch: công lý chuyển tiếp) gần với loại công lý thứ hai này hơn. Nó không phải là công lý không trừng phạt nhưng cũng không phải là công lý trừng phạt lạnh lùng. Công lý với lòng thương xót có thể là sự chuyển tiếp từ chiến tranh sang hòa bình.

Thứ Mười, XÂY DỰNG HÒA BÌNH: Liên Hợp quốc hoạt động theo hai khái niệm về hòa bình: PEACEMAKING và PEACEBUILDING. Peacemaking hàm ý chấm dứt chiến tranh bằng những hiệp ước. Peacebuilding giới thiệu một cấu trúc mới và một nền tảng mới và vững chắc. Peacebuilding có ba yếu tố: một nền tảng luân lý của sự trung thực, thoát khỏi sự hủ hóa; một nền tảng tinh thần của sự tha thứ và hòa giải; và một nền tảng văn hóa để thúc đẩy tính huynh đệ và một nền “văn hóa sự sống” đích thực.

Tôi xin minh họa các nền tảng luân lý, tinh thần và văn hóa của peacebuilding bằng một câu chuyện.

Một người đàn ông đi săn trong rừng. Bất chợt, ông ta nhìn thấy một bóng khổng lồ thấp thoáng và chuẩn bị bắn. Ông ta quan sát kỹ thêm một chút và nhận ra đó là bóng của một người. Ông ta nghĩ, “Chắc là một kẻ thù” và chuẩn bị bắn. Ông ta lại quan sát kỹ thêm nữa và nhận ra đó là bóng của người em trai của ông, người cũng cùng đi săn với ông. Họ ôm lấy nhau.

Sự thay đổi về nhận thức từ động vật sang người và từ một con người sang người anh em là điều chúng ta cần có ở Columbia và trên khắp thế giới để tất cả chúng ta có thể trở thành một Liên Hợp quốc thật sự, hợp nhất trong hòa bình và trong tình huynh đệ.



[Nguồn: aleteia]

[Chuyển Việt ngữ: 24/9/2018]

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét