Chủ Nhật, 7 tháng 10, 2018

Nên thánh không đợi tuổi tác: Những vị thánh tuổi thiếu niên mở ra con đường cho các bạn trẻ

Nên thánh không đợi tuổi tác: Những vị thánh tuổi thiếu niên mở ra con đường cho các bạn trẻ

Chân phước Nunzio Sulprizio (trái) và Bậc Đáng Kính Carlo Acutis (phải) cả hai đều yêu mến Thánh Thể và Kinh Mân Côi. (CarloAcutis.com via CNA; Joseph Pronechen photo of Blessed Nunzio statue via holy card courtesy of Peter Cesar-Spada)


30 tháng Chín, 2018


Nên thánh không đợi tuổi tác: Những vị thánh tuổi thiếu niên mở ra con đường cho các bạn trẻ

Hai thiếu niên chứng minh rằng sự nên thánh là có thể đối với tuổi trẻ là Bậc Đáng Kính Carlo Acutis và Chân phước Nunzio Sulprizio.

Joseph Pronechen


“Các bạn trẻ ở mọi lục địa, đừng sợ nên thánh của thiên niên kỷ mới!” Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolo II kêu gọi giới trẻ trong Ngày Quốc tế Giới trẻ 2000.

Hai thiếu niên chứng minh rằng sự nên thánh là có thể đối với tuổi trẻ là Bậc Đáng Kính Carlo Acutis, qua đời ở tuổi 15, và Chân phước Nunzio Sulprizio, qua đời lúc 19 tuổi. Acutis được nâng lên “Bậc Đáng Kính” ngày 5 tháng Bảy, Chân phước Nunzio sẽ được phong thánh ngày 14 tháng Mười, trùng vào dịp Thượng Hội đồng về Giới trẻ 2018, Đức tin và sự Phân định Ơn gọi.

Với cuộc sống ngắn ngủi, cả hai đã thể hiện nhân đức nhiệt thành.

Chẳng bao lâu sau khi Acutis chào đời ở London năm 1991, thân phụ mẫu người Ý của cậu, Andrea và Antonia, trở về Milan. Cậu trải qua tuổi thơ và thời gian đầu của tuổi niên thiếu ở quê nhà của cha mẹ, trước khi qua đời vì bệnh bạch hầu ngày 12 tháng Mười năm 2006. Án phong thánh của cậu được mở ngay sau thời hạn chờ đợi 5 năm kết thúc. Năm 2016, Đức Hồng y Angelo Scola của Milan chịu trách nhiệm khép lại án phong thánh của cậu ở cấp giáo phận. Được chôn ở Assisi, tại đây sắp tới một nhà nguyện tưởng nhớ sẽ được cung hiến cho vị thánh trẻ này, Carlo có những phép lạ nhờ sự chuyển cầu của ngài. Chàng thiếu niên thánh thiện đặc biệt sùng kính Chúa Giê-su trong Bí tích Thánh Thể. Trong một video phỏng vấn trên mạng, thân mẫu cậu kể lại chuyện sau buổi Rước Lễ Lần đầu, cậu không bao giờ bỏ một Thánh Lễ hàng ngày và đọc kinh Mân Côi, “sau đó là thời gian tôn thờ Thánh Thể.” Bà nói rằng “trung tâm của mỗi ngày là sự gặp gỡ của cháu với Chúa Giê-su trong Bí tích Cực Thánh.”

Trong bài giảng kể về câu chuyện của cậu, Cha Giu-se Wolfe thuộc Dòng Truyền giáo Phanxico Lời Bất tử giải thích, “Lúc 11 tuổi, vị thánh trẻ viết: ‘Chúng ta càng lãnh nhận Thánh Thể nhiều, chúng ta càng trở nên giống Chúa Giê-su, để trên trần gian này chúng ta sẽ có một sự nếm trải thiên đàng.’”

Cậu thiếu niên Carlo thường nói, “Thánh Thể là con đường cao tốc của tôi lên thiên đàng.” Đó cũng là tựa đề quyển tiểu sử của thánh nhân, hiện đang được dịch sang tiếng Anh. Carlo xin cha mẹ đưa cậu đến những nơi có các phép lạ Mình Thánh xảy ra, trong đó có Rimini, Ý, địa điểm một phép lạ Mình Thánh xảy ra năm 1227. Vì cậu muốn mọi người biết đến những phép lạ để khơi lên lòng sốt mến mạnh mẽ hơn đối với Thánh Thể nơi các tín hữu, cậu bắt đầu thực hiện một cuộc triển lãm với tên gọi “Triển lãm Quốc tế Vatican về những Phép lạ Thánh Thể trên Thế giới.”

Thân mẫu cậu, là một người quản lý tại Viện Giáo hoàng Cultorum Martyrum tại Vatican, giải thích rằng Carlo đã làm tất cả cuộc nghiên cứu, bao gồm việc sắp xếp những hình ảnh cần thiết và đi du lịch thêm nhiều nơi với cha mẹ để chụp hình, để thiết kế các tấm áp-phích bằng các chương trình đồ họa. Vi tính là thế mạnh của cậu. Website của Vatican cho Synod2018.va nhận xét rằng “Carlo rất có tài với mọi thứ liên quan đến thế giới vi tính đến mức cả các bạn bè và người lớn có bằng cấp kỹ sư vi tính đều xem cậu là một thiên tài.”

Hoàn tất năm 2004 và gồm có 140 phép lạ Thánh Thể chính thức được công nhận, triển lãm của Carlo được trưng bày trên toàn thế giới. “Carlo thường dạy giáo lý cho mọi người bằng các phép lạ Thánh Thể,” thân mẫu của cậu nói trong video trên mạng. “Triển lãm thể hiện lòng sùng kính Thánh Thể của cậu,” Cha Stanley Smolenski, giám đốc Đền thờ Đức Bà Nam Carolina/Our Lady of Joyful Hope ở Kingstree, Nam Carolina, nói với Register. Vị linh mục là một người hâm mộ đối với người thiếu niên nhiệt thành này. “Cậu vẫn là một người rao giảng Phúc âm bằng Mình Thánh qua triển lãm.”

Bạn có thể download triển lãm được viết bằng hơn mười ngôn ngữ để in và trưng bày. (Truy cập MiracoliEucaristici.org bằng 17 ngôn ngữ; và truy cập TheRealRresence.org — để xin bản PDF làm các áp phích, gọi số 815-254-4420 hay gửi email đến địa chỉ exhibition@therealpresence.org; đọc thêm thông tin blog tại NCRegister.com.)

Carlo (CarloAcutis.com, và CarloAcutis.com/En/Association) sau đó làm thêm những triển lãm quốc tế khác — “Angels and Demons” (Thiên thần và Quỷ) và “Paradise, Hell and Purgatory” (Thiên đàng, Hỏa ngục và Lửa Luyện tội). Cậu đang thực hiện một triển lãm khác về những lần hiện ra của Mẹ Maria Đồng Trinh Đầy Ơn Phúc thì cậu qua đời (thân mẫu của cậu hoàn thành triển lãm đó). Năm cậu mất cậu đã đến viếng Fatima vì lòng sùng kính của cậu dành cho Mẹ Maria và Chúa Giê-su. Cậu thường xuyên nói, “Chương trình cuộc sống của tôi là luôn luôn gần gũi với Chúa Giê-su. Tôi rất hạnh phúc khi qua đời vì tôi đã sống cuộc đời không lãng phí một phút để làm những điều không đẹp lòng Chúa.””

Nunzio Sulprizio và Carlo Acutis sống cách nhau 400 dặm và trước sau 170 năm, nhưng cả hai đều sùng kính Thánh Thể và Kinh Mân Côi. Nunzio qua đời năm 1836, và 23 năm sau, Chân phước Piô IX tôn cậu lên “Bậc Đáng Kính.” Thánh Mười Hai năm 1963, trước các giám mục của Công đồng chung Vatican, Chân phước Giáo hoàng Phaolo VI tuyên phong Chân phước cậu thiếu niên thánh thiện. Cả Nunzio và Đức Phaolo VI sẽ được tuyên phong hiển thánh trong cùng một ngày tại Thượng Hội đồng Giám mục về Giới trẻ. Trong Lễ tuyên phong Chân phước, Đức Phaolo VI nói rằng Chân phước Nunzio dạy cho tín hữu rằng “không nên xem giai đoạn tuổi thiếu niên như là tuổi của những đam mê tự do, của những vấp ngã không thể tránh khỏi, của những khủng hoảng không thể tránh khỏi, của những bi quan yếm thế, của tính ích kỷ nguy hại. Nhưng, ngài sẽ nói với chúng con rằng tuổi trẻ là một ân ban.” Đức Phaolo VI nói thêm, “Thánh nhân sẽ dạy chúng con là những người trẻ tuổi cách mà chúng con có thể xây dựng lại thế giới mà Đấng Quan Phòng đã kêu gọi chúng con sống và cách để chúng con thánh hiến bản thân cho công cuộc cứu độ cho một xã hội cần có những linh hồn mạnh mẽ và không biết run sợ.”

Nunzio quả thật có một linh hồn rất mạnh mẽ và không run sợ. Sinh năm 1817 và mồ côi khi lên 6, cậu được gửi đến sống với bà của cậu, một người phụ nữ với đức tin mạnh mẽ chăm sóc cậu cho đến lúc bà qua đời khi cậu 9 tuổi. Rồi bắt đầu một cuộc sống bị tan vỡ bởi bao đau khổ trong tay của người chú tàn nhẫn, cục cằn. Chú của cậu bắt cậu đến làm việc trong lò rèn của ông, giáng những trận roi đòn vô cớ lên cậu, không cho ăn và bắt cậu phải làm những việc nguy hiểm, thậm chí phải đi giao hàng trên một sườn núi trong thời tiết băng giá.

Bị ốm nặng và bàn chân bị hoại tử, Nunzio vẫn bị buộc phải làm việc. Nhưng cậu thiếu niên vẫn mang lấy thái độ của một thánh nhân. Một website của Ý tường thuật rằng bạn thân của cậu thiếu niên này là Chúa Giê-su Đóng Đinh, Người mà Nunzio dâng lên những đau khổ “để đền bù cho tội của thế gian” và “để thực thi ý Chúa.” Thánh Lễ Chúa nhật là thời gian nghỉ ngơi duy nhất mỗi tuần của cậu. Niềm vui chỉ đến từ việc gần gũi với Chúa Giê-su trong nhà tạm và khi đọc kinh Mân Côi.

“Chúa Giê-su đã chịu đau khổ quá nhiều cho chúng ta, và nhờ công cuộc của Người, sự sống trường sinh đang chờ đợi chúng ta,” cậu nói. “Chúa Giê-su đã chịu đau khổ rất nhiều cho tôi. Tại sao tôi lại không chịu đau khổ vì Người?” Cậu thường cầu nguyện, “Lạy Mẹ Maria, xin cho con biết làm theo thánh ý của Chúa.”

Những cơn đau liên tục từ các chỗ nhiễm trùng buộc cậu phải đến nhà thương, tại đây người em của cha cậu biết được tình trạng tuyệt vọng của Nunzio và đưa cậu đến với một viên đại tá có đức tin vững mạnh, là người làm bác ái không mệt mỏi cho người nghèo. Đại tá Felice Wochinger thấy Nunzio phải được đưa đi chăm sóc y tế thường xuyên ở Naples. Nunzio được Rước Lễ Lần Đầu trong nhà thương và gặp Thánh Gaetano Errico, nhà sáng lập Dòng Thừa sai Thánh Tâm Chúa Giê-su và Mẹ Maria, ngài nói với Nunzio rằng cậu có thể gia nhập dòng khi cậu đủ tuổi.

Theo sau sự điều trị y tế, sức khỏe của Nunzio cải thiện — nhưng không được lâu lắm. Sau đó cậu bị ung thư xương, nguyên nhân làm cậu mất một chân và hậu quả gây tử vong. Đứng trước sự sống trường sinh, Nunzio 19 tuổi nói với vị đại tá, “Xin ngài hãy vui lên. Từ trên thiên đàng con sẽ luôn luôn trợ giúp ngài.” Căn bệnh cũng biến mất khỏi thân xác cậu khi cậu qua đời; xác cậu phảng phất hương thơm hoa hồng. Vì kinh nghiệm cuộc sống của vị thánh trẻ, cậu được tôn là bổn mạng của các trẻ em bị lạm dụng và người lao động.

Lòng sùng kính vị thánh sắp được tuyên phong lan rộng ở Hoa kỳ.

Ở Pittsburgh, bà Delfina Del Russo Cesarespada quá cố đã biết đến Chân phước Nunzio cùng trong năm cậu được tuyên phong Chân phước. Bà nói rằng nhờ sự chuyển cầu của Nunzio đã cứu sống bà trong một ca giải phẫu lấy đi khối u nặng 10 pound (khoảng 4,5 kg). Con trai của bà, Peter, thuật lại câu chuyện cho biết lý do mẹ anh có lòng sùng kính đối với Chân phước Nunzio và đã cầu xin sự chuyển cầu của chân phước trước ca mổ. Chân phước hiện ra với bà trong một giấc mơ, nói với bà rằng bà sẽ chết, nhưng Chân phước sẽ chuyển cầu và bà sẽ trở về với cuộc sống vì “bà sẽ phải thực hiện các công việc cho Chân phước,” Peter nói với Register.

Đầu năm 1963, bà thật sự đã chết trong ca mổ, cái chết của bà được nhiều bác sĩ công bố sau khi tim bà ngừng đập. Họ kinh ngạc vì 45 phút sau, bà tỉnh lại. Khi vị linh mục xứ, Cha Anthony Bosco, về sau là Giám mục Phụ tá của Pittsburgh biết được câu chuyện của bà, đức Giám mục chuyển bằng chứng y khoa về Roma. Đó là phép lạ được sử dụng cho quyết định tuyên phong Chân phước cho Nunzio tháng Mười Hai, 1963.

Peter Cesar-Spada nói, “Sau đó mẹ tôi thành lập sự sùng kính Chân phước Nunzio.” Người ta tập trung đọc Kinh Mân Côi hàng tuần, và năm 1969, mẹ của anh biến tầng một của căn nhà thành một nhà nguyện riêng và đền thờ cho Chân phước Nunzio. Người ta dâng cúng các tượng, thánh giá và các tặng vật như gậy chống khi họ “đón nhận được phép lạ và bắt đầu bước đi được,” Peter kể lại. Khách hành hương đến để làm tuần cửu nhật và dự Thánh Lễ thường niên để tôn vinh Chân phước Nunzio. Họ gọi điện thoại hoặc gửi ý xin cầu nguyện, và những chuyến xe buýt đầy người đến từ những nơi như Detroit và Cleveland. Mẹ của anh hy vọng rằng một trong những phép lạ chữa lành sẽ góp phần trong án phong thánh của ngài Nunzio, nhưng bà qua đời năm 1996. Đền thờ được chuyển đến Nhà thờ Thánh Cyril Alexandria ở gần đó trong một thời gian. Peter đã chuyển đền thờ về nhà, nhưng nó vẫn dưới sự quản lý của giáo xứ (qua Facebook tại địa chỉ https://bit.ly/2OEX0rf và điện thoại số 412-766-6077; đền thờ sẵn sàng tiếp nhận những cuộc gọi điện thoại và thư tại số 3651 Brighton Road, Pittsburgh, PA 15212). 

Đền thờ là một nơi tỏ lòng kính nhớ đối với vị thánh trẻ, thánh nhân nói khi đang nằm trên giường hấp hối, trong lúc ôm một cây thánh giá và nhìn lên tượng Mẹ Diễm Phúc, “Mẹ thật đẹp biết bao!”



[Nguồn: ncregister]

[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 1/10/2018]


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét