Thượng Hội đồng - Vatican Media
Tài liệu gồm nhiều phần và TRI KHOAN trích đăng từng phần nhỏ. Bải đăng cuối cùng sẽ kèm theo bản PDF toàn bộ tài liệu. Nếu quý vị cần toàn bộ tài liệu có thể download trong bài đăng cuối. Cảm ơn quý vị)
Tài liệu đúc kết của Thượng Hội đồng về Giới trẻ, Đức tin và Sự Phân định ơn gọi (Bản dịch tiếng Anh chính thức)
‘Mọi ơn gọi khác nhau đều quy về một tiếng gọi chung duy nhất là nên thánh, đó là sự viên mãn của tiếng gọi đến với niềm vui yêu thương vang lên trong tâm hồn của mỗi người trẻ’
15 tháng Một, 2019 12:47
Dưới đây là bản dịch (tiếng Anh) của Vatican tài liệu đúc kết của thượng hội đồng giám mục về giới trẻ, đức tin, và sự phân định ơn gọi, diễn ra vào tháng Mười, 2018.
* * *
Tài liệu Đúc kết của Thượng Hội đồng Giám mục
về Giới trẻ, Đức tin và Sự Phân định Ơn gọi
Bài đăng 9 (Số 92 - 103):
**************
PHẦN II
Sứ mạng đồng hành
Giáo hội đồng hành
Đứng trước những lựa chọn
91. Trong thế giới hiện đại, với đặc trưng là một tính đa nguyên rõ ràng hơn và một loạt những lựa chọn khả thi nhiều hơn bao giờ hết, chủ điểm của các lựa chọn phát sinh ở nhiều cấp độ khác nhau, đặc biệt trong các hành trình cuộc sống ít có sự thuận lợi hơn và được đánh dấu bằng sự bấp bênh rất lớn. Thường thường giới trẻ do dự giữa những cách tiếp cận vừa cực đoan vừa chân thật: từ việc xem bản thân trong tình trạng bị điều khiển đến một số phận đã được định trước và không thể thay đổi, đến việc bị choáng ngợp bởi một lý tưởng ưu việt trừu tượng, trong khuôn khổ của sự cạnh tranh mất trật tự và mang tính bạo lực.
Do đó, đồng hành vì lợi ích của các lựa chọn đúng đắn, vững chắc và có cơ sở, là một sự phục vụ vô cùng cần thiết. Hiện diện, hỗ trợ và đồng hành trên hành trình hướng tới những lựa chọn đích thực là một con đường để Giáo hội thực hiện chức năng mẫu tử của mình, tạo sự tự do cho con cái của Chúa. Phục vụ theo cách này chính là sự tiếp nối cách thức mà Thiên Chúa qua Đức Giê-su Ki-tô hoạt động đối với dân của Người: qua sự hiện diện liên tục và chân thành, sự gần gũi và yêu thương tận tụy và sự nhân từ vô bờ bến.
Cùng bẻ bánh
92. Như trình thuật các môn đệ về làng Ê-mau cho chúng ta thấy, đồng hành đòi hỏi phải có sự sẵn sàng cùng chung bước trên đường, thiết lập một mối quan hệ đặc biệt. Nguồn gốc của thuật ngữ “đồng hành” chỉ về việc bẻ bánh và chia sẻ (cum pane), với tất cả sự phong phú tượng trưng về con người và bí tích chỉ về điều này. Do đó, toàn thể cộng đoàn là chủ thể chính của sự đồng hành, vì chính trong lòng của mình, cộng đoàn phát triển những mối quan hệ có thể hỗ trợ người đó trên hành trình của mình và cung cấp cho họ những điểm tham chiếu và định hướng. Đồng hành trong sự phát triển con người và Ki-tô giáo hướng tới đời sống trưởng thành là một trong những cách thức mà cộng đoàn chứng minh rằng nó có khả năng đổi mới và canh tân thế giới.
Bí tích Thánh Thể là sự kỷ niệm sống động về biến cố vượt qua, một nơi đặc ân của việc rao giảng phúc âm và truyền tải niềm tin vì lợi ích của sứ mạng. Trong cộng đoàn tập trung cử hành Thánh Thể, trải nghiệm được chạm đến một cách riêng tư, được dẫn dắt và được chữa lành bởi Chúa Giê-su đồng hành với mỗi người trên hành trình trưởng thành của mình.
Môi trường và vai trò
93. Cũng như các thành viên trong gia đình, những người được gọi để thi hành vai trò đồng hành bao gồm tất cả những người quan trọng trong những phạm vi ảnh hưởng khác nhau của cuộc sống người trẻ, như các nhà giáo, những huấn luyện viên và các người hướng dẫn khác, kể cả những nhà chuyên môn. Các linh mục, nam nữ tu sĩ, trong khi họ không nắm sự độc quyền về việc đồng hành, có một trách vụ cụ thể từ ơn gọi của họ và họ phải tái khám phá, vì họ được yêu cầu thực hiện điều đó bởi những người trẻ có mặt trong Đại hội Thượng Hội đồng, thay mặt cho rất nhiều người trẻ khác. Kinh nghiệm của một số Giáo hội đề cao vai trò của giáo lý viên như là những người đồng hành của các cộng đoàn Ki-tô giáo và của các thành viên của các cộng đoàn.
Đồng hành đi vào xã hội
94. Không thể giới hạn sự đồng hành nhắm riêng vào con đường phát triển tâm linh và những cách thực hành đời sống người Ki-tô hữu. Một hiệu quả không kém là sự đồng hành trên con đường từng bước gánh vác các trách nhiệm trong xã hội, chẳng hạn trong lĩnh vực chuyên môn hoặc trong việc tham gia vào chính trị - xã hội. Theo ý nghĩa này, Đại hội Thượng Hội đồng chỉ ra tầm quan trọng của giáo huấn xã hội của Giáo hội. Trong xã hội và trong các cộng đoàn hội thánh ngày càng trở nên đa văn hóa và đa tôn giáo, cần có sự đồng hành chú ý đặc biệt vào mối quan hệ trong sự đa dạng, coi đó là cơ hội làm phong phú lẫn nhau và là một cơ hội cho tình hiệp thông huynh đệ, chống lại sự cám dỗ hai chiều của việc thu mình vào trong bản sắc riêng và tính tương đối của mình.
Sự đồng hành của cộng đoàn, các nhóm và cá nhân
Sự đòi hỏi cấp bách
95. Có một sự liên kết vốn có giữa sự đồng hành cá nhân và đồng hành cộng đoàn, điều mà mọi đời sống thiêng liêng hoặc tính nhạy cảm về hội thánh được kêu gọi để kết nối với nhau theo cách riêng của nó. Trong những thời điểm đặc biệt tinh tế, chẳng hạn như giai đoạn phân định các lựa chọn đời sống nền tảng hoặc phân định các giai đoạn quan trọng, việc đồng hành cá nhân trực tiếp sẽ chứng minh đặc biệt hiệu quả. Tuy nhiên, nó vẫn là yếu tố quan trọng trong cuộc sống hàng ngày như là một cách đào sâu mối quan hệ của một người với Chúa.
Và chúng ta phải nhấn mạnh sự cấp bách của việc đồng hành cá nhân cho các chủng sinh và linh mục trẻ, các tu sĩ đang trong giai đoạn đào tào, cũng như các cặp vợ chồng chuẩn bị kết hôn và trong những giai đoạn đầu sau khi cử hành bí tích, thu hút nguồn cảm hứng từ giai đoạn dự tòng.
Sự đồng hành cộng đoàn và đồng hành nhóm
96. Chúa Giêsu đồng hành cùng nhóm các môn đệ của Ngài, chia sẻ cuộc sống hàng ngày với họ. Kinh nghiệm cộng đoàn nêu bật những phẩm chất và giới hạn của mỗi người và giúp chúng ta khiêm nhường nhận ra rằng nếu chúng ta không chia sẻ những hồng ân chúng ta đã đón nhận vì ích chung, thì chúng ta không thể đi theo Chúa.
Cách thực hành này vẫn tiếp tục trong Giáo hội hôm nay, khi các bạn trẻ tham gia nhiều nhóm, phong trào và hiệp hội khác nhau, tại đó họ trải nghiệm một môi trường ấm áp và chào đón và sự thân thiết của các mối quan hệ như họ mong muốn. Tham gia các tổ chức như vậy là vô cùng quan trọng một khi hành trình khai tâm Ki-tô giáo hoàn tất, vì nó đem đến cho giới trẻ cơ hội để đưa ơn gọi Ki-tô giáo của họ đến bước trưởng thành. Các mục tử nên duy trì sự hiện diện trong các môi trường này, để đảm bảo sự đồng hành phù hợp.
Trong các nhóm này, những người đào tạo và người hướng dẫn đại diện cho một điểm tham chiếu liên quan đến việc đồng hành, trong khi những tình bạn phát triển trong họ chuẩn bị nền tảng cho sự đồng hành của bạn bè.
Đồng hành tinh thần cá nhân
97. Sự đồng hành tinh thần nhằm giúp con người từng bước hòa nhập trong các chiều kích khác nhau của cuộc sống để theo chân Chúa Giê-su. Trong tiến trình này, có thể nhận ra ba yếu tố: lắng nghe cuộc sống, gặp gỡ Chúa Giê-su và cuộc sự đối thoại thầm kín giữa sự tự do của Thiên Chúa và của cá nhân. Những người đồng hành cần phải có tinh thần chào đón và kiên nhẫn, họ gợi ra những câu hỏi thích hợp và nhận biết dấu chỉ của Thần Khí trong những câu trả lời của người trẻ.
Trong việc đồng hành tinh thần cá nhân, con người học cách nhận biết, làm sáng tỏ và lựa chọn theo cách nhìn của đức tin, lắng nghe những khơi gợi của Thần Khí trong cuộc sống hàng ngày (x. Phanxico, Tông huấn Evangelii Gaudium, 169-173). Đặc sủng của sự đồng hành tinh thần không nhất thiết phải liên quan đến thừa tác vụ chức thánh, trong quá khứ cũng không có. Chưa bao giờ có nhu cầu quá lớn như ngày nay về những người hướng dẫn tinh thần, về những người cha và mẹ có kinh nghiệm sâu sắc về đức tin và nhân văn tính, vượt hơn cả sự chuẩn bị về trí tuệ. Trong lĩnh vực này, Thượng Hội đồng rất hy vọng sẽ tái khám phá nguồn tài nguyên vô cùng hiệu quả của đời sống tận hiến, đặc biệt là đời sống tận hiến của phụ nữ, và các giáo dân, trẻ và già, được đào tạo tốt.
Sự đồng hành và Bí tích Hòa giải
98. Bí tích hòa giải đóng một phần thiết yếu trong việc giúp chúng ta tiến bước trong đời sống đức tin, được đánh dấu không chỉ bởi những giới hạn và sự yếu đuối, mà còn bởi tội lỗi. Thừa tác vụ bí tích hòa giải và sự đồng hành tinh thần phải được phân biệt rõ ràng với nhau, vì chúng có các hình thức khác nhau và có những mục tiêu khác nhau. Một bước tiệm tiến lành mạnh và khôn ngoan của những con đường sám hối là cần thiết trong mục vụ, gồm nhiều nhà giáo dục là những người có thể giúp người trẻ đọc được đời sống đạo đức của họ, để phát triển ý thức đúng đắn về tội và trên hết là mở rộng lòng mình đón nhận niềm vui giải thoát của lòng thương xót.
Sự đồng hành toàn diện
99. Thượng Hội đồng nhận thấy cần thiết phải thúc đẩy một sự đồng hành toàn diện, trong đó các khía cạnh tinh thần được kết hợp hài hòa với con người và xã hội. Như Đức Thánh Cha Phanxico giải thích, “sự phân định tinh thần không loại trừ những hiểu biết sâu sắc về sự sống, tâm lý, xã hội học hoặc đạo đức rút ra từ những khoa học về con người. Đồng thời, nó thay đổi họ” (Tông huấn Gaudete et Exsultate, 170). Vấn đề đặt ra là việc tiếp thu tất cả các yếu tố này một cách hăng hái, tôn trọng các nền văn hóa và tinh thần khác nhau, không loại trừ và không lẫn lộn.
Sự đồng hành tâm lý hoặc liệu pháp tâm lý, miễn là nó mở ra cho tính siêu việt, có thể chứng minh làm nền tảng cho hành trình hội nhập của nhân cách, và nó có thể tái mở một số mặt của nhân cách bị khóa chặt hoặc bị ngăn chặn cho khả năng phát triển ơn gọi. Người trẻ sống với tất cả sự phong phú và mong manh để trở thành một “cuốn sách mở ra.” Sự hỗ trợ tâm lý không những có thể giúp họ kiên nhẫn hồi tưởng lịch sử cá nhân của mình, mà còn mở lại các câu hỏi để giúp họ đạt đến trạng thái cân bằng tình cảm ổn định hơn.
Đồng hành trong thời gian đào tạo thừa tác vụ chức thánh và đời sống thánh hiến
100. Khi người trẻ được nhận vào các nhà đào tạo hoặc chủng viện, điều quan trọng là phải xác định xem họ có đủ gắn kết với nguồn cội trong cộng đoàn hay không, và họ có cho thấy sự ổn định trong các mối quan hệ bạn bè với những người đồng niên, trong sự cam kết học tập hoặc làm việc, và trong sự tiếp xúc với sự nghèo khó và đau khổ. Trong sự đồng hành tinh thần, điều trọng yếu là phải bắt đầu bằng việc cầu nguyện và thế giới nội tâm, trên hết là học cách phân định trong cuộc sống của họ, nhất là những hình thức từ bỏ và sự khổ hạnh. Sống đời độc thân cho Nước Trời (x. Mt 19:12) nên được hiểu là một món quà được xác định và thực hiện trong sự tự do, niềm vui, sự nhưng không và khiêm nhường, trước khi được chấp nhận vào vị trí ứng viên hoặc tuyên hứa lần đầu. Sự đóng góp của tâm lý học được hiểu là một hỗ trợ cho sự trưởng thành về tình cảm và hòa nhập nhân cách, được áp dụng trong việc đào tạo theo đạo đức nghề nghiệp và tôn trọng sự tự do của những người đang được đào tạo. Hình ảnh của vị giám sở hoặc bất cứ ai chịu trách nhiệm đào tạo trở nên quan trọng hơn bao giờ hết để hợp nhất hành trình đào tạo, để đi đến một nhận thức thực tế, để tham khảo tất cả những người liên quan đến việc đào tạo, và để quyết định có hoặc không làm gián đoạn hành trình đào tạo, để hướng dẫn các cá nhân vào một con đường ơn gọi khác.
Khi giai đoạn ban đầu của việc đào tạo kết thúc, cần có sự đào tạo và đồng hành liên tục của các linh mục và những người nam và nữ sống đời tận hiến, đặc biệt đối với người trẻ, là những người thường phải đối mặt với các thách đố và trách nhiệm thường bất cân xứng. Trách nhiệm đồng hành với họ không chỉ thuộc về những người được ủy quyền, nhưng phải được các chính các giám mục và bề trên thực hiện.
Những người đồng hành có phẩm chất
Được gọi để đồng hành
101. Theo nhiều cách, người trẻ yêu cầu chúng tôi mô tả những phẩm chất cần có nơi một người đồng hành. Sự phục vụ đồng hành là một sứ mạng đích thực, đòi hỏi tính sẵn sàng tông đồ nơi những người thi hành nó. Giống như thầy phó tế Phi-lip-phê, người đồng hành được kêu gọi vâng nghe tiếng gọi của Thần Khí, đi ra ngoài và để lại sau lưng vùng an toàn được bao quanh bởi các bức tường của Giê-ru-sa-lem, một hình ảnh của cộng đoàn Ki-tô giáo, để tiến về một nơi hoang mạc khắc nghiệt, có thể là một nơi nguy hiểm, trong đó người đó nỗ lực để đuổi kịp một cỗ xe. Khi bắt kịp, anh ta phải tìm cách thiết lập một mối quan hệ với người hành hương ngoại kiều, để gợi ra một câu hỏi mà có thể không bao giờ được đặt ra một cách tự nhiên (x. Cv 8:26-40). Tóm lại, việc đồng hành đòi hỏi phải đặt mình vào tư thế sẵn sàng phục vụ theo Thần Khí của Chúa và của người được đồng hành, với tất cả những phẩm chất và khả năng của mình, và sau đó can đảm bước sang một bên với lòng khiêm nhường.
Lý lịch của người đồng hành
102. Người đồng hành tốt là một người có tinh thần ổn định, một người có khả năng lắng nghe, một con người của đức tin và cầu nguyện, là người hiểu được những yếu đuối và nhược điểm của chính mình. Do đó, người đồng hành biết cách chấp nhận những người trẻ mà mình đồng hành, không lên mặt dạy đời và không có sự buông thả sai lầm. Khi cần thiết người đó biết cách đưa ra một lời sửa lỗi mang tính huynh đệ.
Ý thức rằng việc đồng hành là một sứ mạng đòi hỏi một nguồn cội tinh thần sâu sắc sẽ giúp người đồng hành giữ được sự tự do khi tiếp xúc với những người trẻ mà người đó đồng hành: người ấy sẽ tôn trọng kết quả của hành trình của họ, hỗ trợ họ bằng lời cầu nguyện và vui mừng với những thành quả mà Thần Khí tạo ra trong những con người mở lòng ra với Ngài, mà không tìm cách áp đặt ý chí và những ý thích của riêng mình. Người đó có khả năng đặt mình vào vai trò phục vụ một cách cân bằng, không chiếm sân khấu chính hoặc có những thái độ chiếm hữu và thao túng tạo ra sự lệ thuộc hơn là sự tự do cho người khác. Sự tôn trọng sâu sắc này cũng là bảo đảm tốt nhất chống lại mọi nguy cơ thống trị hoặc lạm dụng dưới bất kỳ hình thức nào.
Tầm quan trọng của việc đào tạo
103. Để thi hành việc phục vụ này, người đồng hành cần phải đào sâu đời sống tinh thần của chính mình, nuôi dưỡng mối quan hệ kết nối bản thân với Đấng đã trao sứ mạng này cho người đó. Đồng thời người đồng hành cần cảm nhận được sự hỗ trợ của cộng đoàn hội thánh mà người đó thuộc về. Điều quan trọng là người đó phải có sự đào tạo riêng cho thừa tác vụ đặc biệt này và ngược lại người đó có thể hưởng ích lợi từ việc đồng hành và giám sát.
Cuối cùng, điều đáng chú ý là trong số những đặc tính của “Giáo hội hữu thể” của chúng ta, điều mà giới trẻ đặc biệt trân quý là tính sẵn sàng và khả năng cộng tác làm việc: theo cách này, việc đào tạo người trẻ trở nên quan trọng, hiệu quả và sâu sắc hơn. Kỹ năng cần thiết để cộng tác làm việc gồm có việc trau dồi các đức tính quan hệ cụ thể: kỷ luật lắng nghe và khả năng tạo không gian cho người khác, sẵn sàng tha thứ và sẵn sàng “gánh vác trách nhiệm,” theo tinh thần hiệp thông đích thực.
[Nguồn: zenit]
[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 22/3/2019]
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét