Tiếp Kiến Chung thứ Tư của Đức Thánh Cha
Phản ánh về chuyến tông du gần đây đến Miến điện và Bangladesh
6 tháng Mười Hai, 2017
© L'Osservatore Romano
Buổi Tiếp Kiến Chung sáng nay được tổ chức lúc 9:15 trong Đại sảnh Phao-lô VI, tại đây Đức Thánh Cha gặp gỡ các nhóm khách hành hương và tín hữu đến từ Ý và khắp thế giới.
Trong bài huấn từ bằng tiếng Ý, Đức Thánh Cha phản ánh về chuyến đi gần đây của ngài đến Miến điện và Bangladesh.
Sau phần tóm lược bài giáo lý bằng một số ngôn ngữ, Đức Thánh Cha gửi lời chào đặc biệt đến các nhóm tín hữu hiện diện.
Buổi Tiếp Kiến Chung kết thúc bằng bài hát KInh Lạy Cha và Phép Lành Tòa Thánh.
* * *
Bài Giáo lý của Đức Thánh Cha
Anh chị em thân mến,
Hôm nay tôi muốn nói về chuyến Tông du đến Miến điện và Bangladesh mà tôi đã thực hiện trong những ngày qua. Đó là một món quà lớn của Chúa, và tôi cảm tạ Người về mọi điều, đặc biệt là những cuộc gặp gỡ mà tôi đã có. Tôi một lần nữa bày tỏ lòng tri ân với các Giới chức chính phủ của hai quốc gia và các Đức Giám mục, vì tất các những công việc chuẩn bị và sự chào đón dành cho tôi và những người cộng tác của tôi. Tôi xin gửi lời “cảm ơn” chân thành đến người dân Miến điện và người dân Bangladesh vì đã thể hiện cho tôi thấy niềm tin vững mạnh và dành cho tôi rất nhiều tình cảm: cảm ơn anh chị em!
Đây là lần đầu tiên một người Kế Nhiệm Thánh Phê-rô đến thăm Miến điện, và việc này diễn ra ngay sau khi những mối quan hệ ngoại giao được thiết lập giữa quốc gia đó và Tòa Thánh.
Nhân dịp này, tôi mong muốn bày tỏ sự gần gũi của Đức Ki-tô và của Giáo hội với một dân tộc đã chịu đau khổ vì những xung đột và đàn áp, và dân tộc đó bây giờ đang từ từ bước sang một chương mới của tự do và hòa bình. Một dân tộc trong đó Phật giáo có nguồn cội rất lớn với những nguyên tắc về tinh thần và luân lý, và là nơi người Ki-tô hữu hiện diện chỉ là một đoàn chiên nhỏ và lớp men bột nhỏ của Nước Trời. Tôi đã có được niềm vui xác tín trong đức tin và sự hiệp nhất với Giáo hội này, sống động và nhiệt thành, trong các lần gặp gỡ với các Giám mục của đất nước và trong hai Thánh Lễ. Thánh Lễ đầu tiên trong khu sân thể thao lớn ở trung tâm Yangon, và Tin mừng hôm đó kể lại những sự bắt bớ vì đức tin vào Chúa Giê-su là bình thường đối với các môn đệ của Người, như là một cách để làm chứng tá, nhưng dù một sợi tóc trên đầu anh em cũng không bị mất đâu” (x. Lc 21:12-19). Thánh Lễ thứ hai, hoạt động cuối cùng của chuyến đi đến Miến điện, dành riêng cho giới trẻ: một tín hiệu của hy vọng và một món quà đặc biệt của Mẹ Maria, trong Nhà thờ Chính tòa mang tên Mẹ. Trên khuôn mặt của những bạn trẻ đó, ngập tràn niềm vui, tôi nhìn thấy tương lai của Châu Á: một tương lai không phải của những kẻ xây dựng vũ khí, nhưng là của những người gieo tình huynh đệ. Và như là dấu hiệu của hy vọng, tôi đã làm phép những viên đá của 16 nhà thờ, của Chủng viện và của Tòa Khâm sứ: mười tám tất cả.
Ngoài cộng đoàn Công giáo, tôi đã gặp các Giới chức Chính phủ của Miến điện, động viên những nỗ lực làm ổn định đất nước và hy vọng tất cả mọi thành phần khác nhau của dân tộc, không loại trừ một ai, sẽ có thể chung sức trong tiến trình tôn trọng lẫn nhau này. Trong tinh thần đó, tôi mong muốn được gặp gỡ đại diện các cộng đồng tôn giáo khác nhau trong nước. Đặc biệt, tôi đã được đứng trước Hội đồng Cao tăng Phật giáo, sự kính trọng của Giáo hội đối với truyền thống tu hành cổ xưa của họ, và sự vững tin rằng người Ki-tô hữu và Phật tử sẽ có thể cùng nhau giúp cho dân tộc biết yêu mến Thiên Chúa và anh em, từ bỏ mọi bạo lực và chống lại cái ác bằng sự tốt lành.
Rời Miến điện, tôi đến Bangladesh, tại đây, việc đầu tiên, tôi tỏ sự trọng kính đối với những người hy sinh cho cuộc chiến Độc lập và với “Người Cha của Dân tộc.” Bangladesh là một dân tộc với đại đa số là Hồi giáo, và vì vậy, chuyến đi của tôi là theo bước chân của Chân phước Phao-lô VI và Thánh Gio-an Phao-lô II – đánh dấu bước tiến xa hơn vì ích lợi của sự tôn trong và đối thoại giữa Ki-tô giáo và Hồi giáo.
Tôi nhắc lại trước các Giới chức Chính phủ rằng, ngay từ ban đầu Tòa Thánh đã ủng hộ ý chí của người dân Bangladesh muốn đứng lên là một dân tộc độc lập, và nhắc về nhu cầu của sự tự do tôn giáo phải luôn được bảo vệ. Đặc biệt, tôi đã bày tỏ sự đoàn kết với Bangladesh trong cam kết của họ giúp những người tị nạn Rohingya, là những người đã ồ ạt đi vào lãnh thổ của họ, nơi mà mật độ dân số đã nằm ở mức cao nhất trên thế giới.
Thánh Lễ dâng trong công viên lịch sử Dhaka rất long trọng với Bí tích truyền chức cho mười sáu linh mục, và đây là một trong những sự kiện vui nhất và đặc biệt nhất của chuyến đi. Quả thật, dù ở Bangladesh hay Miến điện hay những quốc gia khác trong Đông Nam Á, tạ ơn Chúa, ơn gọi không thiếu, một dấu hiệu của những cộng đoàn sống động, nơi tiếng gọi của Chúa vang lên, Người gọi các môn đệ theo bước chân Người. Tôi chia sẻ niềm vui này với các Giám mục Bangladesh, và tôi khuyến khích các ngài hoạt động quảng đại cho gia đình, cho người nghèo, cho giáo dục, cho đối thoại và hòa bình xã hội. Và tôi chia sẻ niềm vui này với rất nhiều linh mục, người sống đời tận hiến trong đất nước này, cũng như các chủng sinh và nam nữ tập sinh, nơi họ tôi nhìn thấy những hạt giống của Giáo hội trong vùng đất đó.
Tại Dhaka, chúng tôi đã sống những giây phút đầy cảm xúc của đối thoại liên tôn và đại kết, nó tạo điều kiện cho tôi nhấn mạnh vào tầm quan trọng của sự mở lòng ra như là nền móng của văn hóa gặp gỡ, của sự hòa hợp và của hòa bình. Ngoài ra, tôi đã đến thăm “Nhà của Mẹ Teresa,” nơi thánh nhân lưu lại khi ngài ở thành phố đó, và là nhà đón nhận rất nhiều trẻ mồ côi và những người khuyết tật. Ở đó, theo đặc sủng, hàng ngày các chị Nữ tu sống cầu nguyện Tôn thờ và phục vụ Đức Ki-tô. Và một nụ cười không bao giờ thiếu trên môi của các chị. Các chị cầu nguyện rất nhiều, luôn phục vụ người đau khổ bằng nụ cười. Đó là một chứng tá đẹp. Tôi cảm ơn các chị Nữ tu này rất nhiều.
Sự kiện cuối cùng là với giới trẻ Bangladesh, rất phong phú về chứng ngôn, các bài hát, và các điệu múa. Và họ múa đẹp thật, những con người Bangladesh này! Họ biết cách múa rất đẹp! Một sự thể hiện niềm vui của Tin mừng được đón nhận bởi nền văn hóa đó; một niềm vui được làm cho màu mỡ bởi những sự hy sinh của quá nhiều các nhà thừa sai, quá nhiều giáo lý viên, và cha mẹ Ki-tô hữu. Cũng có mặt tại buổi gặp gỡ là các bạn trẻ Hồi giáo và các bạn trẻ của các tôn giáo của họ: một dấu hiệu của hy vọng cho Bangladesh, cho Châu Á và cho cả thế giới.
[Văn bản chính: tiếng Ý] [Bản dịch (tiếng Anh) của Virginia M. Forrester của ZENIT]
Tiếng Ý
Xin gửi lời chào nồng hậu đến anh chị em hành hương nói tiếng Ý.
Tôi xin chào các nhóm giáo xứ, các trường học chuyên về đào tạo chính thức của Tổng giáo phận Capua, và các Hội đoàn, đặc biệt: hội các Bạn của Raoul Follereau-Italy; Hội Doanh nhân Công giáo Ý; cha mẹ của các em bị bệnh bạch cầu hoặc u bướu, và các thành viên của Hội Bảo vệ Công dân Cerveteri. Nguyện xin chuyến viếng thăm đến Kinh thành Muôn thuở giúp mỗi người sống Mùa Vọng sâu đậm hơn trong sự chuẩn bị đón Chúa Giê-su giáng sinh. Tôi xin chào các tín hữu đến từ Episcopia, và tôi rất hạnh phúc được ban phép lành cho vương miện vàng đặt trên hình nổi Đức Bà là Đấng được sùng kính trong Đền thờ địa phương.
Tôi xin chào và vui mừng tiếp đón nhóm anh chị em tị nạn Syro-Iraqi đang cư ngụ ở Ý, cũng như các linh mục, nữ tu và giáo dân từ Miến điện và Bangladesh, những anh chị em đến đây để đáp lại chuyến viếng thăm gần đây của tôi đến đến đất nước của anh chị em.
Cha gửi lời chào đặc biệt đến các bạn trẻ, anh chị em bệnh nhân và những đôi uyên ương mới. Hôm nay kính nhớ Thánh Nicholas of Bari. Các bạn trẻ thân mến, hãy đưa việc tìm kiếm Thiên Chúa và tình yêu của Người lên trên hết mọi sự; anh chị em bệnh nhân thân yêu, nguyện xin mẫu gương của các Thánh trợ giúp và an ủi anh chị em trong những giây phút thiếu thốn nhất, và chào các con những đôi uyên ương mới, với ân sủng của Thiên Chúa, mỗi ngày hãy trở nên hiệp nhất bền chặt hơn và sâu sắc hơn.
[Văn bản chính: tiếng Ý] [Bản dịch (tiếng Anh) của Virginia M. Forrester của ZENIT]
Lời kêu gọi của Đức Thánh Cha
Tôi hướng về Giê-ru-sa-lem. Liên quan đến Giê-ru-sa-lem, tôi không thể giữ im lặng với những lo lắng của tôi về tình hình đã tăng lên trong những ngày vừa qua, đồng thời, tôi mong muốn đưa ra lời kêu gọi chân thành tới mọi người hãy cam kết tôn trọng nguyên trạng của thành phố, phù hợp với những Nghị quyết của Liên Hợp quốc.
Giê-ru-sa-lem là một thành phố duy nhất, là nơi thánh của người Do thái, của Ki-tô giáo, và của Hồi giáo, nơi Đất Thánh cho các tôn giáo tôn thờ, và nó có một ơn gọi đặc biệt cho hòa bình.
Tôi cầu xin Thiên Chúa để giá trị đó được bảo tồn và được làm vững mạnh vì lợi ích của Đất Thánh, Trung đông và toàn thế giới, và sự khôn ngoan và cẩn trọng đó thắng thế, để tránh gây thêm những căng thẳng trong một thế giới vốn đã bị bất ổn và sợ hãi bởi nhiều cuộc xung đột tàn ác.
[Văn bản chính: tiếng Ý] [Bản dịch (tiếng Anh) của Virginia M. Forrester của ZENIT]
© Libreria Editrice Vatican
JF
[Chuyển Việt ngữ: TRI KHOAN 7/12/2017]
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét