Thứ Tư, 31 tháng 8, 2016

Lá thư của Mẹ Teresa gửi một cô dâu trẻ

Lá thư của Mẹ Teresa gửi một cô dâu trẻ


Khi tác giả và vợ của anh mời thánh nhân đến dự tiệc cưới của họ, họ không ngờ nhận được món quà tuyệt vời này

WEB-Mother_Teresa_letter
Mẹ Teresa không thể đến đám cưới của chúng tôi, vì vậy Mẹ viết nhanh vài dòng chia sẻ những điều Mẹ sẽ nói nếu Mẹ đến dự đám cưới.
Thực ra, chính vợ tôi, April, mời Mẹ. Cô ta cũng mời Tổng thống và Đức Giáo hoàng. Ông và bà Tổng thống George và Barbara Bush gửi tới một tấm thiệp in sẵn. Vatican gửi một lời chúc lành. Nhưng Mẹ Teresa gửi cho chúng tôi một thư hồi âm riêng, một trang đánh máy có ít nhất một lỗi (chữ “s” bị đánh lộn thành “a”) và Mẹ ký ở cuối thư.
Trong những ngày này đang hướng đến ngày lễ phong thánh của Mẹ, rất nhiều những chú ý tập trung vào những giây phút vĩ đại của cuộc đời Mẹ Teresa (ngày tôi đến làm việc, Đại học Bê-nê-đi-tô đang chuẩn bị rất nhiều hướng về Mẹ). Nhưng đối với chúng tôi, sự liên lạc thân thương này với Mẹ là điều ý nghĩa nhất.
Những điều Mẹ viết cho chúng tôi lấy trực tiếp trong hồi ký của riêng Mẹ.
“Hãy chào đón những đứa trẻ vào trong cuộc đời hôn nhân của hai con và giúp chúng lớn lên là ánh dương của tình yêu Thiên Chúa trong gia đình và trong khu xóm,” Mẹ nói.
Đây đúng là những gì thân phụ của Mẹ đã làm cho Mẹ. “Thân phụ của Mẹ thật là một người mẫu mực. Người có ảnh hưởng rất lớn đối với Mẹ,” một nhà ngoại giao Albania biết Mẹ và cũng là bạn của Mẹ kể (told) với Washington Post.
“Con gái bé nhỏ của cha,” thân phụ của Mẹ nói với Mẹ khi còn bé, “phải luôn biết chia sẻ phần ăn nhỏ nhất của con với những người khác, đặc biệt với người nghèo. Tính ích kỷ là một căn bệnh tâm hồn biến chúng ta thành những nô lệ của sự giàu có.”
Nhưng lời nói của ông không phải là bài học lớn nhất. Nhà của Mẹ là địa điểm của nhiều sự kiện chính trị, và thân phụ của Mẹ bắt đầu khai mạc bằng cách giới thiệu giọng của con gái của ông. Agnes có giọng “soprano tuyệt vời” có thể trình diễn hoàn hảo bài hát Albania “Tại hồ nước” cho các vị khách.
Mẹ không bao giờ rời khỏi con con đường thân phụ Mẹ đã vạch ra cho Mẹ. Mẹ dành suốt cuộc đời nhổ tận gốc rễ tính ích kỷ, như phụ thân của Mẹ đã nói với Mẹ, và đứng thẳng trước những con người quyền lực, cũng như thân phụ Mẹ đã bảo Mẹ.
“Trong ngày cưới của các con, các con sẽ nhận được nhiều quà – một số sẽ rất đắt tiền. Nhưng món quà quý giá nhất các con sẽ nhận trong ngày đó là món quà của  nhau,” Mẹ nói. “Hãy giữ lấy niềm vui yêu thương nhau và hãy chia sẻ niềm vui này.”
Mẹ Teresa biết chính xác món quà tình yêu có thể làm được những gì cho con người.
Năm 1946, Mẹ Teresa viết về việc Đức Ki-tô gọi Mẹ sang Ấn độ. Quan điểm lãng mạn cho rằng Mẹ Teresa yêu người nghèo và vội vã chạy đến phục vụ họ là sai. Mẹ đã không muốn đi. Tuy nhiên Mẹ đã đi.
Cáo thỉnh viên của Mẹ nói rằng câu “Xin vâng” của Mẹ đã được tưởng thưởng bằng một “sự hiệp nhất thật sự, gần gũi và mãnh liệt với Chúa Giê-su trong năm 1946 và 1947.”
Thật khó mà phóng đại sức mạnh của “món quà tình yêu” này. Năm tháng Mẹ được Đức Ki-tô luôn ở gần đã làm Mẹ rung động và biến đổi Mẹ. Và đó là điều tốt lành đã xảy ra. Tiếp theo là những thập niên trong bóng tối. Suốt 50 năm “đêm đen của linh hồn,” mà Mẹ đã thiếu vắng sự an ủi từ Thiên Chúa, đã chịu đựng tới mức khó mà hình dung được.
Nhưng tôi không nghĩ đến Mẹ như một mẫu gương của một tâm hồn vẫn có thể tự nó trụ vững mà không cần đến Chúa Giê-su; nhưng nghĩ đến Mẹ như một mẫu gương chỉ cần Chúa Giê-su thôi cũng có thể trụ vững tâm hồn suốt cuộc đời.
“Đừng sợ,” Chúa Giê-su nói với Mẹ. “Chính Cha đang gọi con làm điều này cho cha. Đừng sợ. Cho dù cả thế giới chống lại con, cười nhạo con, những người đồng hành và các bề trên có khinh khi con, đừng sợ. Chính cha ở trong con,cùng với con, và cho con.”
Nhớ đến trải nghiệm yêu thương ban đầu của Chúa Giê-su biến Mẹ thành “tông đồ của niềm vui,” chào mừng thế giới bằng một nụ cười, và bảo những người khác cùng làm như vậy, ngay cả những khi Mẹ phải trả lời báo chí tận đêm khuya, kể cả lời mời đến dự đám cưới của Tom và April Hoopes.
“Từ ngày đầu tiên của cuộc sống vợ chồng, hãy cùng nhau cầu nguyện,” Mẹ nói. “Với gia đình biết cầu nguyện cùng nhau thì sẽ cùng nhau ở trong yêu thương, trong an bình và hiệp nhất.”
Nhờ ân sủng của Thiên Chúa và sự cầu bầu của một trong những vị thánh lớn của Người, chúng tôi đã làm được những gì Mẹ yêu cầu chúng tôi làm. Và bằng cách trưng bày lá thư của Mẹ trong gia đình, Mẹ cũng đã dẫn đưa những người khác vào trong đời sống cầu nguyện này.”
Trên hết chúng tôi cầu xin ơn sủng để có thể làm một điều gì đó kỳ diệu mà một người Ki-tô hữu có thể làm để sẽ lay động thế giới với những tổ chức của nó và để thế giới được biến đổi: Hãy vâng lời Giê-su. Nên như Mẹ Teresa.

Tom Hoopes

Tom Hoopes là một cây bút của trường đại học Bê-nê-đi-tô ở Atchison, Kansas, và là tác giả của quyển sách sắp ra mắt Những điều Đức Thánh Cha Phanxico thực sự muốn nói (What Pope Francis Really Said).
[Nguồn:  aleteia]


[Chuyển ngữ: TRI KHOAN 30/08/2016]



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét