Thứ Tư, 31 tháng 8, 2016

Một người trở lại đạo ở Bhutan trở thành một linh mục nhờ Mẹ Teresa

Một người trở lại đạo ở Bhutan trở thành một  linh mục nhờ Mẹ Teresa

25 tháng 8, 2016
SPECIAL TO CRUX
Lone convert from Bhutan became priest thanks to Mother Teresa
Cha Kinley Tshering. (Ảnh: Asia News.)
Một thanh niên trở lại Đạo Công giáo ở Bhutan, người đang đấu vật với ý nghĩ của tiếng gọi đi theo con đường thánh chức linh mục có lần tình cờ ngồi trên máy bay cạnh Mẹ Teresa, Mẹ cầm lấy tay anh và nói: “Con có ơn thiên triệu, hãy quảng đại với Thiên Chúa, và Người sẽ quảng đại với con.”
[Cha dòng Tên Kinley Tshering hiện tại là bề trên giám tỉnh của  Darjeeling ở Ấn độ, và, theo mọi người được biết, là một người Bhutan trở lại đạo Công giáo. Là một quốc gia nằm sâu trong đất liền thuộc Nam Á, nằm giữa Trung quốc và Ấn độ, Bhutan có dân số gồm 2/3 theo đạo Phật và 1/3 theo đạo Hindu, số người Công giáo chiếm không đến 1% của tổng dân số khoảng 750.000 người.
Cha Tshering khám phá ra ơn gọi làm linh mục Công giáo của mình khi cha ngồi cạnh Mẹ Teresa Calcutta trên một chuyến bay, và cha chia sẻ câu chuyện với Crux.]
Đó là năm 1986 và tôi đang từ Hyderabad trở về sau khi tham dự một Hội nghị Bottlers. Tôi vừa hoàn tất bằng Thạc sĩ ở Học viện Quản lý Ấn độ ở Bangalore, và đang quản lý một Đại lý của Parle ở Bhutan trong ba năm. [Parle là một thương hiệu của Ấn độ về các loại bánh quy.]
Tôi trở lại đạo Công giáo năm 1974 lúc còn là học sinh tại trường Thánh Giu-se ở North Point, Darjeeling, một trong những trường nội trú tốt nhất ở Ấn độ. Sau khi học xong ở Darjeeling, tôi đi học Đại học Thánh Giu-se ở Bangalore, và sau đó sang Đại học Thánh Xavier ở Mumbai, để tốt nghiệp. Tôi trở lại Bangalore để hoàn tất văn bằng sau đại học về Quản trị (PGDM), cũng tại Học viện Quản trị Ấn độ.
Từ sau khi trở lại đạo, tôi luôn mong ước được làm linh mục. Tuy nhiên, việc học của tôi ở đây ở kia, những áp lực gia đình, và lối sống riêng của tôi không giúp tôi đưa ra quyết định dứt khoát. Rất nhiều linh mục là cha linh hướng của tôi luôn khuyến khích tôi chờ đợi, và có một cha thậm chí đề nghị tôi nên lập gia đình vì tôi là người Công giáo duy nhất từ Bhutan để Giáo hội có thể phát triển ở đó.
Tuy nhiên, vì tôi có một mong ước ẩn giấu muốn làm linh mục, tôi bắt đầu cầu xin với Thiên Chúa cho tôi một dấu chỉ. Tôi nhớ đã cầu nguyện rằng Chúa không cần phải cho tôi một dấu chỉ như Thánh Teresa Hài đồng Giê-su bằng cách cho tuyết rơi vào mùa hè, nhưng là một dấu chỉ rõ ràng để tôi không còn do dự.
Vào một sáng Chúa nhật khi chuông nhà thờ đổ ở Hyderabad, tôi đi lễ vì nhà thờ gần với khách sạn. Tôi cầu xin một dấu chỉ. Đêm hôm đó, trên chuyến bay đêm đến Calcutta, tôi đang mong ngóng đến gặp một người bạn gái, nhưng chuyến bay bị trễ vì có một nhân vật quan trọng (VIP) đến. Tôi hơi bực mình, nhưng cảm tính của tôi thay đổi ngay lập tức khi tôi nhìn thấy Mẹ Teresa đi vào và ngồi gần tôi ở ngay hàng ghế trước.
Tim tôi đập thình thịch, và tôi nín thở! Máy bay cất cánh, và Mẹ thậm chí chẳng nói một lời hay chào tôi. Mẹ đang chú tâm cầu nguyện, và, sau một khoảng thời gian như vô tận, Mẹ quay lại tôi và hỏi tôi ở đâu đến.
Tôi nói với Mẹ tôi ở Darjeeling, và Mẹ vui hẳn lên và kể lại rành rọt cho tôi những ngày Mẹ ở với các soeur Loretto ở đó. Khi tôi nói với Mẹ thực ra tôi quê ở Bhutan và tôi là một người Công giáo, Mẹ rất tò mò. Tôi nói với Mẹ tôi là người trở lại đạo, và, chỉ vài giây sau, tôi thổ lộ hết mọi lo âu trong lòng cho Mẹ - không phải chỉ ước muốn trở thành linh mục, nhưng tất cả những cám dỗ tôi đang có.
Mẹ cầm lấy tay tôi và nói, “Mẹ chưa nói chuyện này với nhiều người, nhưng Mẹ nói với con. Con có ơn thiên triệu, vì vậy hãy quảng đại với Chúa, và Người sẽ quảng đại với con.”
Đôi mắt tôi đẫm lệ, và tôi khóc suốt trên đường đến Calcutta vì tràn ngập niềm vui. Tôi xin Chúa một phép lạ để xác định ơn gọi của mình, và Chúa gửi cho tôi một thiên thần, giống như Đức Mẹ Maria. Tôi chẳng còn gì phải nói ngoài, “Tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời Người.”
Vài tháng sau tôi xin gia nhập Nhà tập Núi Carmel của dòng Tên ở Kurseong. Năm 1995, sau khi được tiến chức, tôi đến Calcutta gặp Mẹ Teresa. Câu đầu tiên Mẹ nói với tôi là, “Mẹ đã cầu nguyện cho con trong suốt mười năm qua.”

[Nguồn:  cruxnow]


[Chuyển ngữ: TRI KHOAN 27/08/2016]



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét