‘Ki-tô hữu Pakistan là những nhà vô địch của lòng thương xót’
Một cuộc nói chuyện với Đức Tổng Giám mục Phanxico Shaw giáo phận Lahore, thành phố này là khu hứng chịu vụ tấn công đánh bom tự sát vào Phục sinh năm ngoái giết chiết 78 người và làm bị thương 300 người — đa số là người Ki-tô hữu
5 tháng 1, 2017
ACN Photo
Với tổng số 450.000 người Công giáo, Tổng giáo phận Lahore, Pakistan là Phủ Tông tòa lớn nhất trong nước. Giáo phận được dẫn dắt bởi Tu hunh Dòng Phanxico, Đức Tổng Giám mục Phanxico Shaw giáo phận Lahore. Thành phố này là khu bị tấn công bằng bom tự sát vào Phục sinh năm ngoái giết chết 78 người và làm bị thương 300 người — đa số là người Ki-tô hữu. Đức Tổng Giám mục gần đây nói chuyện với tổ chức Bác ái Công giáo Quốc tế Cứu trợ Giáo hội Thiếu thốn.
***
Tình hình hiện tại của Lahore thế nào?
Có vẻ khả quan hơn. An ninh tại các lễ tôn giáo đã được cải thiện. Người dân vui hơn và có động lực hơn. Nhưng đồng thời người ta cũng hơi sợ vì, như đã xảy ra trong Phục sinh năm ngoái, chúng tôi biết rằng chúng tôi cũng có thể bị tấn công trong mùa Giáng sinh.
Đâu là tầm quan trọng của Ki-tô hữu Pakistan cho Giáo hội và cho toàn thế giới?
Chúng tôi là một thiểu số rất nhỏ — chỉ 2 phần trăm trong số 190 triệu dân — tuy nhiên Giáo hội của chúng tôi rất sống động. Hầu hết người Công giáo đều nghèo, nhưng chúng tôi rất giàu về đức tin. Người tín hữu rất quan tâm đến Lời Chúa và có những giáo lý viên giáo dân nhiệt thành, họ giúp thiếu nhi và giới trẻ và các đôi hôn nhân sống đức tin bằng lòng nhiệt huyết.
Năm Lòng thương xót là một thời gian rất đặt biệt. Người Ki-tô hữu Pakistan là các nhà vô địch của lòng thương xót. Một ngày kia, sau Thánh lễ, một cặp vợ chồng nói với tôi rằng bài giảng của tôi về lòng thương xót và tha thứ đã giúp họ rất nhiều; họ đã bị mất một đứa con trai trong vụ tấn công ở Công viên Gulsan Iqbal vào Chúa Nhật Phục sinh 2016 — nhưng họ đã tha thứ cho kẻ đánh bom.
Đánh giá của năm 2016 như thế nào khi nó đang dần kết thúc?
Vụ tấn công khủng bố là một thảm kịch, nhưng người dân lại đứng dậy trên đôi chân của họ. Năm Lòng thương xót là một sự phúc lành cho toàn Giáo hội và đặc biệt cho giáo hội ở Pakistan. Chúng tôi đã tổ chức nhiều buổi gặp gỡ đối thoại giữa các tôn giáo. Chúng tôi gửi lời cảm tạ Đức Thánh Cha về Năm Lòng thương xót này, và về những lời cầu nguyện và sự giúp đỡ của quá nhiều người mà họ nhắc chúng tôi nhớ rằng chúng tôi ở Pakistan không cô đơn.
Mối quan hệ với các tôn giáo khác?
Đối thoại liên tôn là rất quan trọng, đặc biệt với Hồi giáo. Tôi rất tự hào về những mối quan hệ tốt đẹp mà chúng tôi có với các lãnh đạo tôn giáo khác. Chúng tôi đều mừng các ngày lễ lớn của nhau. Nhưng để có được sự đối thoại chân thành thì điều quan trọng là giới trẻ phải được hướng dẫn thật tốt về Lời Chúa. Một điều quan trọng khác nữa là phải có sự hiệp nhất giữa những người Ki-tô hữu. Giảng dạy Kinh Thánh cho giới trẻ là vô cùng quan trọng — không phải là thuộc lòng, nhưng để họ đưa những giáo huấn vào thực hành qua sự yêu thương anh em.
Những nhu cầu chính của Giáo hội Pakistan là gì?
Giáo dục là rất quan trọng đối với chúng tôi. Đặc biệt chúng tôi rất muốn cho giới trẻ Ki-tô hữu được đi học đại học, mà điều này là rất khó vì nó đắt mà các gia đình ở đây thì nghèo. Chúng tôi cũng cần xây dựng là và sửa chữa các nhà thờ và khu truyền giáo. Chúng tôi cần nâng cấp chủng viện. Chúng tôi có rất nhiều ơn gọi!
[Chuyển ngữ: TRI KHOAN 06/01/2017]
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét